Bọn họ không có thời gian dư thừa để lãng phí, Xích Linh đưa ra lời mời, để Nam Cẩn cùng Sa lão gia tử cùng đi tới Huyền Minh tinh vực nghiên cứu cơ giáp, bây giờ chuyện Sa gia muốn kết thân cùng Diễm Vương, toàn bộ thủ đô Đế quốc đều biết đến, cũng không có chuyện gì cần phải băn khoăn, Sa lão gia tử sau một hồi suy tư, quyết định chấp nhận lời mời của Xích Linh.
Nam Cẩn cầm chỗ tốt của bọn họ, cũng không có lý do gì cự tuyệt nữa, không thể làm gì khác hơn là đi theo.
Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh lưu lại Sevina tinh cầu thêm hai ngày, còn Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn, khởi hành hồi (về) Huyền Minh tinh vực. Thời điểm rời đi, cũng để lại một bể Thâm Hải U Lam ba lần tử khỏa, căn dặn phụ thân cùng mỗ phụ của cậu, mỗi ngày đều phải uống một chút, không thể tránh khỏi, việc giải thích này, đương nhiên là lại để cho Xích Linh ra mặt rồi.
Lễ cưới của Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh, nếu như dựa theo hôn lễ chính thức của Vương tử đến xem, hiện tại rất vội vàng, sự thực cũng là như thế, thời gian cho bọn họ chuẩn bị cũng không nhiều, sau khi xác định ngày cưới, người điều hành buổi lễ ở vương cung bận đến chân không chạm đất. Thời gian tuy rằng ngắn, nhưng Xích Linh yêu cầu, tất cả sự vụ, lễ tiết đều không thể ít, trình độ xa hoa của hiện trường lễ cưới cũng nhất định phải nghiêm ngặt dựa theo qui cách Vương tử chính phi đến làm, người điều hành buổi lễ quả thực muốn khóc, sao có thể nói kết hôn liền kết hôn, trong lúc đến bước đệm cũng không có, hơn nữa thời gian chuẩn bị chỉ có hai mươi ngày, hai mươi ngày đấy! Quả thực muốn cái mạng già! Người có thể sử dụng trong vương cung hắn đều đã dùng hết, vội vàng lo liệu tất cả sự vụ trong lễ cưới.
Sa Nặc Nhân vốn cho là cậu chỉ cần cùng Thư Nhai, Nam Cẩn và gia gia nghiên cứu cơ giáp là được, chuyện hôn lễ không có quá nhiều quan hệ với cậu, nhưng đáng tiếc, cậu nghĩ lầm rồi, chuyện cần đến cậu có rất nhiều, tỷ như chuyện thử quần áo chính là phiền phức lớn, còn có học tập lễ nghi hoàng thất cái gì, Vương tử phi nên học tập đầy đủ đức hạnh, thậm chí đến cả lớp học nấu nướng cũng có, Sa Nặc Nhân quả thực muốn điên rồi, mệt mỏi một ngày, buối tối hảo hảo oán trách với Xích Linh một trận.
Xích Linh đem người ôm lấy, an ủi: "Những thứ này đều là con đường mà Vương tử phi phải trải qua, có trải nghiệm này, mới có thể biết được trọng lượng chân chính của thân phận này."
Sa Nặc Nhân cũng không muốn trải nghiệm, nằm nhoài trong lòng Xích Linh, mong đợi nói: "Ngày mai em có thể không đi học tập lễ nghi được không? Em muốn cùng bọn họ nghiên cứu cơ giáp."
Xích Linh hôn cậu một cái, cưng chiều nói: "Được, không muốn học liền không học."
Sa Nặc Nhân lập tức cao hứng, "Ừm."
Mấy ngày nay Xích Linh cũng không nhàn rỗi, trước đây anh hối hả ngược xuôi, không để ý tới chính sự, bây giờ trở về, không để ý tới không được. Anh đã bắt đầu thả ra một ít tin tức, nói là Huyền Minh tinh vực đối với nghiên cứu văn hóa di tích cổ ở đàn phái tinh vực có đột phá, hy vọng tin tức này có thể hấp dẫn được người Nhã Đạt Đế quốc.
