Phượng Lại Tà không thể tin nhìn bình thủy tinh trong tay Phượng Lại nuốt nuốt nước miếng. Đây là máu của người cường đại nhất trong truyền thuyết, được Thượng Đế sủng ái nhất? Thiên sứ phản bội lại Thần, đi tới Ma giới – Lucifer thật sự tồn tại?
Khó có thể tiếp thu, tâm tình Phượng Lại Tà có chút kích động.
Thấy biểu cảm khiếp sợ của Phượng Lại Tà, Phượng Lại đi tới trước mặt cô bé, bàn tay to lớn nâng khuôn mặt nó lên, dịu dàng dùng môi mình bao phủ lên đôi môi xinh đẹp của nó. Khi đôi môi lạnh lẽo chạm đến đôi môi mềm mại của nó thì chậm rãi hôn, sau đó thì lập tức tách ra.
“Trước khi em xuất hiện, ta và Đệ Nhị là “đứa con cấm kỵ” có sức mạnh cường đại nhất. Vì ngay từ khi được sinh ra thì chúng ta đã lớn lên bên cạnh Lucifer, cho đến khi trưởng thành.” Híp mắt lại nhìn thẳng vào tử mâu của Phượng Lại Tà. Tại đáy mắt của cô bé, hắn thấy được sự khiếp sợ sau khi hắn nói ra điều này.
“Sự tồn tại của Lucifer là có thật, hắn có được sức mạnh mà chúng ta không thể nào sánh được. Nhưng hắn lại vì từ bỏ Thiên giới mà bị Thần nguyền rủa, vĩnh viễn không thể trở về Thiên giới. Vì vậy hắn sáng tạo ra chúng ta, để cho chúng ta vì hắn mà cân bằng sự đối kháng giữa Thiên giới và Ma giới.” Giống như kể lại một câu chuyện cũ, Phượng Lại chậm rãi nói.
Tiểu Tà run lên, không thể nào hiểu được. Lẽ nào, từ đầu Lại cũng chỉ là một công cụ dùng để bình ổn sự cân bằng giữa Ma giới và Thiên giới sao?
Cảm giác bi ai bao phủ trong lòng nó.
Trong lúc hoảng hốt, nó có chút minh bạch. Vì sao trước kia chưa bao giờ nó nhìn thấy sư chấp nhất trong đáy mắt hắn, tại sao hắn lại mặc kệ Phượng Ngâm muốn làm gì thì làm. Thực lực của hắn cách xa Phượng Ngâm không phải sao?
“Sự tồn tại của chúng ta chỉ là vì phòng ngựa sự tấn công của Thiên giới. Nhưng sau khi Huyết tộc một lần nữa nuôi dưỡng ra “đứa con cấm kỵ” thì sự tồn tại của chúng ta trở thành có cũng được mà không cũng chẳng sao.” Đó là người mới thay thế người cũ, cũng bởi vì sự xuất hiện của Phượng Tê mình mới được Đông phương Huyết tộc buông tha. Nghĩ đến sinh mệnh vô cùng lâu dài, hắn đã chứng kiến quá nhiều lịch sử, sự đổi mới của Đông phương Huyết tộc, hắn cũng đã biết được quá nhiều bí mật. Đối với bất kỳ một vị vua nào mà nói thì sự tồn tại của hắn đều là một uy hiếp thật lớn.
Nhưng nếu như đột nhiên diệt trừ hắn, tuy rằng không nói đến nguyên tắc của “đứa con cấm kỵ” khiến cho bọn hắn không thể phản kháng lại vương của tộc mình. Thế nhưng nếu bỗng nhiên mất đi một “đứa con cấm kỵ”, Lucifer chắc chắn sẽ không bỏ mặc. Cho nên, muốn diệt trừ một “đứa con cấm kỵ” thì nhất định phải tìm được một sức mạnh có thể thay thế.
Phượng Tê xuất hiện không những có thể giết chết hắn, hơn nữa còn có thể thay thế, tránh được việc Lucifer truy cứu lý do.
“Lại…” ngực bỗng nhiên co rút đau đớn, vì hắn. Hai tay Phượng Lại Tà ôm thật chặt thắt lưng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn dán tại lồng ngực hắn. Nó chẳng bao giờ nghĩ tới, dưới bộ mặt cường đại lại là chuyện khiến cho người khác hít thở không thông như vậy.
Một người tồn tại giống như vũ khí, giá trị duy nhất chỉ để kiềm chế sự tấn công của Thiên giới.
