Ngày tháng Mười Hai,
Bạn thân mến,
Patrick thích cuốn băng! Tôi nghĩ cậu ấy đoán ra tôi là Ông già Noel bí mật của cậu ấy, bởi hẳn cậu ấy biết tôi là người duy nhất ghi một cuộn băng như thế. Cậu ấy cũng biết nét chữ của tôi. Tôi không biết sao lại không nghĩ tới những chuyện này, giờ thì muộn rồi. Lẽ ra tôi phải để dành nó làm món quà cuối.
À mà tôi cũng nghĩ tới món quà thứ hai cho Patrick rồi. Là thơ nam châm. Bạn nghe nói lần nào chưa? Để tôi giải thích luôn, nhỡ bạn không biết. Ta dán một mớ chữ lên một tờ nam châm, rồi cắt riêng từng từ ra. Rồi ta dính nó lên tủ lạnh, rồi ghép từ thành thơ y như làm bánh mì kẹp vậy. Vui lắm.
Món quà từ Ông già Noel bí mật của tôi không có gì đặc biệt cả. Điều đó làm tôi buồn. Tôi cược với bạn bất kỳ thứ gì rằng Mary Elizabeth chính là Ông già Noel bí mật của tôi, bởi chỉ có cô ấy mới tặng tôi đôi vớ.
Thương mến,
Charlie