1
“Ế, làng bên đang tổ chức lễ hội kìa!”
"Hả?"
Quỷ vương ngơ ngác đáp, bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài do ảnh hưởng của giấc ngủ dễ chịu ban nãy.
Với đôi mắt long lanh sáng lóa tựa ánh đèn pha, Yuria reo lên:
“Đó là một lễ hội! Một lễ hội đấy! Ta biết tin này khi đi mua sắm cách đây vài canh giờ, rằng lễ hội sẽ được tổ chức tối nay tại trấn nằm ở phía kia kìa!”
“Oàii, điều đó cũng đồng nghĩa với việc công đoạn cấy mạ đã kết thúc rồi.”
Về cơ bản mà nói, lục địa mà bọn họ đang sinh sống có ba lễ hội lớn trong năm.
Trong số đó, kỳ hội đầu tiên rơi vào mùa xuân.
Chính vì để ăn mừng việc mùa đông đã qua đi và đón chào năm mới ùa về, đây là một lễ hội vô cùng hoành tráng.
Kỳ hội thứ hai chính là cái hiện đang diễn ra trong mùa hè này, nhằm mục đích liên hoan sự kết thúc của công đoạn cấy mạ trước khi công việc nặng nhọc thật sự bắt đầu.
Kỳ hội cuối cùng được tổ chức vào mùa thu, ngay tại thời điểm vụ mùa kết thúc, nhưng cũng là cái hoành tráng nhất trong cả ba như một phần thưởng cho thành quả của họ, và kể cả những qu tộc cấp cao hoặc hoàng gia đôi khi cũng sẽ dự hội cùng dân thường.
Mùa đông chính là khoảng thời gian máy móc được sửa chữa và bảo trì. Công cụ và những đồ dùng thiết yếu hàng ngày phải tự tay gia công ngay tại nhà, vậy nên vào mùa này người dân không bao giờ mở hội.
Sau khi nghe quỷ vương giải thích, Yuria đáp lại bằng cặp mắt sáng rỡ:
“Chúng ta cũng đã tham gia vào việc cấy mạ mà đúng không!”
"Thế thì đã sao?"
"Thì cùng đi dự hội thôi chứ còn chần chờ gì nữa!"
“Bộ cô là người trồng hay sao mà đòi đi thế? Chứ tôi thấy cô giống phá hoại hơn là làm lụng à.”
“Ặc… Sao một gã đàn ông như ngươi lại có thể hẹp hòi đến vậy cơ chứ!”
“Giờ mới biết hả? Con quỷ hẹp hòi nhất thế giới này chính là tôi đấy cô gái.”
"Uuuuu...."
Bĩu môi bất mãn, Yuria phẫn nộ lén lườm quỷ vương.
Vốn là một biểu hiện thường thấy khi Yuria tỏ vẻ điên tiết, quỷ vương đã chứng kiến cảnh tượng này không dưới mươi lần.
"Nếu đã thế thì..."
"Hm?”
Ý nghĩ kia xẹt qua trong đầu Yuria như một tin giật gân cực mạnh.
"Hay ta nấu bữa tối cho ngươi ăn làm điều kiện trao đổi nhé?"
"Củ lạc giòn tan!"
Mặt Yuria đỏ lên, đối phương hiển nhiên biết rất rõ định của cô nàng.
Việc nấu ăn đặt trong hoàn cảnh của một “cô vợ mới cưới” chẳng có gì để lấy làm lạ, nhưng sự thật rằng Yuria đang dùng công việc này để đe dọa quỷ vương khiến cô có chút mất mặt.
Và trong tình huống này, quỷ vương không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đành phải nhượng bộ.
“Uầy, tôi đã thông suốt rồi. Đâu cần phải phí cái mạng này chỉ vì không đi dự một cái lễ hội cỏn con cơ chứ.”
"Ngươi nói thế là có gì!"
Yuria một lần nữa đỏ mặt hét lên.
“Dù ta có nấu ăn tệ hại thật nhưng cũng đâu đến nỗi cái mạng của ngươi…”
Vào phút chót, người quyết định thu móng lại trước là Yuria. Ít nhiều thì cô cũng nhận thức được cảnh giới khủng khiếp mà trình độ nấu ăn của mình có thể đạt được.
“S…skill nấu ăn của ta nào có tệ đến mức đấy đâu.”
Vấn đề là đối tượng cô muốn được lắng nghe lại từ chối đút vào tai cái sự thật sặc mùi ảo tưởng nọ.
****
"Wow..."
Với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, Yuria hào hứng nhìn quanh một vòng.”
“Bộ cô là hai lúa từ quê mới lên à? Lẽ nào trước đây khi còn sống ở cung điện chưa đi dự hội bao giờ?”
Hoàn toàn không nhận thức được cái nhìn đầy thương hại của quỷ vương, Yuria gật đầu lia lịa đáp:
“Người ở đấy thực ra không hứng thú lắm với những lễ hội ngoài trừ những kỳ lễ lớn. Thêm nữa, một khi người dân mở hội thì ta lúc nào cũng phải làm nhiệm vụ canh gác, vậy nên ta chưa bao giờ có đủ thời giờ để ngắm nhìn xung quanh cả.”
Kể cả khi cô được phép đi xung quanh, cô vẫn luôn bị làm phiền bởi những lời xỉa xói. Trong đó còn có những quý tộc trẻ đeo bám lấy cô dai như đỉa khiến cô cảm thấy vô cùng điên máu và lòng kiên nhẫn bị thử thách cao độ.
“Ngoan, ngoan, giờ thì cứ tha hồ quẩy bất cứ thứ gì cô muốn đi.”
Ngay khi quỷ vương vừa dứt lời, Yuria lập tức chỉ thẳng vào một quầy hàng và reo lên:
"Ta thử cái đó được không?"
Quỷ vương liền quay đầu lại nhìn theo hướng tay cô chỉ.
“Bộ má là con nít à?”
Quầy hàng ấy là một gian trò chơi vớt cá vàng, chủ yếu được dựng lên nhằm phục vụ những đứa trẻ.
Hoàn toàn phớt lờ hắn, Yuria nhanh chóng tìm chỗ ngồi xổm xuống và bắt đầu chơi miệt mài.
“Ài, cô muốn làm gì thì làm vậy.”
Quỷ vương lầm bầm, đành bất lực ngẩng mặt lên nhìn trời.
Dù sao thì anh hùng cũng là của hắn. Dăm ba cái kì nghỉ như thế này là điều mà hắn luôn có thể đáp ứng cho cô bất cứ lúc nào cô muốn.