Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Làm sao một thằng nhóc lại có thể khiến đô đốc của họ bị thương trầm trọng như vậy?
- Đúng là không ngoài dự kiến.
Tôi mỉn cười nhẹ. Con phượng hoàng bất giác rùng mình cảm nhận thấy điều gì chẳng lại. Mắt nheo lại nhìn tôi đầy ý hỏi nhưng tôi không buồn trả lời
Cánh tay bị Marco nắm đột nhiên xuất hiện một làn sáng trắng trông rất giống khói. Làn sáng liền lớn hơn rồi bao trọn cánh tay của Marco. Từng đám khói trắng liền tụ lại quanh cánh tay, bám lấy rất chặc
- Cái gì!!!
- Kuro Kuro Bakudan!!!!
Bùng! Bùng! Bùng! phát nổ liên tiếp xảy ra tạo một vụ trấn động lớn trên mặt biển, nước biển cùng vì thế mà dâng lên vồ lấy cảng, dồn sập xuống tạo một cơn địa chấn. Hải quân và hải tặc cũng bị một phen loạn lên
- Cái quái...
Tủm! Tiếng gì đó rơi xuống nước.
Trong đám khói mù, Marco với cánh tay bị rỉ máu liên tục mắng chửi cái tên tấn công mà không bao trước. Cánh tay còn lại thì không ngừng xua tan đám khói trước mắt để tìm kiếm hình bóng tên kia
Đây là trên không, là trên mặt biển, sau vụ nổ tất nhiên tay anh đã buôn cậu ra nhưng..... Làm sao có tên nào ăn trái ác quỷ có thể sống sót khi bị rơi xuống biển. Điều đó thật làm con gà mẹ này lo lắng. Đột nhiên trong trí óc anh nảy ra một ý nghĩ điên đồ, đó là lao xuống biển cứu cậu ta, mặc dù bản thân ăn trái ác quỷ, nhưng anh là anh nó, anh phải cứu nó. Đang khi chuẩn bị lao xuống thì....
- Marco!
Thanh âm trầm đầy uy nghi, cao thượng vang lên. Râu Trắng đang ngăn con trai mình làm điều dại dột, ông rất bất mãn khi Marco dễ dàng bị lừa như vậy.
Rõ ràng hai đứa rất là hiểu nhau nhưng để bị lừa như vậy thật nhục quá đấy!
- Bố già, đừng cản con, con phải cứu thằng nhóc đó- anh gầm lên, mắt đỏ au
Nhận thấy sự lo lắng thái quá của Marco, ông chỉ thở dài, ông quay đầu nhìn hướng h như một lời ám chỉ
- Thằng nhóc còn khỏe mạnh lắm, chưa chết được đâu.
Anh nhìn về hướng ấy, nhìn cái kẻ ba chân bốn cẳng chạy về hướng Luffy trong cái khuôn mặt cười khanh khách
, điều đó đã thành công khiến con gà nổi máu.
- Thằng nhóc đó....
Về phía Victor,tôi vừa chạy vừa cười khoái chí. Tôi hiểu Marco, anh ấy nhất định sẽ lo lắng và có thể lao xuống biển cứu tôi, điều đó có thể khiến tôi dễ dàng bỏ chạy và thành công giải quyết anh mà không cần tốn tí sức nào.
Lại nhìn về hướng Akainu, tôi thỏa mãn cười khanh khách lần nữa. Tên đó bị như vậy quả hợp ý tôi. Tên Chó Đỏ đó luôn làm tôi phát cáu khi làm đồng minh của hắn, giờ nhờ qua tay Lu trả đũa thì đáng vui mừng.
----Phân tích lý do bị thương của Akainu một chút----
Năng lực trái ác quỷ Kuro Kuro no Mi ngoài tác dụng thấy và sử dụng sức mạnh của linh hồn nó còn có khả năng khác là lưu trữ.
Giải thích rõ hơn khi Vua Hải Tặc Gol.D.Roger nhập vào Victor thì sức mạnh của Roger sẽ được năng lực trái ác quỷ lưu trữ lại và có thể sử dụng.
Nhưng không đồng nghĩa với việc Victor có thể sử dụng được sức mạnh đó, chỉ có người phù hợp mới có thể sử dụng.
