Một người bước lên sân đấu, một người rời khỏi ghế ngồi, dưới sự trào phúng của người dẫn chương trình. Mọi người sân đấu ồ lên một tiếng, đó là Không Thời là đối thủ của Lão đại Ba Động của chúng ta. Người dẫn chương trình muôn lời khen về Không Thời còn Ba Động thì lại có động thái coi thường, bao lời nói tuông ra “có vẻ đối thủ lần này của Không Thời sẽ có kết quả thua như những đối thủ trước đây”. Không Thời đã có nhiều chiến tích ở đây, chuỗi thắng cũng dài như sự nổi tiếng của ông và mọi người ở đây đều biết không nên đụng tới người đàn ông này.
Không Thời mặt không thay đổi quay qua Ba Động nói “Huynh đừng nghe những lời đó mà bận tâm, chỉ là hư danh!”
Ba Động kinh nghiệm của một người từng trải biết nhiều lời chỉ làm mọi thứ thêm tệ, ông bắt quyền chào đối thủ “Xin chỉ giáo!”
“Bắt đầu” Vừa dứt tín hiệu, cả hai thể hiện sức mạnh của mình. Không Thời biến ra một cây thương vàng chóe dưới ánh nắng của mặt trời và cả cơ thể ông cũng chuyển sang màu vàng nhạt, bên này Ba Động cũng biến ra một cây chùy ánh lên một sắc nâu (hệ Thổ). Nhất Tôn đoán không nhầm thì Không Thời này có sức mạnh Thương Kim (đặc tính vũ khí và hệ Kim), đối đầu với Chùy Thổ (đặc tính vũ khí và hệ Thổ) của Ba Động.
Một chùy của Ba Động gõ xuống đất làm cả sân đấu rung chuyển đến cả khán giả cảm nhận được sức mạnh cú gõ này, đây là sức mạnh rung chuyển trời đất trong tương lai. Nhưng bây giờ ở sân đấu, cỗ năng lượng của chiêu đó phá đất tạo một đường bắn tới chỗ Không Thời. Không Thời nhìn vậy mà không né tránh, quay cây thương trên tay một vòng rồi cắm xuống đất chặn lại năng lượng đang tiến tới đó. Một tiếng “choang” vang lên của hai nguồn năng lượng vũ khí hạng nặng chạm vào nhau.
Dưới mắt của đồng đội Ba Động hiểu ra rằng “tên Không Thời này có sức mạnh vật lý tạo ra từ cây vũ khí của hắn, chắn chắn không thua kém gì Ba Động đại ca”.
Tiếp theo đó Không Thời nhanh chóng tiếp cận tạo ra những đường thương linh hoạt một cách nhanh chóng mặt, vì tốc độ quá cao mà chúng ta nhìn ra chúng như hay cây thương đâm tới một lúc. Tốc độ lại là điểm yếu chí mạng của Ba Động chúng ta, mỗi lần vung vũ khí lên cũng phải mất thời gian kha khá. Điều này làm Ba Động phải phòng thủ lại những đường thương đó. Ba Động liên tục phải lùi bước để chặn lại đòn thương liên tục đâm tới, đối thủ vừa có sức mạnh vừa có tốc độ, không sợ các đòn đánh tới của ông.
Bất ngờ, một cây chùy của Ba Động biến lớn che hết tầm nhìn và đòn đánh của Không Thời, một cây chùy khác bất ngờ từ trời giáng xuống. Không Thời dùng thực lực chặn lại nhưng vẫn bị hất ngược lại phía sau vì chiêu bất ngờ này, cây chùy chạm đất tạo thành cột cát cao vút. Ba Động hiểu được “nếu Không Thời không chuẩn bị vẫn có thể bị thương bởi chiêu của mình”. Từ đó suy ra, so về sức mạnh đòn đánh của Ba Động vẫn nhỉnh hơn, tốc độ lại thua hoàn toàn. Cũng bởi vì vậy Ba Động lúc nào cũng ở thế đợi đối thủ tới, nếu đối thủ không có ý định tiếp cận thì Ba Động không cách nào đánh trúng được.
