Năm ngày Lưu Kim hưởng lạc rất nhanh qua đi...
“ Lê Tỉnh, hai ngày của ngươi đến rồi.” Lưu Kim đeo lên Hỗn Kim mặt nạ, nói.
“ Ưm, cảm ơn nha, tuy rằng ngươi lời khuyên ta có tiếp thu, nhưng, ta cũng không phải mang theo đế vương tầm nhìn xa...” Lê Tỉnh xoa xoa mình tóc bạch kim, nói.
“ Ngươi...định bỏ thế cuộc mà đi sao ??” Lưu Kim bối rối.
“ Không, ta sẽ thu nàng làm linh vật, trong hai ngày thôi, để nàng có thể bước ra khỏi long mạch vùng ấy mà vui chơi !!” Lê Tỉnh mắt phát sáng nói.
“ Ngươi dù sao cũng là người...” Lưu Kim thở dài, có chút nhẹ nhõm.
Nguyệt Huyền Lượng Kiếm phả ra một hơi nồng muối, có chút xen vào là cát bụi mãnh liệt, càng là phảng phất bên trong lực lượng nồng nàn yêu nước, quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, phải gọi là vô cùng cao quý chi kiếm, hoàn toàn là Lượng Kiếm năng lực kế thừa từ Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn.
Lê Tỉnh ngồi lên cái này Nguyệt Huyền Lượng Kiếm, không giống như Lưu Kim loại kia oai phong lẫm liệt, hắn chính xác là một cái vô cùng tiêu diêu người kiếm sĩ.
“ Linh Quang Thành, hẹn ngày tái ngộ.” Lưu kim thông qua Lê Tỉnh cảm quan, nói.
Hắn chuyến này rời đi, kết thúc trọn vẹn hai ngày của Lê Tỉnh về sau liền sẽ ngay lập tức đi đến địa điểm gặp mặt để tiếp chỉ thị, nói cách khác, đây có thể là lần cuối Lưu Kim nhìn Linh Quang Thành.
......
“ Tiểu Mâu !!” Lê Tỉnh từ trên không trung hạ xuống, gọi lớn.
“ Lưu thành chủ thế nào ??” Phong Hạ Mâu bày ra bộ mặt vô cảm nói.
“ Ngươi...sao lại hỏi hắn ??”
“ Hắn cứu ta vương quốc.”
“ Nhưng...”
“ Nhưng cái gì mà nhưng !” Phong Hạ Mâu gằn giọng.
“ Tiểu Mâu, ngươi tự nhìn lại ngươi mệnh quỹ xem ??” Lê Tỉnh bày ra bí ẩn bộ mặt, nói.
“ Hôm nay ta đại cát, sao ??” Phong Hạ Mâu tuy ngữ điệu lạnh lùng, nhưng, phảng phất trên mặt hết sức là mong chờ.
“ Đoán xem ai mang cho ngươi đại cát ??” Lê Tỉnh nhướng cao lông mày.
Nàng hừ lạnh một tiếng, cỡ này xem bói, nàng thậm chí còn biết hắn hôm nay sẽ tới, sẽ đem đến đại cát, tò mò cũng chỉ là không biết đại cát như nào.
“ Ta không biết !” Nói là nói vậy, Phong Hạ Mâu chung quy không muốn Lê Tỉnh mất đi hiện giờ hứng thú.
“ Ừm, tới đây.” Lê Tỉnh đưa tay phải ra phía trước, nói.
“ ?!?!?” Phong Hạ Mâu bối rối đầy mặt.
Lê Tỉnh trong năm ngày vừa rồi, chính xác là đã gạt qua một bên hiềm khích với Huyết Tổ Long, một mực nịnh nọt đối phương dạy mình cách thu linh vật, cuối cùng đã tiếp thu thành công, Lưu Kim cũng bái phục dạng này chết vì gái.
“ Yên tâm.” Lê Tỉnh lộ ra ấm áp nụ cười, nói.
“...được rồi...” Phong Hạ Mâu xếp lại quạt bát quái, tiến đến gần, nói.
Lê Tỉnh cười không đáp, tay hắn từng luồng lại từng luồng tỏa ra linh khí, đến khi tiếp xúc vào nàng mỹ lệ trán, liền là huy động hết thảy những khí tức hắn đã đem ra bên ngoài hiển lộ đi lên, tạo ra một cái môi trường chỉ có hắn đặc sắc cùng nồng đậm nội công.
Qua cách này, Lê Tỉnh đã cách ly Phong Hạ Mâu khỏi thiên địa bên ngoài, không còn chút nào long mạch hay linh khí thiên địa chạm đến nàng nữa, nói cách khác, nàng là người của hắn riêng biệt thế giới.
Phong Hạ Mâu hai mắt bắt đầu vô thân, phảng phất như có thể nhìn xuyên thấu vào mọi thế giới, nhưng, cũng chính vì vậy, nàng ánh mắt không tập trung vào đâu, chỉ là vô cùng cảm xúc đồng thời với hỗn loạn bên trong.
Linh Nhãn, vạn giới thấu thị...
Phong Hạ Mâu, chính là nhìn thấy được những khổ đau mà phàm nhân không chạm được, vì chính mình khi xưa non trẻ là bị ám ảnh, dẫn đến cái này ma tâm nhập trạng thái.
“Gra !!!!” Phong Hạ Mâu mất kiếm soát, hai hàng nước mắt chảy ra, cuồng loạn múa tay.