Một vũ khí có thể tùy tiện thay thế. Trong lòng một trận đau đớn, giờ khắc này nó có chút hận người đã tạo ra tất cả những chuyện này – đọa lạc Thiên sứ Lucifer.
“Trước khi em xuất hiện, ta đã cho rằng ta sẽ tiếp tục như vậy, cho đến khi một “đứa con cấm kỵ” mới xuất hiện và thay thế, sau đó ta sẽ chết đi.” Dịu dàng ôm bóng dáng nhỏ bé trong lòng, giọng điệu Phượng Lại thật nhẹ nhàng. Giống như thân phận, giá trị, cái chết của hắn cũng không mang đến cho hắn chút kích động nào.
“Nhưng bây giờ không như vậy nữa. Ta có em, ta sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh lần thứ hai.” Hôn lên mái tóc của nó, hắn thấp giọng hứa hẹn. Nếu như hắn chưa từng yêu thương qua sinh mạng của mình, như vậy từ giờ trở đi, hắn tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào uy hiếp đến tính mạng của mình. Bởi vì tính mạng của hắn thuộc về cô bé, hắn vì cô bé mà sống.
Quãng đời còn lại của hắn sẽ ở bên cạnh cô bé, chăm sóc, bảo hộ cho đến vĩnh viễn.
“Lại…” Mũi cảm thấy chua xót, Phượng Lại Tà cắn môi không cho phép bản thân được khóc. Nhưng lời nói của Phượng Lại giống như một dòng nước ấm dung mãnh xông vào trong lòng nó, ấm áp đến mức nó muốn rơi lệ.
“Tiểu Tà, em có nguyện ý đi theo ta gặp Lucifer không?” Phượng Lại nhẹ nhàng mở miệng, ngữ điệu dịu dàng.
Gật đầu, nó không có bất kỳ lý do gì để cự tuyệt. Mặc kệ hắn dẫn nó đi gặp Lucifer để làm gì, nó đều cam tâm tình nguyện.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập tín nhiệm, Phượng Lại cười thật tươi, nụ cười chỉ vì cô bé mà nở rộ.
“Trong truyền thuyết tại Ma giới, người nào lấy được chiếc chìa khóa Huyền Chỉ là có thể lấy được một sức mạnh cường đại. Nhưng bọn họ lại không biết, chiếc chìa khóa chỉ có thể lấy ra được một bình thủy tinh chứa máu của đọa lạc Thiên sứ. Máu của Lucifer có thể đưa bọn họ đến vương điện của hắn – tòa thành đóng băng.” Phượng Lại chậm rãi mở miệng, tay của hắn mở nắp đậy bình thủy tinh ra, chậm rãi đổ giọt máu xuống mặt đất.
Ngay khi giọt máu đỏ tươi chạm đến tấm thảm thì chuyện thần kỳ xảy ra. Một vòng lơả nóng từ trên mặt đất bốc lên, trong nháy mắt vây lấy Phượng Lại và Phượng Lại Tà ở bên trong.
“Aaa!!” Đúng lúc này cửa phòng bất thình lình bị mở ra, Long Toa Toa và Hàn Ngự ngây ngốc đứng ở cửa phòng nhìn ngọn lửa trong nháy mắt cắn nuốt hai người bọn họ.
Không kịp suy nghĩ nhiều hai người liền lao lên chuẩn bị kéo Phượng Lại và Phượng Lại Tà ra. Cái gì vậy? Sao trong phòng bỗng nhiên bốc cháy? Hai người kia như thế nào vẫn không nhúc nhích đứng ở trong ngọn lửa?
Ngay khi Hàn Ngự và Long Toa Toa bắt được tay áo của Phượng Lại Tà thì bỗng xuất hiện ánh sáng chói mắt, trong nháy mắt hai người mất đi toàn bộ ý thức, bất tỉnh nhân sự.
“Chúng ta tới rồi.” Phượng Lại nhẹ nói một tiếng.
Sau khi ánh sáng chói mắt biến mất, Phượng Lại Tà từ từ mở mắt ra thì bị quang cảnh trước mắt làm cho khiếp sợ. Ngơ ngác nhìn một tòa thành băng trong suốt đứng trong khoảng trời tuyết bay, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
“Đây…đây là đâu?” Thứ lỗi cho sự ngu ngốc của nó, nó chưa từng nhìn thấy một tòa thành được làm từ băng, hơn nữa tòa thành này lớn không chỉ gấp năm các tòa thành ở Ma tộc.
