Trời Xanh và Kiếp Phù Du đưa lưng về phía Tần Trường An, một tiếng tiếp một tiếng thở dài.
Trời Xanh: "Cuộc sống a."
Kiếp Phù Du: "Thật mẹ nó tào trứng."
Trời Xanh: "Sinh hoạt a..."
Kiếp Phù Du: "Thật..."
Hai người anh một câu tôi một câu, khi đang cảm khái, giọng nói của Tần Trường An truyền đến, "Làm gì thế?"
Hắn quay đầu lại nhìn về phía bọn họ, chậc một tiếng, "Sao đi chậm vậy?"
Trời Xanh and Kiếp Phù Du nhắm mắt: "........." Đậu má!
Vừa ăn cướp vừa la làng!
Thấy bọn họ đều đã đi, nhóm quần chúng ăn dưa cuối cùng cũng rời khỏi quảng trường.
Chúng Thần Điện từng người từng người trở về, xem ba lô của mình có thêm bao nhiêu trang bị và tiền, vô cùng hưng phấn.
"Ui da! Thương Sinh! Phát tài a!" Trong phòng bang, Kiếp Phù Du nhìn về phía người kiểm kê tài sản trên sô pha.
"Đừng quấy rầy tớ!" Thương Sinh cười gần méo miệng, dùng cánh tay ngăn lại bàn tay của Kiếp Phù Du, đôi mắt còn chăm chú vào trang bị chưa rời đi, tiếp tục đếm, "Mười một, mười hai, mười ba..."
Ánh mắt sáng ngời, "Tổng cộng mười sáu bộ."
Tám bộ trang bị lam, thế nhưng còn có một bộ màu tím.
Kiếp Phù Du ngồi xuống bên cạnh, nghe Thương Sinh tổng kết lại, hơi kinh ngạc, "Nhóm tinh anh của Long Đằng chất lượng không tồi a."
Trang bị tím là phẩm chất hiếm thấy, thời điểm hiện tại cơ hồ không có người có, phần lớn người chơi chỉ có trang bị xanh lá và màu vàng, một bộ trang bị màu lam cũng đã khó có được.
"Không tồi không tồi." Thương Sinh cười gật đầu, "Hắc hắc hắc, lại cách phòng ở gần thêm một bước."
Tám bộ trang bị lam và một bộ trang bị tím, kiểu gì cũng có thể bán được mấy nghìn, hơn nữa nguyên liệu cũng được hơn một nghìn đồng vàng...... Lần này bang chiến thu hoạch thật không nhỏ.
Tần Trường An cũng cùng Diệu Diệu đi đến, nhìn cái là hiểu, "Thu hoạch không tồi?"
"Còn có thể, anh thì sao..." Thương Sinh cười ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên rơi xuống Diệu Diệu đứng bên cạnh, nuốt lại câu trêu chọc, "Đây là..."
Ánh mắt bay về phía Kiếp Phù Du, mang theo dò hỏi.
"......" Kiếp Phù Du giật giật môi, nhìn Tần Trường An một cái, khụ một tiếng, cho Thương Sinh một ánh mắt.
Ồ ~~ Thương Sinh cười lông mày giật giật, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
Hai người ánh mắt giao lưu Tần Trường An đương nhiên thấy, tựa hồ lơ đãng nhìn thoáng qua Diệu Diệu, thấy cô không có phản cảm, giật mình, không ngăn lại bọn họ, giới thiệu Công Chúa với Thương Sinh, "Đây là Công Chúa Lê, gọi cô ấy là Công Chúa là được."
—— Hình như Công Chúa cũng không chán ghét hắn, nhất định không phải ảo giác của hắn.
Công Chúa cười, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ chào hỏi, "Xin chào, tôi là Công Chúa."
"Ai? Không phải là bang chủ phu nhân?" Thương Sinh cười tỏ vẻ kinh ngạc, kỹ thuật diễn cực kỳ điêu luyện.
Thuận tiện cho Tần Trường An một ánh mắt, anh em đừng nói em không giúp anh.
Kiếp Phù Du lúc bang chiến cũng đã gặp qua Diệu Diệu, chỉ có Thương Sinh có việc nên chưa gặp cô.
"...... Câm miệng." Tần Trường An dừng một chút, xem phản ứng của Diệu Diệu.
"Được rồi," Thương Sinh cười rụt rụt cổ, giống như không cam lòng nói thầm một câu, "Lúc ấy không phải còn nói đó là người trong lòng sao, mặt đối mặt lại không dám?"
Người trong lòng nha...
Diệu Diệu lắc lắc đuôi nhỏ, rung rung râu bạc, có vài phần vui vẻ, quả nhiên là mèo trong lòng (/ω\)
"......" Tần Trường An nhìn rõ biểu tình của cô, đột nhiên chấn động, mặt mày hớn hở, một cỗ xúc động xông ra, hắn đi tới gần cô, tỏ vẻ tự nhiên duỗi tay nắm tay cô, "Bên ngoài trồng một ít mẫu đơn, em có muốn đi xem không?"
