Đế Long Tu Thần

chương 67: 67: đế long lạc đường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một thế giới hoang vu liếc mắt không thấy điểm cuối, đừng nói hành tinh, ngay cả một viên đá cũng không có.

Càng đừng nói đến sự sống, Đế Long thật sâu cảm thấy ở nơi này ngoại trừ nàng thì không còn thứ gì còn sống.

Nàng nhớ Long Đế còn ở trong quan tài, quay đầu vào trong quan tài hỏi cái xác vừa chết kia: "Long Đế, ngươi đưa ta đi đâu?" Nàng nhớ pháp trận Phong Thiên, Long Đế tuyệt đối không có bản lĩnh mang nàng rời khỏi hành tinh kia —— bằng không Long Đế đã sớm trở về Tiên Giới, cũng không cần phải mang thân thể người không giống người quỷ không giống quỷ mà đi lang thang ở Tu Ma Giới.

Nếu còn ở hành tinh này, vì cái gì nàng lại nhìn thấy một thế giới như vậy? Bỗng dưng, Đế Long sực tỉnh, ngay sau đó phản ứng.

Tu Ma Giới và Tiên Giới ở cùng một hành tinh, bị đại trận Phong Thiên phong ấn, nhưng mà thực tế lại là hai thế giới khác nhau, chẳng qua bởi vì Tu Ma Giới và Tu Tiên Giới là láng giềng, thậm chí là có lãnh thổ giáp ranh nên mới thường xuyên lui tới.

Mắt Đế Long trợn tròn như hai quả trứng gà.

Vũ trụ rộng lớn thênh thang, không gian tầng tầng lớp lớp đếm không xuể, một cái cây một bãi cát đều có thể hoá thành một giới, một chiếc nhẫn trữ vật không gian đều có khả năng hình thành vũ trụ.

Dù nàng có năng lực một bước sang sông Ngân[dải ngân hà], nàng...!Cũng không biết cách trở lại hành tinh kia!

Đế Long đứng tại chỗ ngơ ngác, ngơ ngác nhìn chằm chằm thi thể Long Đế, uất ức thiếu chút nữa khóc thành tiếng.

Thế giới này chỉ toàn màu đen, ngoại trừ nàng và chiếc quan tài, ngay cả không khí, linh khí đều không có, ở lại nơi này chỉ có thể chờ chết và phát điên.

Đế Long hít một hơi sâu, giữ vững tâm trí, bắt đầu nghĩ cách.

Đầu tiên, nàng có thể chắc rằng chiếc quan tài này có thể đi xuyên không gian.

Tầm mắt nàng dừng trước chiếc quan tài, sau đó xốc nắp quan tài lên khiên Long Đế ném ra ngoài, coi như là mai táng Long Đế ở nơi này.

Nàng ném thi thể Long Đế ra, vừa quay đầu, thình lình phát hiện trong quan tài chứa toàn pháp bảo, tất cả đều là những pháp bảo trong đan điền Long Đế, lúc nãy nàng còn muốn cướp của Long Đế lại bị lão đá ra ngoài, không ngờ bây giờ toàn bộ đều ở trong quan tài.

Nàng ngồi xổm trong quan tài kiểm kê gia sản Long Đế, lập tức cảm thán Long Đế giàu có.

Long Đế lấy xương sống của hắn luyện thành quan tài, toàn bộ gân, sừng, vảy rồng giữ lại, thậm chí còn có một ít máu rồng được phong ấn sâu trong vảy rồng.

Đế Long hiểu ra, Long Đế đây là giữ lại để tương lai trở về Tiên Giới đúc lại thân xác.

Đế Long nhìn chằm chằm những thứ đồ được phong ấn trong vảy rồng, một bộ vảy rồng trưởng thành cấp Tiên Đế rèn thành một bộ khôi giáp cho nàng và Khương Hoài Ưu còn lại bao nhiêu.

Ngoài trừ những món đồ dưới cấp Tiên Đế, có rất nhiều đồ vật Đế Long không biết tên, mấy thứ này đều ẩn chứa năng lượng lõi hạch, giống như là được luyện từ lõi hạch của hành tinh.

Đế Long đang tìm tòi gia sản Long Đế, đột nhiên một quyển trục phát ra hơi thở khác thường lượn lờ trước mắt nàng.

Trên tranh cuộn có chữ viết hình rồng, Đế Long lại không biết.

Nàng đoán rằng đây là chữ viết của Long tộc, nhưng nàng chỉ biết một ít chữ viết của Nhân Tộc Tu Tiên Giới.

Chỉ là, theo lẽ thường chữ viết có thể lưu giữ kiến thức rất ít, mà nếu như hiểu sai ý nghĩa một vài từ trong cả đoạn văn thì cũng đã khác nghĩa, vì đảm bảo sự chính xác thông thường mọi người đều dùng tinh thần lực ghi lại.

Đế Long nắm quyển trục trong tay, lập tức cảm giác được năng lượng của tinh thần lực đang kích động.

