Sáng hôm sau, người dân đã thu thập thông tin trước đây để đưa cho Nhất Tôn, đó là một bản đồ những thành phố xung quanh, người dân còn sắp xếp một ít đồ đạt cho chuyến đi của anh. Nhất Tôn mở không gian nhỏ cuốn đồ đạt vào trong (anh có thể khống chế không gian), Trúc Thanh vẻ mặt buồn cũng tới đứa anh đi một đoạn.
Nhất Tôn nhanh chóng thoát khỏi tầm mắt của mọi người trên tường thành, anh di chuyển bằng sức mạnh của hệ Thổ (điện) và tốc biến từ sức mạnh không gian. Anh không sử dụng xe mà để lại phương tiện vận chuyển cho người dân trong thành, họ cần nó hơn anh, với cách di chuyển này của anh cực kỳ linh hoạt. Anh biến một cái từ nóc nhà này qua nóc nhà khác, không bị bất kỳ vật cản nào.
Khi đi anh đặt ra cho mình nhiệm vụ chính “cổng, người và thành”; cổng có nghĩa là đánh dấu vị trí những cánh cổng trên bản đồ; người là gặp được nhân tài có thể thu phục mang về; thành là thu thập thông tin mang về.
Những ngày đầu tiên, Nhất Tôn đã đánh dấu được kha khá những vị trí cánh cổng, anh còn trực tiếp tiêu diệt hết lũ quái vật ở đây. Cách chiến đấu của Nhất Tôn bây giờ vô cùng kinh dị, anh chỉ triệu hồi một hay hai con cây hỏa là có thể thiêu rụi hết một đàn. Vấn đề bây giờ để xác những con quái vật ở lại sẽ gây chú ý, mang chúng theo là cả một vấn đề, Tiểu Nhi luôn hiểu anh lúc khó khăn.
“Sao ngươi không chế tạo nguyên thạch, nó là nguyên liệu chế tạo vũ khí và nhiều thứ khác. Những xác này chứa lượng nguyên thạch rất thấp nhưng số lượng sẽ bù lại chất lượng.” Tiểu Nhi kế bên nói
Dựa theo lời Tiểu Nhi nói, Nhất Tôn tạo ra một không gian hút tất cả xác vào trong, rồi truyền ngọn lửa vào. Quá trình trích lọc nguyên thạch quá mất thời gian và công sức.
…Rồi vào một ngày, Nhất Tôn đang trên đường hướng thẳng đến một thành phố, anh bắt gặp một nhóm đang chiến đấu với một cánh cổng. Nhất Tôn sau khi quan sát những tên này chỉ đạt cấp và một người chỉ đạt cấp thì không hề bất kỳ sự nguy hiểm nào, Nhất Tôn xuất hiện trước mặt bọn họ. Sự xuất hiện của Nhất Tôn đã làm bọn họ để ý, một tên trong đám đó tiến lại gần Nhất Tôn.
“Làm sao lại có một tên đi lạc ở đây” Tên đó có dáng vẻ du côn nói
“Tôi chốn tránh khó khăn lắm mới tìm được tới đây” Nhất Tôn giả vờ hạ giọng
“Một tên cấp thì làm ăn được gì” Hắn tính dơ tay lên làm gì đó thì bị cản lại
Người cản lại là một người có khuôn mặt phúc hậu luôn nở nụ cười, sự xuất hiện của hắn làm cho bọn kia có vẻ rụt rè. Hắn nói “Để tên này khuân vác độ đạt thử coi”.
Những tên kia nghe lời này liền “Dạ anh Hổ”, từ đó Nhất Tôn phải khuân đồ đạt lên xe cho bọn chúng. Nhất Tôn cũng đồng thời biết được sức mạnh của Hổ là hóa thân thể mình thành một con hổ lớn vô cùng cường đại.
Quan sát bọn họ chiến đấu một hồi và ngồi nói chuyện với cấp , Nhất Tôn rút ra được một điều “Tất cả tên này đều là kỹ năng biến hóa, không biến hình dạng thì biến ra vũ khí. Ngoài ra, ở thành phố sắp về những ai có kỹ năng biến hóa rất được coi trọng.”
“Làm việc đi tên kia” một tên trong số chúng chạy ra sau khi giết hết lũ quái vật
Nhìn kỹ dáng người thì tên cấp này thuộc dạng chăm làm, anh thấy tên cấp dùng sức mạnh mình hút hết nguyên thạch từ xác bọn quái vật ra và gom lại một khối một cách nhanh chóng.
“Tên này là thợ rèn. Ngươi khuất phục được hắn mang về thành mình có lợi rất nhiều sau này” Tiểu Nhi bỗng nhiên xuất hiện
Một lúc sau, anh chàng cấp trở lại đặt một khối nguyên thạch lên xe. Nhất Tôn thấy được chất lượng từ khối nguyên thật này cũng cảm thấy tốt hơn nhiều những gì mình làm. Theo những gì anh ta kể, nguyên thạch này còn được dùng để đổi lấy viên kinh nghiệm và những thứ khác, qua giao dịch các thành.
Về tới thành, Nhất Tôn đã kết thân với cấp được biết tên anh ta là Tiểu Nham, anh ta kể ở đây anh ta không có bạn, Nhất Tôn là người bạn đầu tiên. Tiểu Nham không phân biệt đẳng cấp với Nhất Tôn vì thấy được sự coi thường mọi người với anh là giống nhau.
Nói về tường thành này, nó được xếp vào loại C, nó to gấp chục lần nơi anh đang sống. Thị Trưởng của tường thành này là một người ít xuất hiện, Tiểu Nham còn chưa gặp mặt ông ta. Đang nói chuyện với Tiểu Nham vì không để ý nên Nhất Tôn va chạm với một đám người hung dữ, Nhất Tôn đã xin lỗi nhưng những tên này không muốn mọi chuyện đơn giản như vậy.
“Chỉ một tên phế vật cũng đám cản đường ta” Một tên du côn nói
Hắn gồng mình tỏa ra sức mạnh chính thể là một con báo, thì ra hắn thuộc nhóm bảo vệ thành này. Những người dân xung quanh không dám nhìn thẳng vào hắn, người dân đám du côn này thuộc tầng lớp trên họ nên không ai dám đụng tới. Do đó, những tên này càng lúc càng làm càng, hắn lao thẳng vào người của Nhất Tôn tung ra một đấm. Với thân pháp của Nhất Tôn, anh giả vờ sợ sệt nhưng dùng một chiêu nhanh như chớp chạm vào người tên du côn, tên đó chúng chiêu lập tức ngã xuống bất tỉnh. Mọi người thấy được cảnh này đoán do tên kia tự vất ngã chứ không hề nghĩ Nhất Tôn đã làm.
Nhất Tôn kéo tay Tiểu Nham đi khỏi nơi đấy, tên du côn đó được hai tên thuộc hạ đỡ dậy. Tên du côn một lúc sau mới tỉnh dậy, hắn nói với thuộc hạ vô tình bị ngã vì không muốn mất mặt bị hạ tên cấp . Nhưng thật ra có một luồng điện chạy qua người hắn làm cho hắn bất tỉnh, hắn không quên được nỗi nhục bắt đầu truy tìm hai người bọn họ…