-Phập !!!!-
Hắn đưa tay đến, cố ý để nàng cắn thẳng vào, coi như một cai que chặn miệng để nàng không tự cắn vào lưỡi mình.
“ Yên tâm, đến khi ngươi thành công tiến vào ta Thiên Địa Tâm Thức, mọi chuyện sẽ ổn thôi, chí ít ta hi vọng như vậy.” Lê Tỉnh khẽ giật mí mắt, nói.
Hắn không có rõ, không hề biết mình có hay không thể làm điều này, càng là vô cùng lo lắng.
“ Hiệp sĩ tinh thần, ngươi một khi đã bước vào liền không thể rút lui !!” Hắc Hoàng Tử Edward một tia thần niện nói.
“ Ngươi đúng là nhàm chán, rõ ràng câu đó là kiếm sĩ đạo tinh thần !!” Musashi một tia thần niệm lên tiếng.
“ Hai ngươi, không phải là đạo tặc tinh thần sao ??” Thành Cát Tư Hãn một tia thần niệm độc miệng chen vào.
Đáng tiếc, đây chính là hiệu quả, à không, hậu quả khi Lê Tỉnh tiến đến Linh vị, tự nhiên khuếch đại các thần hồn ngủ sai bên trong năm cái kiếm pháp kia, biến bọn hắn thành Linh vật một dạng tương đương.
Bên trong mấy lão già nheo nhéo không khác gì cái chợ...Lê Tỉnh hỏi nguyên cớ, bọn hắn bảo cả một đời đơn độc kiếm đạo, bây giờ mới có dịp hàn huyên.
“ Nhức đầu lão tử, lăn đi !!” Lê Tỉnh tinh thần toàn bộ đặt ở việc thu vào Phong Hạ Mâu mà cứ bị mấy tên này nhiễu, cũng khó chịu ra mặt.
Phong Hạ Mâu bên trong nội công dần được chuyển thành Lê Tỉnh nội công, chính là quá trình để hợp thức hóa việc nàng trở thành hắn Linh vật.
“ Ngươi...” Phong Hạ Mâu tinh thần dần được lấy lại, nhẹ thốt lên một câu khó tin.
Ma Tâm của nàng cùng hắn tiến vào dung hợp, Lê Tỉnh linh hồn chịu nghiền ép, nhưng, đối với hắn linh hồn cường độ nói đến, chính là một dạng hơi to béo muỗi mà thôi.
“ Thế nào ??” Lê Tỉnh trên tay bế Phong Hạ Mâu, đứng ở ngưỡng của long mạch, trước một cái vạch đỏ, nói.
“ Ta...tin ngươi trực giác...” Phong Hạ Mâu nói khẽ.
“ Ừ.” Lê Tỉnh vươn chân bước ra khỏi vạch đỏ.
“ Nếu Lưu Kim hắn xé tan được lớp sương mù bao phủ vương quốc này, ta sẽ xé tan cơn ác mộng mà ngươi phải chịu đựng !!!”
Lê Tỉnh đã hoàn toàn bế Phong Hạ Mâu ra khỏi vùng long mạch ảnh hưởng.
“ Một bước tiến nhỏ trong cuộc đời của ta, nhưng, ta nghĩ là một bước nhảy vọt trong cuộc đời của ngươi, nhỉ ??” Lê Tỉnh nhìn nàng, nói.
“ Ừ, c-cảm tạ.” Phong Hạ Mâu đáp khẽ.
Nàng chân nhỏ run run chạm vào mặt đất.
Lần đầu tiên, sau không biết bao lâu, Phong Hạ Mâu ở bên ngoài vạch đỏ.
“ Ngươi, hai ngày này có thể thoái mái !!” Lê Tỉnh vung tay ra, vô cùng tự hào nói.
“ Lưu Kim hắn bắt ngươi đi cái kia nguy hiểm sự kiện sao !??!” Phong Hạ Mâu ngay lập tức nhận ra.
“ Không, là ta tự nguyện, ta sẽ phải vì thế gian đại cục mà làm trọng.” Lê Tỉnh gãi đầu nỏi ra.
“ Ngươi, nếu vậy, phải làm cho thật tốt!!” Phong Hạ Mâu nhìn mệnh quỹ mờ ảo của Lê Tỉnh, căn bản không đoán được kết cục của cái này sự kiện, cũng là lo lắng một phen.
“ Mỗi người đều có giờ một ngày, Lưu Kim đã hi sinh hắn một buổi tối thời gian để ta đến gặp ngươi sớm, ngươi đâu muốn lãng phí tiếng tiếp theo nhỉ ??” Lê tỉnh vực dậy bầu không khí u ám này, nói.
“ Ừ, nhưng, ta đã lâu rồi không ra ngoài, đối với ngoại giới không có mấy hiểu rõ...” Phong Hạ Mâu bày ra nữ sinh lo lắng dáng điệu.
“ Thế là ngươi không nhớ rồi, ta, kì thực mới sinh ra mấy tuần trước.” Lê Tỉnh cười, đáp lại một cách nghiêm túc.
“ Ta với ngươi, bây giờ chỉ có tung cánh mà bay, không biết sẽ về đâu, nhưng, nếu không chẳng phải sẽ nuối tiếc sao ??” Hắn tiếp lời.
“ Ừ.”
“...
Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .