[ĐN Attack On Titan] Mắt Tím Và Tóc Đen

chương 3: cuộc sống ở trại tập huấn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Eshild nghiêm trang đứng giữa sân huấn luyện cùng các học viên khác. Có lẽ lúc này đây nếu hiểu theo một tư duy của học sinh ưu tú thế kỉ thì chính là khai giảng vào quân đội, tạm dịch là đi nghĩa vụ quân sự. Nói theo phong cách hoa mĩ thì cũng có thể coi nó là con đường cứu vớt sự nghiệp cho vô số học sinh thi trượt.

Bài phát biểu tạm có thể gọi là "hoành tráng" của ông huấn luyện viên Keith Shadis khiến cho cô cảm thấy vô cùng buồn ngủ nhưng vẫn phải cố nhịn mà nghe cho hết. Ông ta đi xung quanh lũ học viên và giáo huấn, hay còn gọi là "chuyển giao nhân phẩm" theo lời một ông già nào đó. Tuy nhiên, đối với một kẻ như Eshild, mấy lời nói của ông ta thật sự thừa thãi đến mức không thể thừa thãi hơn. Bởi vốn dĩ, ngay từ khi quyết định cầm lấy con dao để gϊếŧ người, bản thân cô đã tự thay đổi rồi, có lẽ là do ảnh hưởng của môi trường sống khắc nghiệt chăng? Hay là do cái con người ấy đã sớm chứng kiến được địa ngục của thế gian này? Lạnh lùng, tàn độc, vô hồn và sầu não, đó là những gì người ta nói về một chiến binh âm hiểm như .

Eshild đứng cạnh một thằng nhóc thấp bé khoảng tuổi tên là Armin.

Một tiếng cắn khoai tây khá to vang lên, tầm mắt của cô dời sự chú ý vào một cô gái đang gặm khoai tây luộc vô cùng ngon lành trong khi nghi thức chào đón học viên vẫn đang diễn ra. Quả đúng là ngu ngốc.

Eshild vén sợi tóc mai màu đen ở trước mặt lên. Kể cũng thật kì lạ, mái tóc của cô vốn có màu trắng do tác dụng phụ của cuộc thí nghiệm, nhưng chẳng hiểu sao lúc này nó lại có màu đen, thậm chí còn hơn cả quạ đấy chứ.

Quản giáo Shadis đi ngang qua hàng ngũ của cô, ông ta đảo mắt nhìn tất cả một lượt rồi dời đi. Eshild vẫn giương ra đôi mắt tím vô hồn đặc trưng của mình, từ đầu đến cuối đều không hề thay đổi.

... Lão già, đã lâu không gặp!

-------------------------

Mọi người đang ăn tối, cái cô nàng khoai tây Sasha kia thì bị phạt chạy quanh sân tập cho đến khi kiệt sức. Hờ, cũng đáng đời lắm ấy chứ!

Eshild cắn một miếng bánh mì, một tay chống cằm, mắt liếc nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Cô đang nhìn gì đấy? – Một tiếng nói trầm mạnh mẽ vang lên bên cạnh, cô liếc mắt sang, là Reiner

Thật ra thì cũng chẳng có việc gì, cô đây chỉ đơn giản là chọn một chỗ ở gần cửa sổ này ngồi thì Reiner và Bertholdt tiến lại gần tỏ ý ngồi cùng. Eshild cũng chả cản, bởi suy cho cùng đây cũng chẳng phải là nhà cô, đào đâu ra cái quyền mà cấm họ ngồi được. Hơn nữa thì cũng là học chung một khóa với nhau, bọn họ cũng chả tấn công ngay đâu mà sợ.

- Không có gì, chỉ là tôi có thói quen nhìn ra bên ngoài trời thôi – Cô nói, mắt vẫn không dời cảnh vật

Chợt, tiếng ồn ào vang lên từ một góc của nhà ăn, Eshild khẽ nghiêng đầu qua, thấy cả một đám người đang bu quanh một cái bàn ăn khác. Mà kẻ đang ngồi đấy thì lại là cái tên Eren Jeager kia.

