Edit: Hương Hương.
Tần Tình Tình vừa về tới khách sạn, liền thấy hai người Viên Vinh Dịch và Ân Triệu Lê đang ngồi nói chuyện với nhau.
Thấy Tần Tình Tình đã trở lại, Viên Vinh Dịch hưng phấn gọi nàng, có chút kích động nói: "Tẩu tử, đây là người ta mới quen biết, hắn là người rất tốt".
Tuy Tần Tình Tình không rõ vì sao Ân Triệu Lê không biểu lộ thân phận của mình, nhưng nàng vẫn là phối hợp theo.
"Không biết vị công tử này là..... ".
"Tẩu tử, xin chào. Ta hôm nay may mắn nhận thức vị tiểu huynh đệ này. Lúc nói chuyện với nhau khiến ta hiểu ra rất nhiều điều". Ân Triệu Lê ở bên cạnh vỗ mông ngựa Viên Vinh Dịch.
Thừa dịp hiện tại có cơ hội, phải nịnh hót cho thật tốt, chờ tương lai thế cục ổn định sẽ không còn cơ hội.
Câu nói của Ân Triệu Lê khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Viên Vinh Dịch trong nháy mắt đỏ lên, vội vàng vẫy tay nói: "Không có, đâu có tốt như ngươi nói. Ta chỉ là ngày thường tùy tiện đọc chút ít sách thôi, đâu có bản lĩnh lớn như vậy".
Ở chỗ này nói chuyện lâu như vậy, cuối cùng cũng tới trọng điểm: "Tiểu hữu nói đùa. Nhìn năng lực của ngươi hôm nay, nhất định là do có lão sư tốt dạy ra".
Vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt Viên Vinh Dịch biến mất, có chút ngượng ngùng nói: "Không có, ta bây giờ còn chưa có lão sư".
"A! Vậy thì ngươi cũng thật là thông minh. Không có sư phụ, toàn bộ đều là tự học mà đã đạt tới trình độ này, thật sư khiến cho người khác bội phục. Diến dàn lê quý đôn. Ta thật ra có biết một vị tiên sinh, hắn đã từng làm ở Hàn Lâm Viện, hiện tại đang ở trong trấn này dưỡng lão. Không bằng ta giới thiệu cho ngươi quen biết hắn một chút. Bằng vào năng lực của ngươi, tin chắc hắn sẽ nguyện ý thu ngươi làm đồ đệ".
"Một khi đã nói như vậy, vậy thì đa tạ Ân huynh".
"Không dám, không dám. Đây là ta nên làm". Ân Triệu Lê cười rất là sáng lạn, nhiệm vụ cơ bản của hắn đã hoàn thành, sao có thể không vui.
Tần Tình Tình cũng biết Ân Triệu Lê sẽ không hại hắn, vẫy vẫy tay để Viên Vinh Dịch đi theo hắn. Cái chuyện vừa vặn biết một vị tiên sinh, đoán chừng vị tiên sinh này là bị thỉnh tới đây. Tần Tình Tình ở trong lòng nghĩ thầm, nhưng chuyện này nàng nghĩ nhầm rồi.
Lần này Ân Triệu Lê chạy tới nơi này, chính là quan gia mang theo nhiệm vụ. Với lại, thân phận của Viên Vinh Dịch đặc thù, không thể tùy ý tiết lộ. Vì để hành động lần này nhìn có vẻ không đột ngột, nên mấy ngày nay hắn đặc biệt ở trên đường kết bạn với những người đọc sách, mà vị tiên sinh này đúng thật là đã ở trong trấn định cư một thời gian dài. Lúc mới bắt đầu, những người theo dõi hắn cũng chạy đi tìm hiểu thân phận bối cảnh của những người đọc sách. Bây giờ đã sớm lười, cũng không tiếp tục chạy đi thăm dò.
Cũng bởi vậy, Ân Triệu Lê mới dám chạy tới cùng Viên Vinh Dịch làm quen. Dựa theo suy nghĩ của Tần Tình Tình, phương thức đơn giản nhất chính là đem thân phận vị tiên sinh lén nói cho bọn họ, , sau đó nàng dẫn Viên Vinh Dịch tới cửa là được. Nhưng Ân Triệu Lê muốn đánh quan hệ tốt với Viên Vinh Dịch trước, nên mới phiền toái như vậy. Dù sao phiền toái cũng không phải bản thân mình, hắn thích như thế nào thì cứ như thế ấy đi.
Tần Tình Tình đi vào phòng xem hai đứa nhỏ. Hiện tại, hai tiểu gia hoả Thần Hi và Đường Đường đã có thể bò. May mắn là có Đại Bạch ở bên cạnh nhìn bọn chúng, tránh cho bọn chúng ở trên giường bò quá xa bị ngã xuống dưới.
Đường Đường thấy Tần Tình Tình đi vào, duỗi cánh tay kêu a a muốn Tần Tình Tình ôm nàng. Còn tiểu tử Thần Hi tính tình tương đối lạnh nhạt, chỉ nghiêng mắt nhìn thoáng qua Tần Tình Tình, lại tiếp tục động tác trong tay của mình.
