Edit: Hương Hương.
Khi Tần Tình Tình tới nơi, người Tần gia đã biết Nhị phòng đi ra ngoài, cả nhà đều ngồi chờ ở nhà chính.
Tần Phùng thị rất là bất mãn trừng mắt liếc Hà Mai Phương một cái: "Những điều ta nói với ngươi, ngươi không nghe thấy đúng không. Đã sớm bảo người không được đem chuyện này nói cho người ngoài biết, ngươi tại sao lại chạy ra ngoài".
Hà Mai Phương có chút nhút nhát đáp: "Tình Tình cũng không phải là người ngoài".
"Nàng là một nha đầu đã gả ra ngoài, như thế nào không phải là người ngoài". Đối với Tần Tình Tình, trong lòng Tầm Phùng thị cực kỳ không hài lòng.
Tần Tình Tình cũng không tức giận, mắt nhìn Tần Phùng thị, nói: "Nếu ta là người ngoài Tần gia, vậy ngươi cũng là người ngoài Phùng gia sao. Nói vậy ngươi còn rất thiện tâm, hàng năm đều lấy rất nhiều đồ đi trợ cấp người ngoài".
Nhà mẹ đẻ Tần Phùng thị rất nghèo, hiện tại cuộc sống của nàng tốt nên thường trợ cấp nhà mẹ đẻ, chuyện này tất cả mọi người đều biết. Nhưng hiện tại lại bị Tần Tình Tình đem chuyện này lấy ra nói, ý tứ hàm xúc bên trong có điểm không giống nhau.
"Hừ! Đúng là nha đầu nhanh mồm dẻo miệng, ta không thèm cùng ngươi nhiều lời. Tóm lại, chuyện này chỉ có chúng ta biết là được, không được phép nói cho người ngoài biết. Lão Tứ, ngươi dẫn theo đám tiểu tử của ngươi trông kỹ cửa cho ta. Tối hôm nay, một người cũng không thể ra khỏi cửa".
Thấy Tần Phùng thị có chủ ý này, Tần Xương Hoa và Hà Mai Phương đều luống cuống tay chân, cúi đầu cầu xin Tần Phùng thị, nhưng Tần Phùng thị cũng không có nhả ra. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Ngược lại, đệ đệ Tần Tình Tình, Tần Thịnh Sơn không có biểu hiện gì, nhưng nhìn hắn nắm chặt nắm tay là có thể thấy được nội tâm phẫn nộ của hắn.
Tần Tình Tình nhìn đệ đệ mình, cảm thấy vẫn còn một chút hy vọng. Vì thế Tần Tình Tình kéo hắn về phòng Ngô Yến, nhỏ giọng hỏi: "Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn tức phụ ngươi khoẻ lên không?".
"Đương nhiên là muốn, nhưng làm gì có biện pháp nào, gia gia nãi nãi sẽ không đồng ý". Tần Thịnh Sơn ủ rũ cúi đầu.
Tần Tình Tình nhìn hắn, đột nhiên hỏi: "Ngươi sau này có tính toán gì không?".
"Tỷ tỷ, ta không gạt ngươi, chờ khi thân thể tức phụ ta tốt, ta nghĩ muốn dọn vào trong huyện ở".
"Tại sao ngươi lại có suy nghĩ này?".
Câu trả lời này thật khiến Tần Tình Tình kinh ngạc, trong ấn tượng của nàng, đệ đệ nàng là người trầm mặc, không có chủ ý lớn gì, nhưng hiện tại lại có tiểu tâm tư này. Nên biết lúc này, dọn nhà rời khỏi thôn là một chuyện làm người ta cực kỳ kinh ngạc.
"Tỷ tỷ, ta biết trong khoảng thời gian này chúng ta gây cho ngươi rất nhiều phiền toái, nhưng là ta hy vọng ngươi có thể cứu được tức phụ của ta. Ngươi yên tâm, tương lai ta nhất định sẽ báo đáp ngươi, chờ ta ở trong huyện học thành tay nghề, tương lai kiếm được nhiều tiền, nhất định sẽ hiếu kính ngươi thật tốt".
Hai tỷ đệ các nàng ở trong này nói chuyện không có bị người ngoài nghe thấy, Tần Tình Tình cũng có quyết định của mình.
Nàng sắc mặt nghiêm túc, đối với Tần Thịnh Sơn nói: "Ta có thể nghĩ biện pháp cứu đệ muội, nhưng ta cũng muốn nói trước, ta cũng không phải là người tốt, về sau chuyện trong nhà ta sẽ không lại giúp, cha mẹ bên kia.... "
"Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta sẽ lập tức đón cha mẹ qua bên kia ở".
Trải qua Tần Thịnh Sơn giải thích một phen, Tần Tình Tình mới biết, hoá ra hồi nhỏ Tần Thịnh Sơn từng bị trong nhà đưa đi làm học đồ. Bởi vì biểu hiện không tệ, nên rất được sư phó thích, lần này tính toán muốn truyền tay nghề chân chính cho hắn, hơn nữa ở trong huyện chính thức bắt đầu làm việc.
Điều này khiến Tần Tình Tình rửa mắt mà nhìn. Đừng nhìn Tần Thịnh Sơn ngày thường trầm mặc không nói lời nào, không nghĩ tới tay nghề thợ mộc của hắn cũng không tệ. Hai người ở chỗ này thương nghị xong, Tần Tình Tình bảo Tần Thịnh Sơn ra cửa coi chừng, không cho bất luận ai tiến vào, còn bản thân nàng tự tiến hành trị liệu cho Ngô Yến.