Nàng khẽ nhíu mày, lòng nói: "Chẳng lẽ Long Đế phong ấn cái gì trong đây?" Nàng ngay cả long châu của Long Đế đều đã nuốt, thi thể thì ném, tất nhiên không sợ đồ vật Long Đế lưu lại.

Nàng kích hoạt quyển trục, lập tức một nguồn năng lượng mênh mông cuồn cuộn tràn ra, doạ cho trái tim Đế Long run rẩy, tay cũng buông lỏng quyển trục, để nó hiện lên trong tay, lơ lửng trên không trung.

Quyển trục toả ra năng lượng mãi không tan, như chính nó tự thành một giới đứng yên trên không trung.

Đế Long giương mắt nhìn lên, lập tức hít một hơi thật sâu, nàng bật ra tiếng: "Bản vẽ pháp trận Phong Thiên!" Không đúng, lúc trước nàng vẽ pháp trận Phong Thiên không phức tạp như vậy, chỉ có một phần của bản này.

Đế Long bắt đầu dùng Đế Long Thiên Nhãn tỉ mỉ quan sát bản vẽ Phong Thiên, nàng càng ngày càng kinh hãi, càng xem lòng càng lạnh thấu, sau khi xem xong chỉ thở dài: "Khó trách có thể phong ấn Long Đế lâu đến vậy! Quá biến thái!" Bản vẽ lúc trước của nàng so với bản này, chỉ là một góc nhỏ không đầy đủ, chỉ có thể phong ấn một giới.

Mà bản vẽ này lấy mắt trận làm trung tâm, xung quanh là tầng thế giới, mỗi thế giới đều có căn trụ tạo thành trận pháp, tầng thế giới là Phong Thiên trận hợp thành một toà Phong Thiên trận khổng lồ.

Nói cách khác, Phong Thiên trận chân chính có tất cả là căn trụ! Mỗi căn trụ đều có liên kết với nhau, chạm vào một căn là toàn bộ trận pháp phát động.

Đế Long vô cùng sợ hãi, càng nghĩ càng sợ hãi.

Lần trước nàng đến căn trụ tàn khuyết muốn nhổ cây Thần Đao, cảm thấy hơi thở nguy hiểm nên không dám, bây giờ nghĩ lại, nếu bản thân mình mạo hiểm hành động, chỉ sợ kết cục chính là tan biến vĩnh viễn.

Mười một nghìn một trăm sáu mươi bốn căn trụ tạo thành trận pháp a, sức mạnh phải lớn đến cỡ nào, nếu nó đánh xuống —— nàng có mười cái mạng cũng chết không đủ!

Đế Long cảm thấy tên Tiên Đế bố trận pháp này cũng thật biến thái, vậy mà chia thành tầng, mỗi tầng đều trấn cực kì chặt chẽ, tầng phong ấn hoàn toàn khoá chặt không gian vũ trụ ở chỗ này,.

Đương nhiên Long Đế cũng rất biến thái, hắn đã thăm dò tất cả các vị trị của mỗi một căn trụ, cũng đã vẽ xong trận pháp, đáng tiếc, Long Đế không có sức để phá trận pháp này, chỉ có thể giương mắt nhìn trận pháp Phong Thiên, đến chết cũng chưa thể bước chân ra khỏi đây.

Đế Long nhìn bản vẽ trận pháp đột nhiên càng muốn khóc, cho dù biết chính mình đang ở bên trong Phong Thiên trận, nhưng trận pháp này có tầng thế giới ngang dọc đan xen lẫn nhau, có rất nhiều thế giới còn chồng lên nhau, một số thế giới thì không ngừng biến ảo.

Dù nàng có dựa vào bản vẽ mò mẫm từng tầng, thì...!phải mò đến khi nào a!

Đế Long khóc không ra nước mắt, Nhưng thảm nhất là, nếu nàng không dựa vào bản vẽ, nàng giống như người mù đi trong bóng đêm, lạc đường!

Đế Long nhớ có một căn trụ tàn khuyết, mà căn trụ tàn khuyết kia nằm ở tổ miếu Hãn Hải ở Tu Tiên Giới, chỉ cần nàng có thể tìm được căn trụ tàn khuyết kia, thì nàng có thể tìm được Tu Tiên Giới.

Nàng vội vàng kéo bản vẽ Phong Thiên sang bên cạnh, tìm thử xem trong căn trụ có một căn trụ tàn khuyết hay không.

Phong Thiên trận có thể phong tất cả mọi thứ lại kể cả hơi thở, dù bản vẽ này chỉ là hình ngang, vẫn toả ra uy lực như Phong Thiên trận, nguyên thần niệm lực của nàng không cách nào nhìn xuyên được tầng thế giới, chỉ có thể từ từ tìm từng tầng một.

Nàng bắt đầu tìm từ tầng ngoài cùng, tìm suốt tầng, cuối cùng khi đang gần mắt trận cũng tìm được căn trụ tàn khuyết kia.