Roger là Vua Hải Tặc, tất nhiên hải tặc hay hải quân bình thường đều không có khả năng chịu đựng và sử dụng nó. Danh sách người sử dụng được sức mạnh của Roger, Victor đã liệt kê như sau:
. Portgas.D.Ace, con trai Vua Hải Tặc
. Shanks tóc đỏ, người được truyền thừa sức mạnh từ Vua Hải Tặc
. Monkey.D.Luffy, người có ý chí của Vua Hải Tặc
Và tất nhiên Victor đã loại người trên để chọn Lu, kẻ bị trói, kẻ biệt tích tất nhiên không thể làm gì trong giờ phút này. Lu là lựa chọn tốt nhất
Sức mạnh ấy được truyền qua Luffy khi những linh hồn đi xuyên qua cơ thể của cậu ta. Ban đầu sẽ rất đau đớn là bởi có một năng lượng lạ xâm nhập, về sau sẽ rất sảng khoái do năng lượng đã hòa làm một. Nếu Luffy mạnh thì đòn tung ra kết hợp với sức mạnh Roger sẽ rất uy lực và ngược lại. Và khi tung đòn đánh kết liễu, cả năng lượng ấy sẽ đồng loạt phóng ra ngoài, cơ thể vì thế sẽ mất hết năng lượng mà yếu đi. Đó là lý do Luffy tạm thời ngất.
Tất nhiên sức mạnh của Vua Hải Tặc kia chỉ được sử dụng một lần duy nhất. Bởi Kuro Kuro no Mi không phải là sao chép mà là lưu trữ. Nếu sức mạnh càng lớn khả năng lưu trữ được sẽ càng ít và ngược lại.
-----------
Akainu điều hòa lại nhịp thở, tay đưa lên che lỗ nhỏ trước ngực. Hắn không ngờ một kẻ ăn trái ác quỷ hệ logia như hắn có thể bị ăn hành đến mức này. Hắn đen mặt, hóa tay thành dung nham, nhắm thẳng cái tên đang bất tỉnh.
Jinbei liền thủ thế chuẩn bị tung đòn quen thuộc của bản thân
- Karate Người Cá!!!
Uỳnh!! lực mạnh lao tới cứ như một cơn gió bão đang quét mọi phạm vi quanh ông. Akainu không hề đơn giản, hắn tuy bị nguồn áp lực cản trở nhưng đòn đánh của hắn không hề yếu đi chỉ bị lệch hướng một chút, nhưng đó là một sự may mắn để Luffy sống thêm vài năm.
- Tên đó còn sức gớm!- tôi cười mà khuôn mặt đã nhễ nhại mồ hôi, bị đâm thủng như vậy mà còn có thể tấn công uy lực như thế, đúng là không nên xem thường đô đốc hải quân
- Victor, hãy đưa cậu Luffy rời khỏi đây- Jinbei thấy tôi liền gào lên, ánh mắt đã đổi hướng nhưng vẫn cảnh giác cao độ
Chà! Tôi tạch lưỡi
Nhanh như cắt, tôi đã xuất hiện kế bên Jinbei khiến ông có chút giật mình. Có thể nói điểm mạnh của tôi là tốc độ nhưng so với cậu bạn Tổng Tham mưu trưởng kia thì đúng chả là gì. Nhưng tôi vẫn luôn khá tự hào về nó
- Tôi không có bất cứ lý do gì phải nghe theo lời ông cả, quan trọng bây giờ ta đang là đối thủ đấy-
Nghe thế, lão cá mập liền nhíu mày lại, tỏ ý bực mình nhưng không thể nói bởi đó là thực tế bây giờ
- Victor..... - lời nói thật da diết làm sao
- Nè nè ông Chó Đỏ, ở đây tôi lo thay ông, giờ hãy đi sử lý cái vết thương đó đi, nhìn tởm quá đi mất- tôi nhướn mày, nhìn cái thân rỉ máu không ngừng của hắn mà bĩu môi
- Không cần ngươi quan tâm, đây là trận chiến của ta, giờ thì hãy cút đi, nhóc con-
Lòng tôi bắt đầu nổi lửa, đó là lý do tôi ghét khi làm đồng minh của hắn. Biết hắn hống hách như vậy, khi ấy tôi sẽ cố gắng tích lũy nhiều sức mạnh của lão già Roger kia, mặc dù biết là không thể. Nhưng sẽ thử để đấm chết tên này.
