Thế cục bắt đầu tiến triển, tuyến phía sau có chút thay đổi. Nhất Tôn cảm nhận thấy người đồng đội đã có bước thăng tiến, bọn họ cứ thế ép mà tạo ra kỳ tích. Những người trên thành lúc đầu còn lo sợ vì thấy sự trật vật trong chiến đấu của người này, nhưng tới bây giờ họ không thấy gì là sự thua thế trong đó.
Nhất Tôn qua quan sát thấy được sự thay đổi trong chiêu thức của họ, cũng giống như Trúc Thanh bọn họ cũng thăng tiến. Con mắt của Nhất Tôn rất tinh tường anh thấy từng sự thay đổi; Chiêu thức gió lúc trước chỉ đẩy ra, bây giờ như có thêm những con dao sắc ẩn trong gió trực tiếp xé xác mục tiêu; Cây thương của cô gái bây giờ nổi lên đường gân và sức sát thương xuyên thủng cơ thể quái vật trong một thương; Người đàn ông với kỹ năng giáp cây bao bọc bỗng tăng lên độ cứng cáp và to lớn; Hai người đàn ông biến tay mình thành vũ khí và đá thì vũ khí ánh lên sắc vàng kim nhạt và đá thì nổi lên sắc nâu, đặc tính của mỗi loại được nâng cao như vũ khí thì sắc bén và hóa đá thì mỗi cú đấm lan tỏa lực ra kẻ địch phía sau; Còn về sức mạnh dung hợp hoa băng thì có thêm những kim băng trong hoa, kim băng từ trong tâm hoa bắn ra làm tăng phạm vi hiệu quả và sát thương; Cuối cùng, dung hợp người đá có thêm luồng hơi thở chết chóc quanh cơ thể, những quái vật lướt qua thôi cũng gây bất tỉnh lâu dần có thể làm đột tử.
Nói về lũ quái vật, chúng hoạt động theo bản năng duy nhất, chúng thấy bất cứ vật di chuyển hay có sự sống là bay vào cắn xé. Điều này làm cho Nhất Tôn càng thích thú, chúng như con thiêu thân lao vào ngọn lửa, đúng là ngon lửa của cây hỏa của anh làm việc rất tốt hàng chục con cứ thể lao vào cắn xe cái cây, nhưng ngọn lửa quá hung tàn đốt cháy chúng, xác chất thành đống.
Những quái vật cho dù vượt qua được cây cô thụ của Nhất Tôn cũng bị chất độc làm suy yếu vì cây của anh vẫn mang đặc tính của hệ mộc, những con qua được lao vào anh đều bị thân pháp nhanh nhẹn lao tới, thủ ấn vững chắc trong tay một quyền tiêu diệt được chúng.
Mọi người trong thành dần dần trở nên quá khích reo hò cổ vũ “Cố lên, cố lên”.
Chính điều này làm lũ quái vật chú ý, chúng đổi hướng di chuyển tấn công vào tường thành và cố gắng treo qua bức tường, một lúc sau hàng nghìn con đã đứng dưới tường thành liên tục cào xé. Mọi người trong thành bắt đầu lo lắng, Nhất Tôn thấy cảnh này cũng không biết làm sao, nếu anh bỏ tuyến phòng thủ này thì lũ quái vật sẽ tụ lại người đồng đội. Tình cảnh hiểm nghèo xuất hiện, Nhất Tôn đang suy nghĩ đưa ra lựa chọn giữa đồng đội và người trong thành thì..
“Để em xử lý những con tường thành” Trúc Thanh bất ngờ lên tiếng
“Ổn chứ?” Nhất Tôn hơi lo lắng
“Anh yên tâm em còn chiêu chưa xài!” Trúc Thanh gật đầu ám hiệu
Trúc Thanh nhanh chóng di chuyển tới tường thành, thủ ấn bàn tay hình thành một chưởng hình bàn tay lơn hơn lúc trước nhiều, đánh trực tiếp vào lũ quái vật đang muốn trèo lên. Thủ ấn vừa trúng vào đích lập tức đóng băng chúng lại, không dừng lại đó, thủ ấn phát nổ tạo ra tia băng, những tia băng bắn ra chạm đất tạo thành một vòng tròn băng bảo vệ tường thành. Nhưng chiêu này quá mất sức, Trúc Thanh còn cảm thấy một lượng năng lượng hụt xuống.
