Sau khi từ nhà ma ra, hai cô quên giải trừ biến thân đi long nhong bị chú ý, anh thấy vậy làm ảo ảnh cho trang phục hai cô bớt nổi bật lại.
Vì thế đến khi về nhà anh yêu cầu vẽ chân dung, hai cô mới sực nhớ là mình vẫn còn biến thân.
Phòng khách.
Diệt Thiên:"Đừng hoảng, không làm gì em đâu.
Ẩm cô lên, anh cuộn giấy lại cất đi, anh hôn cô, lại hôn Senren nói:
"Hôm nay anh về phòng ngủ, chúc ngủ ngon.
Bỏ lại hai cô còn đang quá bất ngờ.
Biết quá mà, có hình nộm là không cần người thật nữa, không thương mình và chị gái nữa, Senren cảm giác buồn tủi về phòng.
Khuya.
Nửa đêm trằn trọc khó ngủ, Senren ôm gối tới trước cửa phòng anh gõ cửa.
"Thùng, thùng.
Anh ra mở cửa, mới nhìn là biết muốn gì rồi, giả bộ không hiểu hỏi:
"Sao vậy?
Senren:"Tôi...!khó ngủ.
Nói rồi cô đẩy anh ra chạy lên giường trùm kín đầu.
Diệt Thiên:"Đang thiếu gối ôm
Trong mềm, cô mắc cỡ giả bộ không nghe thấy, hình nộm của cô có gì hay chứ, cô phải chứng minh cho anh ấy thấy, cô tốt hơn nó gấp mấy lần, mấy chục lần, không, gấp trăm luôn.
Bên kia.
Em gái vừa chạy qua phòng người yêu, Mie tỉnh dậy đang phân vân không biết có đi theo luôn không, cô nhìn thấy quyển sách tranh trên bàn, mở ra coi thử.
Mie:"Cái...!cái...!đây...!đây là ảnh vẽ sao...?
Cô xem từng trang ngượng chín mặt, mỗi trang mỗi tình huống, cô biết tâm tư của anh là gì rồi, đây có thể coi là thú nhận hay lời tỏ tình chăng?
Trong đây mới đầu vẽ rất ít về cô, chủ yếu là Senren, những trang sau mới có tình huống của cô, của cô cũng chả có gì lạ cả, cô thích nấu ăn, nên đa số liên quan tới hai người nấu ăn cùng nhau.
Cô học hỏi anh về các món khác nhau, cô còn được tặng một cuốn sổ công thức, lên đến hàng chục ngàn món khác nhau, đó là cách cô ngã vào lòng anh.
Phòng Diệt Thiên.
Lên giường, chui vào mềm, anh ôm Senren vào lòng, hửi mùi hương của cô:
"Thơm quá.
Cô khá hạnh phúc vì điều đó, giở mềm trùm đầu hôn anh, vội vàng trùm tiếp xấu hổ lí nhí:
"C-Chúc ngủ ngon.
Diệt Thiên:"Ừm, chúc em ngủ ngon.
Thời gian hạnh phúc trôi rất nhanh, ôm ấp được tí là...
"Thùng, thùng.
Mở cửa.
Diệt Thiên:"Khó ngủ à?
"Hehe...
Mie cười dễ thương.
Thế là ba người ngủ như cũ.
Sáng.
Thức dậy ăn sáng, hai cô soạn đồ.
Diệt Thiên:"Trước khi đi, thì hai em kí vào đây.
Móc ra từ giấy trắng và bút, anh chỉ ô cần kí nói:
"Senren em thì ở đây, còn Mie của em thì ở đây.
Senren:"Anh kiêu bọn tôi kí lên giấy trắng chi vậy?
Diệt Thiên:"Kí thì được rồi, hỏi nhiều như vậy làm gì.
Senren:"Tôi không kí! tự nhiên bắt kí rõ ràng là đáng ngờ.
Diệt Thiên:"Đáng ngờ đâu, kí giấy trắng thôi chứ làm như giấy đăng kí kết hôn không bằng.
