Điên Cuồng Yêu Tịnh Mỹ Mi

chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối tuần buổi chiều.

Máy bay trực thăng chậm rãi đáp xuống một hộ biệt thự trên bãi cỏ. Xong xuôi phía sau Á Tịnh được Hạ Tường Dã nâng xuống máy bay trực thăng.

“A dã học trưởng ta đây nữa ta đây nữa?”

Phương Á Luân vẫn ngồi ở trên phi cơ trực thăng hai tay hướng về Hạ Tường Dã thật to mở ra trên mặt lộ vẻ lấy lòng cười vọng tưởng rằng Hạ Tường Dã cũng sẽ dìu hắn xuống máy bay.

Hiểu đẹp! Chính mình nghĩ biện pháp xuống dưới ải dây bí đao! Kết quả Hạ Tường Dã căn bản không để ý tới hắn mang theo Phương Á Tịnh cùng rời đi.

Hắn đã sớm dự đoán được Phương Á Tịnh tuyệt đối sẽ không đáp ứng cùng hắn một mình đến đây cho nên hắn mới có thể đồng thời hẹn Phương Á Luân; nếu không hắn sẽ mặc kệ tên nhóc thối này! Hiện tại đến biệt thự Phương Á Luân liền chính mình tìm thú vui, tự cầu nhiều phúc đi hắn cũng không đếm xỉa tới hắn.

Phương Á Tịnh nhìn trước mắt tòa biệt thư cao cấp vẻ mặt có thể nói là trố mắt đứng nhìn

Vừa mới đi ngồi máy bay trực thăng Hạ gia thì đã bị khu nhà cấp cao quy mô Hạ gia dọa cho bây giờ này ngôi biệt thự này cũng như vậy là lớn đến không ngờ!

Uh người nầy quả nhiên rất có tiền bạn bè của hắn cũng là…

Vừa mới sắp đến nơi thì Hạ Tường Dã nói với cô đây là biệt thự nhà bạn tốt của hắn Lôi Dập

Bỗng chốc máy bay lên thẳng Hạ Tường Dã liền vội vã kéo tay cô cực kỳ hứng thú nói:Cái nhà phía sau chính là bãi biển tư nhân tôi dẫn cô đi xem!

Bị hắn nắm tay Phương Á Tịnh tựa hồ cũng không có ý giãy giụa

Cô cảm giác được tay hắn vừa lớn lại vừa ấm áp cho cô trước nay chưa có cảm giác an toàn một loại không biết phải hình dung như thế nào,kiên định trong lòng cô vững vàng mà chiếm giữ.

Phương Á Tịnh nhìn hắn bởi vì phấn khởi mà đỏ lên bên cạnh khuôn mặt tuấn tú không biết làm tại sao mỉm cười.

Hắn dẫn nàng cô xuyên qua một đóa hoa nở đầy đường mòn đi vào phía sau bãi biển tư nhân

Buổi chiều sáng rỡ như trước nóng cháy khắp mặt biển bị ánh mặt trời chiếu phải vàng óng tỏa sáng,màu sắc chói mắt kia làm cho người ta mắt mở không ra.

“Oa! Nơi này quá tuyệt vời!”_Phương Á Tịnh hai mắt lấp lánh phát sáng đối phong cảnh tốt đẹp trước mắt cảm thấy không thể tưởng tượng nổi liên tiếp tán thưởng.

Không có cự tuyệt hắn mời tất nhiên là đối với: phía trước cuối cùng có TV, tạp chí hoặc là bạn học trong lúc đó nghe nói phong cảnh nhân văn cô rất muốn đến nhìn một cái nhưng từ đầu đến cuối không có cơ hội ngày hôm nay cô rốt cục thỏa mãn một tâm nguyện rồi.

“Rất tuyệt đúng không?Bãi biển Lôi Dập gia thật không là lấn át cùng nền tản oai không giống bãi biển khác”_. Hạ Tường Dã nắm tay cô ở bãi biển ngồi xuống một khối nham thạch hai người đối mặt biển khơi mặc xanh thẳm cho gió biển thổi lướt qua trúng mặt

“Cám ơn”_. Phương Á Tịnh nhẹ giọng nói cám ơn.

