Đoạn Sét phía sau đang chờ đợi khoảng cách tới đủ gần con đầu đàn hệ Thủy là anh ta phát động ngay chiêu mạnh nhất của mình, cơ thể anh ta đang rất sung sức.
Trong điều kiện môi trường khắc nghiệt và tầm nhìn hạn chế, đặc biệt có một người như Nhất Tôn vẫn vững bước tiến thẳng tới mục tiêu cho dù phía trước là một khoảng trắng mênh mông, mà không cần bất kỳ dụng cụ hỗ trợ nào. Điều này làm cho Đoạn Sét và một vài người khác khó hiểu, trước lúc Nhất Tôn tới bọn họ phải sử dụng một thiết bị định hướng để di chuyển đến chỗ con đầu đàn hệ Thủy.
Đoạn Sét xem xét thiết bị phía sau để tránh sai sót thì phát hiện chúng ta đang di chuyển vô cùng chính xác, những cái nhúi mày của anh ta liên tục xuất hiện vì chàng trai phía trước này.
Biến cố bắt đầu xảy ra, những người phía sau bắt đầu có biểu hiện hóa băng do nãy giờ năng lượng xuất ra cho cả đoàn người tiến lên. Nhất Tôn không thể quay người lại giúp đỡ, anh chỉ dám nhìn thẳng về phía trước và hô ra đằng sau “Mọi người ổn chứ?”
Phía sau, những người cấp hay chỉ còn một làn năng lương mỏng bao quanh bản thân. Đoạn Sét hô lớn “tách nhóm”, đây là kế hoạch đã lên trước “những người cấp thấp sẽ cung cấp năng lượng đợt đầu, sau đó bọn họ sử dụng sức mạnh tạo ra một ụ đất bao quanh họ lại. Lúc này bọn họ tránh được những cơn gió tuyết và nhiệt độ trong vòng một tiếng, nếu trong một tiếng không hoàn thành hoặc thất bại thì đồng nghĩa với việc tất cả sẽ bỏ mạng ở đây.”
Tách nhóm thành công, Đoạn Sét phía sau nói với Nhất Tôn “Thành công, tiếp tục”. Nghe lời này Nhất Tôn lại tiếp tục tiến về phía trước, những người cuối hàng lại sử dụng năng lượng bao bọc nhóm lại.
Được một khoảng đường dài nữa nhóm của Lão Nhị phải tách ra, bây giờ trong nhóm ngoài Nhất Tôn ra còn người đều đạt cấp , Ba Động cũng đang cố gắng tiến bước cùng Nhất Tôn tới cuối con đường, ông muốn mình là một người đại ca thế nào cũng phải sánh bước với người em út của mình tới cùng. Công việc còn lại giao cho người.
……
“Ầm” Chiêu cuối của Đoạn Sét chạm vào người con đầu đàn hệ Thủy, một khối cầu khổng lồ bao quanh cơ thể con đầu đàn, những tia sét ở trong đó liên tục tàn phá kịch liệt thứ ở trung tâm. Nhưng thật bất ngờ, Nhất Tôn quan sát được những tia sét đó không thể xuyên thủng lớp băng phòng thủ của con đầu đàn hệ Thủy, khi khối cầu sét đó bắt đầu mất năng lượng thu lại thì một tiếng nổ vang trời xuất hiện làm Đoạn Sét vô cùng bất ngờ.
…….
Quay lại khoảng thời gian cả nhóm còn người đang tiến về phía con đầu đàn hệ Thủy, mọi người đang tiến gần tới mục tiêu kéo theo năng lượng xuất ra càng khủng khiết. Đoạn Sét cũng không ngờ mình phải tiêu hao năng lượng nhanh như vậy, anh ta phải cố giữ lại năng lượng đủ cho chiêu cuối và vừa sử dụng năng lượng đủ để bảo vệ bản thân, cơ thể sung sức của anh dần mất đi.
Có nhiều lần Đoạn Sét lén hỏi Nhất Tôn “Lão Ngũ ngươi đã đến mục tiêu chưa?”
