Đích Nữ Trọng Sinh: Nịch Sủng Tàn Vương Phi

chương 18: 18: hận ý

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tất cả những thứ này đều do chính tay Hoa Nguyệt Phỉ ban tặng cho nàng, nàng làm sao mà quên được chứ?“ Ân, Diên Nhi quả là một hài tử tốt.

Vậy sự tình lần này, ta liền giao cho ngươi xử lý, nhớ kỹ, ngươi phải toàn tâm toàn lực đem chuyện này áp xuống, ta không muốn nghe thấy có bất cứ người nào đàm tiếu sau lưng của Phỉ Nhi nữa.

Phỉ Nhi là đích trưởng tỷ của ngươi, nàng không phải giống như những thứ nữ ti tiện có thể bị người tùy ý khinh nhục.

Ngươi muốn báo đáp ân tình của Phỉ Nhi, muốn bảo hộ nàng thì ngươi tuyệt đối không thể để cho người khác xúc phạm đến nàng.

Nếu không ta tuyệt đối không tha cho ngươi, ngươi có hiểu rỏ hay không?” Hoa lão phu nhân xoay người sang nhìn Hoa Diên, lời nói sắc bén lạnh lùng đem một vấn đề nan giải đẩy lên người một tiểu hài tử mới chín tuổi như Hoa Diên phụ trách giải quyết.“Tỷ tỷ, tại đây liền cảm tạ muội muội.” Hoa Nguyệt Phỉ đầy mặt cảm kích nhìn Hoa Diên nói.Nhìn lão phu nhân cùng Hoa Nguyệt Phỉ kẻ xướng người hoạ, Hoa Diên câu câu môi, đáy mắt thoáng hiện lên một mạt trào phúng.Bọn họ đây là muốn cương ngạnh ép buộc nàng sao? Khó trách, đầu tiên là Hoa lão phu nhân nghĩ ra mọi cách trừng phạt nương nàng, nguyên lai là vì chủ ý này!Hoa Diên trong nháy mắt liền hiểu rỏ, xưa nay Hoa lão phu nhân đối với nàng cực kỳ lãnh đạm, hôm nay đột nhiên đối xử với nàng ôn nhu từ ái….

Trước khi vào đây, Hoa Diên còn có chút bất an, hiện tại biết rỏ mục đích của bọn họ, nàng cảm thấy yên tâm bội phần.“Tổ mẫu, tỷ tỷ, hai người đang nói chuyện gì vậy? có người nào nói xấu tỷ tỷ sao? Ai mà xấu xa như vậy? Tổ mẫu người nhất định phải vì tỷ tỷ làm chủ a! Không thể để cho người khác khinh khi tỷ tỷ như vậy được.

Tuy tỷ tỷ không được ghi tên vào gia phả, nhưng nàng cũng vẫn là tỷ tỷ của con, là đại tiểu thư con vợ cả của Hoa phủ, ai muốn khi dễ tỷ tỷ, con là người đầu tiên không đồng ý.

Hừ! Cùng lắm thì Diên Nhi đi tìm cô nãi nãi, cô nãi nãi thương Diên Nhi nhất, khẳng định ngài sẽ không mặc kệ chuyện này.” Hoa Diên đầy mặt phẫn nộ, đôi tay nhỏ xíu nắm chặt lại, cau mày thở phì phì, cao giọng nhắc đến vị trưởng bối luôn yêu thương nàng, bà là cô nãi nãi của Hoa Diên cũng là Hoàng thái hậu đương triều.“ Không được! Một chút việc nhỏ liền đi tìm người, Hoa Diên, ngươi đây là muốn ta tức chết sao? Diên Nhi, ngươi cũng sắp mười tuổi rồi.

Trước đây ta cùng tổ phụ ngươi có thảo luận qua việc chung thân đại sự của ngươi, ngươi cũng sắp đến tuổi định thân rồi.

Thật đúng là năm tháng không buông tha người a!” Hai câu đầu Hoa lão phu nhân nghiêm khắc quát lớn, những câu sau lời nói đột nhiên nhẹ nhàng ôn nhu.

Ánh mắt bà ta nhiều Hoa Diên lạnh lẽo thêm vài phần.Hoa Diên nhíu mày, trong lòng cười lạnh, nàng này có đúng là tổ mẫu ruột thịt của nàng không? Nàng mới chín tuổi, đã gấp không chờ nổi, liền muốn đem nàng sớm gả ra ngoài rồi, rốt cuộc bà ta là cầm thú sao?“ Tỷ tỷ so với Diên Nhi còn lớn tuổi hơn.

bg-ssp-{height:px}

Tổ mẫu, người phải lo việc chung thân đại sự của tỷ tỷ trước mới phải? Thật tốt, con sắp có tỷ phủ rồi!” Đem tức giận trong lòng gao gắt áp xuống, Hoa Diên hướng Hoa lão phu nhân cười đến thiên chân vô tà.Nói đến đây, Hoa Diên còn không hiểu rỏ ý định của bọn họ sao? Muốn đem một việc xấu áp xuống, biện pháp tốt nhất là làm phát sinh một sự việc khác còn xấu hơn.