“Vương thành băng của Lucifer.” Phượng Lại ngẩng đầu lên nhìn về nơi mà đã rất lâu rồi mình chưa đến, đáy mắt một mảnh phức tạp.
Phượng Lại Tà rúc vào người hắn, đuôi mắt lại thấy hai người ngã trong đống tuyết ở một bên.
“Toa Toa? A Ngự?” Sao bọn họ cũng tới đây? Phượng Lại Tà sững sờ tại chỗ.
Phượng Lại quay đầu nhìn hai Thiên sứ đang hôn mê bất tỉnh trong tuyết không khỏi nhíu mày. Vung tay lên tạo kết giới che đậy gió tuyết phủ lên hai người.
“A?” Hắn đang làm gì vậy?
“Lucifer không thích Thiên sứ.” Phượng Lại giải thích.
“Nhưng lúc trước hắn cũng là Thiên sứ nha.” Xem ra ý Lại là không cho hai người bọn họ vào trong tòa thành băng. Kết giới kia thoạt nhìn cũng có vẻ chắc chắn, tin rằng Toa Toa và A Ngự sẽ được an toàn.
“Hiện tại hắn đã không phải.” Phượng Lại thản nhiên mở miệng, một tay ôm lấy Phượng Lại Tà khiến nó bị dọa, hai tay theo phản xạ vòng lên cổ hắn.
“Mặc kệ bọn họ ở đây sao?” Có vẻ không ổn lắm. Thế nhưng hãy tha thứ cho nó, một chút cảm giác tội lỗi trong lòng nó cũng không có.
Phượng Lại gật đầu, dưới chân nổi lên một cơn lốc gào thét thổi tới đem hai người hướng đến tòa thành rộng lớn mà thần bí kia.
Mà Long Toa Toa cùng Hàn Ngự đang ở trong kết giới có thế nào cũng không nghĩ ra, bản thân đánh bậy đánh bạ lại được đưa đến địa bàn của đọa lạc Thiên sứ Lucifer.
Có cơn lôc thay cho đi bộ nên chỉ trong nháy mắt hai người đã đến trước cổng tòa thành. Phượng Lại Tà ngửa đầu nhìn cổng thành cao to, bỗng nhiên có cảm giác áp bách từ đỉnh đầu truyền đến, nó vô thức nuốt một ngụm nước miếng.
Phượng Lại cũng không mở miệng. Một lát sau cánh cổng bỗng nhiên được mở ra.
Cánh cổng nặng nề chậm rãi mở ra, một chiếc cầu hình vòm được làm từ băng hiện ra trước mắt Phượng Lại Tà. Không dừng lại chút nào, Phượng Lại ôm cô nhóc vào trong lòng đi vào trong tòa thành. Khi đi qua chiếc cầu băng mộng ảo không gì sánh được thì Phượng Lại Tà tò mò ló đầu ra khỏi ngực hắn nhìn nước sông bị đóng băng hai bên cầu. Cảnh tượng trong nước sông đang bị đóng băng làm lòng nó lạnh mất một nửa.
“Đừng nhìn nữa.” Phượng Lại ý thức được sơ suất của bản thân nên nhắc nhở.
Trời đã tối, Phượng Lại Tà bị cảnh tượng trước mắt làm khiếp sợ.
Trong nước sông bị đóng băng là những thi thể. Đó là thi thể của Thiên sứ. Trên mặt của họ là sự sợ hãi, động tác giống như giãy dụa trước khi chết. Trong một dòng sông băng trong suốt lại có vô số Thiên sứ bị đóng băng. Nó thậm chí cảm giác được, nước sông này rất sâu có thể chứa rất nhiều Thiên sứ. Ở nơi sâu nhất trong lòng sông, nhất định sẽ còn có nhiều Thiên sứ hơn.
Vô thức rùng mình một cái, nó không thể nào tưởng tượng là ai sẽ tàn nhẫn như vậy, lại có thể đông chết thật nhiều Thiên sứ trong khối băng, hơn nữa còn gióng trống khua chiêng đặt trong sông băng. Chỉ cần nhìn, đáy lòng nó cũng không nhịn được mà sinh ra khí lạnh.
“Lại, bọn họ…” Khẽ run rẩy hỏi, Phượng Lại Tà nhớ lại lúc nãy Phượng Lại có nhắc tới chuyện Lucifer không thích Thiên sứ. Lẽ nào những thi thể Thiên sứ này là do Lucifer gây nên?
