"A ——" Uhey từ tầng thượng lầu nhà tầng vuông góc rơi xuống, giờ khắc này lòng của nàng thầm nghĩ đến lời nói của Hwang Tae Kyung ngày hôm qua, nàng tự nói: ‘Đúng vậy! Ta là kẻ lừa đảo yêu tinh, nhưng là ta đối với ngươi là thật tâm ! Vì sao không phải ta? Vì sao cố tình là người nam không ra nam, nữ không ra nữ Go Mi Nam? Ta ở trong mắt của ngươi thật sự tệ như vậy sao?’ Những lời này khắc thật sâu trong óc của nàng, ‘Ta cũng có lòng tự trọng như vậy, ở trước mặt ngươi như vậy ta không chịu nổi, cho ngươi chán ghét ta như vậy cũng sẽ mệt! Nếu ta chết , các ngươi hẳn là thật cao hứng đi!’ Chậm rãi nhắm mắt lại cùng đợi tử thần đã đến, tuyệt vọng phủ kín trái tim của nàng.
Hoảng hốt… giờ, nàng thấy thượng đế từ ái. ‘Có thể... Giúp ta sao? ? ... Ta! ! Thật sự... Không cam lòng a! Liền như vậy đã chết sao? ?’
"Trời ạ! Uhey a." Người đại diện chú ý hết thảy sự việc này, vô cùng sốt ruột, nguyên bản hắn chính là hi vọng lấy mánh lới Uhey đang làm việc thì bị thương để đề cao nhân khí , ai ngờ mấy người ngu ngốc kia đem cái đài làm sai hết cả, vốn nên ngăn cách hai tiết mục liên tiếp, nhưng lại sai lầm rồi! Uhey đi cao như vậy nhiên ngã xuống tới . Điều này làm cho nguyên bản chính là hi vọng làm cho nàng chịu điểm trầy da lại thành như vầy. Người đại diện tự trách không thôi.
"Oành ——" tóc dài như mực che khuất hai má tràn đầy máu, thập phần chật vật. Uhey đầu hung hăng đập trúng cái khối gỗ dưới đài, nhất thời máu tươi văng khắp nơi.
"Giọt ——" giọng thật dài, trầm thấp quấn quanh ở trong phòng bệnh, người trên giường bàn tay mềm mại như băng tuyết tựa hương ngưng, nàng tóc đen như mực, hai tròng mắt giống như pha lê. Hé ra khuôn mặt tinh xảo không thể diễn tả bằng ngôn từ, lúc này tái nhợt vô lực .
"Bác sĩ, bệnh nhân nhịp tim đã muốn ngưng đập ! !" Y tá kinh hoảng cầu cứu.
Bác sĩ làm xong một loạt cấp cứu tại chỗ không có phương pháp vãn hồi chỉ có thể tuyên bố bệnh nhân đã tử vong tạm thời. Được biết tin tức, những người đam mê ca nhạc túc trực bên ngoài khàn cả giọng khóc, tiếng hô vang vọng toàn bộ bệnh viện.
Nàng, Thân Du Tĩnh, tuổi, ca sĩ nổi danh toàn châu Á, ngoại hìnhhoàn mỹ, trời sinh giọng hát tuyệt vời, sống được vạn chúng chú ý, giải thưởng âm nhạc sở hữu vô số. Nhưng mà, thượng đế luôn luôn công bằng với mọi người, hoàn mỹ như nàng lại có một trái tim bệnh tật, thi thoảng nằm viện rồi lại xuất viện, thế cho nên từ nhỏ nàng không có bạn tốt nào cả. Mà thân nhân lại ở nước Mĩ xa xôi, cha cùng mẹ li dị với nhau căn bản mặc kệ sự sống chết của nàng. Hôm nay, đại nạn của nàng rốt cục đến, cảm giác được tim đập chậm rãi đình chỉ, nàng nhận mệnh nhắm hai mắt lại.Thiên Lam sắc tràn ngập, Thân Du Tĩnh mở mắt ra Liền nhìn thấy hết thảy đều là màu lam gì đó, lam xanh thiên không, mềm mại màu lam cây cối, róc rách trong suốt lam tuyền, hết thảy hết thảy đều là màu lam , tất cả xinh đẹp đến cực điểm hệt như nhân gian tiên cảnh.
"Ta không phải đã chết sao? Như thế nào lại ở chỗ này? ?"Nhìn xung quanh , Thân Du Tĩnh nghi vấn nói, cho dù biết không có người vẫn là tò mò nói ra miệng.
Ngay khi nàng đang quan sát cảnh đẹp, một thanh âm trong suốt như nước suối từ phía sau vang lên: "Nguyên nhân là ta, chính ta gọi ngươi đến."
Du Tĩnh chấn động toàn thân, rồi đột nhiên xoay người, "Ngươi? Ngươi là..." Nhìn thật quen mắt a! Xoay người liền thấy một cái tóc dài phiêu phiêu, khuôn mặt giống một tiểu thư, bộ dạng cực kì đáng yêu, một đôi thật to mắt xếch xinh đẹp hữu thần ở trên mặt càng thêm vẻ hài hòa. Nàng kỳ quái nhíu mày,nhìn thật là quen mắt, rốt cuộc người này ở nơi nào gặp qua? ? Du Tĩnh trong lòng vẫn là thập phần nghi hoặc.
Như nhìn ra nghi vấn của Du Tĩnh, cô gái mở miệng nói: "Ta là Uhey, bởi vì một lần sự cố ở thế giới của ta nên đã tử vong , nhưng thượng đế nói cơ thể của ta còn không có hoàn toàn chết đi, có thể tìm người thay thế. Mà ngươi ở của ngươi thế giới cũng đã muốn tử vong , cho nên ta mới tìm ngươi tới."
