Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

quyển 8 chương 38: diệt sát

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phân thân thần linh bậc trung không ngờ có thể nắm giữ năng lượng khổng lồ như thế, dường như đã vượt qua phạm vi lý giải của nàng khiến nàng kính sợ Tiếu Ân.

Nàng không bao giờ ngờ tới ngày hôm nay, bản thân mình lại có cảm giác kính sợ đối với người mấy năm trước chỉ là phàm nhân. Các loại ý tưởng xuất hiện trong đầu nàng, thậm chí còn có ý tưởng quỷ dị muốn giết Tiếu Ân. Nhưng cảm ứng sự cường đại của Tiếu Ân, ý nghĩ này lập tức bị nàng loại bỏ.

Thực lực đôi bên chênh lệch quá lớn khiến nàng không dám nghĩ.

Nhưng nàng không biết, giờ phút này trước mắt nàng không phải là phân thân thần linh bậc trung mà là bản thể của thần linh bậc trung.

Không có người nào tin có người dùng bản thể để tiến vào bên trong thời không hồng lưu. Cho nên khi Tiếu Ân biểu hiện cường độ năng lượng siêu hạn, những thần linh khác chỉ nghĩ hắn là thần linh bậc trung đặc biệt cường đại mà thôi. Không ai hoài nghi hắn dùng bản thể.

Tiếu Ân cũng không biết biến hóa tâm lý của Raphael. Hắn bình tĩnh đứng, phóng ra thần vực sáu loại thuộc tính.

Tuy giờ phút này hắn không sử dụng chín loại thuộc tính lực lượng, cũng không dùng ba thượng cổ thần khí nhưng chỉ cần sáu thuộc tính ngưng tụ thành thần vực lực lượng là có thể xưng là vô địch trong đám thần linh cùng giai.

Từng đạo năng lượng quang minh mãnh tiệt dùng lực lượng thuần túy đè ép thần linh hắc ám hệ.

Tuy vị thần linh hắc ám hệ nắm giữ thần vực chiến tranh nhưng đối mặt với Tiếu Ân, hắn không có năng lực để chống cự.

Thần lực của Tiếu Ân càng ngày càng mạnh tạo thành thần vực sâu không lường được, áp chế thần vực chiến tranh của thần linh hắc ám hệ chỉ còn khu vực nhỏ. Sự mạnh yếu giữa hai thần linh được thể hiện rõ.

Vừa rồi thần linh hắc ám hệ còn uy phong lẫm lẫm, khiến Raphael không có lực để trả đòn giờ lại ngược lại.

Tay hắn cầm đại kiếm, liều mạng múa may. Mỗi một lần chém ra đều sinh ra một đạo hào quang hắc ám. Nhưng thủy chung không thể đột phá được lực lượng phong tỏa của Tiếu Ân.

Đây là chênh lệch về lực lượng. Bất kể thần linh hắc ám hệ có cường đại cỡ nào thì hắn chỉ là phân thân thần linh bậc trung. Nhưng trước mặt hắn không phải là phân thân mà là bản thể thần linh bậc trung. Chênh lệch lực lượng quá lớn. Một bên toàn lực công kích còn một bên thì bị trói tay, trói chân. Chỉ dựa vào miệng để cắn xé thì có thể thắng mới là lạ.

Một lúc sau, lực lượng quang minh do Tiếu Ân phóng thích càng ngày càng mạnh, tràn ngập mọi ngõ ngách trong khu vực.

Dưới sự áp bách của hắn, phân thân thần linh hắc ám hệ múa kiếm càng ngày càng khó khăn. Miệng hắn phát ra tiếng kêu tuyệt vọng. Bởi vì hắn biết, đối phương tuyệt đối không bỏ qua cho mình.

Trong lòng hắn vạn phần hối hận. Lúc trước nữ thần tinh linh đã chủ động bỏ đi, nhưng hắn lại ham muốn thần cách của đối phương cho nên mới chủ độna tập kích. Nhưng kết quả cuối cùng, hắn trộm gà không được mà còn mất thóc.

