Đế Mộng

chương 42: sự tích vịnh hạ long 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thanh Bảo Trâm Dược đang tưng bừng trong không khí lễ hội. Kể từ chuyến du ngoạn cảnh vật bên ngoài trở về, lão Lộc Đà ông "già gân" rất chịu chơi và chi bạo

Ngoài phần quà mừng tấn cấp, lão gia gia hào sảng tuyên bố:

"Con cháu họ Lộc là phải di chuyển bằng Linh mộc Đàn Hương. Ta sẽ tặng cho Lộc Tục toàn bộ số gỗ quý Đàn Hương đang trữ trong kho lãm. Nó sẽ đóng một chiếc tiên thuyền đẹp đẽ và lộng lẫy nhất Vũ Trụ giới này!"

Tiên thuyền, niềm đam mê và ao ước của tiểu gia Lộc Tục bấy lâu! Ôi gia gia lão tổ người thật là hào phóng a

(Không biết lý do tại sao Lộc Đà lại tặng gỗ quý Đàn Hương cho Lộc Tục mà không phải là Lộc Tùng, cái này thuộc về ý trời)

[Lộc Tục sau này xưng là Kinh Dương Vương vua người Bách Việt, chiếc tiên thuyền đó còn có hình ảnh trên rất nhiều trống đồng]

Niềm vui ngắn chẳng tày gang, làn khói tai hại đài Vân Thiên làm tuột hết mẹ cảm xúc của cả nhà Lộc thị

Giống như bạn đang xem khúc phim + đang tới đoạn cao trào "bỗng dưng" nàng buông tay chàng ra đứng dậy nói tỉnh bơ: "chúng ta không thuộc về nhau" chàng nhé

Hung tin từ thành Đại La là một việc vô cùng hệ trọng, năm qua Thủy Thúy đạo tiên Văn Lang chưa từng thắp lửa đài Vân Thiên, sóng lặng biển yên thanh bình thịnh trị

Người nóng ruột nhất chính là Lạc Yên Tử Sùng Khanh hậu tổ.

Anh tức tốc dùng linh lực đằng vân về lại Văn Lang, hai anh em họ Lộc cũng bén gót theo sau không hề chậm trễ

Hung tin bay nhanh vào Thiên Nha cung, mỹ nhân Thanh Xà tặc lưỡi:

"Hào kiết can qua xem ra chỉ mới bắt đầu. Cung chủ còn chần chờ gì nữa mà không tập hợp Nam Phong ẩn thế trung đạo Huyền Hư giáo chủ Thạch Tôn cùng phu nhân về đợi lệnh"

Lộc Đà đăm chiêu, ông đang leo núi chưa tới đỉnh mà bây giờ phải bò xuống nên suy nghĩ có phần chậm chạp. Nhưng linh cảm đã báo cho ông biết đây đúng là một trận đại hào kiết và nếu khinh suất là có thể lãnh họa diệt môn như chơi

Bất ngờ ông hỏi vặn lại Thanh Xà:

"Sao nàng có thể khẳng định đó là hào kiết, và "nó mới bắt đầu" là có ý gì?"

Thanh Xà không trả lời thẳng câu hỏi, cô chỉ tiếp tục:

"Có một thế lực rất đáng sợ và khủng khiếp đang muốn sở hữu nơi này. Họ sẽ không từ bỏ ý định nếu chưa hoàn thành mục tiêu"

Lộc Đà lần này há hốc mồm kinh ngạc, ông cần phải làm một cái gì đó để lấy lại thăng bằng. Nốc một hơi tiên trà Thanh Bảo ông vẫn hồ nghi sự hiểu biết của mỹ nhân:

"Vùng đất nghèo nàn và xơ xác này có thứ gì quý giá để họ muốn chiếm đoạt"

Thanh Xà cười nhẹ, cô lãng sang vấn đề khác:

"Ta thật sự ngưỡng mộ sự phóng khoáng trong cách nhìn của cung chủ về các mối quan hệ giữa các thành viên gia đình Lộc thị đấy"

Sự kiên nhẫn của Lộc Đà có hạn, ông trừng mắt:

"Nàng thật sự là ai. Bổn cung không thể không lăn tăn, dù lòng này yêu nàng hết mực"

Lúc này Thanh Xà vẫn chưa có thể nói bí mật mối quan hệ giữa cô và họ Lộc, nhưng cũng tiết lộ một chút:

"Ta và giáo chủ trung đạo Huyền Hư Thạch Tôn vẫn còn rất nhiều điều chưa giải quyết xong, nhưng việc ta có mặt ở đây lại là một câu chuyện hoàn toàn khác"

¥€¢

Ba vị đại cao thủ Thủy Thúy Văn Lang về tới Đại La, thì tình hình ở đây như lửa cháy ngang mày. Đám ác thần mặc sức hoành hành, gieo rắc lầm than cho bá tánh, vì Cao Bá đã chủ động lui về Văn Lang tàng kinh để trấn thủ.

Văn Lang tàng kinh là trái tim của Thủy Thúy đạo, nơi đã duy trì và ổn định trung châu Xích Quả năm qua. Ở đó còn lưu giữ nhiều thư tịch và cổ kinh từ thời Hồng Hoan

Riêng Thánh Mẫu La Sát không về Văn Lang, cô cưỡi mây bay thẳng hướng nam mà tiến. Không nói ra chắc đọc giả cũng đoán được là Thánh Mẫu La Sát đi đâu và về đâu.

Con người Cao Bá sư thúc quá tận trung, ông bỏ cả gia đình vợ con trong đám hỗn loạn tang thương để bảo vệ trái tim Văn Lang văn hiến. Trong số đó có cả con gái ruột Cao Nhan là người đã có hôn ước với Lộc Tùng đại thiếu gia Lộc thị

Hay được cớ sự, Lộc Tùng đôi mắt long lên sòng sọc, anh thét lên một tiếng cả tám phương trời đều kinh động. Tất cả các loài Long (rồng) đang ngủ yên ở Địa cầu đồng loạt thức giấc, chúng vỗ cánh và phun lửa ngợp cả xuyên khung, một cảnh tượng hùng tráng trong lịch sử Văn Lang văn hiến

Lạc Yên Tử thấy cú "gọi Long hồn" của Lộc Tùng quá đỉnh bèn hỏi:

"Thúc cũng chưa biết chiêu này bao giờ, đại thiếu gia thọ pháp tuyệt công ở đâu nói cho thúc thúc biết với"

Lộc Tùng nữa đùa nữa thật:

"Ngu sao nói!, ai cũng có vài món độc quyền, huyền công bí pháp gia truyền, thúc là người ngoài họ e khó bề nói ra"

Câu trả lời của Lộc Tùng rất sâu và hơi bị xoáy. Lỗ tai Lạc Yên Tử lùng bùng như bị ai đâm thũng.

Số là khi Lộc Đà ban tặng pháp bảo, Lộc Tùng vô tình chọn viên ngọc có màu hổ phách. Thấy Tùng cầm trên tay viên ngọc, Lộc Đà vẫy cháu nội tới gần rù rì một hơi rồi cả hai mỗi người một ngã.

"Huyết Hồn Long" viên ngọc gọi rồng (dĩ nhiên phải đi kèm khẩu quyết) Một bảo vật riêng không "đụng hàng" chỉ sử dụng trong phạm vi Địa cầu, một thánh hỏa lệnh tối thượng chi thiên triệu tập tức khắc tất cả rồng thiên về. Nhưng để sai khiến các chư vị này làm việc thì lại là một việc "không phải ai cũng làm được"

Lộc Tùng vận toàn bộ linh lực vào bảo kiếm nhắm thẳng lên trời, thần thức ngưng tụ tại Ấn Đường linh quang tỏa ra sáng chói. Một động tác dứt khoát Lộc Tùng vẻ một vệt dài trên không trung một loại chữ viết chưa ai từng biết.

Bầy rồng giận dữ, trông rất kinh vãi. Chúng di chuyển về phía lũ ác thần, và những nạn nhân tán thần tiêu xác đầu tiên cho một cơn đại hào kiết kinh hoàng chính thức kéo màn trình diễn

Truyện Chữ Hay