Eshild chán nản cầm cốc nước lên uống từng ngụm. Mấy người khác bắt đầu xúm lại hỏi tên Eren kia về cuộc tấn công ở thành Maria. Ờ, mọi chuyện vẫn diễn ra theo đúng nguyên tác. Reiner thì khuyên bọn họ nên để cho Eren được yên còn thằng Jean mặt ngựa kia thì bắt đầu xỉa xói các kiểu.

Cô hạ cốc nước xuống, nói :

- Rảnh đấy nhỉ, Reiner? Có vẻ như anh rất thích lo chuyện bao đồng

- Không có gì, chỉ là tôi muốn cậu ta hoàn hồn sau trận thảm sát thôi. Dù sao cậu ta cũng cừa mới từ địa ngục trở về, phải thông cảm chứ!

Eshild khép hờ nửa con mắt lại. Cô từ từ đứng dậy, kéo ghế rồi bước ra ngoài :

- Tôi ăn xong rồi, đi trước đây

Cô bước ra ngoài, không ngoài ý muốn thấy Sasha đang được Ymir và Krista đỡ vào trong. Eshild tặc lưỡi một cái rồi đi dạo quanh trại huấn luyện, cốt cũng là để cho tiêu thức ăn mà thôi.

Cộp cộp.

Trong đêm tối tĩnh lặng, tiếng giày dép va vào đất cát lại càng rõ hơn bao giờ hết. Cô ngửa đầu nhìn trời, đôi mắt tím như hòa vào các vì sao kia.

Eshild lại cảm thấy hơi thẫn thờ. Có lẽ là do bầu trời kia quá mức rộng lớn và trống trải, khiến cho cô đột nhiên lại cảm thấy lạc lõng giữa dòng đời. Tâm trí không hề biết làm gì, nhưng tay chân lại tự cử động, giống như cơ thể bị chia làm hai nửa đối lập nhau. Đến khi tỉnh lại, đôi bàn tay này... đã sớm nhuốm đầy máu tươi.

- Này, cô đang làm gì ở đây vậy? – Một tiếng nói vang lên, Eshild chậm rãi liếc mắt qua, phát hiện ra đó là Eren, bên cạnh cậu ta là Mikasa với mái tóc dài

- Chẳng làm gì cả - Cô đáp, đôi mắt tím lại tiếp tục ngắm nhìn trời sao, bỏ quên những suy nghĩ kì lạ ban nãy ở trong đầu

Được một lúc, Eshild quay người bước về phòng, trước đó còn nói một câu khá bâng quơ :

- Xem ra cậu rất thích chết nhỉ?

- Hả ? – Eren ngơ ngác

- Cứ coi như tôi chưa hề nói gì...

-------------------------

Buổi sáng, tất cả mọi người được kiểm tra thử khả năng đứng trên bộ thiết bị cố định. Eshild vượt qua cái này vô cùng dễ dàng. Ngay từ lần đầu tiên cô đã đứng thẳng được, thậm chí cái dây còn không đung đưa.

Hầy, tất cả mọi người cứ đứng đó trầm trồ khiến cô cảm thấy hơi chướng mắt nhưng cũng không nói ra. Họ không biết rằng, trước kia, khi còn là , Eshild đã phải đứng thăng bẳng giữa không trung chỉ với một sợi dây mảnh như chỉ khâu quần áo trên độ cao m. Tức là, chỉ cần sơ sẩy trong một khắc thôi, cơ thể ngay lập tức sẽ rơi xuống. Hậu qua tan xương nát thịt chứ chẳng đùa!

Ờ, vậy nên mới nói, cái này vẫn còn nhàm chán. À, còn nếu nói về tình hình hiện tại của "hàng xóm" đang luyện tập bên cạnh thì...

Eshild thật sự cảm thấy khá "ba chấm" trước tư thế lộn ngược kì quặc của Eren. Công nhận, nhìn thảm phải biết. Hình như bộ động cơ của cậu ta đã bị quản giáo Shadis làm hỏng thì phải. Nhưng thôi, cô cũng không rỗi hơi mà quan tâm đến chuyện đó. Tốt nhất thì cứ để mọi chuyện xảy ra theo đúng nguyên tác đi. Đỡ phải lằng nhằng!