Senren:"A-Anh nói bậy bạ gì đó! t-tôi mới không kí loại giấy đó...
Diệt Thiên:"Thế hôm qua em kí cái gì?
Senren:"C-Cái đó chỉ là...
Diệt Thiên:"Thì anh có bắt em kí cái đó đâu, có ép chắc cũng chả chịu.
Senren:"(Mới không phải, có giỏi anh lấy ra tôi kí cho anh xem! [ảo tưởng] nhưng lỡ ảnh lấy ra thật thì sao? mình có nên kí không?).
Diệt Thiên:"Không kí thì thôi, đây là giấy sinh mạng, khi kí tên và dùng móng tay tóc hỗn hợp lại, chúng sẽ có liên kết với nhau, khi một người giữ mảnh giấy của người kia, thì nó luôn hướng về họ, biết được người còn lại ở hướng nào, còn sống hay đã chết...
Thở dài, anh kí tên của mình vào ô nào đó, gấp tờ giấy lại định cất đi.
Senren:"Được rồi, tôi kí được chưa, chỗ này đúng không?
Diệt Thiên:"Ừm.
Mie:"Chị cũng kí.
Chờ hai cô kí xong, anh cầm lên lấy ra bút hút chữ trả chữ về, anh cố nén cười, nhưng vẫn không nhịn được nhếch mép lên, vì nó là giấy đăng kí kết hôn.
Senren:"Anh cười cái gì đó, biết ngay là đáng ngờ mà, mau đưa cho tôi xem.
Cô vừa nhìn thấy phía sau tờ giấy có bóng mực à, tự nhiên anh lấy cái cây cạo râu ra là bóng mực một đống, còn cười cái kiểu đó không biết là đáng ngờ mới ngu đây.
Cô nhào tới muốn giựt, nhưng bị anh né ra ngay lập tức:
"Nè, đáng ngờ gì đâu.
Senren:"Anh cười cái kiểu đó, không đáng ngờ mới lạ đó.
Diệt Thiên:"Em vô duyên lắm nhe, cười kệ người ta chứ, mắc mớ gì tới em đâu.
Senren:"Còn dám nói không đáng ngờ, anh đưa cho tôi xem mới tin.
Diệt Thiên:"Mơ đi.
Cô nhào tới, anh né trái tránh phải hai người chơi rượt bắt.
Senren:"Đưa đây mau!
Diệt Thiên:"Mơ à? có giỏi thì tự lấy.
Cô tức quá rượt tiếp.
Lát sau, thấy rượt hoài chả lấy được, cô từ bỏ, mặc dù nó đáng ngờ thật, anh gọi ra thứ nguyên bích xuyên qua ba người biến mất.
Trên một đảo hoang.
Diệt Thiên:"Chỗ này anh thấy cũng được đấy, ít quái vật, ở đây nghỉ mát hết xẩy con bà bẩy.
Senren:"Anh không phải nói chuyển nhà tới luôn sao? nhà đâu?
Diệt Thiên:"Anh đổi ý rồi, đêm đầu mình sẽ cắm trại ở đây, còn nhà tính sau.
Lấy ra dụng cụ, hai cô cũng đành chịu phụ dựng lều trại.
Diệt Thiên:"A đây rồi, quyển bí kíp kết ấn, giữ lấy dùng đi.
Senren:"Hơ...?
Hai cô mở ra xem thử, bên trong có hình ấn khác nhau, có vài ấn đặc biệt và chú giải nữa, những trang khác có các loại nhẫn thuật khác nhau, có chỉ cách kết ấn và thực hiện luôn.
Nghe giới thiệu thì hình như rất trâu, ờ đa số vài nhẫn thuật và thuật đặc biệt thôi, hai cô chăm chú nhìn, nhất là cách kết ấn.
Diệt Thiên:"Để anh làm mẫu ảnh phân thân chi thuật nhé, để coi...!như vầy phải không ta.
"Bong.
Ba đám khói bốc lên, xuất hiện thêm ba anh nữa...