Hạ Tường Dã quay đầu chỉ thấy gió nhẹ thổi xuống mở ra mái tóc dài của cô khuôn mặt là cẩn thận tuyệt mỹ như thế hắn sững sờ quay lại hỏi: “Gì chứ nói cám ơn với tôi?”

“Nếu không phải tôi và anh căn bản không cơ hội tới. Phương Á Tịnh nhìn rất xa đường chân trời hưởng thụ nhàn nhã khó có được này. Nàng cười liếc bộ dáng đáng yêu hiếm có của lại nói: “Cho nên nói: cám ơn anh!”

Hạ Tường Dã nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của cô sững sờ một lúc lâu hắn đột nhiên tình không tự mình buột miệng nói ra: “Tôi thích cô”

Đúng vậy hắn thật sự thích cô rất thích!

“Tôi…tôi”_Phương Á Tịnh tươi cười trong nháy mắt cô cứng ngắc lúng túng mà thu hồi ánh mắt xấu hổ không biết trả lời như thế nào.

“Cô,cô cũng không cần vội vã trả lời tôi đâu!”

Hạ Tường Dã đỏ lên khuôn mặt tuấn tú một tay không ngừng gãi đầu cảm thấy được một mồi lửa ở trong ngực không ngừng cháy lan cháy sạch hắn cả người nóng lên quả muốn nhảy vào trong biển tiêu tan khí nóng

“Tôi biết điều này thực sự đột ngột chính là chính là tôi thật sự kiểm soát không được! Tôi cho tới bây giờ cũng không biết thích một người là cái cảm giác gì chỉ biết là tôi cho tới bây giờ đều sẽ không đi chú ý nữ sinh thậm chí tất cả mọi người nói tôi cùng bạn bè Trác Duệ Của tôi là một đôi Gay.Nhưng mà sự xuất hiện của ngươi càng thêm chứng minh tôi không phải.Bởi vì cô làm cho tôi tầm mắt không dời đi,bạn bè của tôi nói đây là yêu đương. Ta cũng hỏi tôi tại sao mình sẽ thích cô? Chẳng lẽ là bởi vì quả đấm của cô cho nên tôi mới yêu thích cô hơn sao?Hẳn không phải là tôi cũng không phải bị ngược đãi điên cuồng”

Luôn luôn không có nghe đến câu trả lời của cô Hạ Tường Dã hết ngẩng đầu cùng cô nhìn nhau. Ánh mắt kia là như thế cứng nhắc rồi lại có tràn đầy yêu say đắm:

“Ôi!Hừm dù sao tôi chính là thích cô quản cái kia đó? Trong ba điều nguyên nhân.”

Hắn đã muốn điên cuồng yêu cô cho dù trời sập xuống hắn vẫn muốn yêu cô!

“Nhưng mà,,nhưng mà tôi so với anh lớn hơn hai tuổi á!”

Hạ Tường Dã nhún nhún vai rộng không thèm để ý chút nào nói: “Cũng không sao việc này tôi đã sớm biết”_. Hắn mày rậm vừa nhíu chu mỏ nói: “Tôi đã nói rồi dù sao tôi chính là thích cô thôi!

Thấy hắn luống cuống rồi lại kiên trì bộ dáng Phương Á Tịnh trong lòng khẩn trương cũng chầm chậm giảm đi thậm chí cảm thấy được bộ dáng hắn hết sức đáng yêu thích thú nhịn không được lại lộ ra khuôn mặt tươi cười vừa mới biết mất không thấy

“Cô,cô cười cái gì?” Hắn đỏ lên khuôn mặt tuấn tú phun nói.

“Anh thật đáng yêu!”_ Phương Á Tịnh cười lắc đầu.

“Đáng yêu?”_ Hạ Tường Dã phút chốc nhảy dựng lên kích động kêu lên: “Đó là từ hình dung ghê tởm gì! Không cho phép nói tôi đáng yêu! Bằng không liền liền đánh cô!”

Hắn đột nhiên câm mồm giật mình bình thường thích dùng nhất lời hung ác uy hiếp người ta thiếu chút nữa lại buột miệng nói ra.

Vù vù may mắn hắn im miệng kịp lúc. Không biết sao hắn không muốn ở trước mặt cô bày ra một mặt thô bạo của chính mình

“Bằng không anh sẽ như thế nào?” Cô cao nói mi chờ đợi đoạn sau.

Hắn cho rằng cô không biết hắn vốn muốn nói cái gì sao? Nhất định động một chút lại là đánh, bẹp.

