Cuộc đấu giá vẫn được tiếp tục diễn ra rất sôi động.
"Chúc mừng quý khách phòng lại đấu giá được một quyền trượng ma pháp tốt."
"Chúc mừng vị khách phòng đã có được Kỳ Quả.
" vạn có ai ra giá thêm nữa không." Elin vuốt mô hôi hô.
Bộp!
Tiếng búa đập xuống.
" vạn lần thứ .
Chúc mừng vị khách phòng đã đấu giá được một công pháp cấp cao với vạn đồng vàng."
Elin gõ gõ búa.
Từ bé đến giờ nàng chưa gặp trường hợp nào giống như trường hợp này cả.
Từ cuộc đấu giá bắt đầu đến bây giờ đã đấu giá được hơn món thì món bảo vật trong số đó đều đã được vị khách ngồi trong phòng mua lại.
Người khác đi đấu giá chỉ nhắm đến - món bảo vật là cùng, đằng này đi đấu giá cứ như đang đi chợ, thích cái gì là mua không thèm quan tâm giá cả.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc phải lập tức điều tra người này mới được, có trong mình một số tiền lớn như thế không thể nào là người không có tiếng tăm được.
Nếu cần thiết có thể lôi kéo một chút.
Quan trọng nhất bây giờ là phải nghĩ cách nào làm sao để chấm dứt tình trạng này, toàn bộ bảo vật đấu giá đều bị một người mua sạch sẽ khiến cho những vị khách khác tức giận làm ảnh hưởng rất lớn đến uy tin của nhà đấu giá.
Dưới hội trường, những vị khách đến tham dự buổi đấu giá đã có chút bất mãn và bực tức.
Mất công từ xa đi đến đấy một món đồ cũng không mua được, vào ai thì người đó chả tức.
"Ngươi biết ai đang ngồi phòng không?" Một vị khách tham dự hỏi người đối diện.
"Không biết, nhưng có nhiều tiền như vậy chắc là thuộc về một thế lực lớn nào đó."
Event
"Con mẹ nó, đừng để ta biết được là kẻ nào, nếu không buổi tối đừng trách ta."
"Vãi cứt, coi chùng có đi mà không có về."
Trong phòng Alex, món bảo vật được sắp xếp gọn gàng ở góc phòng.
Từ vũ khí, áo bào đến ma hạch, xác ma thú.
.
.
cứ cái gì Alex cảm thấy có hữu dụng hắn đều không tiếc tiền đoạt về.
Lúc đầu còn người cố ý cạnh tranh nâng giá cao hố Alex, nhưng sau khi bị Alex chơi lại một vố khiến cho tên đó phải mua món bảo vật cao gấp lần giá thị trường thì không còn ai ngu ngốc cố tình nâng giá nữa.
Biết đâu Alex bỏ cuộc giữa chừng không đấu giá tiếp nữa, lúc đó người thiệt chỉ có thể là mình.
Lại nhìn thấy nhân viên đem một món bảo vật vào phòng, mọi người trong phòng đã có chút chết lặng.
Sophia máy móc rút ra tấm thẻ đưa cho nhân viên thanh toán.
Toàn bộ quá trình diễn ra một cách trôi chảy, chớp nhoáng.
Cô đã không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu cô phải rút thẻ ra xong lại cất thẻ vào, rút ra xong lại đút vào như một người máy được lập trình sẵn vậy.
Thiếu gia, ngài có nhiều tiền nhưng cũng không thể tiêu theo cách như vậy được, quá tổn thương tinh thần rồi.
Dưới sân khấu, giọng Elin lại một lần nữa vang vọng toàn trường:
"Tiếp theo sẽ là một món hàng hết sức đặc biệt.
Món đồ được đấu giá sẽ là một mảnh lãnh địa nằm ở phía đông của Vương Quốc, diện tích của nó là hơn ngàn km vuông, vị lãnh chúa trước của lãnh địa đã gặp một vài chuyện ngoài ý muốn nên quyết định bán đấu giá lãnh địa.
Tin tưởng rất nhiều quý vị ngồi đây đều sẽ hiểu được giá trị của lãnh địa đem lại cho các vị to lớn nhường nào.
Ở đây ta sẽ không nói ra nữa để trách mất thời gian của mọi người.
Giá khởi điểm sẽ là đồng tử kim, mỗi lần tăng giá sẽ không thấp hơn đồng tử kim.
Đấu giá bắt đầu!"
" đồng tử kim."
" đồng tử kim."
Event
" đồng tử kim."
Mọi người đều bắt đầu điên cuồng hô giá vì khi sở hữu được một lãnh địa sẽ trực tiếp bước lên hàng ngũ quý tộc và trở thành một ông vua con ở lãnh địa của mình.
Chỉ cần người có tiền đều sẽ tìm mọi cách để mình có thể trở thành một quý tộc.
Đơn giản là vì những quý tộc nắm trong tay quyền lực mà quyền lực lại chính là sức mạnh.