Hoa Nguyệt Phỉ tuy là đại tiểu thư của Hoa phủ nhưng đến nay vẫn không được phép xuất đầu lộ diện.

Còn Hoa Diên nàng là nhị tiểu thư của Hoa phủ, được người người sủng ái , vì muốn bảo toàn thanh danh cho Hoa Nguyệt Phỉ, Hoa lão phu nhân liền hy sinh nàng.Hoa Diên đáy mắt thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo cùng trào phúng, thật không hiểu được, tại sao bọn họ có thể tự tin đến như vậy? Chẳng lẽ Hoa Diên trong mắt bọn họ là một kẻ ngu xuẩn nhất trên đời hay sao?“Nói bậy! Mới không phải, rõ ràng là ngươi……”“Phỉ Nhi!” Hoa Nguyệt Phỉ nói còn chưa nói xong, liền bị Hoa lão phu nhân lạnh giọng quát một tiếng, nàng ta vội đem tất cả các lời muốn nói ra nuốt vào trong bụng.“Diên Nhi, ngươi thân là đích nữ Hoa phủ, lời nói, hành vi đều đại biểu cho mặt mũi Hoa phủ, sao ngươi lại có thể nói ra những chuyện là bại hoại thanh danh của Hoa phủ? Niệm tình ngươi lần đầu phạm lỗi, ta liền bỏ qua cho ngươi.

Nhưng nếu còn có lần sau, ta quyết trừng phạt ngươi thật thích đáng.” Hoa lão phu nhân lạnh mắt nhìn Hoa Diên, đáy mắt bà ta còn toát lên một tia hận ý.Là mình nhìn lầm sao? ánh mắt vừa rồi của lão phu nhân là … căm hận sao?Hoa Diên có chút khiếp sợ nhưng nàng nhanh chóng trấn tỉnh lại, tuy nàng không biết tại sao tổ mẫu lại căm hận nàng? Nhưng điều này đã giải thích được tại sao kiếp trước lão phu nhân lại năm lần bảy lượt bày mưu tính kế hãm hại nàng.“Diên Nhi biết sai rồi, đa tạ tổ mẫu chỉ dạy!” Đem cảm xúc thật của mình áp xuống, Hoa Diên cúi đầu, cả người run rẩy nhìn giống như đang cực kỳ sợ hãi.“Ân.”Hoa lão phu nhân lạnh lùng đáp.

Tiểu tiện nhân này cùng tiện nhân Nguyên thị ngày càng giống nhau.

Mỗi lần thấy Hoa Diên, khiến cho Hoa lão phu nhân nhớ tới Hoa Nguyệt Phỉ đáng thương của bà ta.

Chính cái tiểu tiện nhân này đã hại Vũ Nhi của bà ta phải rời xa thế gian này, đến nỗi bia mộ cũng không được lập, Vũ Nhi đáng thương của bà sau khi chết còn trở thành cô hồn vô chủ.

Nếu bà ta không thể trực tiếp ra mặt báo thù, thì cũng sẽ làm cho hai mẫu tử tiện nhân này không được thoải mái, bà ta sẽ lại cho các nàng sống không bằng chết, như vậy Vũ Nhi của bà mới có thể thanh thản đôi chút.“ Ta thấy hoa trong phủ nở thật đẹp.

Diên Nhi không bằng phát thiệp mời các vị tiểu thư đến phủ chúng ta ngắm hoa đi, ta biết sức khỏe của ngươi còn chưa tốt hẳn, đến lúc đó ngươi chỉ cần có mặt là được, còn những chuyện khác liền giao cho Phỉ Nhi xử lý đi.

Phỉ Nhi mấy năm nay cũng theo ta học cách xử lý các việc trong nhà, nàng có thể đem việc tổ chức hội ngắm hoa này xử lý thật tốt.” Dùng danh nghĩa của Hoa Diên phát thiệp mời, tạo cơ hội cho Phỉ Nhi cùng các vị tiểu thư con nhà quyền quý cùng qua lại, cũng không uổng phí những tháng ngày bà ta ở trong Phật đường dạy dỗ Hoa Nguyệt Phỉ.“ Vâng.” Hoa Diên cúi đầu đáp, chờ Hoa lão phu nhân tiếp tục phân phó..

Truyện Chữ Hay