“Không có như thế nào!”_Vì muốn dời đi chú ý của cô Hạ Tường Dã bắt đầu cởi nút áo khiến cho cô ngạc nhiên tiếng kêu.

“Này này anh làm gì vậy?”_ Phương á tịnh vội vàng khắc khuôn mặt nhưng vẫn là thấy hắn lộ ra đồi ngực trần trụi làm cho cô má phấn nhuộm đỏ.

“Bơi lội! Muốn cùng đi sao? Ta có thể mang theo cô bơi à!” Hắn trên thân trần trụi du côn du côn ngồi xổm trước mặt cô bức cô nhìn thấy hắn.

“Ai muốn cùng với anh!”_ Phương A! Tịnh lườm hắn một cái: “Anh nhanh lên đi bơi của anh rồi lặn nữa!”

“Ha ha ha ha tuân mệnh!”

Hạ Tường Dã đem quần áo cỡi ra ném ở trên mặt hắn che đi tầm mắt của cô làm cho cô oán trách: “Này này không cần ném loạn quần áo như vậy!”

Cô một phen kéo quần áo xuống vừa vặn thấy hắn lấy tư thế duyên dáng nhảy vào trong nước biển rất nhanh liền bơi tới chỗ rất xa.xem ra kỹ năng cũng không tệ lắm!

Hắn đang rất xa trên mặt biển cùng cô vẫy tay chọc đến cô cười thoải mái cô đột nhiên phát hiện nàng dường như thật lâu không có vui vẻ như vậy.

“Phương Á Tịnh!”

Hạ Tường Dã ở trong biển dùng sức gào thét tên của cô còn không ngừng hướng về nàng phất tay.

Cô cũng đứng lên hai tay vây ở bên miệng nghịch lên gió cố hết sức trả lời: “Làm sao?”

Không biết hắn kêu cái gì.

Tôi không nghe thấy! Nói lại lần một nữa!”

“Tôi nói, tôi,rất, thích cô”

Bốn chữ này rõ ràng truyền lại tiến vào trong tai cô,cô cười dùng sức gật đầu quay về hô: “Tôi, biết, nói gì rồi,! Ta, biết, được, được, tôi nhất định sẽ kiểm tra rõ

“Tôi chờ cô —— tôi thích cô —— thích cô ——“

“Nhất định thích cô!”

Chủ nhật sáng sớm Phương Á Tịnh bị ánh mắt trời nóng rực làm cho tỉnh lại.

Rời giường rửa mặt chải đầu cô đi tới trước phòng Phương Á Luân thấy Á Luân còn đang dựa vào giường liền một mình xuống lầu xuyên qua biệt thư kiến trúc giống mê cung hướng phía sau bãi biển tư nhân đi đến.

Sáng sớm thổi tới thoải mái dễ chịu gió biển đem cô chạm vai thổi sinh mở lộ ra khuôn mặt tinh tế tỉ mỉ

Khóe môi cô nhếch lên cười thỉnh thoảng xem chừng chung quanh

Lần đầu tiên tới đến nơi đây ánh mắt nhìn thấy trời xanh biển xanh nhàn nhã nghỉ phép hơi thở làm cho toàn thân cô thả lỏng. Khó trách Sở Sở cũng yêu tới nơi này giải sầu.

“Phương Á Tịnh! Phương Á Tịnh!”

Đang lúc nàng nhắm lại ánh mắt hưởng thụ hơi thở biển thì một tiếng ồn ào theo biệt thự đến bãi biển trên đường mòn truyền đến đó thanh âm của Hạ Tường Dã

Nàng mở mắt ra xoay người nhìn hắn.

chỉ thấy khuôn mặt đỏ lên của hắn xuất hiện nhiều giọt mồ hôi như đứa trẻ mới lớn khờ khạo.này trận mồ hôi chảy xuống dưới, nàng phát hiện hắn cũng không giống bề ngoài như vậy hung ác, mãnh liệt, không nói lý lẽ. đối với nàng hắn ngược lại rất thân sĩ. (than sĩ= ga lăng hay quân tử)

“Đi! Ta dẫn cô đi một chỗ!”

