Kể từ khi bị rút tủy sống và trở về với nhà họ Trần, Trần Kỳ Lâm dường như trở thành một con người khác.
Anh ta trở nên lầm lì kiệm lời, ngày nào cũng ngồi trên xe lăn nhìn bầu trời ở bên ngoài, không nói tiếng nào.
Nhìn thấy con trai mình bị Trần Hùng hại thành bộ dạng như bây giờ, Yến Linh Ngọc hận không thể lột da Trần Hùng, rút gân anh ra.
“Con trai, con nói chuyện với mẹ có được không?”
Yến Linh Ngọc đi đến trước mặt Trần Kỳ Lâm, đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh ta.
Nhưng Trần Kỳ Lâm vẫn như cũ, không nói nửa lời.
Yến Linh Ngọc vô cùng đau lòng, nhưng không thể làm gì hơn.
“Con trai, rất nhanh thôi mẹ sẽ báo thù cho con.
Hơn nữa tới lúc đó, mẹ sẽ để cho con làm vương của phương Bắc, có được không?”
“Liễu Nhất Kiếm và Hạng Ương sắp đánh trận quyết chiến ở núi Long Vương.
Chỉ cần trận quyết chiến bắt đầu, kế hoạch của mẹ cũng sẽ bắt đầu, chẳng bao lâu nữa, con sẽ trở thành vương của phương Bắc.”“Chỉ cần con trở thành vương của phương Bắc, tới lúc đó, con muốn làm cái gì thì có thể làm cái đó.”
Sau khi những lời này được nói ra từ miệng của Yến Linh Ngọc, Trần Kỳ Lâm vốn vẫn luôn không có động tĩnh gì lại đột nhiên trở nên dữ tợn.
“Mẹ, mẹ nói thật chứ? Con thật sự có thể trở thành vương của phương Bắc sao?”
“Tới lúc đó con thực sự có thể muốn làm gì thì làm ư?”
Trông thấy con trai đã bắt đầu nói chuyện, Yến Linh Ngọc lập tức trở nên kích động, gật đầu nói: “Đúng vậy, không sai, con trai, con sẽ sớm trở thành vương của phương Bắc thôi, tới lúc đó con muốn làm gì thì làm.”
“Ha ha ha ha.
Tốt, quá tốt rồi.”
Trần Kỳ Lâm cười lớn, vỗ tay hét lớn: “Con muốn giết chết Trần Hùng, con muốn anh ta chết không có chỗ chôn.
Hơn nữa, con còn muốn đào mộ của mẹ anh ta lên, nghiền hài cốt của mẹ anh ta thành tro.
Ha ha ha, ha ha ha, con muốn anh ta phải chết trong sự tuyệt vọng và đau đớn nhất.”
Sự dữ tợn và điên cuồng của Trần Kỳ Lâm khiến cho người mẹ như Yến Linh Ngọc cũng cảm thấy có chút sợ hãi.Không biết bắt đầu từ bao giờ, Yến Linh Ngọc nhận ra rằng mình không thể kiểm soát được con trai mình nữa.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên từ bên ngoài bức tường lao vào, sau đó với tốc độ cực nhanh đi tới bên cạnh Yến Linh Ngọc.
“Dạ Hình Nha, cô đến rồi!” Yến Linh Ngọc hỏi: “Bên phía các người chuẩn bị thế nào rồi?”
“Mọi thứ đã sẵn sàng.” Dạ Hình Nha trả lời: “Ông hai chưa yên tâm về phía các người, vậy nên để tôi đến xác nhận một chút.”
“Đừng lo lắng, tôi đã sắp xếp xong mọi chuyện, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.”
“Vậy thì tốt.” Dạ Hình Nha gật đầu, sau đó chắp tay về phía Yến Linh Ngọc, trong nháy mắt cô ta đã biến mất khỏi trước mặt Yến Linh Ngọc, như thể chưa từng xuất hiện trước đó.
Lúc nầy Yến Linh Ngọc cũng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời vô tận, khóe miệng cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười xấu xa.
Dường như bà ta cũng đột nhiên trở nên điên dại.
“Bao nhiêu năm trôi qua rồi, cuối cùng...!cũng đợi được đến ngày này!”
Liễu Nhất Kiếm thích tạo khí thế, vì vậy tin tức ba ngày sau ông ta hẹn quyết đấu cùng Hạng Ương trên núi Long Vương đã ngay lập tức được nhà họ Liễu tung ra.
Chỉ trong một đêm, tin tức này như một cơn cuồng phong quét qua cả phương Bắc.
Bất kể là các gia tộc quyền thế lớn ở phương Bắc hay là các cao thủ lâu năm nổi tiếng trong giang hồ khi nghe được tin tức này đều vô cùng bàng hoàng.
Năm năm trước, Liễu Nhất Kiếm và Hạng Ương đã có một trận quyết chiến trên núi Long Vương.
Cuối cùng với tình thế xấu ông ta đã thua Hạng Ương với nửa chiêu.
Bây giờ năm năm sau, Liễu Nhất Kiếm lại ngóc đầu trở lại, quyết chiến với Hạng Ương một lần nữa.
Không ai có thể biết rõ rốt cuộc ai sẽ chết dưới tay ai..