- Hắc vô thường, chuẩn bị đồ cho cô gái vừa mới đến- Hắn lạnh nhạt nói, khác hoàn toàn với bộ dạng cười tươi như ban nãy. Đúng thật là mấy soái ca chỉ ấm áp với mấy chị nữ nhờ. Bất công!!!!
- Vâng -Người cao lớn có làn da ngăm ngăm đen, mặc một chiếc áo sơ mi trắng không cài cúc để lộ ra cơ bụng múi rắn chắc, tay cầm một sợi dây xích.
CÔ còn đang ngơ ngác trước câu nói của Diêm Vương ca ca. Mà khuôn mặt đỏ bừng tựa phủ môt dặm mây hồng.
Thì thấy bóng dáng anh vừa đi, bỗng cô nghe thấy tiếng bước chân anh ta bước xuống rồi nói với cô:
- cô bị sao vậy? Bị sắc đẹp của tôi mê hoặc rồi sao!
- Tôi...-Cô chỉ biết ấp úng, Nhưng tiếc cô còn chứ kịp nói xong thì bị chen vào:
- Tên kia, anh mau làm việc cẩn thận đi! Định động vào phu nhân hả -Cô giật mình ngẩng lên, là một cậu thanh niên dáng người nhỏ nhắn, có làn da trắng, khuôn mặt bất mãn béo eo tên còn lại. Tiểu thụ trong truyền thuyết a~
Vị Hắc Vô Thường kia nghe thấy thế thì chạy đến ôm người kia vào lòng cưng chiều nói:
- Em là đang ghen sao??-
Cô nhìn mà đơ cả người, đây là cảnh tượng gì đây.
Đây là Hắc Vô Thường trong truyền thuyết, là hai nhân vật được người đời kính trọng, sợ hãi đây à. Đúng là giờ đam mỹ lên ngôi, địa phủ cũng phải bắt kịp xu thế mà.
Thế là tiểu thụ đỏ mặt đẩy Tiểu công ra rồi nói nhỏ:
- Em không có ghen, mau mau dẫn Phu nhân đi-
Hắc Vô Thường thì cười lớn nói:
- Biết rồi - Hắn cười cười mà xoa đầu tiểu mỹ thụ, rồi cúi thấp người chi tới một căn phòng nguy nga.
- Mau đi theo ta!
Cô bước theo hai người họ đi về cánh cổng đang mở rộng, khí lạnh thổi ra từ đó khiến cô run rẩy. Cô nhìn mà sởn cả gai ốc, bước nhanh theo Hắc Vô Thường. Họ đưa cô đến một nơi có hình dạng như một ngôi nhà cổ xưa to lớn, Tiểu mỹ thụ quay xuống nói với cô:
- Đây là điện Diêm Vương từ nay cô ở đây, có đồ gì thì cô bảo tôi chuẩn bị-Cô còn đang mải để ý xung quanh thì nghe tiểu mỹ thụ nói thì giật mình:
- Đồ á, nhiều lắm tivi, máy tính, máy tính, loa,gì nữa gì à.... máy chơi game.... Mấy đồ makeup của tôi nữa..... máy làm tóc...... gì nữa nhỉ... Đúng rồi quan trong nhất Đống tiểu thuyết H nặng đáng yêu của tôi... tạm thế đi cần gì ta nói tiếp -Sau một chàng dài liên thanh, thì cô ngang nhiên bước vào căn nhà, chạy lên giường mà đi đánh cờ với chu công-
Để lai hai tên nào đó đơ vì não chưa load được hết đã thấy người nào đó đi mất.
- Anh à!! Phu nhân vừa nói gì thế ta nghe thấy ti vi gì mà H nặng, cô ý muốn xem cảnh đấy à -
- Hình như thế, phu nhân khẩu vị nặng thật- tên Hắc vô thường nào đó gãi cằm chầm trồ.
- Hử anh thích hả, thích thì lấy luôn đi, tôi đi kiếm người khác- tiểu thụ nào đó dứt câu hấy áo bước đi.
- này em dám hả. chết chắc với anh, tối nay đừng hòng ngủ yên-