Hắn hăng hái hừng hực lôi kéo cô hướng tới biệt thự.Đi đến phía trước sân. Nơi đó một người đang đứng cùng Hạ Tường Dã không khác biệt lắm,nam sinh cao lớn so với hắn khá cường tráng

“Tôi chính thức giới thiệu cho cô biết”_. Hạ Tường Dã chỉ nam sinh cao cường tráng nói: “Hắn gọi là Lôi Dập chính là chủ nhân gian nhà này cũng là bạn bè cực thân của tôi.”

“Chào anh,tôi là Phương Á Tịnh”

Lôi Dập đầu tiên liếc Hạ Tường Dã liếc mắt một cái tiếp theo mới lễ phép mỉm cười nói:

“Chào cô tôi là Lôi Dập. Tên nhóc A dã này hẳn là làm cho cô không ít phiền toái ha? Còn hi vọng cô không lấy làm phiền lòng mới tốt.”

“Không nên nói bậy! Tớ nào có gây phiền toái gì?”_ Hạ Tường Dã liếc mắt lấy ánh mắt cảnh cáo Lôi Dập tốt nhất im lặng nếu không tự gánh lấy hậu quả.

“Dạ dạ là cậu không gây phiền toái gì nhưng là máy móc sản xuất phiền toái không hơn không kém.” _Lôi Dập không khách khí trêu chọc nói.

Hắn đã sớm theo Đoạn Uyên Kỳ kia Bát Quái nam trong miệng nghe qua quan hệ của A Dã và Phương Á Tịnh chuyện cũng sớm muốn sẽ biết cô gái này có thể thuần phục A Dã hôm nay cuối cùng có duyên phận vừa thấy.

Cô giữa lông mày có một cổ khí khái anh hùng quả nhiên là cái khí chất đặc thù nữ sinh cũng khó trách từ trước đến nay đối với người khác không có hứng thú A Dã lại thua bởi trong tay cô

Phương Á Tịnh nghe Lôi Dập nói xong nhịn không được bật cười.

“Không thèm nghe cậu nói nữa.”_ Hạ Tường Dã hừ một tiếng bỏ qua cười đối với Phương Á Tịnh nói: “Tôi cùng Lôi Dập mượn xe tôi dẫn cô đi trên đường lắc lư được không?

Phương Á Tịnh theo phương hướng hắn chỉ dẫn nhìn lại —— Trước phòng chủ ngay ngắn ngừng lại một chiếc mới tinh xe máy hạng nặng đang bị ánh mặt trời chiếu xuống lòe lòe sáng lên.

Đi ra ngoài một cái đều có xe hơi tư gia cao cấp đưa đón đại thiếu gia mới có thể cưỡi xe máy hạng nặng?

“Anh anh xác định anh có thể?” Phương Á Tịnh vẻ mặt hoài nghi.

“Đương nhiên có thể!”_ Hạ Tường Dã vỗ cam đoan. Hắn còn bớt thì giờ trừng mắt liếc Lôi Dập muốn hắn câm miệng không cho phép để lộ hơi thở.

Phương á tịnh chứng thực dường như mắt nhìn Lôi Dập nhận được nhún vai buông tay bất đắc dĩ đáp lại.

“Được vậy anh quấn hai vòng cho tôi nhìn xem chứng minh anh thật có thể, nếu không thì tôi để cho anh chở ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì tôi không thích bị thương

“Quấn thì quấn”_. Hạ Tường Dã khuôn mặt tuấn tú ngưng tụ hướng xe máy đi đến.

Hắn bắt đầu khởi động xe. Thực may mắn không mấy lần động cơ xe liền rầm rập vang lên không để cho hắn mất mặt.

Hắn bước mở chân dài ngồi trên xe thử thúc dục chân ga xe bắt đầu gầm hét!

Phương Á Tịnh hai tay vòng ngực hồ nghi hỏi: “Annh ta thật sự có thể chứ?”

“Cô nhìn xem sẽ biết.”_ Lôi dập bình tĩnh trả lời.

Ôi —— quên đi xe đụng hỏng nhiều lắm sửa một chút đúng là anh em cần đùa bỡn chơi hắn cũng không nên ngăn cản, hắn duy nhất có thể làm chính là chúc phúc A Dã bình an vô sự mà thôi.

Rầm rầm rầm ——

Khi đám người bọn họ nói chuyện với nhau đồng thời Hạ Tường Dã đã cưỡi xa ở trong sân nhà rồi quanh quẩn vài vòng thoạt nhìn hết thảy vô sự.

