Edit : Rose
Tần Trường An buột miệng thốt ra " Không ,là anh làm nài nỉ để Diệu Diệu ký !!!"
Có thể nói vô cùng lý trí
"...... Vậy đây là chuyện như thế nào ?"
Tần Trường An :"..... Anh ,sai rồi!"
Nam nhân thức thời ,một trang tuấn kiệt
_____
Ngày hôm sau
Tần Trường An cho người chuyên môn đi mượn phòng bếp ,nói rằng Doãn Tam từ xa đến đây , cho bọn họ nếm thử tài nghệ của mình
Tuy nói rằng là khách sạn ,nhưng kì thật cũng không phải là khách sạn vì nằm trong núi . Cách không xa có khu dân cư đã được làm làm phim mượn làm nơi dừng chân
Những người ở đây tất nhiên sẽ có phòng bếp à Doãn Tam sau khi biét Tần Trường An tự mình xuống bếp thì vô cùng khiếp sợ " Cậu xuống bếp ? Có thể ăn được sao ?"
Tần Trường An nhướng mày " Vậy tí nữa đừng ăn !"
Tần Trường An đã nói như thế thì Doãn Tam phải cho mặt mũi để ăn chứ , Doãn Tam nhanh chóng vào ghế ngồi " Không ,ăn ! Đương nhiên muốn ăn ! Lần đầu tiên thấy cậu xuống bếp ,nhất định phải nếm thử ? Nếu nói ra ngoài nhất định sẽ hù chết người , đây là một vinh hạnh lớn!"
Tần Trường An nhìn hắn một cái , ha hả một tiếng cũng không nói chuyện nữa
Doãn Tam đắc ý " Muốn mua nguyên liệu nấu ăn không ? Có cần tôi giúp không ?"
Bình thường bọn họ không dược Tần Trường An coi trọng ,hắn đóng phim mệt như vậy nhất định cần người hộ trợ
" Không cần ,tôi đã cho người chuẩn bị ,cậu chỉ cần ăn là được " Nói xong liền bắt đầu
Doãn Tam híp mắt nhìn về phía Tần Trường An, cũng không làm khó hắn nữa . Lấy di động ra hướng về phía Tần Trường An chụp mấy tấm đăng lên vòng bạn bè " Đoán xem ,ai đang làm cơm ?"
Tam Dương : .....???? Cái bóng này ! Có phải là Tần Nhị không
Như thế nào mà chẳng giống lắm
Trước kia không nghe nói rằng Tần Trường An biết nấu ăn
Lão Đại ca : Không có khả năng ,huynh đệ cậu nói lại xem
Những người khác cũng không tin tưởng ,Doãn Tam thấy bọn họ không tin thì Doãn Tam cảm thấy vô cùng vui vẻ , giật giật ngón tay ấn gửi đi " Các người không tin là đúng thôi , tôi cùng anh đến chỗ Tần Trường An, Tần nhị tự mời cơm đây này !"
Tam Dương : "....."
Đại soái :"...." Mẹ nó ! Đủ huy tam quan ,hắn lại còn đeo tạp dề hình bông hoa chứ
Doãn Tam Nhi" Thế nào , Ai cũng chưa ăn qua cơm của Tần Nhị đúng không " Bình thường hắn đều bị bọn họ khi dễ ,hôm nay cuối cùng cũng phản công được
Thật vất vả mới xoay người được ,Doãn Tam cảm thất vô cùng vui vẻ . Bọn họ đều là bạn bè từ nhỏ ,không quen nhìn Doãn Tam đắc ý như vậy ,sôi nổi dỗi về [ Nói cứ như thể làm cơm cho mỗi mình cậu không bằng ,nghe chuyện này tôi thiếu chút nữa là tin ]
[ Vừa nhìn là biết làm cho bạn gái rồi, đừng có quang minh chính đại nói thành chính mình,có cái gì đắc ý ! ]
[...... Chẳng lẽ cậu thật sự tin cậu ta làm cơm cho cậu ?]
Doãn Tam nghẹn lại , đúng là không phải như vậy ,không thể để cho hắn cao hứng một chút được sao ???
Tần Trường An từ cửa kính của sổ nhìn về phía Doãn Tam thấy hắn làm cái gì mà cao hứng như vậy, chuyên chú chế tạo nước nấu
Diệu Diệu đột nhiên đi vào " Có cần Diệu Diệu hỗ trợ không ?"
Tần Trường An ngừng tay , nhìn về phía Diệu Diệu, biểu tình thay đổi hoàn toàn ,ôn nhu nói " Không có ,trong phòng bếp đầy khói dầu ,em ra ngoài xem tổng nghệ đi, mật mã máy tính là sinh nhật em !"
" Không cần !" Diệu Diệu lắc đầu , rầm rì" Tổng nghệ không có ai đẹp như anh !"
Không chờ Tần Trường An phản ứng ,Diệu Diệu đã từ phía sau ôm lấy hắn ,ngẩng đầu lên làm nũng " Diệu Diệu ở chỗ này bồi anh được không ?"
Diệu Diệu bồi Tần Trường An, cô liền không sợ nữa cũng không nhàm chán
---- Trước kia ở khách sạn bị thương , Diệu Diệu còn không sợ càng đứng nói là những việc nhỏ này "....... Diệu Diệu không sợ nóng sao " Tần Trường An có chút giãy giụa
" Sợ !" Diệu Diệu gật đầu " Nhưng mà ở bên cạnh anh liền không sợ nữa !"
Cô nói như là chuyện đương nhiên ,chỉ là những lời thuận miệng không phải là những lời âu yếm ngọt ngào ,nhưng lại làm cho người ta như ngâm vào hũ đường
Khóe miệng Tần Trường An không khống chế được cong lên ,trong mắt đều là ý cười
" .....Trường An ,được không " Thấy hắn không trả lời ,Diệu Diệu dùng cái trán đập va nhẹ phần lưng của Tần Trường An
Tần Trường An "........ Được !"