“Ừm.” Nặng nề lên tiếng, bước chân của hắn nhanh hơn đưa cô bé rời khỏi nơi tràn ngập hơi thở tử vong này.
Càng tới gần tòa thành thì Phượng Lại Tà càng cảm thấy lạnh hơn. Nó rúc hẳn người vào trong ngực Phượng Lại, trong lòng không khỏi cảm thấy nghi vấn.
Lại mang nó đến nơi này, đến tột cùng để làm gì?
Lucifer – Thiên sứ đọa lạc trong truyền thuyết lại là hạng người gì?
Đi theo Phượng Lại vào trong tòa thành, Phượng Lại Tà bất ngờ khi không thấy ai trong này. Nơi đây yên lặng khiến người khác phải ngạc nhiên. Toà thánh trong suốt lấp lánh này lạnh lẽo đến mức cô phải rùng mình.
“Lại, chúng ta tới đây làm gì?” Không nhịn được phải bật thốt lên hỏi. Cô không cần đáp án, hỏi như vậy là vì cô không thích bầu không khí hiện giờ mà thôi.
“Gặp đại nhân Lucifer.” Phượng Lại cúi đầu khẽ mỉm cười. Hắn thấy được lo lắng trong mắt cô nên khẽ thở dài. Vì Tiểu Tà chưa từng đến đây nên trong nhất thời chưa thể thích ứng được. Nhưng… Hắn đã không thể trì hoãn thêm nữa, hắn cần phải nhanh chóng giải quyết hết tất cả mọi chuyện hiện tại.
Phượng Lại ôm Phượng Lại Tà đi nhanh vào trong đại điện, nơi đây không một bóng người. Nhìn vương tọa băng được vây quanh bởi ngọn lửa màu xanh, Phượng Lại Tà bất giác nheo mắt lại, cô cảm thấy thật kỳ quái.
“Phượng Lại, vì sao ngươi đến đây?” Đột nhiên có một giọng nói tựa như thiên âm, từ tính mà kiêu ngạo vang vọng trong sảnh. Phượng Lại Tà mở to hai mắt nhìn vương tọa trước đó vẫn không có ai giờ bỗng có người ở đó.
Phía sau người đó là một đôi cánh mỹ lệ, hắn mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, hai chân ưu nhã gác lên nhau, y nhìn thẳng vào bọn họ.
Lucifer?
Trong lòng cả kinh, Phượng Lại Tà nhìn người đàn ông cực kỳ xinh đẹp trước mắt. Dung mạo của y không thể dùng từ tuyệt mỹ để hình dung. Nếu so sánh y với Lại thì hai người không phân cao thấp.
"Đại nhân Lucifer." Nhẹ nhàng đặt Tiểu Tà xuống, một tay Phượng Lại kéo áo khoác, sau đó hắn quỳ xuống một chân trước mặt nam tử trước mắt, giọng điệu cung kính.
Y chính là Lucifer?
Phượng Lại Tà đứng bên cạnh cảm thấy hoảng hốt. Đây là lần đầu tiên cô thấy daddy dùng ngữ khí tôn kính như vậy, cũng là lần đầu tiên cô thấy daddy quỳ trước mặt người khác.
Vô thức nhìn về phía nam nhân đang ngồi trên vương tọa - người có danh xưng là Thiên Sứ đọa lạc - Lucifer, Phượng Lại Tà cảm thấy hít thở cũng là một việc khó khăn.
Lucifer bỗng nhìn về phía cô khiến cô bị chấn động, chỉ có thể ngơ ngác nhìn đôi mắt không chút cảm xúc của hắn, sức lực toàn thân như bị ai đó lấy đi.
"Ngươi chính là Phượng Lại Tà?" Lucifer khẽ nâng bờ môi khêu gợi, y nhìn Phượng Lại Tà đang đứng bên cạnh Phượng Lại. Một "đứa con cấm kỵ" xinh đẹp như bao "đứa con cấm kỵ" khác. Y không kinh ngạc về dung mạo xinh đẹp mỹ lệ của cô, nguyên nhân khiến y biết đến sự tồn tại của cô chỉ có một: là giới tính.
Cô là "đứa con cấm kỵ" thuộc về phái nữ đầu tiên xuất hiện trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng của Huyết tộc. Có chút kinh ngạc, lại có chút mong đợi, y rất muốn biết đám người Thiên giới kia sẽ có hành động gì cho sự việc này.