Đang lúc hắn giơ lên kiêu ngạo cười nhìn về phía bọn họ bên này thì xe đột nhiên không khống chế được trượt cả người hắn theo xe ngả đi ra ngoài dẫn tới Phương Á Tịnh kêu sợ hãi.

Cô vội vàng chạy đến đi giúp hắn đẩy xa hạng năng áp ở trên người ra,dùng hết sức lực đưa hắn dìu dắt đứng lên lo lắng hỏi: “Có khỏe không? Có bị làm sao không?Da anh chảy máu”

Nhìn thấy hắn trên trán chảy xuống tia máu đỏ thẫm Phương Á Tịnh cảm giác được không muốn, thậm chí vì hắn cảm thấy đau đớn

“Vết thương nhỏ,vết thương nhỏ không có gì đáng ngại.”_ Hạ Tường Dã lộ ra nụ cười ngu đần trái lại an ủi cô.

Phương Á Tịnh xem kỹ thương thế trên người hắn một chút,thở phào nhẹ nhõm cái trán trầy da khuỷu tay cũng vậy mặt khác cũng khỏe không có thương tích gì lớn.Cô quay đầu lại thấy Lôi Dập chẳng biết lúc nào đã bưng ra rương y dược ngồi ở cạnh cửa dưới bóng cây cái bàn chờ bọn hắn.

“ Bạn của anh thực hiểu rõ anh ngay cả thuốc cũng chuẩn bị xong”. Phương Á Tịnh tức giận giễu cợt nói.

“Tôi nói tất cả không có việc gì thôi!”_ Hạ Tường Dã cong miệng lẩm bẩm nói.

“Còn dám nói. May mắn tôi không có bị anh chở bằng không hiện tại bị thương còn nhiều hơn anh”.

Phương Á Tịnh dẫn hắn đi đến Lôi Dập ngồi bên cạnh cái bàn đẩy hắn ngồi vào trong một cái ghế cô mở ra cái rương y dược Lôi Dập đưa tới bắt đầu giúp hắn chà thuốc ——

“Anh cần nhịn được sẽ rất đau tôi không phải người dịu dàng”_. Phương Á Tịnh nói. “Hừ Thích đùa bỡn chơi phải không?”

Nàng cầm lấy bông lớn dính thuốc nước giúp hắn rửa sạch vết máu cùng với trên vết thương bẩn đục đành động không lưu tình chút nào đau đến mức hắn nhe răng trợn mắt.

“Tê —— gặp quỷ đau chết tôi rồi!”

Lôi Dập cố nén cười nói: “A Dã một đoạn đường ngắn ngủn liền té xe thật đúng là cậu”

Từvừa mới lên hắn liền luôn luôn quan sát nhất cử nhất động Phương Á Tịnh phát hiện cô là người không tệ,cô bé không giống nữ sinh bình thường chủ động đối với A Dã lấy lòng.cô thật sự quan tâm A Dã.

Cũng tốt A Dã đúng là cần một nữ sinh thực lòng đối đãi làm bạn với hắn.

“Được rồi”!

Phương Á Tịnh ở trên cái trán của Hạ Tường Dã dùng sức dán băng Ok lên ( băng cá nhân nha không phải….^^ ‘’)sau khi rửa sạch miệng vết thương cuối cùng việc đã làm xong

“A Dã cậu muốn đi thay quần áo bẩn trước hay không? Đợi lát nữa tớ dẫn bọn cậu đi trên phố lắc lư.” Lôi Dập đề nghị nói.

“OK tớ xong ngay đây”.

Hạ Tường Dã không nghi ngờ gì liền đi lên lầu hiện trường chỉ còn lại có Lôi Dập cùng Phương Á Tịnh.

Vốn thông minh Phương Á Tịnh lập tức đoán được rằng Lôi Dập cố ý chi mở hẳn Hạ Tường Dã hẳn là có chuyện nói với cô.

“Nên xưng hô với cô thế nào?” Lôi Dập mở miệng hỏi.

“Bạn bè đều gọi tôi là Tịnh.”

“OK Tịnh! Tấm lòng A Dã đối cô,cô hẳn là không khó phát hiện chứ?”