Trong lúc Ba Động suy nghĩ, Không Thời đã phát động ra sức mạnh khác của mình. Phía trước Ba Động là rất nhiều Không Thời từ mọi phía đánh tới, con mắt Ba Động đảo liên tục và dùng hết tốc độ mình có. Cây chùy của Ba Động dù có thế nào cũng không thể che chắn hết mọi mặt. Những vết thương bắt đấu xuất hiện, cả cuộc chiến này Ba Động đã gặp phải đối thủ khắc chế mình, nhưng ông không buồn mà lại lâu lâu mặt nổi lên một nụ cười bí ẩn.
Không Thời vô tình chạm mặt với ánh cười đó, anh cũng hoài nghi người đàn ông này có vấn đề. Ngay giây sau, Ba Động dùng tới một kỹ năng đặc biệt, kỹ năng này đối thủ phải thực sự xứng tầm nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng kẻ địch. Ở đẳng cấp hiện tại, Ba Động lập tức bị chiêu thức này hút cạn năng lượng đang có nên không phải cần thiết sẽ không dùng và ông hy vọng trong tương lai sức mạnh của mình đủ thi triển chiêu này toàn vẹn hơn.
Ba Động miêng hô lớn “Bát Hoành Tung Hoang”, trên sân đấu xuất hiện vô số cây chùy lớn ở mọi nơi gõ xuống mặt đất phá hủy hầu hết sân đấu. Những hình ảnh của Không Thời trên sân đấu biến mất theo sự tan hoang, tất cả mọi người xôn xao về chiêu thức vừa rồi “Thật sự kinh khủng”, “Sức công phá này ai mà chịu nổi”, “Không Thời thua ư”….
Người dẫn chương trình bị chiêu này làm cứng họng, sau một thời hắn liền “Chiêu vừa rồi thật kinh khủng thưa quý vị, đối thủ cùng cấp thuộc dạng không có sức mạnh chống chịu sẽ tử vong khi gặp chiêu này”. Hắn đảo mắt tìm nhân ảnh của Không Thời “Hắn đang lúc tuyệt vọng tính nói ra một thứ gì đó khó nói”.
Một màu vàng lọt qua đám khói bụi lóe sáng và bất động, Không Thời từ trong khói bụi bước ra chuẩn bị cầm thương tiến tới.
Khán giả và người dẫn chương trình hò hét cực lớn làm ai ai trong thành đều nghe được.
Ba Đông chấp nhận đứng thẳng người một cách hiên ngang đưa bàn tay ra phía trước “Tôi chịu thua!”
Không Thời dừng chiêu đánh tới lại, cười nói “Không ngờ huynh bắt tôi phải tới nước này là không phải người bình thường rồi” (Thể chất của Không Thời dù cứng cáp và cường tráng đến đâu cũng không đỡ được chiêu cuối của Ba Động, ở thời khắc nguy hiểm đó Không Thời đã dùng kỹ năng vô địch trong giây “ giây này có thể miễn tất cả sát thương của người trên mình cấp trở xuống”).
Khán giả lại reo hò với sự chiến thắng của Không Thời, Ba Động bước xuống với cơ thể mệt nhòa vì sử dụng đến hết năng lượng. Cả nhóm chạy lại đỡ Lão Đại Ba Động, tất cả đều hiểu được khi Lão Đại đã dùng tới chiêu thức cuối cùng mà đối thủ vẫn đứng vững, thì kẻ đó đã vượt qua sức chiến đấu của Lão Đại. Cả nhóm mang ghế và nước tới cho Lão Đại nghỉ ngơi, Lão Ngũ Nhất Tôn là người bước lên sân đấu cuối cùng, phần thắng bây giờ đang nghiêng về phía đối thủ (-).
Cả hai bước lên sân đấu, dưới lời của tên dẫn chương trình thì đối thủ lần này của Nhất Tôn mới thăng tiến cấp và là cánh tay phải đắc lực của Không Thời, hơn hẳn cấp giả của Nhất Tôn cấp. Bởi sự chệnh lệnh như vậy, khán giả đưa tai nhau “chắc chắn phần thắng thuộc về tên đó”, bọn họ hô hào chê cười Nhất Tôn. Các đại ca của Nhất Tôn cũng cảm thấy đối thủ lần này vượt quá sức của Lão Ngũ nhà mình, Lão Tứ khuôn mặt buồn bã vì sắp thua cuộc và làm liên lụy đến mọi người. Từ trước đến nay, mọi người trong nhóm hiểu rõ khả năng chiến đấu của Lão Ngũ, thuần chiến đấu thực lực không bất kỳ chiêu thức nào trong đó. Hôm nay, lại gặp được một đối thủ nặng ký thế này thì những đòn quyền đơn giản kia chưa kịp đánh tới, đã bị đối thủ ra chiêu rồi.
