Đỉnh cấp gamer

chương 5: lấy le (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bây giờ chẳng có gì để diễn tả nổi cảm giác hưng phấn của hắn, nếu dùng hạt giống đó cho cô nương xinh đẹp thì sao????

Vừa nghĩ tới thì hắn lại gạc bỏ ngay, hắn là ai chứ? Cũng chưa tới mức đó. Thứ này sẽ giúp hắn trong những lúc cần thiết, còn quyển sách kỹ năng:

Sách kỹ năng: lọc xác

Thông tin: có thể lọc các bộ phận quan trọng trên xác của sinh vật thành vật phẩm bằng cách niệm chú. Tiêu hao tinh lực, thời gian hồi: s

Học ngay: k

"Thôi thì mua luôn vậy..." bởi vì xác sói không tính là vật phẩm nên không thể bỏ vào kho đồ được. Hắn cũng chỉ đành miễn cưỡng mua mà thôi.

Viên ma thạch lv thì hắn sử dụng ngay:

Thông tin nhân vật:

Tên: Trần Hàn

Tuổi:

LV:

Máu: /

Sức mạnh:

Tốc độ:

Ma lực: /

Tinh lực: /

Điểm chỉ số:

Điểm tiêu dùng (K):

Tiền tệ: đồng

Kỹ năng: Trí tuệ lv , Thiên lôi lv , Nối tiếp lv, lọc xác (max lv)

Kĩ năng bị động: Điên cuồng lv.

Sau khi lọc xác xong tất cả, không ngoài dự liệu:

Thịt sói ×, thịt sói Tinh anh ×, da sói × và vật phẩm đặc biệt.

Thịt sói thủ lĩnh lv: ăn vào sẽ cường hoá ít điểm thể chất (sức mạnh, máu).

Da sói lông đỏ: (vật phẩm đặc biệt)

+?

[...ký chủ có...]

"Báo giá!" bây giờ hắn qua quen với hệ thống rồi, không cần khách khí với nói nữa.

[k không giảm! ] dường như bực tức bởi sự ""thấu hiểu" của Trần Hàn mà âm thanh hệ thống có chút cay gắt.

...........

Sau khoảng thời gian chờ đợi, và đây là sản phẩm.

Lông bào đỏ (giới tính nam):{}

+ khí chất (đứng trước người khác sẽ lộ ra khí chất cao quý hoặc khí thế bức bách tùy ý người sử dụng)

+ lá chắn (lá chắn sẽ nhận tối đa sát thương thay vì máu bị tổn thất)

Trần Hàn:(-_-)......

Hắn chẳng biết nói gì thêm cho phải. Tốn k mà chẳng giúp ích gì cho chiến đấu cả. Đành thôi, đằng nào thì cũng có đạo găm sói rồi, chẳng sợ lỗ.

Sau khi về thành hắn dự định đem bán mớ đồ rác trong kho cho tróng trải.

..........

Tới cổng thành, bây giờ mặt trời đã bắt đầu lặn, hắn lại gặp tên lính gác lúc sáng. Hắn cười chào với họ một cái rồi vào thành, do đang trong thời kỳ hoà bình nên không có khám xét cơ thể.

Khi Trần Hàn vào thành, tên lính gác hoài nghi hắn lúc sáng trong đôi mắt loé hào quang.

Đi trên đường hắn không ngừng nghe mọi người bàn tán xôn xao về buổi bán đấu giá nào đó.

"Bác gì đó ơi, cho cháu hỏi buổi bán đấu giá là sao ạ?" Ông bác vừa định từ chối thì nhận được đồng vàng, phải biết đồng xu mới được đồng bạc, mà đồng bạc lại chỉ được đồng vàng, số tiền hắn bán hết mớ "rác" cộng thêm việc hoàn thành nhiệm vụ ma pháp hiệp hội cũng chỉ được có vàng a. Ông bác nào dám từ chối, vội vàng nhận lấy và trả lời:

"Nghe nói thương hội Thiên Long mở chi nhánh ở Thiên Dương thành nên đặc biệt tạo buổi bán đấu giá vào ngày mai, lần này có rất nhiều người "tai to, mũi bự" tham gia, do đây là buổi bán đấu giá đặc biệt nên có rất nhiều kỳ trân dị bảo mới lạ..v.v.. các buổi đấu giá sau này khó mà bằng được..." khi nghe ông bác nói xong, hắn cũng định đi tham gia, bây giờ túi đồ của hắn chỉ còn vài món.

Kho đồ: thẻ nâng skill ×, sách skill "hấp thu", hạt giống (vpdb), dao găm sói ×, lông bào đỏ

Bán bớt cái dao găm cũng chẳng có sao.

"Hệ thống, ta cần mặt nạ ẩn danh."

