Ba người Mạc Vô Đạo vươn tay nhận lấy chiến kỳ từ trên trời rơi xuống, trong mắt bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ! Dường như ánh sáng chói lọi nhất của cuộc đời, ngay trong phút giây này đột nhiên nở rộ! Dường như pháo hoa linh hồn, ngay trong phút giây khó khăn này đã bắn lên trời cao!
Dường như quang vinh vạn năm, ngay trong phút giây này, rốt cuộc lại một lần nữa trở về bên người bọn họ!
Lá chiến kỳ này giống như đại biểu lòng cảm kích và sự thừa nhận của toàn bộ đại lục vậy!
Cả đời này, xem như sống không uổng!
- Các vị anh hùng Thánh Địa! Đi đường cẩn thận!
Quân Mạc Tà lớn tiếng nói.
- Ta Quân Mạc Tà, ở đây tiễn các ngươi ra đi!
Nói xong, hắn chậm rãi giơ tay lên, hướng về phía đội ngũ chỉnh tề im lặng, đưa lên một quân lễ trang trọng!
Người của Thánh Địa ai nấy cũng đồng thời lặng im, đột nhiên cùng lúc nói:
- Tà Chi Quân Chủ, mặc kệ kiếp sau là bạn là thù, phần tình cảm này, khắc sâu trong tim!
Khi Quân Mạc Tà đưa cho họ nghịch thiên đan, bọn họ cũng chỉ bình thản nhận. Lúc Quân Mạc Tà chữa thương cho bọn họ, bọn họ cũng chỉ cho là chuyện đương nhiên, cho dù là ở trong trận chiến Quân Mạc Tà đưa cho bọn thần binh lợi khí, bọn họ cũng không nói gì cả.
Nhưng giờ phút này, bọn họ từ tận đáy lòng nói lên câu cảm ơn này.
Vì, Quân Mạc Tà hiểu được! Vì Quân Mạc Tà giờ phút này, đại biểu cho toàn bộ đại lục!
Nói xong, bảy ngàn người của Tam đại Thánh Địa không quay đầu, tiến lên phía trước!
Cuối cùng, những người vẫn tự do bên ngoài, năm vị trú thủ giả luôn đi theo Hạ Trường Thiên, ở trong giây phút này, cũng không hề do dự gia nhập đại quân quyết tử của Thánh Địa. Đối với sự trở về của bọn họ, không ai cảm thấy ngoài ý muốn cả.
Đội ngũ phản ứng cũng không phản ứng, cứ như vậy tiếp nhận bọn họ!
Cho dù là phía trước như thế nào, bây giờ, cũng chỉ là chiến hữu cùng chết chung với nhau thôi!
Trong cuộc sống, sóng vai chiến đấu!
Trên đường địa ngục, vẫn như cũ hợp tác chiến đấu!
Mạc Vô Đạo, Hề Nhược Trần, Hô Diên Ngạo Bác, Lãnh Đồng, Khúc Vật Hồi, Thành Ngâm Khiếu…
Trên mặt mang theo kiên quyết và bình tĩnh tiến lên…
Trên trời, Cổ Hàn nhắm chặt hai mắt, hai hàng lệ, rốt cuộc không thể kiềm chế rơi xuống…
Bảy ngàn đệ tử, thực lực tinh nhuệ cuối cùng của Thánh Địa!
Từ hôm nay trở đi, Tam Đại Thánh Địa trong suốt vạn năm lừng lẫy của đại lục, rốt cuộc sắp trở thành lịch sử!
Trở thành một tấm bia đá lớn!
Đối diện, giọng nói quái dị của Sang Thượng Bắc Đảo vang lên:- Các dũng sĩ Thần Tộc! Giây phút quang vinh nhất của các ngươi đã đến! Thần Xã, vì kính dâng hôm nay của các ngươi đã mở rộng vòng tay ôm ấp! Sự tích và cái tên của các ngươi, sẽ truyền lưu vạn năm ở thế gian! Linh hồn của các ngươi, sẽ trở về với vòng tay ôm ấp của đại thần Thần Tộc! Trọn đời bất diệt! Các dũng sĩ, vì ngày mai của Thần Tộc, vì vĩnh hằng của các ngươi! Cho ta giết!