Nhất Tôn nghe được lời này cũng hiểu được Đoạn Sét đang có vấn đề, anh liền hiểu nếu Đoạn Sét thất bại thì Ba Động, Lão Nhị và mọi người trong nhóm sẽ mất mạng, anh phải tính bước của mình. Đó là bên trong Nhất Tôn suy nghĩ, bên ngoài Nhất Tôn nói với Đoạn Sét “chúng ta đẩy nhanh quá trình di chuyển”, mọi người xuyên qua cơn bão tuyến với tốc độ cao.
Tới đích, đối mặt với một quả trứng bằng băng đang bao bọc cơ thể con đầu đàn hệ Thủy bên trong, Đoạn Sét thực hiện lời nói trước đây của anh ta, một mình dồn một lượng lên cánh tay phải. Cả cơ thể thanh mảnh của ông lóe sáng như luồng điện mà điểm sáng nhất là cánh tay phải đang được cả cơ thể ông dồn năng lượng vào. “Ầm” nguồn năng lượng cực lớn của ông va chạm vào vỏ quả trứng bằng băng đẩy ra một luồng khí làm cảnh tượng xung quanh trầm tĩnh lạ thường, rồi một quả cầu sét thật lớn hình thành dưới con mắt trầm trồ của những người chứng kiến.
Nhưng Nhất Tôn đã đong đếm được chiêu thức của Đoạn Sét vừa xuất thiếu một cái gì đó.
Đoạn Sét bên đây cũng cảm nhận được chiêu vừa rồi năng lượng cung cấp vào chưa đạt được mức tối ưu, do sự thiếu thụt năng lượng trong quá trình bảo vệ bản thân di chuyển tới đây. Quả cầu đánh lôi sét xuống vỏ quả trứng băng, lớp vỏ chưa có biểu hiện rạn nứt thì quả cầu đang dần thu hẹp lại. Đoạn Sét con mắt đang vô cùng tập trung, nếu thất bại mọi người và kể cả anh cũng bỏ mạng ở đây.
Bất ngờ một tia sét cực mạnh đánh xuống lớp võ làm nó lập tức vỡ tan, Đoạn Sét cũng bị ánh sáng phát ra từ vụ va chạm làm che mắt.
Bên đây, Nhất Tôn truyền năng lượng mình vào một mảnh kim loại nhỏ bắn về phía vỏ trứng băng, anh hiểu được mình không ra tay thì mọi người ở đây sẽ chết hết và thời điểm này cũng không dễ bị phát hiện. Mảnh kim loại này lớn như đầu ngón tay nhưng chứa một lượng lớn năng lượng lôi sét trong đó, nó còn uy lực hơn chiêu của Đoạn Sét vừa xuất gấp mấy lần.
Lớp vỏ bị phá hủy để lộ ra cơ thể của con đầu đàn hệ Thủy, cơ thể nó một màu xanh của băng tuyết tuyệt đẹp, nhưng khi nó cúi xuống khuôn mặt xương xọ nó lộ ra. Ánh mắt con đầu đàn nhìn về phía Nhất Tôn một cái rồi “Gruuuu” một tiếng, nó lập tức di chuyển vào phía trong.
Vượt qua cảnh quan Bão Tuyết là lúc mọi người phải di chuyển thật nhanh về phía sau, không sẽ bị cảnh quan bên cạnh nuốt vào. Cả nhóm cùng nhau quay đầu di chuyển thật nhanh về ụ đất những người nhóm sau đang trốn trong đó, Đoạn Sét dùng một ánh mắt nghi ngờ đang nhìn qua Nhất Tôn và anh nhận thấy điều đó.
Sau khi đập nát hai ụ đất và lôi hết hai nhóm phía sau trở về an toàn, cảnh quan Bão Tuyết dần biến mất, kéo theo là Bão Sét bắt đầu lan vào. Mọi người an toàn ngồi phục hết xuống đất thở phào, ai nấy đều đã sức lực cạn kiệt cần ngồi lại dưỡng sức. Tốc độ hồi phục của bọn họ tăng tốc nhờ vào những cô gái có kỹ năng hồi phục.