Diệu Diệu ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt của hắn.
Đối diện với tầm mắt của Diệu Diệu, Tần Trường An sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên khẩn trương, rõ ràng chỉ ngắn ngủn hai giây, nhưng hắn nghĩ mình đã đi qua cả thế kỷ.
"......" Diệu Diệu bật cười, "Được nha!"
Cô vui vẻ nhét tay nhỏ vào lòng bàn tay hắn, khẽ cào, "Còn muốn xem hoa nhài!"
Không chỉ là mẫu đơn đẹp, cô đi vào nhìn thấy cây hoa nhài cũng đang nở hoa.
"...Được." Tần Trường An đổ mồ hôi tay, trong lòng bàn tay trơn mềm ấm áp làm hắn có chút không dám tin tưởng, hắn nắm chặt ngón tay, tim đập bùm bùm bùm.
Hai người nhìn nhau cười, bầu không khí ngây ngô mà lại ngọt ngào lặng lẽ xuất hiện.
Người của Chúng Thần Điện đều rất vui mừng, bọn họ mỗi người đều phát tài, chẳng qua là nhiều hay ít thì không giống nhau. Sửa sang lại tâm trạng, các bang chúng mãnh liệt yêu cầu bọn họ tổ chức tiệc ăn mừng.
Khi Tần Trường An và Diệu Diệu nắm tay xuất hiện, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, hơn mười đôi mắt sáng lấp lánh, ồ một tiếng thật dài.
Tần Trường An cong khóe môi, nắm thật chặt tay, "Đây là bang chủ phu nhân của mọi người."
Đêm khuya, khi Tần Trường An và Diệu Diệu ngọt ngọt ngào ngào, vài người buổi sáng có mặt ở quảng trường bắt đầu phát tán tin tức lên《 Dị giới 》, trên kênh thế giới, diễn đàn đều thảo luận chuyện này, Hùng Bá Thiên Hạ và Lê gia Thanh Thanh xem như nổi tiếng.
Long Đằng cũng cùng hot, nếu khi ra ngoài trên đầu mang tên bang Long Đằng, còn có vài ánh mắt không tầm thường nhìn —— không phải nói ở sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ, trên thực tế phần lớn người vẫn rất có lễ phép, cũng chỉ nhìn nhiều hai lần mà thôi.
Dù sao《 Dị giới 》cũng là game thực tế ảo đầu tiên, cho nên có thể mua nổi khoang trò chơi đều chơi, có tranh bá trò chơi, cũng có người muốn ăn nhậu chơi bời, loại người này chính là chủ lực hóng hớt
Theo lý thuyết nếu chỉ là người thường tình tay ba, phần lớn người cũng chỉ quan tâm một thời gian rồi quên, nhưng thân phận của những người trong đây đặc biệt a, Mộ Quang là ai? Chơi trò chơi không có người nào không biết hắn...... Loại người này ở trong trò chơi chỉ đại thần, ở hiện thực chỉ hào môn thế gia.
Trùng hợp, Mộ Quang là người đại biểu cho đại thần.
Cho nên chuyện này không thể hạ nhiệt độ trong thời gian ngắn, chuyện này cũng làm cho Long Đằng nghênh đón cao trào rời bang sau khi kết thúc bang chiến, ngắn ngủn hai ngày lại mất đi một nửa người.
Đặc biệt là sai khi tin tức Tần Trường An và Diệu Diệu kết hôn truyền ra, lời đồn đã hoãn xuống tại tiếp tục được lan truyền, thiếu chút nữa cho Long Đằng một đòn trí mạng.
Kỷ Phong đề cao phúc lợi đãi ngộ, mới miễn cưỡng giữ lại một vài người chơi.
Diệu Diệu cũng mặc kệ bọn họ, sau khi cô phát hiện mình không cần làm gì Kỷ Phong cũng không có kết cục tốt, vui vẻ một đợt, rồi không quan tâm nữa.
# Thấy hai người kia không vui vẻ là được rồi #
# Diệu Diệu lòng dạ hẹp hòi như vậy đấy #
# Nhưng mà cuộc sống của mình cũng quan trọng nha #
Cô là người bị hại, báo thù thì báo thù, cũng không thể lúc nào cũng báo thù, cuộc sống của mình càng quan trọng hơn. Sau khi Diệu Diệu thỏa mãn, cũng không chú ý tới hai người kia nữa, bắt đầu trải qua cuộc sống gia đình của mình, ừm, ví dụ như hệ thống kết hôn sau khi cập nhật.
Đúng vậy, 《 Dị giới 》 sắp cập nhật, mười phút sau.