Đúng lúc này, Tiếu Ân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn vê một hướng. Ánh mắt của hắn tuy bình tĩnh nhưng miệng hắn lại nở nụ cười lạnh.

Raphael nhìn theo ánh mắt của Tiếu Ân, biên giới khu vực bên kia căn bản không có gì cả. Nhưng đúng lúc này, khu vực quang minh đột nhiên truyền ra năng lượng dao động, sau đó có ba vị thần linh xuất hiện trước mắt mọi người.

Đây là phân thân của ba vị thần linh hắc ám hệ. Trên người bọn họ không hẹn cùng xuất hiện thuộc tính thần vực hắc ám đối kháng với thần vực quang minh của Tiếu Ân.

Lúc này Raphael mới biết, hóa ra Tiếu Ân đã phát hiện tung tích của bọn họ trước khi bọn họ tiến vào khu vực này.

Trong lòng nữ thần Ánh Trăng chấn động.

Chẳng lẽ ở trong này, Tiếu Ân còn có thể sử dụng thần niệm?

Ba vị thần linh hắc ám hệ đột nhiên xuất hiện khiến lòng tin thoát khỏi nơi này của nàng giảm đi. Tuy nàng cảm nhận được thực lực cường đại của Tiếu Ân nhưng không nghĩ Tiếu Ân có thể chống lại bốn vị thần linh cùng giai.

Do dự một chút, Raphael lập tức phóng thần vực của mình, đồng thời truyền đạt tâm ý của mình:

- Tiếu Ân các hạ, số lượng nhóm thần linh hắc ám hệ quá nhiều. Hay chúng ta tạm thời lánh đi.

Tiếu Ân cười với Raphael, nói:

- Bốn phân thân thần linh bậc trung còn chưa đủ để ta lui bước, Raphael các hạ lùi về sau đi.

Raphael ngẩn ra, nàng do dự một chút, rốt cuộc cắn răng một cái, lấy một hạt châu màu trắng trên người. Hạt châu phát ra một đạo bạch quang, trong nháy mắt kết hợp thành một thể với thần vực của nàng.

Sau đó thần vực của Raphael tăng lên, giống như lửa cháy đổ thêm dầu, trong nháy mắt đạt tới cường độ mãnh liệt.

Trong lòng Tiếu Ân lấy làm kỳ lạ, hóa ra nữ thần tinh linh cũng có đòn sát thủ.

Thần vực của Raphael tăng lên, Tiếu Ân nhường một vị thần lực hắc ám hệ cho nàng. Vị thần linh hắc ám hệ đang kiệt sức chống cự lực lượng quang minh của Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ đi. Nhưng chỉ được một lát, thần vực của Raphael đã cuốn lấy hắn.

Bốn vị thần linh hắc ám hệ liên thủ đấu với hai vị thần linh quang minh hệ. Mặc dù chiếm ưu thế về nhân số nhưng trên thực tế cuộc chiến này rất khó phân thắng bại.

Nếu phân thân Tiếu Ân và phân thân Raphael đấu với bốn phân thân hắc ám hệ thì thắng bại còn đoán được nhưng Tiếu Ân dùng bản thể thì tình huống lại khác nhiều.

Tiếu Ân nâng cao thần vực lực lượng của mình, giống như con sói vây khốn chặt chẽ ba vị thần linh hắc ám hệ. Hào quang đạt tới trình độ mãnh liệt, bất kể ba vị thần linh tiêu hao thế nào thì thần vực của bọn họ cũng không chống được quá trình xâm chiếm.

Một vị thần linh hắc ám hệ chợt hét một tiếng, hào quang màu đen trên người hắn khuếch tán, nháy mắt bao phủ đồng bạn của mình.

Sau đó hắn lôi kéo đồng bạn, nhanh chóng bỏ chạy.

Tiếu Ân lạnh lùng nhìn hai vị thần linh này. Khuôn mặt nở nụ cười lạnh, phân thân chính là phân thân, vĩnh viễn không thể bằng bản thể thần linh. Tuy giờ phút này dựa vào mật thuật nào đó đạt được lực lượng cường đại trong thời gian ngắn nhưng loại sức mạnh này không thể kéo dài.