- Chà! Có lẽ tôi phải chiến với ông Chó đây một trận rồi- tôi nhếch mép, tay thu lại tỏ ý sẵn sàng chiến đấu
- Lên đi!!- không hổ danh là đô đốc Chó Đỏ Akainu, không nói nhiều lời, ngay lập tức đã lao vào cuộc chiến
Thế là một trận chiến căng thẳng giữa phó đô đốc và đô đốc nảy ra khiến phe một phen hú vía. Mặc dù nhìn thấy rõ vị Lưu Ly Đỏ kia đang khá khó khăn, đều không có cơ hội tung đòn nhưng đó chả có nghĩa gì việc phó đô đốc thua. Không phải do sức mạnh mà do con chó kia đang bị thương, nên coi như có ưu thế
- Hai tên ngu ngốc đó đang làm gì vậy hả?? Dừng lại cho ta!!!!!- thủy sư đô đốc Sengoku gào lên trong vô vọng
- Gua gua gua haha, đúng thật là thú vị- người bạn già kế bên lại không biểu hiện gì một tí lo lắng, ông nhàn nhà vừa uống trà vừa ăn bánh gạo.
- Thằng ngốc đó....- tù nhân kế bên lại tiếp tục phen lo lắng mới sau vụ Luffy
- Victor!!! - Marco hóa thành phượng hoàng lao tới bằng tốc độ chóng mặt, anh phải yểm trợ cho thằng em ngu dốt kia
Nhưng khi đang bay thì lại bị một lực lớn cánh tay bắt lại. Anh đã cố dãy dụa nhưng không thể thoát khỏi nó.
- Bố già!!! Bỏ con ra, con phải đi giúp thằng nhóc đó, bố!!!!
- Đây là trận chiến của thằng bé, dù biết có thể nó sẽ thua nhưng đừng xen vào, nó sẽ tức điên mất- Newgate mặt xám xịt, lời nói khiến người ta có thể chết đứng
Marco nghe thế cũng trở nên ngoan hơn hẳn, anh không còn dãy dụa nữa, vì vậy Râu Trắng cũng yên tâm thả anh ra.
- Con sẽ đi yểm trợ em trai của Ace!-
- Đừng để nó chết đấy!
- Tuân lệnh!!!
Trong khi trận chiến phe hải quân diễn ra, Jinbei cũng dựa vào cơ hội đó mà vác Luffy lên vai rồi bỏ chạy, đích đến vẫn là tháp xử tử
- Cậu Luffy mau chóng tỉnh lại đi! Cậu Luffy!!
Chiến trường đang ngày càng loạn lên thế mà ai kia vẫn đang ngủ hết sức ngon lành với giấc mơ đám cưới với thịt. Lâu lâu còn nói mớ: " Sanji!!! Thịt!!". Jinbei cũng vì thế mà có chút cáu lên, ông rất muốn ném Luffy đi, mặc xác cậu ta. Nhưng do Ace rất yêu quý thằng nhóc này nên ông tạm nhẫn nhịn.
- Cậu Luffy, cậu mà không nhanh tỉnh là Ace bay đầu như chơi đấy!- Jinbei vừa chạy, vừa đánh, vừa vác, lại vừa gọi trông rất đáng thương. Nhưng chắc sẽ không ai thương cảm cho một người còn ghê hơn quái vật đâu
- A...c...e..- khi nghe tên anh Ace, Luffy lờ mơ tỉnh dậy, mắt nhắm mắt mở, cực nhọc nhìn rõ cảnh vật
- Ông Jinbei, Ace, anh Ace, tôi phải cứu anh Ace, thả tôi xuống -
- Bây giờ cậu còn đuối lắm, cứ ở yên đó đi, ta sẽ giúp cậu đi một đoạn-
- Phải rồi, tên khốn đó đâu, tôi phải đá đít hắn ta- Luffy gào lên, chật vật đứng lên trên vai Jinbei
- Victor đang đấu với hắn ta, cậu Luffy, bây giờ chuyện cậu để ý là cứu Ace, đừng phân tâm-
- Victor? Anh ta sao? Tôi hiểu rồi -
Hộc, hộc, khụ khụ
Hắn ta là quái vật sao?
Tôi đứng còng lưng, một chân chống, một chân kiệt quệ vì mất máu. Khắp người là những vết bỏng, trầy do tên trước mặt đem lại. Victor đưa tay, quệt đi dòng máu lạnh bên môi.
- Ngươi đúng là dai hơn ta nghĩ- toi nhếch mép
Hắn không một tí biến sắc, trên người hắn cũng chỉ là những vết trầy nhỏ không có gì là nghiêm trọng. Điều đó chứng tỏ, sự tấn công của Victor quá vô dụng đối với hắn. Akainu tay đã hóa dung nham, từng bước từng bước tiến tới.
- Ngươi có vẻ muốn gϊếŧ đồng minh của mình nhỉ?