Để tránh phát sinh xấu hơn, lượng quái vật đã được tiêu diệt một nửa số lượng. Nhất Tôn kêu gọi mọi người rút về sát tường thành, có một vài người trong đội chưa hiểu “đang thắng thế sao lại rút về” nhưng đó là lệnh phải tuân theo. Nhất Tôn cũng rút lại những con cây của mình chỉ để lại một con cây hỏa, mọi người thấy điều này cũng bắt đầu như hiểu ý đồ của anh, nhưng chưa rõ nó hoạt động thế nào. Khi mọi người ở khoảng cách an toàn, chỉ còn một mục tiêu trên chiến trường lũ quái vật cứ thế bu vào cây hỏa cắn xé tạo thành quả núi quái vật.
“Bùm” một ngọn lửa bùng ra giữa trung tâm quả núi quái vật vừa hình thành đó, trực tiếp đốt chúng tiêu tàn. Lượng nhiệt tỏa ra làm những người đứng trên thành còn cảm thấy bỏng rát, người vẫn đang còn thất hồn. Trước mặt người là một cột lửa cao vút đang bạo cháy, nhiệt độ ở trung tâm có thể làm mọi thứ ném vào thành cát bụi trong nháy mắt.
“Chỉ lượng dư trấn nhiệt độ lan tới đã ghê gớm thế này.” Một người đồng đội cảm thấy sức nóng
Bọn họ phải đứng sau cái cây của Nhất Tôn và người đá để che chắn đi.
Kết thúc ngọn lửa, trên chiến trường chỉ còn lại vài chục con đang cháy rụi chạy lung tung. Cảnh quan xung quanh vụ nổ đã trở thành bình địa.
“Mọi người ở đây để tôi lo lũ còn lại” Nhất Tôn nhìn qua đồng đội
Nháy mắt một cái, tia điện xẹt qua mắt đồng đội rồi hình ảnh Nhất Tôn trong đám cháy. Những con bị cháy bị Nhất Tôn tiếp cận và nhận sát chiêu, cứ thế mắt họ lia qua lia lại, cái đầu lắc qua bên đây lắc qua bên kia.
“Tốc độ di chuyển của Nhất Tôn thật kinh khủng” Một cô gái trong nhóm phải thốt ra
“Hâm mộ chàng trai này quá đi” Cô gái cầm thương vừa nói vừa nhún nhảy
Người đàn ông giáp cây tới vô vai cô gái “Người ta có ý chung nhân rồi nha cô hay tôi thay thế được không?”
Cả nhóm cứ thế phả lên cười, bầu không khí thật thoải mái.
…
Kết thúc trận chiến, đội của Nhất Tôn nghỉ ngơi ngay chiến trường, đồng thời bảo vệ người dân trong thành lao ra thu thập xác của quái vật. Xác quái vật sẽ là nguồn nguyên liệu tốt chế tạo vũ khí áo giáp và xây dựng tường thành.
Mặt trời tắt nắng, mọi người trở lại trong thành, Nhất Tôn gọi đội mình lại. Mọi người sau cuộc chiến đều đã đạt , cả đội tổng kết lại những viên ngọc kinh nghiệm đã thu được. viên kinh nghiệm từ việc giết quái vật, Nhất Tôn chia đều mỗi người là viên. Nhất Tôn không lấy phần của mình vì trên chiến trường đã cắn nuốt rất nhiều, số dư cất đi để lại cho việc cần dùng.
“Sức mạnh của anh thật quỷ dị” Người đàn ông tay hóa đá nói
Vời người bình thường, quá trình hấp thu viên kinh nghiệm phải mất thời gian từng chút một. Nhưng sức mạnh của Nhất Tôn là Bình chứa không có điểm giới hạn nên muốn hấp thụ là anh sẽ hấp thụ bất cứ lúc nào.