Quả nhiên, hai vị thần linh đang lao về phía trước liền giảm tốc độ. Hào quang năng lượng giống như núi lửa từ bốn phía xâm nhập vào, tinh lọc toàn bộ thần vực hắc ám.

Có lẽ do đồng bạn bị ảnh hưởng nên hai vị thần linh kích phát tiềm lực, thần vực hắc ám trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong, khí tức hắc ám cường đại lập tức tràn ngập, hình thành một vòng bảo hộ mới.

Hai thần linh hắc ám hệ sóng vai chống đỡ, mắt thấy sắp tới khu vực bên cạnh, nhưng ngay giờ phút này, trong đầu bọn họ đột nhiên xuất hiện âm thanh khó hiểu

- Không cần chạy trốn, cam chịu số phận đi.

Giọng nói tràn ngập lực lượng, giống như một tòa núi lớn đè xuống đầu bọn họ. Khi giọng nói này buông xuống, một cỗ hơi thở cường đại đè xuống.

Cảm nhận hơi thở này, sắc mặt của hai vị thần linh hắc ám đồng thời đại biến. Bọn họ rốt cuộc hiểu được, vì sao vừa rồi bốn phân thân thần linh bậc trung liên thủ không tạo thành uy hiếp gì đối với thần linh quang minh hệ.

Bởi vì thần linh hệ quang minh không phải phân thân mà là bản thể thần linh.

Giờ phút này người này lật con bài tẩy của mình, tự nhiên muốn giết chết bọn họ.

Cảm thụ năng lượng mãnh liệt, đôi mắt của vị thần linh hắc ám hệ bạo phát tiềm lực đầu tiên đột nhiên chuyển động, nói:

- Cùng kích phát tiềm lực, nhanh...

Vị thần linh hắc ám hệ còn lại không do dự, thần lực kết tinh giống như rác từ trên người hắn tuôn ra. Cuối cùng hơi thở hắc ám lại một lần nữa chống được sự xâm nhập của hào quang màu trắng.

Giờ phút này hắn đột nhiên phát hiện, đồng bạn của mình không nghe lời mình bạo phát tiềm lực. Trong lòng hắn rùng mình, thầm kêu không tốt. Nhưng trong nháy mắt, một cỗ năng lượng đồng hệ cường đại truyền vào thân thể hắn. Linh hồn của hắn trúng phải công kích nghiêm trọng, trong nháy mắt bị phong ấn, không thể khống chế thân thể.

Một vị thần linh hắc quỷ dị khác cầm một kiện thần khí quỷ dị. Khuôn mặt rất đáng sợ.

Hắn vung tay lên, thần thể của đồng bạn lập tức hóa thành một đạo hào quang to lớn, đánh vào thần vực ở khu vực bên cạnh.

Ầm ầm một tiếng nổ vang lên, vị thần linh kia lập tức bạo liệt. Thần cách, thần khu, thần tính và linh hồn của hắn trong nháy mắt hóa thành mưa bụi...không còn lưu lại chút gì.

Một phân thân thần linh nổ tan xác tạo thành lực tấn công to lớn. Ngay cả thần vực của Tiếu Ân cũng dao động.

Dù sao đây là lực lượng bùng nổ của một phân thân. Ngay cả bản thể của thần linh bậc trung cũng ăn không tiêu.

Lỗ hổng khổng lồ do vị thần linh bùng nổ lan ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt vị thần linh hắc ám hệ còn lại sớm chuẩn bị từ trước, giống như một tia chớp lao ra khỏi lỗ hổng

Hắn biết đây là cơ hội duy nhất thoát khỏi thần linh quang minh hệ. Cho nên hắn bộc phát tốc độ phi hành nhanh nhất.

-Xích...

Một đạo âm thanh kỳ dị khếch tán ra bốn phương tám hướng. Không ngờ tạo ra được âm thanh như thế trong không gian hư vô. Có thể tưởng tượng trong lúc sinh tử, phân thân thần linh này bộc phát tốc độ nhanh tới cỡ nào.