Xích Linh đã hỏi rõ công dụng của chiếc máy được mang về kia, A nói, đó là dùng để nghiên cứu gen, tình huống cụ thể như thế nào, chỉ có thể chờ chuyên gia nghiên cứu mới có thể biết được, anh đã đem chiếc máy giao cho người đáng tin cậy nghiên cứu. Mạch gia nghe nói Xích Linh Vương tử có được một chiếc chiến hạm kiểu mới của người Tuy Vĩ Hạt, cũng chuẩn bị giao cho bọn họ nghiên cứu, không kịp đợi người của Diễm Vương đưa tới, Mạch Quân Đình đã bàn giao sự vụ trong tay, tự mình tới lấy, ít ngày nữa sẽ đến.
Bốn người ở trong phòng thí nghiệm, xoắn xuýt thay đổi phương pháp chế tạo cơ giáp của Đế quốc.
Phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp này, được xây dựng trong vương cung, phòng ngự nghiêm ngặt, tính an toàn rất cao. Ngoại trừ phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp, còn có một phòng thực nghiệm nghiên cứu dược tề, những thứ này chủ yếu đều là do Xích Linh kiến tạo vì Sa Nặc Nhân, thiết bị bên trong đều là những thứ tiên tiến nhất hiện nay, không gian cũng rất rộng rãi, đặc biệt là phòng thực nghiệm chế tạo cơ giáp, lên đến hàng mấy trăm mét vuông, cao tới mười mấy mét, hình dáng khung đỉnh, từ bên ngoài nhìn vào, phi thường đồ sộ.
Phòng thí nghiệm này, trước mắt không cho người dư thừa tiến vào, chỉ có bốn người bọn họ, nghiên cứu cơ giáp kiểu mới, là chuyện cơ mật bậc nhất, người ngoài không thể nào tham dự vào. Chính là vừa mới bắt đầu, Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn đối với Thư Nhai đều rất phòng bị, người này hoàn toàn xa lạ, không rõ lai lịch, khiến cho người khó có thể tin phục, cuối cùng dưới sự cực lực bảo đảm của Sa Nặc Nhân, bọn họ mới miễn cưỡng tiếp nhận y. Thư Nhai cũng rất yên tĩnh, trên căn bản không mở miệng, y kỳ thực không tán thành Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn, muốn Đế quốc vốn có cơ sở kỹ thuật cải tiến phương pháp chế tạo cơ giáp, như vậy chỉ là trị ngọn không trị gốc, vấn đề căn bản vẫn không được giải quyết, độ tin cậy của y không cao, tự nhiên cũng không mở miệng nói mấy lời khiến người ta chán ghét.
Sa Nặc Nhân nằm nhoài trên bàn thí nghiệm, nhìn Nam Cẩn cùng lão gia tử nhiệt tình thảo luận, cái gì mà muốn nâng cao độ nhạy của mạch thần kinh chính, nhất định phải thay bằng tài liệu mới, lại nói muốn nâng cao khả năng đồng bộ của người lái với cơ giáp, cơ giáp đẳng cấp tính năng thấp cũng nhất định phải nâng cao hơn một chút, những thuật ngữ chuyên ngành của Đế quốc, Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai nghe được cũng không thể hiểu nổi.
Cuối cùng Sa lão gia tử vỗ lên đài thí nghiệm một cái, nói: "Không được, nếu muốn chiến thắng, tài liệu chế tạo cơ giáp nhất định không thể tiếp tục sử dụng Hắc Tích Thiết, phải dùng đến quặng Von-fram."
Trước Sa Nặc Nhân cũng nghe Xích Linh nói qua quặng Von-fram, lại không biết quặng Von-fram là thứ gì, bây giờ được nghe lại, liền truy vấn. Xích Tông cấp trong tay Xích Linh đã hư hao nghiêm trọng, hiện tại trong tay Xích Linh chỉ có đài cơ giáp cấp Iman từng đưa cho anh, mỗi lần Sa Nặc Nhân nghĩ đến, trong lòng đều sẽ không thoải mái, hạ quyết tâm nhất định phải chế tác được một đài cơ giáp mạnh mẽ, thay thế được đài cơ giáp của Iman!
Sa lão gia tử chỉ để Sa Nặc Nhân tự mình điều tra trên mạng giả lập, cũng không nhiều lời.