Eshild ngáp một cái, bài kiểm tra đã qua, cô cũng không nên ở lại làm gì. Thay vì tốn thời gian vào một chuyện mà mình đã quá quen thuộc thì thà đi gϊếŧ thời gian còn hơn. Tất nhiên, sau đó cô liền rút về phòng mình.

Rào rào...

Tiếng nước chảy xối xả trong phòng tắm. Mái tóc màu đen dài của cô ướt sũng, ôm sát vào mặt. Eshild vuốt vuốt tóc, nhìn bản thân mình trong gương.

Mái tóc của cô thật sự khá dài, cũng phải đến ngang lưng và thậm chí còn đang để mái bằng, rất dễ bị vướng khi tập luyện. Cô thở dài một tiếng, cầm lấy cái kéo ở gấn đó rồi cắt tóc. Từng lọn tóc dài rơi xuống sàn, cô chỉnh lại cả phần mái. Nó được để dài che đi một phần con mắt trái và cắt thưa qua lông mày ở bên phải, tóc thì cũng chỉ dài đến chấm vai. Trông lúc này sáng sủa hơn trước rất nhiều.

Eshild lau khô tóc rồi bước ra ngoài. Phòng ngủ trống trơn, không có người nào. Cô được xếp chung phòng với Annie, Mikasa và một cô nàng lạ hoắc tên Hannah. Ban đầu, Eshild cũng không nhớ rõ cô ta xuất hiện ở đâu trong nguyên tác, nhưng rồi cũng nhớ ra cô ta là một kẻ cuồng người yêu tên Franz của mình. Xem ra họ chưa về. Cũng sắp đến tối, có lẽ họ đang ở phòng ăn.

Cô mở tủ quần áo, lấy ra một bộ quần áo màu đen cùng chiếc áo khoác dài màu xám. Eshild mặc chúng vào người, đi đôi giày cao cổ màu xám rồi bước tới phòng ăn.

- Cô cắt tóc à? Trông lạ đấy – Reiner nói khi cô đặt khay thức ăn xuống đối diện anh ta

- Ờ...

- Như vậy hay đấy, tóc dài rất dễ gây nguy hiểm tính mạng khi tập luyện, Tốt nhất là cô nên cắt nó đi – Anh ta nói tiếp, ra vẻ như một đàn anh thực thụ

Eshild chỉ im lặng không nói gì, trong lòng thầm tính toán mình hơn tuổi bao nhiêu người ở đây. Kết quả cũng nhiều phết... Mà phải rồi, đến tuổi cô mới nhập ngũ mà, muộn hơn họ đến năm liền. Nhưng nếu như mạnh mẽ, thì ai quan tâm đến chuyện đó kia chứ...

--------------------

Sơ lược về thông tin cá nhân

. Eshild ()

Kiếp trước :

- Tên :

- Tuổi : (đã chết)

- Màu mắt : tím

- Màu tóc : trắng

- Chiều cao : m

- Cân nặng : kg

- Sở thích : luyện tập võ thuật, cafe, nước chanh

- Tính cách : lạnh lùng, sầu não, thích ở một mình, ghét phải giao lưu với người khác

Kiếp này :

- Tên : Eshild

- Tuổi : (năm )

- Màu mắt : tím

- Màu tóc : đen (không rõ lí do)

- Chiều cao : m

- Cân nặng : kg

- Sở thích : đọc sách, nước chanh

- Tính cách : như trên

. Haku ()

Kiếp trước :

- Tên :

- Tuổi : (đã chết)

- Màu mắt : xanh lá nhạt

- Màu tóc : xanh đen

- Chiều cao : m

- Cân nặng : kg

- Sở thích : nghe nhạc, cafe, cận chiến

- Tính cách : hay mỉm cười nhẹ, không mấy khi để lộ ra biểu cảm khác

Kiếp này :

- Tên : Haku

- Tuổi : (năm )

- Màu mắt : xanh lá nhạt

- Màu tóc : đen

- Chiều cao : m

- Cân nặng : kg

- Nghề nghiệp : Chủ quán trà kiêm bồi bàn

- Tính cách : ôn hòa, hay mỉm cười, cử chỉ khá dịu dàng (theo nghĩa đàn ông)

- Sở thích : cafe, trồng cây, phục vụ tốt khách hàng

Truyện Chữ Hay