Thoáng cái, hắn đã thoát khỏi thần vực của Tiếu Ân, hơn nữa còn tiến vào một khe hở bên trong dòng xoáy.

Tới lúc này hắn mới chính thức yên tâm.

Ai cũng biết ở trong thời không hồng lưu, thần lực và thần vực của thần linh không thể xuyên thấu dòng xoáy. Đây là nguyên nhân thần linh không thể phóng thích thần niệm và thần vực.

Khu vực này gần như không có dòng xoáy nên thần linh mới có thể phóng thích thần vực, quyết đấu với nhau trên quy mô lớn. Nhưng hiện tại nếu hắn lao vào khe hở trong một dòng xoáy thì thần vực của đối phương không thể đuổi theo hắn.

Giờ phút này, điều hắn lo lắng nhất đó là sau khi tên điên hệ quang minh này giết chết hai đồng bạn của mình sê tìm tới mình.

Cho nên trước khi tới nơi an toàn, hắn cầu nguyện hai vị thần linh hắc ám hệ có thể kiên trì một chút.

Đồng thời trong lòng hắn xuất hiện hận ý điên cuồng. Hắn quyết định phải loan tin bản thể của một vị quang minh thần bậc trung tiến vào trong thời không hồng lưu. Hắn phải triệu tập nhiều phân thân thần linh, thậm chí là phân thân thần linh bậc cao tới để lưu tên thần linh này lại.

Khóe miệng của hắn nở nụ cười độc ác. Một khi rời bản thể của thần linh bậc trung rời khỏi thần quốc và thiên không thần điện thì ngay cả thần linh bậc cao cũng động tâm.

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu hắn thì đột nhiên hắn cảm thấy thân thể mình khác thường.

Năng lượng quang minh theo lỗ hổng bắn về phía hắn.

Còn không chờ hắn phản ứng thì cỗ năng lượng quang minh này xuyên thấu dòng xoáy, một lần nữa bao phủ hắn trong năng lượng quang minh quen thuộc.

Thần sắc trên mặt hắn trở nên xám xịt, đầu gần như không suy nghĩ được gì.

Cỗ năng lượng quen thuộc này quả thực là thần vực của thần linh quang minh hệ. Vừa rồi hắn không tiếc đánh lén đồng bạn của mình để chạy trốn nhưng khi hắn dùng trăm phương naàn kế để bỏ chạy, thậm chí cho là đã ở nơi an toàn thì thần vực của Tiếu Ân giống như con giòi, một lần nữa xuyên thấu dòng xoáy, phong tỏa hắn.

Biến hóa này vượt qua phạm vi lý giải của hắn.

Chẳng lẽ thần vực của đối phương cường đại tới nỗi chống được lực hút của dòng xoáy? Điều này ngay cả nhóm chủ thần cũng không làm được.

Tinh thần bị chấn động, tinh thần của vị thần linh hắc ám hệ đại loạn, căn bản không thể thi triển lực lượng mạnh nhất của mình

Hào quang cường đại mang theo năng lượng quang minh lập tức tinh lọc sạch sẽ năng lượng hắc ám quanh người hắn, đồng thời bao phủ phía trên thần khu của hắn.

Một cỗ khói đen chợt xông ra. Nhưng dưới năng lượng quang minh lập tức tiêu tan. Thân thể của vị thần linh hắc ám hệ không ngừng thu nhỏ lại.

Nếu là thần thể chân chính, Tiếu Ân tuyệt đối sẽ luyến tiếc không tịnh hóa. Nhưng một phân thân thì không đáng giá.

Thần khu (thân thể của thần) của thần linh hắc ám hệ thu nhỏ lại một nữa thì một tiếng rống sắc bén truyền vào đầu Tiếu Ân.

- Vì sao, thần vực của ngươi vì sao có thể xuyên qua dòng xoáy?