Gần đây Thần Hi có một sở thích mới, đó là đem Đại Bạch bày thành các loại hình dạng. Đại Bạch là động vật họ mèo, thân thể tương đối mềm mại. Nó bị Thần Hi bày thành các loại hình dạng, bản thân hoàn toàn không có phản kháng. Cho đến khi thấy Đường Đường bò đến mép giường liền dùng cái đuôi kéo nàng trở lại.
Tần Tình Tình duỗi tay ôm Đường Đường, hôn hôn khuôn mặt nhỏ của nàng, thuận tiện cũng hôn Thần Hi một cái. Tuy khuôn mặt nhỏ của Thần Hi vẫn lạnh nhạt, nhưng nhìn động tác dưới tay hắn cũng biết là hắn rất cao hứng. Tần Tình Tình thừa dịp không có chuyện gì, quyết định cầm lấy kim chỉ làm một ít đồ cho hai tiểu gia hoả.
Nàng tính toán chờ khi nhà mới xây xong sẽ để riêng ra một phòng làm phòng chơi cho hai đứa nhỏ. Tới lúc đó, bên trong sẽ để các loại đồ chơi hai đứa nhỏ thích, để cho chúng tự bò đi chơi, đảm bảo chúng hoạt động chơi đùa thoải mái. Trong phòng đồ chơi tự nhiên cần rất nhiều thú bông, Tần Tình Tình quyết định tự mình khâu mấy con búp bê vải hoạt hình. Tới lúc đó bày ở trong phòng, không những trang trí phòng, còn có thể làm đệm, nếu như không cần thận ngã cũng không có bị làm sao.
Tần Tình Tình chọn xong vải, quyết định làm một con hổ và một con gấu. Loại thú bông này rất là đáng yêu, cách làm cũng không quá rắc rối. Tần Tình Tình đem thú bông làm thành các loại hình dáng lớn nhỏ khác nhau. Thú bông lớn cao hơn một thước, lớn hơn rất nhiều so với Thần Hi và Đường Đường, còn thú bông nhỏ Tần Tình Tình chỉ làm lớn bằng bàn tay. Thú bông lớn lớn nhỏ nhỏ xếp cạnh nhau, thoạt nhìn đặc biệt dễ thương.
Tần Tình Tình nhìn những nguyên liệu còn dư lại, thấy còn dư lại chút vài vụn và bông. Tần Tình Tình đem số vải vụn ghép nối với nhau làm thành một cái gối ôm. Bình thường lúc ngồi, có cái gối ôm lót phía sau cực kỳ thoải mái. Chờ thu thập xong tất cả, Viên Vinh Dịch mới kích động mang theo khuôn mặt nhỏ đỏ bừng trở lại.
"Đại tẩu, ta đã trở về".
"Thế nào, vị tiên sinh kia có thu nhận ngươi không?". Tần Tình Tình cười nhìn Viên Vinh Dịch hỏi.
"Ân! Vị tiên sinh kia khá tốt, hỏi ta vài vấn đề học vấn liền quyết định thu ta làm đồ đệ. Nhưng mà Đại tẩu, đến lúc đó ta nên ở đâu?".
"Chuyện này thì ngươi không cần lo, chúng ta ở lại trong thị trấn một tháng, trong khoảng thời gian này ngươi không cần lo lắng. Chờ qua năm, thì ngươi trở về nhà ở, tới lúc đó để người đánh xe đưa ngươi đi học".
"Như vậy có phải rất phiền toái không?". Viên Vinh Dịch có chút ngượng ngùng.
Tần Tình Tình cười nói: "Không có việc gì, chỉ cần ngươi có thể học tập thật tốt, tẩu tử liền yên tâm rồi".
"Đại tẩu, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nỗ lực". Viên Vinh Dịch ưng thuận bảo đảm.
Một ngày, Tần Tình Tình đang ở trên đường đi dạo, nghĩ làm thế nào để mời chút đại nhân vật vì tửu lâu mình khai trương làm chút thanh thế. Hương Hương. Bỗng nhiên, thấy đằng trước vây quanh nhiều người lộn xộn lại một chỗ không biết đang làm gì.
Tần Tình Tình đi qua nhìn tình huống, có chút tò mò hỏi: "Ở đây xảy ra chuyện gì thế?".
Bên trong, có thanh âm của nữ nhân mang theo tiếng khóc, nói: "Mau đi gọi đại phu, mau cứu Phu nhân nhà ta. Phu nhân, ngươi không sao chứ, ngươi không cần làm ta sợ".
Tàn Tình Tình từ xa nhìn tình huống vị Phu nhân kia, thấy nàng cau mày, tay vô ý thức vỗ về ngực, vừa nhìn đã biết đây là đột phát cơ tim tắc nghẽn. Nếu như trị liệu trễ, rất có khả năng mất mạng. Hơn nữa, chỗ này nhiều người vây quanh, ảnh hưởng tới không khí lưu thông, đối với thân thể của nàng sẽ ảnh hưởng lớn hơn. Thấy cách ăn mặc của vị lão phu nhân này, Tần Tình Tình giật mình, bỗng nhiên nảy ra ý hay.
Hết Chương .