Sang Thượng Bắc Đảo đột nhiên dồn sức vào đan điền, dùng hết tất cả sức mạnh hét lớn một tiếng:
- Sát kê cáp cáp ~~~!
Ngạch, ý của Thần Tộc, chính là, Giết a, Xung phong…Mồ hôi, ở trong trận chiến địa đạo học được, nghĩ có thể giọng nói không quá chuẩn, nhưng này cũng không thể trách tai ta nghe không được a, bởi vì kia thật sự không thể xem là tiếng người…
- Sát kê ha ha ~~~!
Tổng cộng gần hai vạn chiến sĩ cấp thánh hoàng của dị tộc đồng thời hét lên, hiện lên gân xanh, khàn cả cổ họng điên cuồng hét lên, sau đó giống như thủy triều dũng mãnh, ầm ầm đổ ập xuống!
Sau lưng bọn họ, còn có gần một vạn cao thủ hàng đầu tiếp trận!
Quân Mạc Tà và Cửu U thập tứ thiếu cùng một lúc nhíu mày. Bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra, một vạn người còn lại, mới chính là lực lượng thật sự của dị tộc! Cũng thật sự là, dùng sức tự bản thân lấy được sức mạnh bây giờ, là cường giả có được tu vi cao thâm chân chính thật sự!
- Chuẩn bị! Thật sự phải bắt đầu rồi!
Quân Mạc Tà thấp giọng nói.
Cửu U thập tứ thiếu cầm Thần Khúc trong tay, thản nhiên nói:
- Đem phạm vi tấn công cố hết sức phân tán ra. Loại lửa của ngươi, cho dù là bị chia thành mảnh nhỏ nhất, uy lực cũng không yếu đi.
- Ta biết!
Quân Mạc Tà khẽ cắn môi.
- Với sức mạnh bây giờ của ta, trong khoảng thời gian ngắn dùng hết, nhiều nhất cũng chỉ có thể ra một đợt. Nếu muốn nữa, ít nhất cũng phải đợi một canh giờ sau, ngươi đoán một đợt này có thể tiêu diệt bao nhiêu sinh mệnh của đối phương?
- Khó mà nói cho chính xác được, tất cả chỉ có thể cố hết sức mà thôi!
Sắc mặt của Cửu U thập tứ thiếu cũng vô cùng nặng nề. Hắn biết sức nặng một câu này của Quân Mạc Tà.
Tam Đại Thánh Địa tuy đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng hy sinh thân mình, nhưng giây phút tốt nhất họ phải hy sinh, chính là giây phút bọn họ đối phó với một vạn cường giả có được sức mạnh chân chính đằng sau, mà không phải là hai vạn người bị xem là vật hy sinh đang tấn công trước mắt này!
Hai vạn người có hay không tạo nên hủy hoại, có thể tạo ra hủy hoại nặng đến mức nào, còn phải xem một khúc của Cửu U thập tứ thiếu!
Thiên Lý Truy Hồn Kiếm!
Thật sự có thể ngàn dặm truy hồn sao?
Trên chiến trường, hai đội quân đang sắp chạm vào nhau!
Người của Thánh Địa ai nấy đều bước từng bước thật kiên cố về phía trước, một lời cũng không nói.
Còn bên đại quân của dị tộc ngược lại lại hết sức điên cuồng hét xung phong,
Một bên tĩnh lặng không thanh âm, một bên thì ồn ào đinh tai nhức óc!
Không thể nghi ngờ là hai bên đang đối đầu với nhau!
Bên dị tộc lần này ra quân đều là cao thủ cấp thánh hoàng, mặc dù là dù bí pháp đề cao công lực, nhưng vẫn có được công lực của cao thủ cấp thánh hoàng thật sự, tốc độ vô cùng mau lẹ, giống như tia chớp xẹt qua, toàn bộ đại quân đã lướt qua khoảng trống rộng rãi. Giống như lông quạ đen bay đầy trời, không kiêng dè ai rơi thẳng xuống.