[Hệ thống xét thấy ký chủ không có nguyên liệu, hệ thống đề nghị ký chủ mua da động vật, ví dụ...da sói ]

Hayzz, lại phải đi mua thứ mà mình mới bán xong. Sau khi chuẩn bị xong đầy đủ, hệ thống giúp hắn tạo nên chiếc mặt nạ trắng muốc, trong rất đẹp mắt, khi đeo lên thì vừ đủ che kín từ trán tới mũi. Nhưng cũng đồng nghĩ với việc bị "chuyển khoản" mất k.

Mặt nạ lông xói: {}

+ khí chất

+ lá chắn

Trần Hàn trốn vào góc nhỏ để thay y phục trên người. Lông bào đỏ dài từ cổ hắn đến gót chân, (hệ thống đo cắt không sai cm) ống tay áo dài tới cổ tay, áo bào khá dày, hắn không cần mặc thêm bất kỳ đồ gì bên trong. Mặt nạ được đeo lên che lắp đi khuôn mặt tuấn tú.

Bước đi ra khỏi con ngỏ, hắn thấy có rất nhiều người liếc mắt đưa tình với hắn.

Bỗng nhiên có cô gái chạy va vào người trần hàn. Sau lưng cô gái là toán cướp đang đuổi theo:

Ăn cướp: lv

Máu:

Ăn cướp: lv

Máu:

Ăn cướp: lv

Máu:

Hắn vận dụng lông bào đỏ thả khí thế áp bách ra. Từ khí chất phong đạm khinh vân bỗng chốc biến mất.

Mấy tên cướp cuống cuồng chạy trối chết. Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là cô gái xinh đẹp thon thả còn đang nằm trong lòng hắn không bị ảnh hưởng bởi cỗ khí thế đó. Thoáng dò xét cô gái, cũng may hắn đã kịp thời nâng skill trí tuệ trước khi vào thành rồi.

"Trí tuệ": tiêu hao tinh lực, tìm hiểu được số thông tin mục tiêu, thông hiểu tất cả các dạng ngôn ngữ, sau khi sử dụng skill, bản thân gia tăng % sát thương trong giây.

Đông Phương Tú Trinh: lv

(cực hạn + )

Tuổi:

Máu:

Sức mạnh:

Tốc độ:

Ma lực:

Tinh lực:

Thông tin: do không có cổ pháp, thông qua phương thức đột phá cực hạn mà nâng cao thực lực.

Ai cũng biết, đột phá cực hạn là quá trình thừa nhận đau khổ tinh thần lẫn thể xác. Rất hiếm có người thông qua phương thức này mà tăng thực lực.

"Xin lỗi thiếu gia, đã làm bẩn y phục người rồi"

Bỏ lại câu nói cô gái vội quay đầu hướng khác mà chạy. Dường như cô đang rất vội.

Hắn cũng không cản lại để hỏi "tại sao không giết bọn họ", bây giờ thực lực của hắn còn không bằng người ta.

Náo nhiệt qua đi, hắn tiếp tục đi thương hội Thương Long.

...........

Đến trước khu đấu giá có tên lính gác thực lực đại khái ngang nhau.

Lính gác: lv

Máu:

.......

Trong lòng thì bất ngờ nhưng ngoài mặt của hắn thì vẫn cứ thản nhiên ung dung mà bước vào. Lính gác cũng không cản hắn lại, vừa vào là đại sảnh náo nhiệt nhưng vẫn có trật tự.

Nhân viên nữ khi thấy hắn thì thoáng thất thần, nhưng rất nhanh bình phục lại và hỏi:

"Tiên sinh, ngài cần gì ạ?"

"Ta có vật cần bán đấu giá."

Từ giọng nói của Trần Hàn thì nữ nhân viên biết hắn còn trẻ, không quá mươi.

Nữ nhân viên khom mình và nói "Mời ngài theo ta".

Nhân viên dẫn hắn vào căn phòng gỗ bên trái đại sảnh, dường như có vài phần sợ sệt, nên nhanh chóng đi ra.

Trong phòng chất đầy các loại quyển trục, nào là "thủy trảm", "cầu lửa", "tê liệt"...

Hắn vội liên hệ với hệ thống trong đầu:

"Ngươi có thể sao chép cho ta các loại quyển trục ở đây không? " Hắn rất hi vọng có thể tìm được chỗ tốt ở đây.

[Đang đánh giá các cấp bậc quyển trục ở đây... Đánh giá, cấp bậc cao nhất: C]

Trong phòng là lão giả, ông ta không để ý và nói: "lấy thứ ngươi cần định giá ra đi"

Nghe vậy Trần Hàn từ trong áo lấy quyển trục màu xanh:"ta cần định giá thứ này."