Chần chờ một chút Phương Á Tịnh thẳng thắn thành khẩn nói: “Anh ta quả thực theo tôi đã từng thẳng thắn chỉ là của tôi còn chưa có đáp ứng anh ta, muốn tôi tốt đẹp suy nghĩ điểm ấy ta đáp ứng.”

Nói thực ra nàng căn bản kiên trì không nói chuyện tình cảm không nghĩ tới do gặp gỡ A Dã sau tâm ý của hắn dường như mơ hồ buông lỏng nhiệt tình của hắn, thẳng thắn nhiều lần gõ cửa tình cảm mà cô đóng kín

Từ lúc nào đã bị đánh tan chính cô ta cũng không biết. Nhưng cô lại không gạt bỏ ngày đó đến

“A Dã kỳ thực là rất cần yêu nhưng cậu ta lại không dám yêu hoặc là nói căn bản không muốn đi yêu. Gia đình A Dã cũng không có thể nói có chỗ thiếu hụt cha mẹ hắn trước mặt người khác đều là một bộ dáng điệu ân ái,Nhưng mà riêng bên dưới lại bằng mặt không bằng lòng. Mà A Dã cùng với em gái của cậu ta —— Cô có biết A Dã có em gái không?”

Thấy cô lắc đầu Lôi Dập gật đầu tỏ vẻ hiểu biết rồi nói tiếp: “A Dã có một cái cô em gái nên Tiểu hi anh em bọn họ từ nhỏ đã không ở chung với cha mẹ,cuộc sông hai người quả thực trải qua giống như sống dựa vào nhau. Càng về sau Tiểu Hi thậm chí tự mình xuất ngoại đi học.Gia đình này lại càng bị phá thành mảnh nhỏ. Cho nên A Dã một chút cũng không muốn nói chuyện tình cảm, cha mẹ ở chung là hình thức ở trong lòng hắn có bóng ma mãi đến khi cô xuất hiện. Cô hẳn là cũng rõ ràng với điều kiện mà A Dã nói,đối với hắn không có tối thiểu động tâm nữ sinh,chính là hắn chưa từng vừa mắt qua mà cô là một người duy nhất.

Ngay cả xã hội thương lưu người người tán thưởng Từ Thị Dệt thiên kim và Từ Mông cho tới nay từ đầu đến cuối đối với A Dã theo đuổi không bỏ A Dã cũng chưa từng động tâm qua

Phương Á Tịnh lúc này mới chợt hiểu té ra gia đình Hạ Tường Dã lại là hoàn hảo như thế

Hóa ra từ nhỏ cùng người nhà chia lìa không chỉ một mình cô? Gia đình của hắn ở mặt ngoài xem ra hoàn hảo kì thực bằng không

Giờ phút này trong lòng cô đối với hắn nổi lên nổi lên sự cảm thông, cảm giác đối với hắn cũng cảm thấy đau lòng. Chính là cô không hiểu Lôi Dập nói điều này có dụng ý gì?

“Nói nhiều như vậy anh muốn nói rốt cuộc là cái gì?”

“Tôi là muốn nếu có thể thỉnh cô không nên cự tuyệt A Dã.”

“Này”

“Đương nhiên tôi biết điều này rất ép buộc nhưng tôi tin tưởng cô đối với A Aã hẳn không phải là hoàn toàn không có cảm giác a? Thử đi chấp nhận cậu ta, cậu ta sẽ yêu cô yêu đến phát điên. “_Lôi Dập khẽ cười nói.

Phương Á Tịnh bị lời nói này rung động tới thật lâu không nói nên lời.

Lúc này Hạ Tường Dã đã trở lại hắn vẻ mặt tò mò hỏi: ” Các người đang nói cái gì? Ta cũng muốn nghe, ta cũng muốn nghe!”

Lôi dập một bộ không có việc gì bộ dạng dạng uể oải đáp: “Không có gì đang bàn bạc đợi lát nữa muốn đi đâu chơi, ăn cái gì. cậu có cái gì đề nghị sao?”

“Không có”_. Hạ Tường Dã cúi đầu hỏi cô: “Tịnh cô thì sao?”

Phương Á Tịnh cười nhẹ lắc đầu:”Tôi đi gọi Á Luân thức dậy cùng đi shoping.

“được tôi đi bảo tài xế chuẩn bị xe.”

Lúc này Lôi Dập đột nhiên nghĩ đến: “A Dã trong lòng đã có đối tượng chuyện này không biết có truyền vào tai Từ Mộng không?”

