Đế Vương Tiền Truyện

chương 16: mạnh quá!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lưu Kim, Đào Hải Bảo, Linh Linh đồng dạng sững sờ, vốn tên Tiểu Bảo từ lúc được cứu liền liên tục hỏi, còn Linh Linh Lưu Kim cũng tìm hiểu được, đội Nghĩa Dạ là vô cùng tinh nhuệ, cả vùng rộng lớn Biên Hà gồm cả Nam Hà, Bắc Hà cũng mới có người được chọn.

Lưu Kim hỏi:

" Kì thực, ta cũng trẻ người non dạ, thua kém nhiều tiền bối, sao lại có được vinh hạnh này ?"

" Các đội đặc nhiệm thường luôn thiếu thành viên do nguy hiểm, bọn ta người khuyết đã lâu rồi, cần phải nhận thêm, nay gặp được ngươi có khí phách cùng tiềm năng cực lớn như vậy, mong có thể cùng sát cánh, ta nguyện lấy danh đội phó ra kết nạp thẳng vào !!" Dạ Minh Ưng vừa nói, vừa tưởng đến người đồng đội cũ, một người mạnh mẽ lại hào hiệp, rất đáng kính phục.

" Lưu Kim, ta thấy, ngươi cũng rất mạnh, họ còn mạnh hơn, đi theo cũng sẽ có thể bảo vệ lẫn nhau, không lo nguy hiểm, hơn nữa lại có thể thu được nhiều kinh nghiệm. " Linh Linh cân nhắc một lúc rồi nói.

" Bạch tiểu thư nói vậy là không phải rồi, lực chiến của hắn ta nếu giờ kết nạp sẽ xếp thứ từ trên xuống, chỉ sau ta và đội trưởng thôi !!" Dạ Minh Ưng lễ nghĩa đầy đủ nói.

" Những người kia yếu thế sao ??"

" Không, tội phạm cũng là con người, cũng sẽ bị bắt, bị giết bởi những điều đơn giản vô cùng, nhiều thành viên cũng là lắm mưu mẹo nên được nhận vào, còn thực chiến không tốt. " Dạ Minh Ưng ân cần chữa lại.

" Ý người ta là ngươi chỉ là một tên hữu dũng vô mưu, nhận vào để làm đầu gấu đánh nhau thuần tuý đó Lưu huynh !!" Đào Hải Bảo vừa cười sặc sụa vừa cố nói.

" Ta với ngươi đều đang bị thương, giờ đánh ngươi chắc không tính là ỷ mạnh hiếp yếu nhỉ ??" Lưu Kim nheo mắt nhìn hắn cười.

" Thôi, thôi, xem ngươi đánh cùng Alex Giáp Sắt, như Ironlance thần điện so tài cùng máy móc, vô cùng phấn khích đó !!!" Đào Hải Bảo tuy mạnh, xem xong trận chung kết kia cũng thấy có chút xấu hổ, không hiểu sao sư huynh khủng bố đến quá đáng như vậy.

" À, ngươi sao thoát được khỏi Gia Cát Hoả Trận ???" Đào Hải Bảo hỏi, hắn được Dạ Minh Ưng đưa về, nãy giờ loanh quanh điều tra bọn hắc y nhân đấy, phát hiện là Ô Quy Cát võ phái, chúng hạ Đào Hải Bảo chính bằng Thái Sơn Quy Trận, vây đánh sư huynh hắn bằng trận pháp đó không nổi phải chuyển sang dùng Gia Cát Hoả Trận.

Linh Linh ở một bên ngả người ra ghế, lấy thắc mắc của Đào Hải Bảo làm đắc ý, nói hộ Lưu Kim:

" Tiểu Bảo, hẳn ngươi còn nhớ, về Hoàng Kim hắn ta có thể tuỳ ý điều khiển trong phạm vi nhất định, lúc đó Lưu Kim chuyển Hoàng Kim thành thanh đoản kiếm, một thanh hắn cầm múa loạn đánh lạc hướng, một thanh được điều khiển đi đâm chết hai tên ở ngoài, thành công phá trận !!!"

Đào Hải Bảo hơi trùng xuống, Hoàng Kim mạnh như thế, sao hắn không sở hữu, đã thế, Lưu huynh hắn hình như còn dẫn lôi vô sự, hình như còn mang cả Thánh Kim trong người...

Hắn ngửa mặt lên trời, cố nặn một nụ cười, rồi đưa mắt nhìn quanh, thấy ngay mấy cái vali đen, liền hỏi:

" Tẩu tẩu, hai ngươi hôm nay thu hoạch được cái gì kia ??"

" À, sương sương triệu đô tiền mặt !"

Không nói Đào Hải Bảo sững sờ, ngay cả Dạ Minh Ưng đứng bên cạnh cũng phải giật mình.

.......

Lưu Kim nghe lời Linh Linh, đi theo Dạ Minh Ưng kết nạp vào đội Nghĩa Dạ, hôm nay là ngày đầu hắn tới trụ sở, cũng chính là Quân Sở Nam Hà luôn.

