Đệ Nhất Nữ Vương Ai Cập [Đồng Nhân NHAC]

chương 17

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ngươi có biết làm như vậy nguy hiểm lắm không? Nếu hắn biết được ngươi có liên quan đến những người đó, sẽ bắt ngươi khai ra nơi mà chưa có trên bản đồ bây giờ đâu.

- Nhưng có lẽ anh ta biết anh hai em ở đâu.

- Đừng ngu ngốc như vậy nữa, liệu có khả năng hắn thả ngươi đi sao? Ta cho ngươi xem nhé.

Nàng bước nhanh đến cánh cửa, bây giờ nó đã bị khóa lại.

- Thấy chưa? Bọn chúng khóa cửa lại rồi. Vốn không có ý cho chúng ta rời đi.

- Vậy chúng ta không thể thoát ra ngoài sao?

Sắc mặt Carol trầm xuống. Nàng ta hẳn là rất hoảng sợ.

- Im lặng đi, ngày mai tất sẽ có người đến giúp chúng ta.

Asisu giữ tâm trạng bình tĩnh, nàng đã nắm chắc cốt truyện tới tám- chín phần. Nàng chỉ không biết rốt cuộc bọn họ đã đưa Ari và Eri đi đâu.

_____________________________________________________________

"Asisu đó tuyệt đối không phải người đơn giản. Nàng ta biết con gái nữ thần sông Nile từ trước, có lẽ biết luôn cả tộc người tóc vàng kia."

- Hoàng tử, hoàng tử, có người mật báo. Ngày mai quân Ai Cập sẽ tiến tới kinh thành của ta. Trong mật thư còn viết, công chúa Mitamun vẫn còn sống, hiện tại đang ở trên tàu của quân Ai Cập.

- Chết tiệt, tên pharaoh đó muốn dùng em gái ta làm lá chắn. Nếu hắn đã có ý như vậy, ta cũng không ngại mang chị hắn ra đâu.

- Điện hạ, chuyện này phải sắp xếp sao đây?

- Mau triệu tất cả lại đây, đây là kế hoạch của ta.

_____________________________________________________________

- Công chúa Mitamun, ta hi vọng người sẽ không lừa ta.

- Nữ hoàng đối tốt với ta như vậy, ta đương nhiên sẽ không gây tổn hại đến người. Hơn nữa, đây là một mối thông gia tốt đó.

Mitamun giữ lấy áo choàng đang bay, lơ đãng trả lời Menfuisu. Menfuisu đương nhiên biết Hitite đối với Ai Cập có ý liên hôn, hắn chỉ là không biết đối tượng mà vương thất Hitite muốn là ai. Menfuisu sốt ruột đến phát điên, phía xa là kinh thành của Hitite rồi, hắn không tự chủ được mà hối thúc tiến tàu lại gần.

- Báo! Quân Hitite không thấy đâu, chỉ thấy lính bên trong thành và ở các cửa.

- Bệ hạ, trên tường thành là nữ hoàng Asisu và công nương Carol, chúng ta không có cách tiếp cận.

- Vậy thì thả thuyền nhỏ xuống đi, lỡ hắn đẩy Carol xuống thì sao?!

Những chiếc thuyền bằng gỗ của quân Ai Cập ép sát tưởng thành Hitite.

...

- Tên điên này, mau buông tôi ra.

Carol la hét, vùng vẫy khỏi tay Izumin. Vô ích thôi Carol, đây chính là tình tiết của truyện đó.

- Carol!

Asisu mặt mày tái nhợt, thân thể này quá yếu đuối, đứng trên cao một chút mà đã không vững. Trông xuống phía dưới chỉ thấy một mảng xám tối mịt. Tên lính Hitite có vẻ coi nhẹ nàng, ta giữ không chặt. Asisu theo đà đó mà ngã xuống tường thành, trực tiếp hòa vào lòng nước.

- Chị!

- Chị Asisu!

Hai mắt nàng mệt đến không mở nổi, cả người mất hết sức lực. Mãi đến lúc sau thân thể truyền đến một cỗ đau đớn. Có người vớt nàng lên rồi.

- Chị, chị, mau tỉnh lại. Người đấu, mau truyền thái y!

- Lệnh bà, người mau tỉnh lại đi, người đừng dọa nô tì. Ư... hư... hức...

Giọng Ari văng vảng bên tai nàng.

Menfuisu nhìn Izumin, chỉ hận không thể băm hắn ra làm trăm mảnh. Nô tì đưa Asisu cả người ướt sũng đi vào bên trong thuyền. Nàng thật sự rất mệt, cả người ướt sũng khiến Asisu phát sốt lên. Ari cùng Eri bên cạnh không ngừng quan sát chăm sóc nàng.

Bọn họ được người của Menfuisu cứu đưa về quân doanh.

Asisu sốt liên tực, bên ngoài có xảy ra giao tranh nàng cũng không biết. Nhưng Mitamun đã đứng ra ngăn chặn. Ít nhất hai bên không ai tổn thất.

...

- Ưʍ...

Đau quá, nàng đang ở đâu đây? Thân ảnh không rõ ràng trước mắt nàng là ai đây?

- Ari? Là Ari phải không?

- Lệnh bà, là nô tì. Lệnh bà tỉnh rồi, thật tốt. Nô tì đi gọi thái y.

Nàng đã trở về Ai Cập rồi sao, thật may mắn. Carol có lẽ vẫn còn ở Hitite. Là nàng bất cẩn ngã khỏi tường thành nên nới phát sốt cao như vậy, thân thể này quá yếu ớt rồi. Nàng trước kia từng học võ, nhưng với thân thể và sức lực này thì e là một con kiến cũng không gϊếŧ nổi.

- Lệnh bà, đã mời thái y đến rồi.

Nàng chĩ khẽ ừm nhẹ một tiếng. Nàng rất mệt, các chi không cử động nổi. Viên thái y khi bắt mạch hơi nhíu mày.

- Bẩm lệnh bà, sức khỏe của người không có gì đáng ngại. Nhưng thân thể của người quá yếu, cần bồi bổ thêm. Nội trong ngày có thể xuống giường rồi.

- Được, ta biết rồi, người lui đi.

"Thân thể quá yếu sao? Đúng thôi, một nữ tử lớn lên trong thần điện, cả ngày chỉ biết cầu nguyện thì có thể khỏe mạnh sao?"

- Lệnh bà, hôm nay bệ hạ mở tiệc chúc mừng người và công nương đã an toàn quay trở về. Hơn nữa còn nhân dịp này kí kết hiệp ước hòa bình giữ Ai Cập và Hitite nữa.

- Vậy sao, nói với hắn, ta có bệnh không đến được. Với lại ta không thích những nơi ồn ào. Yến tiệc này không phù hợp với ta.

- Nhưng lệnh bà...

- Ta mệt rồi, ngươi lui đi.

Nàng quay mặt vào trong, không nói chuyện với Ari nữa. Có lẽ sau khi khỏe lại nàng nên tập luyện nhiều hơn.

_____________________________________________________________

Hi, dạo này tớ bí ý tưởng quá :)))) mọi người nghĩ nên thêm tình tiết nào sắp tới?

Vote hộ mình nha :

Truyện Chữ Hay