"Vâng." Cố gắng đứng thẳng lưng, Phượng Lại Tà gật đầu. Đôi mắt của Lucifer mỹ lệ yeu dị như có ma pháp khiến người khác không tự chủ mà trầm luân thế nhưng cô lại cảm thấy sợ hãi đôi mắt ấy.
"Phượng Lại, đứng lên đi." Lucifer dời tầm mắt khỏi người Phượng Lại Tà, lơ đãng nhìn qua Phượng Lại vẫn quỳ trên đất.
"Nói mục đích tới đây của ngươi." Trước khi đưa Phượng Lại và Đệ Nhị ra khỏi tòa thành băng y đã đưa cho hai người bình thủy tinh có máu của mình, sau đó nói cho họ biết chỉ cần đổ giọt máu xuống đất là có thể tới đây.
Tòa thành băng được tạo trong dị giới, nếu không có sự cho phép của y thì không ai có thể đến đây. Mà máu của y chính là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cổng của tòa thành. Y cho mỗi người bọn họ một cơ hội trở về đây.
Trước đây rất lâu Đệ Nhị đã trở lại, y cho rằng Phượng Lại vĩnh viễn sẽ không trở về đây. Thế nhưng nhìn tình hình bây giờ thì y đã đoán sai rồi.
"Ta muốn hủy bỏ thân phận Bá Tước Đông phương Huyết tộc." Phượng Lại ngẩng đầu lên, không kiêu ngạo không tự ti nhìn dung mạo qua ngàn năm vẫn không thay đổi của Lucifer, đáy mắt hắn có sự kiên quyết mà trước kia chưa từng có.
"Sao? Ngươi muốn buông bỏ trách nhiệm đối với Đông phương Huyết tộc ư??" Lucifer nheo mắt nhìn Phượng Lại. Lời nói như vậy y đã từng nghe từ miệng Đệ Nhị. Y vẫn luôn tin rằng đến tận ngày chết đi thì Phượng Lại vẫn sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình. Y vốn cho rằng Phượng lại là người ổn định nhất, không bao ngờ hắn lại làm chuyện khiến y ngạc nhiên.
"Đúng vậy." Phượng Lại kiên quyết gật đầu.
Lucifer híp hai mắt lại không trả lời, ánh mắt y di chuyển giữa Phượng Lại và Tiểu Tà. Bỗng nhiên y đứng dậy.
Y bước từng bước chậm rãi mang theo cảm giác áp bách đi đến trước mặt hai người. Y bỗng vươn tay lên, lòng bàn tay áp vào trán Phượng Lại Tà.
Một cơn đau nhức ập đến một cách đột ngột khiến toàn thân Phượng Lại Tà thấm ướt mồ hôi lạnh. Một ánh sáng tím bay ra từ trán cô được Lucifer giữ trong lòng bàn tay.
"Trước khi ta nói điều kiện, hãy khôi phục lại sức mạnh của ngươi." Sau khi lấy lại một phần tư sức mạnh của Phượng Lại từ trong thân thể Phượng Lại Tà thì y ném về phía Phượng Lại. Lucifer lui về phía sau, khoanh hai tay trước ngực.
Lời nói của y hiển nhiên là đồng ý nguyện vọng của Phượng Lại, thế nhưng y cũng có điều kiện của mình.
"A..." Phượng Lại Tà cảm thấy trong thân thể mình bị lấy mất độ ấm, lạnh lẽo ùa vào thân thể khiến cô run rẩy khom người xuống. Cô không hiểu có chuyện gì xảy ra.
Phượng Lại vội vàng hấp thu sức mạnh của mình, sau đó duỗi tay ra ôm thân thể lạnh như băng của cô vào trong ngực.
"Đại nhân Lucifer mời nói." Ôm Phượng Lại Tà trong ngực, hắn có thể cảm nhận được thân thể cô đang mất đi độ ấm, đáy mắt Phượng Lại tràn ngập xót xa.
Một phần tư sức mạnh của hắn có tác dụng trì hoãn sự thay đổi của Phượng Lại Tà khi cô trưởng thành, khi ấy trái tim cô vẫn có nhịp đâp và thân thể vẫn có độ ấm của con người. Tại sao Lucifer lại phát hiện được điều này.
Một phần tư sức mạnh trở về trong thân thể hắn cũng có nghĩa tốc độ trưởng thành của Phượng Lại Tà sẽ trở lại bình thường, cô sẽ trở thành một "đứa con cấm kỵ" hoàn chỉnh, thân thể không có độ ấm và...dùng máu để duy trì sự sống.