"Uhey? ..." Du Tĩnh khóe miệng co rút, một cái ác niệm đầu dần hiện ra đến."Nên sẽ không... Là nguyên lai là Mi Nam lý cái kia? ? ! !" Chính là người đại diện chết tiệt của nàng trước kia, nửa đêm không ngủ được còn kéo nàng cùng nhau xem bộ phim Hàn này, khiến cho nàng mơ giấc ngủ bất lương mấy ngày! Nàng lại làm như thế nào mà quên được ? ? ! !
"Đúng vậy."
"Kia... Ngươi làm cho ta tới làm gì? ?"
"Ta cho ngươi biết sự tình xong, sau liền phải rời khỏi ."
"Phải rời khỏi sao? ... ... ... Vậy ngươi... Rốt cuộc có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?" Nhíu nhíu mày, trời sinh mẫn cảm làm cho Du Tĩnh cảm giác sự tình không đơn giản như vậy, trên thế giới làm sao có có chuyện tiện nghi như vậy, đã chết rồi lại trả cho ngươi sống lại.
Uhey cũng không thèm để ý sự trực tiếp của Du Tĩnh, ra vẻ vô tình sờ sờ tóc đen, quyệt miệng nói: "Đúng vậy... Ta thật sự không cam lòng, dựa vào cái gì ta trả giá nhiều như vậy lại không chiếm được tâm của hắn, còn Go Mi Nam ngốc hồ đồ kia lại cái gì đều có ? ! Ta không tin, ta chẳng lẽ so ra kém một cô gái giả trai sao! ?" Như là tiểu hài tử đang giận dỗi, nàng lung tung xả chiếc váy thuần trắng của mình, hốc mắt đỏ lên, tức giận nói thầm lên cao.
Du Tĩnh xem cảm xúc của nàng tựa hồ có chút kích động, liền mở miệng an ủi: "Ngươi không cần lại khổ sở hiểu rõ, hắn không cần ngươi là hắn không có phúc khí, ngươi xem ngươi trưởng thành đẹp biết bao… gương mặt xinh đẹp, vóc người lại quyến rũ như vậylàm sao vì cái loại người này khổ sở làm gì? Trên thế giới ... Ngạch, không Thiên Giới nam nhân tốt rất hiếm có à? Ngươi tùy tiện đi ra ngoài cũng có thể câu trở về một bó to đó!"
"Kia... Ngươi có thể giúp ta một việc sao?" Nghe được nói, Uhey ngẩng đầu, hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, điềm đạm đáng yêu, giống như tiểu động vật bị người ta vứt bỏ.
Nhìn nàng một bộ ngươi không đáp ứng ta liền khóc cho ngươi xem tư thế, Du Tĩnh ở trong lòng khẽ thở dài một cái: "Được rồi, ta đáp ứng ngươi, là chuyện gì? Ngươi nói cho ta biết đi."
"Giúp ta theo đuổi thành công Hwang Tae Kyung."
"-_-|||... ... ... ..." Đây là cái gì nguyện vọng a? ! Chẳng lẽ ngươi đã chết còn không buông tha người ta sao? Nàng như thế nào cảm thấy chính mình là người.. a quỷ chết thay a! ? Đúng là có chết hay không nàng vẫn là cái kia kẻ chết thay! !
Mắt thấy Du Tĩnh do dự, Uhey sợ hãi nàng không đồng ý lời phó mặc, lập tức khẩn trương bắt lấy hai vai Du Tĩnh, "Ngươi không muốn sao? ? Ngươi không muốn có phải hay không? !" Uhey nghẹn miệng, hai mắt sung huyết, dùng sức làm Du Tĩnh bạc nhược thân mình loạng choạng. Nước mắt tưởng như Thủy Long, rầm rầm chảy đến đây, chọc Du Tĩnh da đầu một trận run lên, cả người choáng váng choáng váng hồ hồ .
"Uy ! Uy ... Ngươi... Ngươi đừng khóc a! ! Ta... Ta đáp ứng ngươi! ! !"
"Thật sự... Cám ơn ngươi!" Uhey từ mưa to chuyển nắng ấm, lôi kéo Du Tĩnh nói cảm tạ .
Nhìn Uhey biến sắc mặt nhanh như vậy, không không cảm thán: Này? Đây là hành động phái sao? ! Du Tĩnh khóc không ra nước mắt, ra vẻ như thật làm nàng trung bẫy ! !
"Nhưng... Ta chỉ có thể làm hết sức, thiên, ta dùng một trăm ngày toàn tâm toàn ý đi thích hắn, ngày sau hắn không thương ta ta cũng không có biện pháp ." Nếu đã như vậy, nàng cũng chỉ có thể làm thế . Tục ngữ nói trong lời nói qua, có thể tha liền tha, không thể tha sẽ chết đi!
Được đến đáp ứngUhey tự nhiên tâm tình tốt lên không ít, "Được rồi... Đã đến giờ , ta phải đi, nhớ rõ ước định của chúng ta a! !" Nàng mỉm cười cùng Du Tĩnh cáo biệt.
Du tĩnh nhìn Uhey chậm rãi trong suốt hóa thân thể, không tự giác nước mắt tráo ra, tuy nói chính là nhận thức mấy giờ, nhưng là này cô gái thẳng thắn, đáng yêu, chấp nhất vẫn là làm nàng cảm động thật sâu, từ nhỏ không có bằng hữu bao giờ Du Tĩnh cảm giác bạn tốt của mình phải rời khỏi, thập phần thương tâm.
"Tái kiến ." Uhey thanh âm nguyên lai càng nhỏ, càng ngày càng xa, chậm rãi tiêu thất.
Du tĩnh trước mắt toàn màu đen như vậy liền ngất đi.