Đoạn Sét trước khi ngồi xuống ngầm đến gần Nhất Tôn nói “Cám ơn anh”, Nhất Tôn nghe được những lời này biết đối phương đang muốn thăm dò có phải chiêu cuối kết thúc lớp vỏ băng có phải là Nhất Tôn hay không liền đáp “Tôi giúp phần đưa mọi người tới nơi an toàn, còn việc quan trọng nhất ngài đã làm hết rồi!”. Nói xong Nhất Tôn xin phép di chuyển qua cảnh quan tiếp theo, Đoạn Sét vẫn còn nhiều câu hỏi nhưng đằng tiếc nuối nhìn theo.
Vậy là tất cả mọi người trong nhóm phá cảnh quan Bão Tuyết đã an toàn nghỉ ngơi, chỉ còn cảnh quan cuối “Bão Sét, Rừng Gai và Gai Sắt”.
Nhất Tôn lạnh lẽ bước tới cảnh quan Bão Sét, anh hỏi vài người hậu cần hay không đủ khả năng tiến vào đang đứng xem tình hình. Lúc Nhất Tôn tới thì mọi người coi anh như một người không đủ khả năng bước vào cảnh quan, những thứ anh hỏi họ cũng tự nhiên trả lời “Chỉ huy tiến công vào cảnh quan này là Mộc Lan (nữ)”, “Bọn họ đang tiến gần tới con đầu đàn những đang chậm lại do tia sét đang tập trung đánh vào một điểm trên chiến trường”, “Chỉ huy có một chiêu thức sức mạnh hệ Mộc rất kinh khủng”…
Lần này khác với lần trước, Nhất Tôn ầm thầm quan sát từ phía sau, không tiến vào đường đột như mọi khi. Cho tới khi con mắt của Nhất Tôn quan sát được các mũi định hướng vào con đầu đàn hệ Thổ đang mờ dần, anh hiểu rằng phía trước đã có vấn đề.
Nhất Tôn một mạch nhảy vào cảnh quan Bão Sét dưới sự kêu gọi của người khác “Chàng trai ngươi tính làm gì vậy?”. Bỏ ngoài tai, Nhất Tôn trực tiếp đón nhận hàng loạt tia sét đánh vào người, nhưng tốc độ chân anh vẫn không giảm.
Tới gần nhìn rõ hơn, Nhất Tôn mới phát hiện đây là một mái vòm bằng cây, những tia sét liên tục đánh vào mái vòm này, cứ một cú sét đánh thì lấy đi sự sống của một lớp thân cây. Cảnh tượng những thân cây liên tục là vật dẫn điện xuống đất nổ tung, tất cả người trong mái vòm đang gồng sức tạo ra những cây khác bù đắp lại những thân cây đã chết.
Ở giữa mái vòm, nhân ảnh một cô gái cao chân mặc một chiếc váy xẻ tà đang đứng tĩnh lặng một chỗ. Đó là chỉ huy Mộc Lan (Nhất Tôn đoán vậy), mặt đất trước mặt cô ta bị đùn lên như có vật gì đang di chuyển dưới lớp đất. Với khoảng cách này thì bất kỳ chiêu thức tầm xa nào đều bị tia sét ở cảnh quan này cản lại, cô gái tên Mộc Lan này đang dùng một chiêu di chuyển trong lòng đất tránh khỏi tia sét kia nhưng tốc độ di chuyển chiêu thức này quá chậm, đồng đội cô ấy có đủ sức chống chọi cơn bão sét này.
Một cô gái cuối cùng trong nhóm ngoài Mộc Lan ra thốt lên một tiếng lớn đến nỗi cả Nhất Tôn đang tiến tới cũng nghe thấy “Chị hai, á á..” rồi cô ta nằm gục dưới đất, dáng vẻ cô gái vừa gục xuống có phần tương đồng với Mộc Lan nhưng có nét trẻ hơn. Những người gục xuống có nam có nữ nằm bất tỉnh hết dưới mặt đất, mái vòm bây giờ không còn người duy trì từng lớp bị bóc ra, còn trên khuôn mặt Mộc Lan nổi lên nét tức giận. Tức giận vì chiêu thức của mình sắp chạm tới mục tiêu con đầu đàn hệ Thổ nhưng nếu không từ bỏ những người ở đây sẽ chết hết.