Đối mặt với câu hỏi cuối cùng của vị thần linh hắc ám hệ, Tiếu Ân ngẩng đầu, ánh mắt của hắn dường như xuyên thấu dòng xoáy, trực tiếp dừng trên người vị thần linh hắc ám hệ.

Dưới sự tịnh hóa của năng lượng quang minh khổng lồ, thần khu của vị thần linh hắc ám hệ không còn lưu lại nhiều nữa. Nhưng linh hồn của hắn không chịu tiêu tan, dường như muốn đợi câu trả lời của Tiếu Ân.

Không hiểu sao trong lòng Tiếu Ân xuất hiện một tia thương hại, giọng nói của hắn nhẹ nhàng vang lên:

- Nơi này là nhà của ta.

- Nhà của ngươi? Nhà của ngươi!

Linh hồn thần linh hắc ám hệ dường như lĩnh ngộ được gì đó, từ từ tiêu tan.

Cuối cùng trong hào quang vô tận xuất hiện một viên tinh thể màu đen và hơn mười vạn thần lực kết tinh.

Một phân thân thần linh bậc trung, mang theo người mười vạn thần lực kết tinh cũng không phải là nhiều nhưng cũng không tính là ít. Đây chính là khoản tài ngoài thân, hiện giờ Tiếu Ân không thèm ngó mắt tới.

Tâm niệm vừa động, thần vực của hắn lập tức co trở về, hoàn toàn ly khai khu vực này.

Chuyện vừa rồi không lưu lại dấu vết gì, ngay cả Raphael và hai vị thần linh hắc ám hệ khác cũng không phát hiện ra.

Bọn họ chỉ biết trong hai vị thần hắc ám hệ có một vị ngã xuống còn một vị khác thành công chạy thoát.

Tiếu Ân hơi thu liễm thần vực, cổ tay vừa lật, trên tay có thêm một khối tinh thể màu đen.

Đây là mãnh vở thần cách, là vật phẩm đáng giá nhất mà vị thần linh hắc ám hệ bị tịnh hóa kia để lại. Tuy nhiên mãnh vỡ thần cách không phải ngưna tụ từ một mảnh mà từ bảy mảnh.

Mảnh vỡ thần cách càng nhiều, phân thân thần linh càng nắm giữ thần lực cường đại. Phân thân thần linh hắc ám hệ này gặp vận khí không tốt nên mới đụng phải bản thể của Tiếu Ân. Chỉ sợ Tiếu Ân là người duy nhất có thể lưu hắn lại.

Âm thanh năng lượng chạm nhau truyền vào tai Tiếu Ân. Tinh thần ý niệm của hắn lập tức chú ý.

Vừa rồi thực lực của Raphael tăng vọt là do nàng dùng mật thuật nào đó. Hiện giờ mật thuật đã mất đi tác dụng nhưng vị thần linh hắc ám hệ kia tuy chiếm thượng phong nhưng cũng không thừa thắng xông lên. Hắn liên tục oanh kích vài cái, sau đó xoay người bỏ chạy.

Thực lực của hắn hơn xa Raphael vừa mới tiến giai thành thần linh bậc trung. Nhưng nhìn hai đồng bạn vừa chết, hắn lập tức không ham chiến, về phần một vị thần linh hắc ám hệ khác bị Tiếu Ân vây khốn, hắn càng không để ở trong lòng.

Cho nên thoát khỏi Raphael, chuyện thứ nhất hắn muốn làm là bỏ chạy.

Nhưng khi thân ảnh của hắn vừa tới khu vực kế tiếp thì trước mắt hắn xuất hiện hào quang giống như mặt trời.

Trong lòng hắn lạnh lại, quanh thân hắn xuất hiện hào quang ẩn chứa lực lượng cường đại, dường như có thể trong nháy mắt tịnh hóa hắn.

Khuôn mặt của hắn lộ vẻ tuyệt vong, nhưng không chịu buông tha, thi triển toàn bộ tiềm lực, thần vực hắc ám trong nháy mắt bành trướng.

Nhưng ngay lập tức hắn phát hiện một việc. Dù thần vực hắc ám của hắn có cường đại tới cỡ nào thì cũng không thể khiến thần vực của đối phương dao động.

