Dear Doctor (Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn)

chương 48: tự định cả đời

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi trở về căn hộ rất sớm, lật quyển tạp chí trên tay, thấy có một chuyện đặc biệt buồn cười liền cầm điện thoại gọi cho anh:" Bác sĩ, anh ở đâu vậy?"

" Anh đang trên tàu điện ngầm."

" Chủ nhân cung điện Kremlin Moskva có một quy luật thế này: Lenin không có tóc, Stalin có tóc, Khrushchyov không có tóc,... Tháng sau khi cuộc bầu củ Duma kết thúc, người Nga ở trên mạng bổ sung nói: Putin không có tóc, Medvedev có tóc."

"...."

" Ha ha ha.."

" Em đợi."

Tôi đợi? đợi cái gì? Tôi không sao nói rõ nhét điện thoại trở lại vào túi, mở tủ lạnh lấy sữa chua chậm rãi ăn. Ăn chưa xong thì Bác sĩ đã trở về trên tay xách một túi măng tây.

Tôi nhìn túi " thực vật chống ung thư tốt nhất"này, cảm thấy bệnh nghề nghiệp của Bác sĩ ngày càng nặng...

Bác sĩ đặt túi măng tây xuống, đổi đôi dép lê đi thẳng tới trước mặt tôi, duỗi tay nhéo mặt tôi.

Tôi kháng nghị:" Anh không phải là để em chờ anh đến nhéo em đấy chứ!"

" Haizz, em nói đầu óc của em là cấu tạo từ cái gì vậy? Từ sáng đến tối đều nghĩ cái gì?"

" Anh"

"...."

"...." Biểu tình của tôi đặc biệt vô tội.

Sau đó tên này mất hứng nằm bò lên người tôi.

" Chúng ta bớt thời gian đi chụp ảnh cưới đi."

" Bác sĩ, mỗi ngày đều cầu hôn một lần nha."

"..." Bác sĩ trực tiếp bỏ qua tôi:" Thời tiết ấm áp gọi điện hẹn người ta trước đi, đến lúc phải cho cuốn tiểu thuyết của em một kết thúc có hậu rồi."

Tôi đem chỗ sữa chua còn lại để lên bàn:" Cố Ngụy, anh có biết trên đền này có một thứ gọi là phiên ngoại không?"

Bác sĩ một mặt mờ mịt.

" Kết hôn rồi vẫn viết, về sau nếu như anh đối với em không tốt, em liền dẫn đường cho quần chúng dư luận đến phong sát anh"

Có lúc tôi cảm thấy tố chất tâm lý của anh được tôi rèn luyện rất tốt, anh đặc biệt bình tĩnh nhướn nhướn mày, cầm hộp sữa chua của tôi lên ăn tiếp....

Ăn xong, anh gọi điện thông báo cho bố mẹ chọn ngày, sau đó liên hệ với studio hẹn thời gian chụp ảnh.

Tôi nhìn anh lưu loát gọi điện thoại:" Cố Ngụy, anh tính toán từ lâu rồi đúng không?"

" Đương nhiên. Vài năm rồi."

"...."

Hôm chụp ảnh cưới...

Tôi đối với chụp ảnh dưới nước vẫn luôn cảm thấy rất hứng thú, thế là quyết định thử luôn trong lúc chụp ảnh cưới. Đợi đến lúc nhìn thấy một cái ao lớn như vậy, bước đi của tôi lập tức gặp khó khăn.

" Sao thế?"

" Cố Ngụy, em đã từng nói cho anh biết là em không biết bơi chưa?" >_

Truyện Chữ Hay