Lão giả cầm guyển trục mà tay run run, quay đầu đánh giá trần hàn. Trong mắt lão, Trần Hàn như người bề trên, cao cao tại thượng mà nhìn xuống hắn. Lão cố gắng điều động ma lực thăm dò Trần Hàn, nhưng kết quả hoàn toàn thất bại, tất cả ma lực của lão vừa tiếp xúc với hắn thì hoàn toàn bị cản lại thứ sức mạnh kỳ lạ nào đó.

Trần hàn lúc này trong thâm tâm thì sợ ngây người.

-

-

-

-

.....

-

Lông bào đỏ:

Lá chắn: /

"Dừng lại được rồi, đây là lễ tiếp khách của ngươi đấy à." do ma lực thăm dò bị cản lại nên hắn dám chắc lão giả chưa phát hiện đẳng cấp hiện tại của hắn mà cho rằng thực lực đôi bên chênh lệch lớn.

Lão giả: lv

Máu:

Đúng như Trần Hàn nghĩ, lão giả quả thật cảm thấy bản thân quá hồ đồ rồi, chọc ai không chọc mà đi chọc đại lão:

"Thật thất lễ, ta xin bồi tội với ngài]

Lão đã chuẩn bị mất tay hoặc mất nửa cái mạng, bởi vì các đại lão tính khí thất thường, một khi chọc giận bất kì ai thì hậu quả khó lường.

"Hôm nay tâm trạng ta tốt, bỏ qua cho ngươi, nhanh giám định đi" Trần Hàn cố ra vẻ mà đại lão phải có.

Lão giả nghe Trần Hàn nói xong thì như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhỏm, mặc dù giọng nói của Trần Hàn như còn rất non nớt nhưng hắn không giám xem thường, hắn biết các đại lão có rất nhiều loại thần thông làm trẻ lại hình dáng, giọng nói.

Lão vội vàng giám định quyển trục. Phải, nó là bản sao chép của "Hấp thu". Sau khi giám định song, hơi thở của hắn không khỏi dồn dập. Đồ của đại lão có khác, theo hắn đánh giá thì quyển trục này tuyệt đối là thứ đáng giá nhất ở thành Thiên Dương này, kể cả khi đem lên Thượng thành thì nó cũng đứng trong top quyển trục kỹ năng hữu dụng nhất. Một cổ pháp lúc nhập môn có thể hồi phục ma lực kể cả khi đang chiến đấu, luyện đến thần cảnh có thể sử dụng ma pháp liên tiếp mà không sợ hết ma lực.

Đối với người trên thế giới này thì chỉ cần rèn luyện là có thể học skill này, nhưng hắn là người ngoại lai nên không thể học, hệ thống có thể giúp hắn học nhưng không phải miễn phí.

"Ngài định bán với giá tiền nào?" quyển cổ pháp như này phải có giá tiền tương xứng.

"Tùy tiện đi, ngày mai ngươi mang nó đấu giá, ta sẽ đến tham gia." bỏ lại câu nói, Trần Hàn liền xoay người rời đi. Hắn tin tưởng lão sẽ sắp xếp ổn thoả cho hắn.

Khi hắn vừa ra khỏi cửa thì lão giả nói: "các ngươi đi chiếu cáo khắp thập địa Bắc Thiền cho ta, báo cho Bắc triều cùng Thiền triều luôn thể"

"Rõ" bốn thanh âm đông thời phát ra. Sau đó là bốn đạo thân ảnh từ trong phòng lần lượt biến mất.

.................

Trần Hàn ra khỏi khu đấu giá Thiên Long, hắn đang tìm đường về nhà thì chợt nhận ra. Nhà? Từ lúc đó tới giờ hắn vẫn chưa có nhà a. Mà thôi, sớm muộn gì hắn cũng sẽ rời đi mà thôi, cần gì tới việc mua nhà, vì lí do đó nên hắn tìm tới khu thuê nhà. Đi không bao lâu thì đến nơi, nhà trọ "Tư Khắc". Đến đại sảnh, cũng không thấy tràng cảnh náo nhiệt mà hắn tưởng tượng, đại sảnh chỉ rộng khoảng mét vuông. Trong đại sảnh có khoảng ~ người đang dùng cơm, khá im ắng. Trang quầy thanh toán là phụ nữ trung niên. Thoáng chào hỏi một cái, cứ thế hắn đăng ký phòng số dành cho khách VIP, đầy đủ tiện nghi, chỉ thiếu TV điện thoại của thời hiện đại mà thôi, tổng thể hắn hao tốn hết vàng bạc, mà bạc là hắn tặng cho bà chủ cho thuê phòng. Lúc về thì sắc trời đã tối rồi, hắn bỏ gạt tất cả dòng suy nghĩ sau đó ở trên giường mà ngủ thiếp đi.

Truyện Chữ Hay