Sa Nặc Nhân mở ra mạng giả lập, tìm kiếm quặng Von-fram, một lát sau liền hiện ra rất nhiều hình ảnh, Sa Nặc Nhân mở ảnh ra, xem qua từng tấm một, càng xem càng cảm thấy quen mắt, có phải cậu đã từng nhìn thấy nó ở nơi nào? Nhưng là ở đâu vậy? Nhất thời không thể nhớ ra được. Mãi đến tận khi đóng mạng giả lập, cậu vẫn còn nghĩ tới chuyện này.
Mãi cho đến buổi tối, cậu mới đột nhiên cảm thấy kinh sợ nhớ ra mình đã từng nhìn thấy nó ở chỗ nào, không phải là nhìn thấy ở bên trong ( Căn nguyên Đồ Lục) sao? Bởi vì lúc đó quặng Von-fram không phải là thứ cậu muốn tìm kiếm chủ yếu, cho nên cậu không chú ý, lúc đó nhìn thấy một loại quặng thần dung hợp --- Băng duyên loại, là một loại quặng mỏ dung hợp tự mang năng lượng, độ cứng cùng sự dẻo dai đều rất mạnh, nếu như dùng Băng duyên loại để chế tạo cơ giáp, như vậy thì vũ khí bình thường rất khó thương tổn đến nó, huống hồ bên ngoài Băng duyên loại đã tự mang một loại lá chắn, vũ khí cũng rất khó động đến nó.
Nghĩ tới đây, Sa Nặc Nhân rất hưng phấn, thời điểm lúc đó cậu nhìn thấy Băng duyên loại, đã trông mà thèm rất lâu, loại quặng mỏ dung hợp này, không chỉ lợi hại, lại rất đẹp, còn phát ra quang mang màu tím. Sa Nặc Nhân cho là quặng mỏ dung hợp Băng duyên loại sẽ không dễ tìm như vậy, lại không nghĩ rằng, quặng Von-fram lại là một loại trong đó, chỉ có điều, trong ( Căn nguyền Đồ Lục), nó không gọi là quặng Von-fram, mà gọi là "Thanh tinh quặng". Sa Nặc Nhân mang theo mong đợi suy đoán, có thể là một loại "Tử huỳnh thạch" hay không, nơi này cũng có, chỉ có điều là tên gọi khác nhau thôi?
Sa Nặc Nhân ở trong mạng giả lập, tỉ mỉ tìm kiếm Tử huỳnh thạch vẽ ra, chờ Xích Linh trở về sẽ hỏi anh một chút.
Xích Linh bận đến tối muộn mới trở về, vừa mới bước chân vào phòng liền bị một người nhào tới trước mặt ôm chặt lấy, Xích Linh nhếch miệng, đem người ôm lấy đi vào bên trong.
Gần nhất thực sự quá bận rộn, mỗi ngày đều là đi sớm về trễ, nên thời gian gặp mặt đương nhiên sẽ giảm xuống. Đem người ôm đến trên ghế salon, lúc này Xích Linh mới lên tiếng, "Làm sao vậy?"
Sa Nặc Nhân lập tức mở ra quang não, đem hình Tử huỳnh thạch mình tỉ mỉ tìm kiếm ra đưa cho anh xem, "Nhận ra cái này sao?"
Xích Linh nhìn kỹ một chút, "Đây là Hương hoa thạch(?), các quý tộc dùng để làm trang sức."
(ed: có ai nghĩ ra tên khác thì nói để mk sửa nhé)
Sa Nặc Nhân phi thường kích động, "Vậy anh cũng có sao?"
Phản ứng của cậu đều rơi vào trong mắt Xích Linh, nhíu mày nói: "Em muốn?"
Sa Nặc Nhân nhanh chóng gật đầu, hai mắt phát ra tia sáng, "Em muốn cái này, còn muốn quặng Von-fram, càng nhiều càng tốt!"
Tâm trạng Xích Linh hơi động, đã biết Sa Nặc Nhân muốn những thứ này để làm gì. Chỉ là, muốn quặng Von-fram anh có thể hiểu được, còn loại đá trang sức --- Hương hoa thạch, cái đó dùng làm gì?
Sa Nặc Nhân không chờ anh hỏi, liền phi thường hào khí nói: "Em phải chế tạo cho anh một đài cơ giáp không ai sánh bằng!"