Ngay giây phút này, từ trên trời vang lên một tiếng quát khẽ, lập tức cả trời đất đột nhiên tối sầm lại!
Phía chân trời ảm đạm đột nhiên xuất hiện vô số đốm lửa màu đen nhỏ vụn, ở bầu trời lơ lửng, che kín một vùng!
Cùng lúc đó, bầu không khí xơ xác tiêu điều lập tức bao phủ cả bầu trời đất đai mảnh đất này!
Một làn điệu vô cùng mãnh liệt đột ngột vang vọng khắp không gian!
Một khúc Cửu U, Thiên Lý Truy Hồn!
Thanh âm này vừa vang lên, cho dù là cao thủ hàng đầu cấp thánh quân, cũng không hề ngoại lệ, ai cũng cảm nhận được, khắp bầu trời tựa hồ ngay lúc khúc nhạc này vang lên, trong chớp mắt tràn ngập khí lạnh trắng xóa sắc như lưỡi kiếm bén nhọn! Dường như có hàng tỉ thanh kiếm sắc bén đoạt mệnh tụ tập đầy trên bầu trời!
Đang chờ đợi!
Cửu U thập tứ thiếu ở giây phút này dùng hết toàn bộ chân khí Cửu U trong người mình, đốt cháy, ở không trung dệt thành một đám mây khí đen thật lớn!
Thần khúc bắt đầu diễn tấu, thanh âm ngay lập tức trở nên vô cùng bén nhọn, sắc bén đến mức tận cùng! Ngay lúc thanh âm được đẩy lên mức cao nhất, đột nhiên một tiếng "oanh" vang lên, trong không trung hình như có thứ gì đó đã nổ!
Lập tức trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số kiếm quang màu đen!
Chỉ thoáng nhìn qua thôi, ít nhất cũng có hơn vạn thanh kiếm quang!
Trong thanh âm bén nhọn gào thét, kiếm quang màu đen rơi nhanh xuống dưới! Hỗn Độn Hoả lơ lửng trong không trung, hình như đột nhiên có điểm tựa, mỗi một đóa hoa lửa đều bám vào kiếm quang màu đen, từ trên cao lao xuống dưới!
Giống như một con ốc sen chạy chậm ở giây phút này đột nhiên có được trạng thái tốc độ của một con chim ưng vậy!
Chuyện này, nói thì cảm thấy rất dài, nhưng trên thực tế, từ lúc ngọn lửa màu đen xuất hiện cho đến lức Hỗn Độn Hoả bám vào kiếm quang màu đen lao xuống, tổng cộng tất cả thời gian hao phí, khả năng còn chưa đến một phần mười thời gian chớp mắt nữa!
Chỉ trong thời gian nhắm mắt lại thôi!
Nhưng tất cả cao thủ bên dị tộc trên mặt ai nấy đều là không thèm quan tâm!
Ưỡn ngực vọt lên trước!
Đòn tấn công bất ngờ từ trên trời này, phạm vi quả thật rất rộng lớn, uy thế cũng vô cùng chấn động!
Một đòn tấn công này, nếu chỉ tập trung tấn công mười người, thậm chí trăm người thì sẽ có khả năng đạt được kết quả tương đương lý tưởng.
Nhưng…
Bây giờ, phạm vi mà nó nhắm đến, lại là một vạn người đông đúc!
Cho dù đòn tấn công trên trời này được ra bởi người nào, thì vẫn như cũ chỉ là một người mà thôi!
Sức mạnh của một người cho dù lớn như thế nào, có thể lớn đến mức nào chứ?
Cho dù đòn tấn công này được ra bởi một thánh nhân, phải đồng thời tấn công hai vạn thánh hoàng, cũng không chắc chắn có được nửa điểm tác dụng! Sức mạnh của một người, cho tới bây giờ còn chưa có ai đạt đến mức này cả!
Nếu thật sự có thể lấy sức mạnh của một người thì đã khiến đại quân hơn vạn người bị thương nặng, thì đó chính là truyền kỳ, là thần thoại!
Sức mạnh con người có hạn cuối, sức mạnh con người tuyệt đối không đủ khả năng sáng tạo nên kỳ tích như vậy!