Giây phút này, thậm chí hắn có cảm giác quỷ dị, dường như hắn đối mặt không phải là một vị quang minh thần bậc trung mà là một vị quang minh thần bậc cao.

Năng lượng quang minh và hắc ám trong nháy mắt va chạm kịch liệt với nhau. Tất cả khôi phục lại như bình thường, thần khu của vị thần linh hắc ám bắt đầu bị tịnh hóa.

Gần như cùng lúc đó, trong quang minh thần vực truyền ra một tiếng hét thảm thiết. Vị thần linh hắc ám chiến tranh rốt cuộc hóa thành một màn sương đen, hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại áo giáp to lớn, đại kiếm và một khối mành vỡ thần cách không nhỏ và nhiều thần lực kết tinh.

Tay Tiếu Ân vung lên, hai mảnh vỡ thần cách, thần lực kết tinh và một số thứ có thể chịu được lực lượng quang minh lập tức xuất hiện trên tay hắn.

Xoay người nhìn Raphael thì thấy nữ thần tinh linh tuy bình tĩnh nhưng vẫn có thể thấy được sự sợ hãi và kính phục trong mắt nàng. Hơn nữa khi ánh mắt của nàng lướt qua tay Tiếu Ân, trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ và tham niệm. Tuy nhiên trải qua lần giao đấu vừa rồi, nàng biết rõ thực lực của Tiếu Ân, tất nhiên không dám đề cập.

Trong lòng Tiếu Ân cảm khái. Ngày xưa ở tinh cầu quê hương và bộ lạc nguyệt tinh linh chờ đợi thần niệm của nữ thần giáng xuống, mình kính ngưỡng nàng ra sao.

Hiện giờ mọi thứ đã đảo chiều.

Hào quang xung quanh nhanh chóng ảm đạm, Tiếu Ân thu thần vực lại.

Bốn vị thần linh hắc ám hệ hoàn toàn bị loại bỏ. Tiếu Ân tổng cộng đạt được ba khối mảnh vỡ thần cách khác nhau, một ít đạo cụ hắc ám hệ cường đại và nhiều thần lực kết tinh.

Tuy nhiên có một vị thần linh hắc ám hệ ngã xuống mà Raphael không nhìn thấy.

Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân lấy một mảnh vỡ thần cách nhỏ và một ít thần lực kết tinh ném cho Raphael.

Raphael ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn ngập vui mừng lẫn sợ hãi.

- Raphael các hạ tôn kính, chúng ta cùng chung sức với nhau chiến đấu, mời ngài nhận chiến lợi phẩm.

Tiếu Ân cười nói.

Raphael do dự một chút, cuối cùng thu lấy. Tuy nàng có chút hổ thẹn nhưng tầm quan trọng của thần cách khiến nàng không có dũng khí cự tuyệt.

- Tiếu Ân các hạ tôn kính, đa tạ sự khẳng khái và hào phóng của ngài.

Raphael cúi người nói.

Tiếu Ân cười ha ha nói:

- Ngài không cần khách khí, chẳng lẽ ngài đã quên ta là ngoại tộc đại trưởng lão của bộ tộc nguyệt tinh linh sao.

Raphael lập tức cười khổ, với thực lực hiện giờ của Tiếu Ân, câu nói này thuần túy là thuận miệng mà thôi. Tuy nhiên trong lòng nàng xuất hiện ý niệm. Nàng từng nhớ rõ, Tiếu Ân từng trao đổi qua với nàng về ba tín đồ nguyệt tinh linh. Trong đó có một người là ánh trăng chi nữ.

Liếc mắt nhìn Tiếu Ân, nàng quyết định một việc.

- Raphael các hạ, ngài tới đây là vì Thất thải lưu ly vụ?

- Đúng, phụng mệnh ý chỉ của tinh linh thần vương bệ hạ, phàm là thần linh tinh linh bậc trung đều phải xuất lực.