Thật ra, thân thể Ngô Yến cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ là có chút động thai mà thôi. Tuy là thấy máu, nhưng chỉ cần cẩn thận chăm sóc, đứa nhỏ vẫn là có thể bảo trụ. Nhưng bởi vì Hà Mai Phương quá lo lắng, khẩn trương cho Ngô Yến, cho nên lúc này mới chọc ra nhiều chuyện như vậy.
Nhưng nói thế nào, chuyện đã phát triển đến trình độ này, muốn oán trách ai cũng không có tác dụng, quan trọng bây giờ là giải quyết chuyện trước mắt. Tần Tình Tình lấy bộ ngân châm trong không gian ra, mắt nhìn Ngô Yến, bình tĩnh nói một tiếng nhắm mắt. Nàng không hy vọng khi nàng thi châm, bởi vì Ngô Yến lộn xộn mà sai lực đạo làm nàng thi châm nhầm chỗ.
Ngô Yến nhắm mắt không lâu, cảm giác trên người truyền tới từng trận tê dại, nàng mở mắt ra không khỏi khiếp sợ. Tần Tình Tình thế nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đã châm trên người nàng hơn mười cây châm.
"Không được lộn xộn, một lát nữa thì sẽ không sao". Tần Tình Tình liếc mắt nhìn Ngô Yến, tiếp tục thi châm.
Lúc này, người bên ngoài phát hiện không thấy Tần Tình Tình, nghĩ cũng biết nàng ở trong phòng Ngô Yến. Kết quả nhìn thấy nàng đang ở trong phòng châm kim, lập tức bị hù đến nhảy dựng.
Tống Như Hoa lập tức ồn ào ầm ĩ: "Ông trời của ta ơi, đây là muốn quậy ra mạng người sao, nhiều châm như vậy đâm lên người, dù người không có chuyện gì cũng bị các ngươi chỉnh cho xảy ra chuyện".
Không thể trách Tống Như Hoa sẽ nghĩ như vậy, nói sao nàng cũng nhìn Tần Tình Tình từ nhỏ tới lớn, có bản lĩnh gì trong lòng nàng biết rõ. Tuy là từ khi gả ra ngoài có chút biến hoá, nhưng y thuật cũng không phải đơn giản dễ học, chỉ cần một hai năm là có thể học được.
Cho dù bọn học có suy nghĩ tới nát óc, cũng không ngờ được rằng Tần Tình Tình có không gian nghịch thiên. Cho nên đối với chuyện Tần Tình Tình biết y thuật,, bọn họ xác định vững chắc không tin.Tần Tình Tình cũng không phản bác, đợi thu xếp tốt cho Ngô Yến, trực tiếp vung tay lên, một cây châm liền châm trên đầu cánh tay Tống Như Hoa. Tống Như Hoa còn chưa cảm giác được chuyện gì xảy ra, cánh tay đã không nghe theo sự sai sử của nàng, hướng trên mặt mình đánh.
"Yêu.... Yêu pháp. Mẹ nó, quỷ nha đầu này sử dụng cái yêu pháp gì, tay của ta.... ". Tống Như Hoa vừa tự tát mình, vừa mặt đầy sợ hãi nhìn Tần Tình Tình.
Tần Tình ngược lại lạnh nhạt, từ khi nàng bắt đầu học châm cứu đã từng nghĩ tới chuyện này. Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối, nếu tiến lên đánh người quả là chuyện không thực tế, nhưng nếu có thủ đoạn kỹ thuật riêng của mình thì dễ nói.
Tần Phùng thị nhìn mọi người ngốc lăng nhìn Tống Như Hoa tự vả mặt, oán hận nói: "Các ngươi còn đang thất thần cái gì, còn không mau đem nàng giữ chặt, đem châm trên tay nàng rút ra".
Tần Tình Tình từ từ lên tiếng: "Lão thái thái, ta khuyên ngươi không nên động thủ. Ta đối với châm pháp rất là có học vấn, nếu như tùy tiện rút ra, nói không chừng cánh tay này sẽ bị phế. Còn nếu ngươi giữ tay không cho nàng động, vậy thì gân trên cánh tay sẽ bị đứt".
Ý tứ rất đơn giản, châm này không rút được, như vậy muốn đánh tới khi nào, còn phải dựa vào nàng định đoạt. Nhìn động tác quỷ dị của Tống Như Hoa, mọi người trong khoảng thời gian ngắn không dám có hành động khác.
Quạt hương bồ trong tay Tống Như Hoa từng cái từng cái đánh thật mạnh vào trên mặt nàng, rất nhanh đem mặt nàng đánh thành đầu heo. Trượng phu cùng các con của Tống Như Hoa nhìn không được, la hét muốn Tần Phùng thị đi mời đại phu, chẩn trị nhìn xem tình huống của Tống Như Hoa.
"Lão thái thái, ngươi phải nghĩ thật kỹ, chuyện xấu trong nhà không thể nói ra ngoài. Nếu để đại phu nhìn thấy tình trạng này của nàng, thì mặt mũi người trong nhà đều bị vứt sạch".
Tần Tình Tình đem lời nói lúc trước của Tần Phùng thị trả lại cho nàng. Tần Phùng thị thật đúng là không muốn thay Tống Như Hoa mời đại phu, không phải chỉ là ăn vài cái tát thôi sao, về sau cẩn thận chữa trị là hết rồi. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Nàng chính là ngại Tống Như Hoa giọng quá lớn, đem hàng xóm đánh thức lại đây hỏi, như vậy thì rất phiền toái. Quả nhiên, không bao lâu, liền có người tới gõ cửa.
Hết Chương .