Tiếng kêu của Đồng Lị từ ngoài cửa truyên đến khiến Diệp Tuyền đang biếng nhác tựa vào quầy bỗng nhiên đứng thẳng lên. Cô thản nhiên kết thúc cuộc trò chuyện trong lúc biên đạo đang cố gắng đào bới thông tin, nói xong cô nhanh chóng bước ra ngoài để mặc tổ tiết mục muốn làm gì thì làm.
Gần nửa năm Diệp Tuyền nghỉ ngơi thì cô đã đến tận những nơi sản xuất nguyên liệu để nếm thử mùi vị, và cũng đã tăng thêm nhiều nhà cung cấp. Lần trước cô đã tự đi câu cá nên vừa câu được một con cá đỏ dạ quý hiếm mỗi năm.
Cuối cùng cô thấy lại có người bắt được thứ nguyên liệu có hương vị khó quên này, cô nhìn thấy vào buổi trưa nên ngay lập tức chụp ảnh lại. Người dẫn chương trình Đồng Lị nhìn bà chủ quán bước ra ngoài thì trong mắt cô ấy lóe lên sự kinh ngạc, cô ấy vội vã tiến về phía trước.
"Xin chào bà chủ Diệp, chúng tôi thấy quán ăn của cô rất được đón nhận, cô có muốn chia sẻ bí quyết ẩm thực với chúng tôi không?"
"Được thôi."Bắt tay Đồng Lị xong Diệp Tuyền cúi đầu kiểm tra hải sản, cô nhìn bộ dạng tràn đầy sinh lực của những con cá con tôm được vận chuyển nhanh chóng bằng đường hàng không đến thì mỉm cười nhẹ.
"Bí quyết ẩm thực à? Hửm... tôi chỉ rất thích ăn mà thôi."
Những nguyên liệu tốt có sức hấp dẫn không gì sánh kịp với các đầu bếp. Diệp Tuyền không đủ kiên nhẫn để tán gẫu với tổ tiết mục, cô xách túi nước lên rồi sải bước quay trở lại nhà bếp.
Đồng Lị có rất nhiều câu hỏi phỏng vấn, nhưng vừa mới bắt đầu đã phải kết thúc sớm rồi nên cô ấy ngẩn người hết mấy giây. Từ khi nào mà tổ tiết mục lại bị quán ăn nhỏ bỏ mặc như vậy chứ?... Đợi đã, bà chủ có thể tìm bắt được cá đỏ dạ này hình như không bình thường.
Nhiếp ảnh gia lặng lẽ đi theo bà chủ Diệp đi vào bếp, sau khi bước vào bếp rồi thì mắt anh ta sáng lên.
Chẳng trách quán ăn đêm này chiếm một góc đường lớn như vậy nhưng tiền sảnh lại không lớn lắm, hóa ra là vì căn bếp khổng lồ này!
Tủ rửa bát và khu sơ chế thức ăn được trang bị tủ lạnh và bình nước chiếm một nửa bức tường. Có một nồi nước súp lớn đang sôi trên bếp, một cái chảo, lò nướng và bếp nhỏ. Đủ để hơn chục người nấu ăn cùng lúc.
Quan trọng nhất là không hề dính dầu mỡ, căn bếp này gọn gàng đến mức đủ để chữa chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Cho dù là nhà hàng cao cấp đến mức nào thì trong lúc làm việc chắc chắn nhà bếp sẽ trông hơi bừa bộn.
Nhà bếp của Quán Ăn Khuya chỉ do một cô gái trẻ trông coi, cô vừa làm nhân viên phục vụ cùng vừa làm người sai vặt nhưng lại có thể giữ nhà bếp sạch sẽ ngăn nắp đến như vậy. Ngay cả những chiếc đĩa đựng thức ăn cũng được lau khô đến mức không nhỏ giọt nước nào làm bẩn sàn nhà.
Đây...
Lúc nhiếp ảnh gia của tổ tin tức xã hội bước vào thì anh ta đã có suy nghĩ sẽ soi mói, nhưng khi nhìn thấy nhà bếp anh ta lại há hốc mồm kinh ngạc. Nếu như quán ăn này mà có vấn đề thì chắc chắn những nhà hàng lớn khác sẽ có vấn đề lớn hơn! Nếu không biết họ sẽ tấn công bất ngờ thì sẽ không thể nào chuẩn bị trước được, tất cả họ đều tự hỏi liệu đây có phải là do quán ăn cố tình diễn cho họ xem hay không.... Không, cho dù là đang diễn thì cũng khó có thể sạch sẽ đến mức như vậy được đúng không?
Du Tố Tố nâng cằm kiêu ngạo nhìn vẻ mặt kinh ngạc của họ. Cô ấy lười thì lười nhưng cũng có lúc làm việc rất chăm chỉ nha. Biên đạo mở to mắt nhìn con cá đỏ dạ sau đó ông ta quay vào trong quán ăn, lúc này ông ta mới quan sát kỹ những thực khách đang dùng bữa trong quán rồi không khỏi nuốt nước bọt.