Raphael than nhỏ một tiếng nói:

- Tuy nhiên hiện giờ thần linh hắc ám muốn chiếm giữ nơi này, ta phải trở về bẩm báo cho thần vương bệ hạ biết.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, với thực lực của Raphael không thích họp để tiến vào thời không hồng lưu.

Trona lòng khẽ động, Tiếu Ân hỏi:

- Raphael các hạ, dường như thần linh có năng lực biết trước không thể tiếp cận với thời không hồng lưu.

Raphael bật cười nói:

- Tiếu Ân các hạ, có thể ngài hiểu lầm. Thần linh có thần tính biết trước đương nhiên không thể tiếp cận thời không hồng lưu. Nhưng thần tính chính của chúng ta là ánh trăng, thần tính biết trước chỉ là phụ. Tất nhiên một khi tiến vào thời không hồng lưu, thần tính biết trước của chúng ta tự động phong bế.

Tiếu Ân bừng tỉnh, hóa ra thần tính cũng phân thành chính và phụ. Trách không được sau khi tiến giai thành thần linh bậc trung, Raphael dám tiến vào thời không hồng lưu. Đương nhiên nếu Raphael không đạt tới thần linh bậc trung thì dù thế nào nàng cũng không dám tiến vào.

Sắc mặt Tiếu Ân đột nhiên hơi đổi, nhìn thoáng về một hướng nói:

- Raphael các hạ, ta còn một số việc phải đi trước. Ngài mau chóng rời khỏi đây, báo cho mọi người biết hành động của thần linh hắc ám hệ. Chỉ cần mọi người tức giận, chúng không thể duy trì cục diện này lâu.

Nói xong hắn gật đầu một cái, thong thả bay vào trong thời không hồng lưu.

Raphael nhìn bóng dáng Tiếu Ân biến mất, trong lòng trăm mối cảm xúc. Tuy nhiên nàng hiểu được ý của Tiếu Ân. Nàng vừa mới tiến giai, ở trong này quá nguy hiểm, giống như một khối thịt béo trong mắt ác lang.

Mặc dù trong lòng nàng cũng muốn tiến vào thời không hồna lưu để thử vận may, nhưng trải qua trận chiến này, nàng biết mình không thể thực hiện nguyện vọng tốt đẹp đó.

Hơi sửa sang một chút, Raphael cất thần cách vừa mới đạt được đi. Tuy đây là thần cách của thần linh hắc ám hệ nhưng ở trong gia tộc Phong Linh, muốn đổi nó lấy thần cách quang minh hệ không phải chuyện khó. Lần này tiến vào thời không hồng lưu, thu được mảnh vỡ thần cách là chuyện có giá trị.

Xác định rõ phương hướng, Raphael lập tức rời đi. Sau khi rời khỏi thời không hồng lưu, nàng cũng không dừng lại, tránh mặt mọi người, im lặng quay trở về thần quốc của mình.

Sau khi trở về thần quốc của mình, nàng lập tức truyền đạt thần dụ xuống tinh cầu. Tuy nội dung thần dụ có chút cổ quái nhưng đám tín đồ của nàng không dám làm trái.

Sau khi từ biệt Raphael, Tiếu Ân lập tức dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong thời không hồng lưu.

Bởi vì vừa rồi hắn mơ hồ cảm ứng được tín niệm do phân thân truyền tới. Đó là do khoảng cách giữa bản thể và phân thân gần nhau nên mới sinh ra cộng hưởng. Tuy nhiên Tiếu Ân không hề cao hứng, bởi vì lúc này phân thân đã rơi vào trạng thái bán hôn mê. Trong tình huống đó, lòng hắn đương nhiên nóng như lửa đốt.

Tuy không sử dụng lôi điện trong tiểu mộc kiếm, nhưng Tiếu Ân không hề e dè dòng xoáy trong thời không hồng lưu. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất để di chuyển, chuyện này gây ra chấn động.

Ven đường gặp mấy thần linh bậc trung, bọn họ chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó một đạo thân ảnh để lại dấu trắng trên đường. Sau đó biến mất.

Loại tốc độ này nếu ở ngoài thời không hồng lưu thì không tính là gì nhưng ở trong này lại kinh thế hãi tục. Nhóm thần linh bậc trung bao gồm cả nhóm thần linh hắc ám hệ kết thành đội đều câm như hến. Cả đám không có đảm lượng đuổi theo.

Thậm chí trong đám thần linh hắc ám hệ còn xuất hiện lời đồn.

Phân thân của chủ thần bệ hạ bị dòng xoáy truyền tống ra ngoài thời không hồng lưu nên mới điên cuồng trở về.

Sỡ dĩ đoán vị này là thần linh cấp chủ thần là vì chưa từng nghe qua có vị thần vương bệ hạ nào tự thân tiến vào thời không hồng lưu. Nếu không chỉ sợ địa vị của Tiếu Ân còn cao hơn một bậc.

Không ngừng xâm nhập vào trong, Tiếu Ân phát hiện có rất nhiều thần linh. Hơn nữa cấp bậc thần linh càng ngày càng cao. Chẳng qua thấy tốc độ của Tiếu Ân, dù là thần linh bậc trung hay thần linh bậc cao đều cố gắng tránh xa hắn, căn bản không dám tới gây phiền toái.

Tuy nhiên sau khi xâm nhập sâu, sắc mặt Tiếu Ân bắt đầu ngưng trọng.

Căn cứ theo giới thiệu của Hắc Long Vương, hắn biết mình dường như đã đi qua khu vực của thần linh bậc cao, tiến vào khu vực của chủ thần.

Nhưng cảnh tượng ở nơi này nằm ngoài dự đoán của hắn.

Ở trong này không có nhiều dòng xoáy. Đừng nói là so sánh với khu vực của thần linh bậc cao, cho dù là khu vực của thần linh bậc trung cũng không so sánh được.

Điều khiến Tiếu Ân kinh ngạc hơn đó là, ngoài những dòng xoáy cố định và di động thì hắn không thấy một dòng xoáy ẩn hình nào cả.

Dường như nơi này đột nhiên biến thành khu vực an toàn hơn khu vực của thần linh bậc trung.

Khẽ cau mày, Tiếu Ân mơ hồ hiểu nơi này bị lực lượng nào đó biến đổi. Nếu không không thể có tình cảnh quỷ dị như thế này.

Tuy không biết lực lượng nào tạo thành biến hóa lớn như thế này nhưng Tiếu Ân có một loại cảm giác thần kỳ, biến hóa này dường như có liên quan tới phân thân của hắn.

Lẳng lặng cảm ứng hơi thở năng lượng, vẻ mặt của Tiếu Ân có một tia biến hóa tinh tế.

Càng xâm nhập vào trong thời không hồng lưu, hắn phát hiện có một cơn lốc xoáy to lớn đang chậm rãi ảnh hưởng lên toàn bộ thời không hồng lưu. Có lẽ ảnh hưởng này còn chưa đủ để lay động toàn bộ thời không hồng lưu. Nhưng nếu tình huống này tiếp tục phát triển, trải qua trăm ngàn năm, có lẽ toàn bộ thời không hồng lưu sẽ bị lốc xoáy hấp dẫn rồi sụp đổ.

Tuy thần giới rộng lớn vô cùng nhưng diện tích mà thời không hồng lưu không nhỏ. Khi thời không hồng lưu sụp đổ, chắc chắn sẽ ảnh hưởng to lớn tới thần giới.

Cảnh tượng hủy diệt truyền vào trong đầu Tiếu Ân, giờ phút này, dường như hắn nhìn thấu tương lai.

Đó là một thế giới bi thảm, ở trong thế giới, thời không hồng lưu to lớn không chịu nổi áp lực to lớn, biến thành một hắc động to lớn.

Bên trong hắc động này, thậm chí Tiếu Ân còn thấy được một bóng người. Người này và hắn giống nhau như đúc, nhưng trên người người này có năng lượng vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Trong lúc hoảng hốt, Tiếu Ân dường như có chút hiểu được, có lẽ chính người này là phân thân mất liên hệ với hắn.

Truyện Chữ Hay