Mọi người ở đây ai ai cũng một sắc xanh quân đội, tự nhiên lại mọc ra một mống Lưu Kim áo trắng quần đen, hút mắt vô cùng.

Hắn theo chỉ dẫn tới được khu vực của đội Nghĩa Dạ, bước vào liền nhìn thấy rõ người ngồi quanh bàn họp chờ sẵn, Dạ Minh Ưng giơ tay chào hắn, bắt đầu công cuộc giới thiệu:

" Ngươi nhìn thẳng phía trước, nam tử tay đeo găng đó là Dạ Hạt Hùng, người của môn phái Sinh Lâm, rất mạnh về đòn đánh trảo thủ."

Lưu Kim cười chào, đối phương cũng đáp lại, cảm giác làm hắn nhớ tới Trạch Quang, cũng là một võ sinh Sinh Lâm phái.

" Bên trái Dạ Hạt Hùng là Dạ Đình Nghê, nàng thuần tuý là võ thuật quân đội nhưng tự biến tấu tạo nên chiêu thức cực kì đặc sắc."

" Người trẻ kia, chính là học trò độc nhất của Nguyễn Nam bộ trưởng bộ Quốc phòng, luyện Bán Hổ Phái, tên Dạ Đăng Sư."

" Còn người đang đứng cạnh ngươi lúc này là đội trưởng, Dạ Du Phụng, lực chiến đang ở Cận Sư Đoàn cấp !!!"

Lưu Kim giật mình, hình lại cái nam tử trung niên đến cạnh mình từ nãy, rất chi là nhiều thiện cảm, khắp thân toả ra một vẻ hiền lành, vậy mà mạnh như vậy, lực chiến hơn người !!!

Hắn lập tức quay sang cúi chào, được Dạ Du Phụng đỡ dậy, ân cần nói:

" Vị huynh đệ này, ngươi mạnh mẽ hay không ta không quá để tâm, đơn thuần phải thật trong sạch, sống có tình có nghĩa mới xứng đáng đứng đây !!!"

" Nhân đây, ngươi cũng nên sắm lấy cái mật danh, nhớ lấy họ Dạ !!!" Dạ Minh Ưng cười.

Lưu Kim gật đầu, hắn nhớ lại cả đời đều thiên hướng một chữ, bây giờ cũng nên như vậy liền bật miệng:

" Dạ Ám Long từ Huyết Long Phái xin kính chào các tiền bối !"

Mọi người trong phòng gật đầu chào lại, riêng có Dạ Đăng Sư bật dậy nói:

" Long tức hơn Phụng, hơn Phụng tức hơn đội trưởng, không phải hắn quá kiêu ngạo sao !!!"

" Hắn có hơn ta mà, hắn còn môn phái sẵn tên như vậy !!!" Dạ Du Phụng lớn tiếng nói, cả đời lam lũ vất vả dạy cho hắn rằng, không lúc nào được gây bất hoà, phải luôn giữ lấy tình đồng đội, mọi khúc mắc ngay lập tức giải quyết liền tốt.

" Sao hắn hơn được đội trưởng!!" Dạ Đăng Sư vẫn cố.

" Hắn trẻ hơn !!!" Lại một âm thanh nghiêm khắc đáp lại.

Nói rồi, Dạ Du Phụng kéo Lưu Kim ra khoảng rộng, nói:

" Nào, cho chúng ta xem chút sức mạnh của người hoá giải Gia Cát Hoả Trận nào !!"

Lưu Kim hồi đáp:

" Cung kính không bằng tuân lệnh !!"

Hắn đưa tay ra, từ túi quần trào lên lớp bụi Hoàng Kim, còn được cố ý phô diễn, trông hết sức giống một cảnh tráng lệ thăng thiên của vị thần nào đó.

" Thiên Hoàng Kim Bổng !"

Lưu Kim hô một tiếng, tất thảy bụi hợp nhất, hoá thành óng ánh vũ khí trên tay hắn. Dạ Hạt Hùng từ sau nhảy lên nói:

" Ta muốn được nếm một đòn, xem xem găng tay của ta chắc hơn hay kim khí của ngươi cứng hơn !"

" Hảo !!" Lưu Kim mỉm cười đáp lại.

Vù một cái, rồi choang cái, Thiên Hoàng Kim Bổng nằm gọn trong tay của Dạ Hạt Hùng, hắn khẽ cười, Lưu Kim cũng cười đáp lại.

Lưu Kim hoá bụi vị trí đang bị nắm, liền trào qua kẽ tay Dạ Hạt Hùng, xuyên đến sát tai hắn.

Dạ Hạt Hùng nhảy ngược ra sau, cúi người, nói:

" Cảm tạ nương tay !!"

" Giao hữu là chính, thắng thua không tính a !!" Lưu Kim cũng hết sức lễ phép đối đáp.

đồng nhân đấu la...

Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...

Truyện Chữ Hay