Trở lại nội thành sau khi tất cả trở lại giống như thường ngày

Thời gian một ngày một ngày qua trong nháy mắt xuân đi hạ đến cuộc sống lại không có biến động gì lớn thời gian chuyển động như cũ chưa từng ngừng kinh doanh.

Nói đến buồn cười từ sau khi cô và Hạ Tường Dã quen biết.Thái độThôi Mỹ Hà với cô có thể nói là thay đổi lớn một trăm tám mươi độ, nói chuyện không hề châm chọc cũng không tiếp tục mọi chuyện đều mệnh lệnh cô đi làm thậm chí cổ vũ cô ra ngoải tán giải sầu nhiều hơn không lo lắng trong nhà

Thím thay đổi có thể nói làm cho cô cả người không được tự nhiên hết sức không quen

Nhưng như vậy cũng tốt còn hơn trước kia, cô bây giờ ở Phương gia cuối cùng quả thật dường như có tôn nghiêm.

Hôm nay lại là một buổi chiều cuối tuần trong hàng xe máy Phương gia nóng đến không thể tưởng tượng nổi; mà ngoài cửa sổ mặt trời thì chiếu biết dùng người tựa như muốn hòa tan hơi thở

Ngày hôm nay Phương Á Tịnh không có ra cửa cứ Mặc cho Hạ Tường Dã liều mạng xúi giục mời cô vẫn lựa chọn ở nhà chiếu cố giúp chú

Bởi vì Phương Cát Tường đi ăn cơm cho nên Phương Á Tịnh ở trong phòng thay thế công việc chưa xong của hắn biến thành cả người vô cùng bẩn nhưng cô một chút cũng không để ý.

Dù sao từ sau khi du lịch trở về cô cả người đều đen một vòng

Ngày hôm đó đầu xà Lôi Dập mang theo bọn hắn đến vách tường hồ chơi bơi lặn,thuyền chuối tiêu,nước xe máy uống cũng không ít ăn thức ăn ngon, còn đi quan ải xem mặt trời lặn (quan ải: chỗ tiếp giáp giữa sông và núi)

Hai ngày kia kỳ nghỉ có thể nói nhiều màu nhiều vẻ làm cho cô và Á Luân đều khiến cho rất vui sướng! Trở lại nội thành chừa đường rút điều lại trở nên bắt đầu cấp bách hiểu ra làm cho người ta càng thêm tưởng nhớ cuộc sống nhàn nhã

Ngay lúc Phương Á Tịnh công việc trên tay sắp đến lúc báo cáo giai đoạn thì Phương Cát Tường từ bên ngoài đi đến.

” Á Tịnh bên ngoài có người tìm á,có phải là A Dã hay không? Hắn mở ra BMW nha.”

“A Dã?”_ Phương Á Tịnh ngẩng đầu vẻ mặt mờ mịt.

Cô đã sớm đã cảnh cáo Hạ Tường Dã hôm nay cô phải chiếu cố giúp chú bảo hắn không cho phép đến phiền cô cho nên nói tuyệt đối không thể nào là A Dã

Vậy sẽ là ai

Cho dù cảm thấy được nghi hoặc cô vẫn là đi ra ngoài phòng muốn nhìn trộm đến tột cùng.

Chỉ thấy bên ngoài cửa hàng ngừng lại một chiếc xe BMW sáng bóng sáng trong màu đen người trên đại khái nhìn thấy thân ảnh của cô giờ phút này mới mở cửa xe xuống xe ——

Là hai cô nàng nữ sinh cô chưa từng gặp qua

Một người tóc ngắn xinh đẹp, vẻ mặt phản nghịch; người kia tóc dài xõa vai vẻ mặt ngạo mạn. Các cô chung điểm là: khi gặp cô trên mặt đều lộ ra thái độ thù địch cùng ghét

Cô gái tóc dài mở miệng lấy giọng điệu khinh bỉ hỏi: ” Cô chính là Phương Á Tịnh?

‘Chính là tôi xin hỏi cô là?”

“Tôi?”_Cô gái tóc dài ngạo mạng cười:”Tôi là vị hôn thê của Hạ Tường Dã_Từ Mộng”

“Cái gì?”

“Vị hôn thê của Hạ Tường Dã”

Truyện Chữ Hay