Pha "việt vị" vuốt ve không đúng đắn nhanh chóng kết thúc, Hằng Nga vẫn chưa lấy lại được sự cân bằng trong lằn ranh cảm xúc vừa bị rút đi đột ngột.(cũng may là không có bàn thắng nào được ghi) Trong một thoáng "mù lòa", trái tim Đế Mộng đã quay trở về đúng quỹ đạo vốn có.
Anh lại điềm đạm nói:
"Ca có một pháp bảo siêu việt có thể vượt qua bức tường Đại Hắc Ám, tuy nhiên nó sẽ không được hoàn hảo cho lắm trong môi trường Địa cầu. Nhưng dù sao cũng phải thử xem sao"
Cuội lôi từ trong người ra viên Hoàn châu độc tôn, rồi lặng lẽ bắt ấn Như Lai quán tưởng thần thức. Trong giây lát viên ngọc từ từ lơ lửng trên đỉnh đầu Đế Mộng, bỏ mặc Hằng Nga đang say thuốc là đà ma ma mị mị.
Ở đời có câu:
"Thà rằng không biết thì thôi, biết rồi bỏ đói, tội hơn thằng ghiền"
Trong suốt ba canh giờ liền nhìn Đế Mộng mơ màng nhâp định tìm cách liên lạc với chú em ruột ở Địa cầu, cái đầu Hằng Nga -"cô bé nóng bỏng"-nó bắt đầu tung tăng đi lạc vào thế giới cảm xúc "chim cút chiên bơ" ngây thơ cụ của "người lớn".
Nên mới có thơ rằng:
Các cô đang tuổi học trò
Thì xin dừng bước, chớ thò chân vô
Phút ban đầu "niệm nam mô"
Phút sau dẫn dắt "úp tô lật thìa"
¥€¢
Thần Quân Hàn Phi Tuyết (Cai Dù) đang luyện một loại công phu vô cùng "đặc biệt" cùng hai mỹ nhân Man Dung Linh Ngư và Ô Long thánh nữ Mạc Thu Kỳ. Con suối Mộc Ma Tuyết Liên vắng vẻ và huyền bí được bộ ba này trưng dụng để tu luyện huyền công Hỗn Nguyên Tịch Thể. Đã gọi là Huyền công phu thì hẳn phương pháp tập luyện phải khác người và rất "ác liệt".
Giữa màn sương khói mờ ảo bốc lên trên khắp mặt suối, ba cái "tòa thiên nhiên" tươi sống với vẻ mặt trầm ưu nối nhau thành một vòng tròn. Giữa tâm vòng tròn là ba viên ngọc Hoàn châu, Linh Ngư và Ô Long. Họ đang trong quá trình hợp nhất tam nguyên để tụ khí Hỗn Nguyên Tịch Thể ( bà con đừng đọc nhầm chữ T với chữ Ch nhé, nhất là mấy thánh yêu sắc truyện). Vầng linh quang đang ở trạng thái chuẩn bị kết nối tỏa ra lung linh ngũ sắc, trông thật là vi diệu
Nhưng hình như viên ngọc chủ Hoàn châu đang bị "nhiễu sóng" nó chưa sẵn sàng kết nối với các viên ngọc khác.
Thần Quân Hàn Phi Tuyết buộc lòng phải tạm dừng việc tu luyện, trả thần thức về với thực tại. Trở lại thực tại thì việc phơi bày những tòa thiên nhiên với độ "tươi sống" % là rất bại hoại. Phi Tuyết thần chủ phải dùng linh lực thu nhỏ kích cỡ "nhất trụ thông thiên" của mình lại, kẻo hai cô tiên tưởng lầm là con Tuyết Long Ngư khủng rồi bắt lấy "nghịch ngợm" thì rách hết việc luyện công.
Bên kia đầu dây Đế Mộng toát mồ hôi trán, huyệt Ấn Đường đỏ lên thấy rõ, viên ngọc lóe lên trong tích tắc rồi lịm mất. Dưới sự dẫn đường của Vô Lượng pháp, những tín hiệu yếu ớt đang len lỏi vào khu cấm địa Mộc Ma Tuyết Liên
Cuội Đế Mộng không thể đi quá giới hạn, anh thu thần thức về lại nguyên thần và quy nạp lại linh khí. Rất may là Hằng Nga hiểu được vấn đề, cô chỉ ngắm nghía Cuội và ngồi yên một chỗ.(em này mà hỏi han lung tung thì Cuội nhà ta tẩu hỏa nhập ma mà chết, là không còn gì để viết nữa a)
Đế Mộng dò hỏi Hằng Nga:
"Ở Địa cầu chỗ nào có phong cảnh u trầm tịch mịch, tuyết phủ tứ bề không vậy?"
Hằng Nga nhanh nhẩu:
"Đông Thắng thần châu, nằm riêng biệt với phần còn lại của Đại Lục"
Cuội gật gù:
"Lần này ta sẽ đi sâu hơn, và Hoàn châu sẽ có hình ảnh của đầu bên kia, muội hãy bằng mọi cách thông báo cho họ biết về việc bọn ác thần Đại Năng và La Bàng đang chuẩn bị đổ bộ xuống Địa cầu nhé. Nhưng nhớ cẩn thận đôi mắt của mình vì sẽ có hình ảnh hot đấy"
Hằng Nga khẽ gật đầu, đôi mắt nhung huyền chớp lia lịa ẩn chứa nét long lanh tình tứ. Cuội mặc kệ ánh mắt kia, anh thản nhiên tái nhập định đưa mình vào chuyến đi vô cùng quan trọng này
Phía bên kia, ba người Tiêu Dao thần đạo đang vô tư nô đùa vui vẻ dưới suối, họ vẫn là mặt hàng "tươi sống" nguyên thủy trong mắt một phàm nhân. Đột nhiên viên ngọc Hoàn châu phát sáng, cả ba tập trung nhìn vào trong viên ngọc. Một lrong lăng ảnh hiện ra cảnh:
- Trời đậu ơi, ông anh yêu quý của tôi trong bộ dạng rất ngầu lòi và một em hot girl xinh đẹp đến mức muốn vỡ đôi viên ngọc. Mà hình như em hot girl này đang muốn nói gì nhỉ? À một dòng chữ được viết ra ngoằn ngoèo:
"Đến Thanh Bảo Trâm Dược gấp báo tin Đại Năng và La Bàng chuẩn bị giáng hạ"
Rồi viên ngọc vụt tắt ngóm.
Đế Mộng bị mất quá nhiều linh lực nên ngã dài ra đất, anh thiếp đi một cách vô thức. Trong lúc bồng bềnh phiêu diêu anh có cảm giác cơ thể mình đang bị ai đó lục lọi khám phá.
Bà mẹ nó, con bé cờ hó vô duyên, ai đời đi lục tung từng món "phụ tùng" nam giới như thế lầy. Đã dặn rồi mà không chịu nghe lời gì hết!?
Dặn rồi mà chẳng chịu nghe
Để rồi đi tháo "bánh xe" ông trời
Cuộc đời tựa chuyến dạo chơi
Khơi khơi lại có gái mời "xơi đi"