Hai bên cúi chào nhau, lập tức đối thủ từ trong bàn tay bắn ra một chùm tia sét khổng lồ, tên này cũng thật nhanh, chưa cần biết đối thủ chuẩn bị, liền ra tay hạ gục đối thủ ngay. Trong đầu hắn bây giờ xuất hiện “đánh nhanh rút gọn, không cò cưa với một tên yếu hèn!”
Những đại ca nhìn thấy chùm tia sét kia nhận ra sự khủng bố trong đó, liền hốt hoảng đồng thanh la lớn “Cẩn thận sát chiêu...!” Tia sét như vậy đánh trúng Lão Ngũ một cách trực diện mà không có bất kỳ hình thức né đòn nào. Khán giả lắc đầu than phiền số phận tên kia quá tàn nhẫn, cứ thế mắt mạng mà không kịp phản ứng. Khán giả lại trố mắt không tin khi thấy Lão Ngũ Nhất Tôn lại từ từ phủi bụi trên quần áo của mình.
Không Thời hốt hoảng miệng thầm nói khó khăn nhưng cũng đủ để người xung quanh nghe thấy “Hắn cũng có chiêu thức bất tử như ta!”
Mọi người xung quanh Không Thơi bắt đầu xôn xao với lời nói của ông, khán giả ngồi xem cũng không hiểu tình hình lúc nãy là gì. Với người vượt cấp như vậy, đón nhận một sát chiêu trực tiếp thì khó có thể nào vẫn đứng vững như vậy được.
Các đại ca của Nhất Tôn cũng hết sức bất ngờ, từ trước đến nay, cả nhóm chỉ mới xem Nhất Tôn chiến đấu với quái vật một cách đơn điệu từng con một, chưa bao giờ thấy anh đối kháng với con người. Lão Nhị vui mừng nói ra “Lão Ngũ có khả năng kháng sát thương từ các đòn của tên đó chăng?” Nghe lời này các đồng đội cũng thầm gật đầu với quan điểm này, và tiếp tục quan sát.
Sau một đòn không dứt điểm được Nhất Tôn, cánh tay phải của Không Thời công nhận đối thủ phía trước mình không phải bình thường “Tôi tên Băng Lôi xin được tiếp chiêu”. Nhất Tôn tỏ vẻ bình thường “Lão Ngũ, mời”.
Sau đó, hàng loạt tia sét đánh vào cơ thể Nhất Tôn nhưng không hề hấn gì, mà còn tiến thẳng về phía Băng Lôi đánh tới. Khán giả còn nghĩ những tia sét kia yếu nhưng họ thay đổi ngay suy nghĩ khi một tia sét đánh lệch qua một bên tạo ra một chiếc hố lớn. Bởi vì Băng Lôi thuần sức mạnh tầm xa nên cận chiến là thế yếu của hắn, trong hoàn cảnh Nhất Tôn cứ thế tiếp cận thì hắn phải tìm cách di chuyển ra xa.
Bên ngoài, Không Thời cảm thấy không phải sức mạnh giống mình, bởi sức mạnh của ông không thể duy trì lâu như vậy, ông ta suy đoán “sức mạnh của Nhất Tôn kháng được những tia sét!”.
Thực tế, Nhất Tôn lấy nguồn sức mạnh hệ Mộc bao bọc lại cơ thể nên sức mạnh hệ Thổ của Băng Lôi bị khắc chế hoàn toàn.
Trên sân đấu, những tia sét đánh lệch đã phá hủy gần hết sân đấu. Mấy tên cấp ngồi trên khán giả nói chuyện “Nếu bị một tia sét đó đánh trúng thì chắc chắn chết không kịp ngáp, vậy mà tên kia vẫn cứ trơ trơ!”, “Đúng đúng đó ông”, “Tên kia (Nhất Tôn) thật kỳ dị”….
Sau một hồi di chuyển đánh sét không hiệu quả, trong bàn tay của Băng Lôi đã chuẩn bị một cỗ năng lượng màu xanh. Không Thời nhìn thấy tức giận đập tay xuống mặt bàn “Băng Lôi sao ngươi dám sử dụng chiêu này ở đây!"