Có sức mạnh thì mới có thể an ổn sống ở trên thế giới này.
Không chỉ những người bình thường mà rất nhiều quý tộc cũng muốn sở hữu cho mình một lãnh địa, một quý tộc sở hữu lãnh địa và một quý tộc không có lãnh địa khỏi cần nói cũng biết ai mạnh và giàu hơn.
Mỗi một lãnh địa là một đơn vị chính trị độc lập.
Nó sẽ có quân đội riêng, pháp luật riêng, chế độ tiền tệ và cả chế độ thuế khóa riêng.
Vậy nên những lãnh chúa cơ bản có một đời sống rất xa hoa sung túc nhờ vào việc bóc lột những nông nô.
Nông nô bị bóc lột càng nặng thì lãnh chúa sống càng xung túc.
Chính vì vậy nên khi Alex ra lệnh cấm nô lệ trên lãnh địa Barum phía Vương Quốc cũng không thể can thiệp trực tiếp được vì lệnh đó chỉ áp dụng trên lãnh địa của gia tộc Lucifer.
Quý Tộc khác chỉ có thể tạo ra những áp lực chính trị từ phía bên ngoài để ép Bá Tước Hubert bãi bỏ điều lệnh.
"Có thông tin gì về lãnh địa đang được đấu giá này không?" Alex hỏi.
"Chủ nhân trước của lãnh địa này là lãnh chúa Gary, theo thông tin nhận được thì lãnh chúa Gary đang nợ một khoản tiền khổng lồ và không có khả năng trả nợ.
Để có thể bảo vệ mạng sống của mình trước những chủ nợ hắn ta bắt buộc phải rao bán lãnh địa do không đủ tiền trả nợ sau khi đã bán toàn bộ tài sản." Amori nói.
"Là một lãnh chúa mà bị nợ đến mức phải bán cả lãnh địa, không đến mức chứ, chỉ cần qua một hai năm buộc bụng là có thể trả được nợ mà." Alina ở bên cạnh khó hiểu.
"Nhắc đến đây có vẻ lãnh chúa Gary rất hận thiếu gia, nhờ có ngài mà hắn bây giờ bị buộc phải bán lãnh địa."
"Ta? Hắn bán lãnh địa liên quan ta chuyện gì?"
"Lúc trước khí giá lương thực trong lãnh địa Barum tăng cao, hắn chính là người có công rất lớn trong đó vì lương thực của chúng ta chủ yếu là mua từ lãnh chúa Gary do lãnh địa đó rất màu mỡ, khí hậu ôn hòa rất hiếm khi xảy ra mất mùa và lại gần với lãnh địa chúng ta."
Nói đến đây mọi người cũng hiểu ra phần nào.
Event
Sau khi xảy ra cuộc chiến đó, giá lương thực lập tức trượt dốc, khiến cho lương thực của lãnh chúa Gary không thể bán được.
Lương thực thì chất đầy trong kho và trong người lại mang một đống nợ do trước đó đi vay tiền thu gom lương thực trên thị trường.
"Có vẻ như hắn cũng tham gia âm mưu cùng với Thái Tử của Vương Quốc Anzo sau đó mắc một số nợ rất lớn, chỉ tiền trả lãi cũng đủ cho lãnh chúa Gary phải gồng mình nhịn ăn nhịn mặc, không có tiền chi trả cho quân đội dẫn đến rất nhiều quái vật gây rối lãnh địa, không có tiền để chi trả cho những nhu yếu phẩm tu luyện hằng ngày.
Cuối cùng hắn buộc phải bán lãnh địa."
Alex nở một nụ cười lạnh.
Nếu là lãnh địa Gary thì bắt buộc phải có được nó, toàn bộ lương thực của người dân lãnh địa đều phải nhờ vào nó hết.
Có được nó sẽ là một con bài chiến lược trong việc phát triển sức mạnh của gia tộc trong tương lai.
Cùng lúc đó.
Gian phòng số , Rai Verma cũng đang nghe thuộc hạ báo cáo về lãnh địa Gary.
"Chúng ta đủ tiền để mua lãnh địa không?" Rai Verma hỏi
"Sợ có chút khó, mặc dù chúng ta chưa mua sắm gì cả nhưng không biết người ở phòng có hứng thú với lãnh địa Gary không.
Với lại lãnh địa đó cũng cách lãnh địa chúng ta rất xa, khó mà quản lý.
Ngược lại nó gần với lãnh địa Lucifer." Một tên thuộc hạ có vẻ giống quản gia trả lời.
Rai Verma trầm ngâm suy nghĩ.
"Xem thế nào đi, nếu như người kia không có hứng thú thì thử xem chúng ta mua được không.
Còn nữa lúc ra ngoài thử điều tra xem người nào bên trong phòng đó.
Vương Quốc Antics này không mấy gia tộc có nhiều tiền như vậy cả."
"Vâng thiếu gia.".