Xích Linh cười rộ lên, hôn cậu một cái, "Được, tôi chờ."
Xích Linh suy nghĩ một chút, nói: "Chuyện quặng Von-fram không vội, chỉ cần có Bách Phúc Tuyết liền phi thường dễ giải quyết, tôi đã nhận được tin tức, Tát quốc đã phái người đến, để biểu hiện thành ý, bọn họ nhất định sẽ mang quặng Von-fram tới đây. Còn Hương hoa thạch... Giá cả của thứ này tuy rằng đắt đỏ, nhưng dù sao cũng chỉ là đồ trang sức, có cũng được mà không có cũng được, nếu như muốn, cũng không phải là không thể lấy được, em muốn cái này làm gì?"
Sa Nặc Nhân đắc ý nói: "Toàn thế giới chỉ có em biết công dụng của Hương hoa thạch!"
Xích Linh bị bộ dáng tiểu đắc ý của cậu câu dẫn đến tâm ngứa ngáy, nhẹ giọng nói: "Kia nói cho tôi biết một chút."
Sa Nặc Nhân nghiêm túc nói: "Loại Hương hoa thạch này còn có một cái tên khác, gọi là Tử huỳnh thạch, nó cùng quặng Von-fram dung hợp lại, có thể tạo thành một loại quặng dụng hợp --- Băng duyên loại, loại quặng dung hợp này phi thường lợi hại, độ dẻo dai cùng khả năng chịu cường lực của nó đều vô cùng mạnh mẽ, vũ khí tầm thường không thể thương tổn đến nó dù chỉ một chút, hơn nữa bên ngoài Băng duyên loại còn có một lớp năng lượng như lá chắn, kẻ địch muốn tới gần cũng khó khăn, một khi chế ra được loại cơ giáp này, ở trên chiến trường tuyệt đối có thể đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!"
Xích Linh nghe được tâm thần chấn động, nghiêm túc nói: "Lại là Pidgey nói cho em?"
"... Ân." Sa Nặc Nhân khó giải thích được có chút chột dạ, may mắn là cậu vẫn nằm nhoài trong lồng ngực Xích Linh, không nhìn thấy vẻ mặt của cậu, nếu không Xích Linh nhạy bén như vậy, nhất định sẽ phát hiện ra vấn đề.
Xích Linh suy nghĩ một chút, nói: "Em còn nói cho ai?"
Sa Nặc Nhân nói: "Chỉ nói cho anh, sau đó có thể nói cho Thư Nhai, em còn cần y hỗ trợ, bất quá... Gia gia cùng lão sư khẳng định cũng sẽ biết được."
Xích Linh trầm ngâm, Sa gia bây giờ cùng anh là có vinh cùng vinh, có rơi cùng rơi, Sa lão gia tử tự nhiên tin được, chỉ có Nam Cẩn người này... Theo Xích Linh biết, quan hệ của Nam Cẩn cùng gia chủ Mạch gia Mạch Quân Đình không tốt, Nam Cẩn vẫn luôn tránh hắn, không rõ nguyên nhân. Nam Cẩn này từ trước đến giờ đều không bị ràng buộc, làm việc quái đản, Xích Linh cũng không thể đảm bảo có thể lưu lại người này, những bí mật này để hắn biết, thật không thành vấn đề sao?
Sa Nặc Nhân phát hiện Xích Linh lo lắng, ngẩng đầu nhìn anh, "Em cảm thấy được, gia gia cùng lão sư đều là người có thể tin được."
Xích Linh cúi đầu nhìn cậu, "Tại sao cảm thấy như vậy?"
Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, "Chính là cảm giác, nếu như lão sư là loại người gian xảo kia, năm đó sẽ không bị Phổ Nhĩ Sinh hại thảm như vậy, còn muốn mai danh ẩn tích tránh né theo đuổi, quá đáng thương."
Muốn Sa Nặc Nhân nghĩ, thẳng thắn đem mọi chuyện nói toạc ra, khiến Phổ Nhĩ Sinh không còn mặt mũi tự xưng cái gì mà chế tạo cơ giáp sư cấp , nếu như đại chúng không tin, liền buộc Phổ Nhĩ Sinh chế tạo ra một đài cơ giáp cấp khác, thời điểm đó nếu chế không được, vấn đề tự nhiên dễ dàng giải quyết.
��{����