Đến trước cửa A, cô và cô giáo bộ môn bước vào lớp
Nghe tiếng đẩy cửa. Mọi người trong lớp thấy cô giáo thì đứng dậy chào cô. Nhưng khi nhìn thấy cô bước vào cùng cô giáo bộ môn thì cả lớp xáo xào cả lên
Nam sinh a: “ Đó là mĩ nhân hồi sáng mình gặp ở gara trường đấy”
Nữ sinh a: “ Cô ấy thật đẹp a”
Nữ sinh b: “ Đúng là thiếu thẩm mĩ mà. Cô ta mà đẹp gì chứ”
Nam sinh b:“ Cô ấy là người nước ngoài phải không vậy!”
“ Cả lớp trật tự”
Nghe tiếng cô giáo cả lớp im im được chút
“ Được rồi. Các em ngồi xuống đi”
Bọn người này vừa được cô cho ngồi lại bắt đầu như cái chợ nữa à. Thật là ồn ào hết sức( t/g: ai gây? Hử? nhìn chầm chầm vào Dạ Nguyệt)
Cô không biết bạn thân mình đang rơi vào cái chợ bán cá hay là đang ở lớp học nữa. Tới nỗi mà nhìn cô giáo hiền vậy mà cũng chịu hết nổi cảnh này. Đập bàn
“ Các em im hay không? Hay là muốn tôi phê vào sổ giờ D hết cả lớp hả”
Quả nhiên là lớp A. Vừa mới nghe giờ D là im thin thít. Ngay là tiếng chiếc lá rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng a
“ Giới thiệu với các em, đây là học sinh mới du học từ Mĩ về. Và hiện tại bạn ấy sẽ học ở lớp chúng ta”
“ Được rồi hiện tại em giới thiệu với cả lớp đi” cô giáo nhìn cô nói
“ Chào các bạn. Mình tên là Âu Dương Dạ Nguyệt. Trong thời gian mình học ở đây có gì không biết, mong các bạn giúp đỡ”
Nhìn bọn họ giống như muốn nói gì đó với cô nhưng lại thui hình như lại e ngại cô giáo phê sổ thì phải
“ À còn chỗ ngồi thì tạm thời... em ngồi dãy bên này lấy tay chỉ vê phía bên phải gần chỗ bạn lớp trưởng nhé”
“ Dạ”
Cô xuống phía cuối lớp
“ Các em mở máy lên đi. Giờ chúng ta sẽ học tiết tiếp theo....”
Bàn cô ngồi là bàn cuối cùng gần sát cửa sổ có thể nhìn ra sân trường là chỗ ngồi lí tưởng a. Cô vừa bỏ cặp xuống, mở máy thì
“ Chào bạn, cho mình làm quen nhé”
Cô quay đầu lại nhìn thấy người con trai khá là đẹp ngồi khá là gần nhưng ở dãy chính giữa đang xòe tay ra
Cô liền xòe tay ra bắt lại. Cười và nói:
“ Được thôi”
Nhìn thấy nụ cười chói mắt của cô thì hắn hơi đỏ mặt và nói:
“ Mình tên là Vương Thế Tuấn. Là lớp trưởng của A”
“ Tuấn à. Có lẽ mình sẽ nhờ bạn giúp đỡ nhiều đấy a. Mong là bạn không thấy phiền”
“ Không sao a. Giúp đỡ được cậu là mình vui rồi làm sao cảm thấy phiền chứ”
Tên Thế Tuấn đó nói vậy nhưng thấy cô không đáp nên hiểu ý cũng không nói gì nữa và quay lại với bài giảng của cô giáo. Còn cô thì nhìn ra cửa sổ thả hồn trên mâyCô nghe được ồn ào ở dưới sân trường. Một tốp người mặc thường phục đang đứng trước mặt một tốp gần người mặc đồng phục trường. Nhìn sao thì tốp người này giống du hồn các đảng quá à
người trong tốp người bước lên nói nói gì đó với mấy tên chính giữa tên kia. Nhưng nhìn khuôn mặt của bọn người này thì cô biết chắc chỉ có câu thui” Đánh lộn là cái chắc”
Thì từ trước giờ cô có đoán sai bao giờ đâu. Quả nhiên là có đánh lộn nhưng là chọi . Cũng không ngoài dự đoán của mọi người tên này không còn tên nào ra hồn cả
Được lúc sau giám thị dẫn vài người tới rồi lôi hết bọn này đi. Hết chuyện vui cô cũng quay lại với bài giảng thì nghe thấy vài tiếng xì xào to nhỏ trong lớp
Nữ sinh a: “Uy các ngươi thấy không mấy anh trong bộ kỉ luật lại ra tay dẹp loạn nữa kìa”_ cô gái vừa nói vừa lấy tay ôm mặt
Nữ sinh b: “ Các anh thật là đẹp trai a”
Nữ sinh c:“ Các anh chính là nam thần trong lòng em a”
Nam sinh a:“ Đúng không hổ danh bộ kỉ luật. Chỉ với người mà đánh lại với người”
“ Cả lớp trật tự nào”
Reng.... Reng.... Reng
“ Được rồi. Hôm nay tới đây thôi bài sau cô sẽ giảng tiếp”
Nói xong cả lớp đứng dậy chào cô. Hiện tại là phút ra tiết nhưng khá là nhiều học sinh đi ra hành lang a. Có vài học sinh đi ra đó để nghe ngóng tin tức truyện lúc nãy. Cô có nghe vài câu. Dù tiếng nói của họ không to nhưng đủ để cô nghe
Học sinh a:“ Uy uy nghe nói học sinh lúc nãy là người của C và D đấy”
Học sinh b:“ Ngươi không đủ thông tin nhé. Có người trong số họ học B đấy”
Học sinh c:“ Tôi còn nghe được nhé. người họ đều từng bị bộ kỉ luật xử phạt nhiều lần rồi đấy. Nên kéo đến để trả thù bộ kỉ luật đó”
Học sinh d:“ Đúng là đám ngu ngốc. Nghĩ có thể đánh bại bộ kỉ luật sao?”
Học sinh e:“ Cũng tội thật. Đảm bảo sẽ cho nghỉ học luôn cho mà xem”
Học sinh f: “ Đắc tội với bộ kỉ luật. Như vậy là chuyện bình thường. Coi chừng còn không học được ở những trường khác nữa kìa”
Cũng trả có gì đáng ngạc nhiên cả
Cô quay sang hỏi Thế Tuấn. Thì thấy Thế Tuấn đang nhìn cô chằm chằm. Thấy cô quay lại thì hắn hơi giật mình
Thấy hắn giật mình cô cũng làm lơ hỏi:
“ Tuấn bạn có biết cô giáo hồi nãy dẫn mình vào lớp là không?”
“ À cô ấy tên là Thanh. Bộ môn chính của cô ấy là Ngữ văn. Nhưng hồi sáng do thầy Trung dạy Vật lý nghỉ nên cô ấy mới dạy thế đó”
“ Ồh. Vậy chủ nhiệm lớp mình là ai vậy?”
“ Thầy ấy tên là Đàm Chiết Nhan. Thầy ấy dạy thể dục. Hôm nay thầy Nhan có việc bận nên không dẫn cậu tới lớp được”
Cô để ý thấy khi Thế Tuấn, hắn nói tên của Đàm Chiết Nhan phần trong mắt hắn là kính trọng. phần là khâm phục. phần còn lại là ghen tị
Cô cũng không thấy gì lạ về phản ứng của hắn cả. Vì cô cũng nghe qua tên Đàm Chiếc Nhan trong truyện rồi. Vì vị thầy tên Nhan này là nam phụ. Là người thầy giỏi, rất đẹp trai, là người yêu trong lòng của những bà cô lẫn nữ sinh trong trường,...
Buồn một cái là hắn yêu nữ chính nhưng yêu tới mù quáng. Và có lần xem chút nữa giết chết Âu Dương Cẩm. Chỉ vì câu quá khích của cô ta
Các nam chính vì sự an nguy của nữ chính sau này. Họ đã liên hợp lại để lật đổ hắn. Vì thầy Nhan là người là người có quyền lực ngang ngửa các nam chính. Nói đến Chiết Nhan hắn ta không phải người thầy đơn giản
Hắn ta tuổi đã là trưởng tộc của Đàm gia. tuổi đã giáo viên dạy trong trường này. Dù không biết lí do gì mà hắn phải dạy học. Trong khi gia đình dư giả nhiều lắm. À hắn còn có người em họ và người chú làm cán bộ cấp cao trong quân đội nữa a
Mà thui chuyện của tên này không quan trọng a. Vì trong truyện hắn chả đụng chạm gì tới nguyên chủ cả nên không sao
Reng.... Reng.... Reng.....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
h trưa. Tại A
Có cô gái đang nằm dài trên bàn mà hình như cô ấy đang ngủ. À mà không phải đâu cô ấy mở mắt rồi. Nhìn đồng hồ. Cô đứng dậy cầm cặp đi ra hành lang
h cô có tiết thể dục nên giờ cô đến phòng thay đồ. Cô không về nhà mà ở lại trường để học luôn mất công chạy lên chạy xuống nữa mệt lắm
Ra sân thể dục tập hợp. Vì sân đây có mái che lẫn sân bóng rổ, sân tennis, hồ bơi... phòng học thể dục có kích thước thật khủng
Vì hôm nay thầy Nhan có công việc nên ổng thầy này sẽ dạy tụi cô. Nhìn ổng cũng hiền. Mà đúng là ổng hiền thiệt tiết thể dục tụi cô muốn làm gì thì làm à. Ổng không nói gì hết á
h chiều
Ông thầy kêu lớp cô chạy vòng quanh sân thể dục này mới cho về. Ổng chơi ác thật
Bọn họ chạy hết. Tới lượt cô chưa kịp chạy nữa thì:
“ Bụp...”