Trên căn trụ còn có một sợi tàn hồn để lại, Long Đế gầm gừ mắng: "Tổ sư cha nhà ngươi Chu Thiên, ngươi là đồ khốn nạn!" Rất hiển nhiên, Long Đế đánh căn trụ kia, tuy rằng đánh nó tàn phế nhưng chính hắn cũng chịu thiệt không ít.

Đế Long nhíu mày bẹp miệng, cũng muốn mắng một câu: "Tổ sư Long Đế!" Ngươi rốt cuộc mang ta đi đâu vậy cà! Một trăm lẻ tám tầng thế giới, căn trụ, dù nàng biết được đi đến căn trụ nào sẽ trở về, nhưng hiện tại nàng ở đâu cũng không biết, căn trụ tàn khuyết kia ở đâu cũng không biết nốt! Mà giữa không gian rộng lớn thế này, nàng đi đâu tìm Phong Thiên trận a!

Nhưng nàng không có con đường thứ hai!

Đế Long chỉ có thể bám vào trân bảo trong quan tài, không có thi thể Long Đế, quan tài chỉ nhắm một hướng mà phóng thẳng về phía trước.

Cùng lắm thì nàng chỉ chạy thẳng về phía trước, chạy đến khi hoa văn trận pháp hiện ra, sau đó nàng có thể tìm thấy căn trụ, nàng lại dùng thuật hoá thân tiến vào trong Phong Thiên trận, tìm từng căn trụ một cho đến khi tìm thấy căn trụ tàn khuyết thì thôi.

Nhưng mà đây là căn trụ, muốn vượt tầng thế giới, Đế Long ngẫm lại cũng muốn hộc máu.

Đế Long chọn đại một phương hướng vọt thẳng về phía trước, chạy mãi, chạy mãi, chạy đến khi nàng mệt muốn bò, bỗng nhiên nàng cảm giác không thích hợp.

Nàng chạy xa như vậy, đừng nói hành tinh, mười mấy dải ngân hà cũng đã đi qua? Như thế nào còn chưa tới đích? Chẳng lẽ nàng tiến vào một vũ trụ mở rộng không gian vô hạn?

Đế Long hoả tốc lấy bản vẽ ra xem, tinh tế mà nghiên cứu sự khác nhau của mỗi một thế giới của Phong Thiên trận.

Cho đến khi nàng nhìn tới tầng gần mắt trận, bỗng nhiên phát hiện toà pháp trận này được đánh dấu kí hiệu nhiều hơn tầng khác.

Đầu tiên là mắt trận tiếp giáp với ba thế giới, nhưng chỉ có một thế giới có ghi chú tên — Tu Ma Giới.

Long Đế không đánh dấu tầng khác, chỉ mỗi Tu Ma Giới là có?

Đế Long vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc, nàng quyết định trước tiên nghiên cứu kỹ bản vẽ cặn kẽ, đỡ phải uổng công chạy không công.

Nàng ngồi trên quan tài, mở bản vẽ ra, cẩn thận quan sát mỗi một tầng, mỗi một căn trụ.

Trong lòng Đế Long hiện lên nghi vấn: Nếu đây là Đại Thế Giới thật, sao căn trụ có thể phong toả được? Một toà pháp trận có thể phong ấn một hành tinh, nhưng muốn phong ấn một thế giới chính là không thể tưởng tượng được.

Đại Thế Giới rộng lớn mênh mông, năng lượng ẩn chứa cực kì to lớn, pháp trận sao có thể phong ấn? Một tia sáng loé lên trong đầu nàng, giật mình hít một hơi thật sâu: Hay là đây không phải thế giới thật? Đây là lấy pháp lực sáng lập ra tiểu thế giới dựa trên Đại Thế Giới.

Tu Di Giới tử[ Thế giới lượng tử], ví dụ như một hạt cát, bên ngoài chỉ là một hạt cát, bên trong lại là một thế giới một thế giới rộng lớn vô ngần, cho nên vừa rồi nàng chạy như thế nào cũng đều ở trên không trung, ngay cả biên giới trận pháp cũng chưa thấy.

Người phong ấn Long Đế chính là Tiên Đế Chu Thiên, Chu Thiên vì phòng ngừa Long Đế bỏ trốn từ hư không, lấy pháp lực ở Đại Thế Giới chia không gian thành tầng tiểu thế giới rồi dùng Phong Thiên trận phong ấn hành tinh.

Tương tự, Chu Thiên lấy tầng không gian bao phủ bên ngoài hành tinh bị phong ấn.

Nếu Long Đế muốn độn ra tầng tiểu thế giới đào tẩu, cho dù may mắn thoát khỏi Phong Thiên trận, chỉ sợ cũng sẽ lạc mất trong không gian vũ trụ.

Nếu trực tiếp từ đại thế giới rời đi, năng lượng của căn trụ tạo thành pháp trận ai có thể đỡ được? Chu Thiên đây là hoàn toàn phong kín đường sống của Long Đế.

Quá độc ác!.

Truyện Chữ Hay