Tôi biết hắn, hắn chắc chắn sẽ ra tay. Công lý của hắn khiến ai cũng phải run sợ, bất cứ ai đi ngược lại với công lý của hắn thì dù là địch hay bạn, hắn cũng quét sạch. Vậy nên hắn chính là nổi ám ảnh của hải quân và cả của hải tặc
Hắn đưa cao tay, nhắm thẳng con người đang chật vật trong việc di chuyển, tung một cú rất nhanh
- Ha....hộc...h..
Victor......
Victor!!
Thằng nhóc đó!!! Chạy đi!!!!
Ai đó đã rút sẵn kiếm chuẩn bị tấn công
.
.
.
- AKAINU! NGƯƠI DỪNG LẠI CHO TA!!!-
Vị thủy sư đô đốc Sengoku gào lên, vẻ mặt đã đầy những đường hắc tuyến trông rất đáng sợ.
Đây là một trận chiến và nó đang được chiếu cho các nhà báo, sẽ ra sao nếu họ thấy hải quân đánh gϊếŧ lẫn nhau. Điều đó thật làm mất thanh danh nơi pháo đài bất khả chiến bại này. Điều đó làm ông lo sợ.
Akainu liền dừng tay, mặt xám xịt.
- Chà! Vậy tôi còn sống à- tôi với sống lưng đã ướt đẫm mồ hôi, nở một nụ cười nhạt
- Lần này xem như ngươi may mắn - hắn thu tay lại, quay lưng đi về hướng Luffy
Tôi ớn lạnh, hắn ta đúng là hơn cả một con quái vật
Thấy tình hình đã ổn, người đó cũng thu kiếm về, đi trong đám người hỗn độn rồi cũng biến mất
Tôi quay đầu, cảm giác có ai đó đang theo dõi nhưng lại chả thấy đâu. Thật kì lạ!
Victor lôi một đồng hồ nhỏ trong túi áo, bật náp lên xem những kim đang chạy bên trong. Nhìn từng kim dây chuyển động đều không tích tắc, rồi lại nhìn kim còn lại. Tôi khẽ nhíu mày
Vậy là giờ hành quyết Ace Hỏa Quyền đã tới!
Tôi sắp được hưởng tiền hoa hồng từ đầu hắn ta nhưng sao........ cảm giác mất mát cứ chạy khắp người.
Tôi đã từng thề sẽ không quan hệ, không thân thiết với bất cứ ai, chỉ xem họ là công cụ giúp ích bản thân. Nhưng từ khi gặp bộ đó, tôi lại....
Tôi gạt đi cảm xúc ấy, chạy nhanh về hướng Lu. Tôi không thể để tên chó kia đụng tới thằng em quý giá của mình được.
- Giờ hành quyết Ace Hỏa Quyền đã tới!!!- Sengoku sau khi tắt hết tất cả máy quay, ông nhanh chóng khai màn cuộc hành quyết
- Dừng lại-
Luffy từ xa chạy hộc mạng lao tới, cậu liên tục càn quét mọi tên hải quân trước mặt, chạy như điên
Nhưng sẽ không bất cứ hải quân nào chịu nghe lời một tên hải tặc. Hai tên kế bên Ace đã gương cao những thanh đao lớn, sẵn sàng chờ lệnh bất cứ lúc nào
- Trảm!!!!!
- DỪNG LẠI CHO TA!!!!!!!
Luffy hét lên, lập tức một nguồn khí lớn phóng ra khiến không gian lập tức dừng lại và trở nên yên phăng phắc. Bất cứ ai cảm nhận thấy đều tê dại mọi giác quan mà đồng loạt gục ngã..
- Đó là Haki Bá Vương??-
- Lu....
--------------/Thông báo/-------------
Chắc mọi người ai cũng thắc mắc cp lắm ha, bây giờ Sara tung ứng cử cp của Victor luôn, không thay đổi được nha-
Thất Vũ Hải, Đệ Nhất Kiếm Sĩ, Mắt Diều Hâu, Mihawk.
Đội Trưởng Đội Một Băng Râu Trắng, Phượng Hoàng Lửa, Marco.
Còn về Victor chọn ai thì ngay cả Sara cũng đang phân vân đây.
Chú ý: phong cách viết truyện này của Sara về các cp không hề ngọt, thân mật hay gì gì đó nên đừng hóng. Chỉ có vài hint nhỏ và hơi hơi ngược tí thôi
Mong mọi người vẫn ủng hộ Sara nha!