Đang lúc cô tính rút lại chiêu thức thì một tiếng la lớn phía sau vang lên “Cô hãy tiếp tục đi, chuyện ở đây để tôi lo!”. Tức tốc, Mộc Lan chỉ nhìn thấy một nhân ảnh phía sau nhảy lên mái vòm dùng cơ thể của mình chống chọi lại tất cả tia sét đang liên tục đánh xuống, nói về tia sét này thì cường độ nhiều hơn nhưng lực đánh cũng tương đương với chiêu của Băng Lôi mà thôi.
Mộc Lan khựng lại một lúc với tình huống bất ngờ này, nàng khẽ di chuyển nhẹ bờ môi của mình “Được”, rồi nàng tiếp tục thi triển chiêu thức.
Phía trước mặt là con đầu đàn hệ Thổ đang bao bọc cơ thể mình một luồng điện, nhưng chiêu thức của Mộc Lan hình như chính là khắc tinh của nó. Một thân cây lớn từ dưới chân con đầu đàn hệ Thổ mọc lên, những nhánh cây tàn lá của nó ôm lấy lớp bảo vệ của con đầu đàn hệ Thổ, trên thân cây tiết ra những chất dịch bào mòn. Khi lớp bảo vệ bị phá, những chất nhờn này chạm vào da thịt con đầu đàn làm nó là lên một tiếng “É eeeee..”, chất nhờn này thật ra một chất kịch độc chỉ cần tiếp xúc vào sẽ bị trúng độc.
Con đầu đàn hệ Thổ tỏa ra một luồng điện phá tan cây của Mộc Lan vừa tạo ra, đồng thời phá luôn cảnh quan Bão Sét. Lúc này, Mộc Lan ngồi gục xuống đất do mệt mỏi nhưng liền bị người đàn ông trước mặt thúc giục “Cô mau ngồi dậy tính cách, những người này đã mất khả năng di chuyển không nhanh họ sẽ mất mạng do cảnh quan khác nhập vào?”
Mộc Lan lấy lại tinh thần tạo ra thân cây lớn đủ cho hơn người người nằm lên và phía cuối thân cây là những sợi dây. Sau khi đưa từng người lên thân cây và Mộc Lan dùng sức mạnh làm những cảnh cây ôm dính chặt họ vào, Nhất Tôn và Mộc Lan dùng sức kéo thân cây di chuyển, cặp chân dài và mảnh khảnh của Mộc Lan có sức mạnh không ngờ, cả hai đã kéo thân cây cứ phía hậu phượng mà chạy, bên cạnh là cảnh quan đang khép lại.
Chỉ cần chậm một chút là hai cảnh quan bên cạnh đã chiếm lấy họ, bọn họ lao về hậu phương với tốc độ kinh khủng đến nỗi lúc họ dừng lại thì thân cây lớn đó vẫn lao về phía trước. Nó đâm thẳng vào đám người đang ở ngoài cảnh quan tạo ra một cảnh hỗn loạn.
Lúc thân cây dừng lại, Mộc Lan xinh đẹp xuất hiện làm bao người ở đấy loạn nhịp, những chàng trai ở đây như dính phải bùa yêu. Nhưng khác lạ với tính cách thường ngày của Mộc Lan, cô chủ động tiến thẳng tới chỗ Nhât Tôn khuôn mặt cô có vẻ hơi ửng hồng vì thẹn thùng “Xin hỏi anh tên gì? Em tên Mộc Lan!”
Mặc dù vẻ đẹp trai thì Nhất Tôn cũng có vài nét xuất sắc, nhưng Nhất Tôn của ngày trước kia chưa bao giờ mơ tưởng tới những cô gái như Mộc Lan vì nó là một thứ gì đó cao vời. Vậy mà bây giờ một cô gái xuất sắc toàn diện tự chủ động tới làm quen như vậy, làm Nhất Tôn hơi bất ngờ “Lão Ngũ là tên tôi, xin làm quen”.