Cho nên quân đội thánh hoàng của dị tộc hoàn toàn xem thường. Đợt tấn công này nhiều nhất chỉ có tác dùng hù dọa mà thôi!
Dù sao chúng ta không hề có ý có thể sống trở về. Cho nên đòn tấn công chỉ có thể hù dọa này, có khả năng tạo nên tác dụng gì chứ? Cho dù là bị kiếm quang màu đen kia rơi trúng người, cũng tuyệt đối không phá được chân khí hộ thân!
Điều buồn cười nhất chính là, có thể ra được một đòn tấn công uy thế như vậy, không thể nghi ngờ đó là một cường giả hàng đầu, nhưng điều mà vị cường giả này thực hiện quả thật biểu hiện hắn là một người không có đầu óc! Chẳng lẽ đây chính là "não tàn" trong truyền thuyết sao?
Với ý tưởng như vậy, tất cả các cao thủ bên dị tộc vẫn bảo trì tốc độ trạng thái tiến lên đối với đợt tấn công phạm vi lớn này, công kích thương tổn lại cực kỳ hữu hạ này, thậm chí ngay cả đón đỡ cũng không làm, trực tiếp dùng cơ thể của mình làm vũ khí, tiến lên. Chỉ cần tiếp cận đến chiến sĩ của đối phương, lập tức khởi động thủ đoạn cực đoan tự nổ!
Tất cả mọi người đều đã quyết định chủ ý.
Nhưng giây phút tiếp theo, chuyện tàn khốc lại vô tình đảo điên toàn bộ tính toán của bọn họ!
Kiếm quang màu đen chợt lóe qua, tốc độ như vậy, quả thật là đã gần với tốc độ ánh sáng!
Đã là tốc độ cực hạn trên thế gian này rồi!
Đội hình quân đội thánh hoàng bên dị tộc vô cùng dày đặc, phạm vi bao phủ của đòn tấn công này ít nhất đạt đến bốn phần năm!
Đòn tấn công rơi xuống đất, kiếm quang đã dùng hết toàn bộ sức mạnh lập tức biến mất, nhưng sứ mệnh của chúng nó đã hoàn thành hoàn mỹ. Một đốm một đốm lửa màu đen giống như đóa hoa tuyết màu đen im lặng bám vào cơ thể của rất nhiều người dị tộc.
Có chút người trên người có vài đóa hoa…
Trò hay cuối cùng chính thức mở màn!
- Dừng!
Mạc Vô Đạo biến sắc, vung tay lên, đại quân TThánh Địa liền dừng bước.
Lẳng lặng nhìn đốm lửa màu đen đang thiêu đốt, trong mắt mọi người đều tràn ngập kiêng kị.
Ngay tại phía trước mấy bước, hình ảnh một đốm lửa thiêu cháy mười mấy vị cường giả của Thánh Địa dường như thoáng hiện trước mắt mọi người. Loại tra tấn tàn khốc lại tao nhã này, khiến da đầu mọi người đều ngứa.
Một cảnh trước mắt này, khiến mọi người biết một chuyện đám người Quân đại thiếu gia ra tay giúp đỡ!
Kiếm quang quả thật bởi vì phạm vi quá rộng mà không thể tạo nên bao nhiêu thương tổn, những cao thủ thánh hoàng bên dị tộc đang tính khởi động thủ đoạn cực đoan tự nổ đắc ý hô to vọt lên trước, đột nhiên một tiếng thê lương thảm thiết ở giữa bọn họ vang lên.
Không thể nghi ngờ là một tên không hay ho, Hỗn Độn Hoả may mắn đúng lúc bám vào chỗ không đồ bảo vệ của hắn.
Lấy tiếng kêu thảm thiết này bắt đầu, lại có vô số tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.
Mấy ngàn người cơ hồ cùng một lúc lăn trên mặt đất, thống khổ lăn qua lăn lại đủ kiểu, sau đó, lại có càng nhiều tiếng kêu bi thảm thê lương vang lên, điên cuồng dập gì đó trên người mình, phí công quay cuồng trên mặt đất.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến