Đế Long Tu Thần

trời phạt đau quá, quá dọa người

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người Hãn Hải cho dù có tức giận hơn nữa, cũng không dám tùy tiện trở mặt với Nguyên Thiên Thánh và Kiếm Tiên Môn. Hiện giờ Hãn Hải thật sự là nguyên khí đại thương, nếu lại cùng đối địch với Nguyên Thiên Thánh và Kiếm Tiên Môn thì thật sự là khác gì muốn bị tiêu diệt!

Mấy người lão hoàng đế, lão vương gia bắt Khương Hoài Ưu không được, bức Đế Long không ra, chỉ phải hậm hực trở về. Nhưng bọn hắn vẫn cứ không cam lòng, vì thế có bốn vị lão hoàng đế bay đến trời cao ngồi bên ngoài pháp trận Phong Thiên canh chừng Đế Long.

Đế Long ngửa mặt lên trời, tứ chi xòe ra cực kỳ không hình tượng mà ngủ trên pháp trận Phong Thiên, nàng cảm giác được có hơi thở cao thủ Nguyên Thần Đại Thừa tới gần, mở hé một con mắt lộ ra một cái khe nhỏ lén lút mà liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, liền khép lại mắt. Khương Hoài Ưu truyền cho nàng công pháp “Hỗn Độn Thiên Công” hiển hiện ra, Đế Long thế mới biết Khương Hoài Ưu vì cái gì ở thời khắc mấu chốt truyền cho nàng công pháp này. Đây quả thực chính là một môn tuyệt kỹ nghịch thiên, Hỗn Độn Thiên Công có thể hấp thu hết thảy năng lượng, thậm chí có thể nuốt ăn sinh mệnh, tinh khí và năng lượng của người khác để chính mình lớn mạnh, còn có thể hấp thu năng lượng người khác đánh tới làm năng lượng của chính mình —— nói cách khác càng bị đánh càng mạnh? Tiền đề là kẻ thù đừng quá khủng bố trực tiếp một cái tát chụp chết bản thân là được. Đế Long có công pháp của riêng mình, Hỗn Độn Thiên Công không thực dụng bao nhiêu đối với nàng, nhưng chiêu thức hấp thu năng lượng kẻ khác chuyển hóa thành năng lượng của bản thân có thể tham khảo. Nàng lập tức tinh tế tìm hiểu môn công pháp này.

Đế Long cũng không xuẩn, ngộ tính không kém, rất nhanh liền hiểu rõ môn công pháp này. Chờ đến khi nàng lĩnh ngộ môn công pháp này một cách triệt để, mở mắt tỉnh lại, phát hiện bốn lão già kia vẫn còn canh giữ bên ngoài, mà tinh túy long mạch nàng nuốt còn chưa có hoàn toàn hấp thu xong. Nàng lo lắng đi ra ngoài bị người ta trực tiếp bổ nát Nguyên Thần đánh rớt tinh túy long mạch còn chưa có hấp thu xong. Tựa như lúc trước nàng ở tổ miếu đào linh bảo, mới vừa nuốt vào bụng còn không kịp tiêu hóa hoặc là dùng Nguyên Thần niệm lực bao lấy, định bụng đóng gói dọn về cho Khương Hoài Ưu dùng. Kết quả, những lão già này xông lên trực tiếp một tát đánh nàng vỡ nát, đồ vật thu vào trong bụng đều bị đánh vỡ tan tành! Quá đáng tiếc! Vết xe đổ rành rành trước mắt, Đế Long quyết định không tiêu hóa sạch sẽ tinh túy long mạch tuyệt đối sẽ không bước ra nửa bước.

Đế Long lại lấy bình ngọc trữ vật ra, trực tiếp hóa hơi thở Nguyên Thần niệm lực giống pháp trận rồi khóa chặt bình ngọc trước mặt. Nàng dùng Nguyên Thần niệm lực thâm nhập vào trong bình ngọc bắt đầu sửa sang lại thế giới nhỏ. Đế Long liếc mắt một cái trông thấy thế giới nhỏ bên trong, liền muốn tát chính mình một cái. Khi nàng dọn đồ vật ở Tiên Phủ, mặt trời và mặt trăng trên bầu trời “Lớn” như vậy mà quên hái xuống! Không có ánh mặt trời và ánh trăng, vạn vật trong mảnh không gian này sinh trưởng như thế nào nha!

Tạo mặt trời không phải nói là có thể tạo thành, phải cần tinh nguyên của lửa, thứ này khả ngộ bất khả cầu, muốn tìm, đến tâm địa cầu mà tìm. Nhưng tâm tinh cầu này ai cũng không thể tới gần, mà tâm viên tinh cầu khác khỏi phải nghĩ, nếu bây giờ nàng rời viên tinh cầu này, nói không chừng chết như thế nào cũng không biết!

Cũng may linh khí nơi này đầy đủ, cây thần, cỏ tiên bị nàng na vào đây một chốc cũng không chết được! Đế Long bắt đầu xử lý trời đất trong bình ngọc trữ vật! Những hoa quả, cỏ tiên mà Thạch chưởng môn, Liễu chưởng môn và Yêu Tộc đưa cho nàng bị nàng dùng tiên khí tụ thành một viên cầu phong ấn lại, để tránh hỏng mất. Quả tiên, cỏ tiên được phong ấn cẩn thận lại phân loại đặt bên cạnh nhau.

Đất bị nàng đào ba thước quá ít, không đủ trồng cây. Vì thế Đế Long gom đống đất lại một khối, rút ra toàn bộ cỏ 'dại', chừa chỗ cho những tiên thụ, tiên dược có giá trị hơn. Nàng lấy Nguyên Thần niệm lực tinh tế mà thăm dò từng tiên thụ, tiên dược, tiên hoa, biết rõ ràng chúng nó sinh trưởng như thế nào, có đặc tính gì, sau đó lại căn cứ những đặc tính này mà gieo trồng chúng nó.

Tiểu thế giới trong bình ngọc thuộc về nàng, nàng muốn mân mê như thế nào không cần ra tay, chỉ cần suy nghĩ, mấy thứ này sẽ dựa theo suy nghĩ của nàng mà dời qua dọn xong. Nàng muốn đem thứ cầm vào trong tay cũng chỉ cần suy nghĩ, đồ vật sẽ bay vào trong tay nàng.

Tinh túy long mạch trong bình ngọc trữ vật bị nàng hút sạch, chỉ còn dư lại một chút tiên khí mỏng manh hội tụ thành vũng nước nhỏ. Đế Long sợ lãng phí, cẩn thận cất giữ để lại cho Khương Hoài Ưu. Tiên dịch không chỉ sinh ra tiên khí thuần khiết, mà còn sinh ra vô tận sinh mệnh tinh hoa, Khương Hoài Ưu mà dùng sẽ vô cùng hữu ích. Vừa rồi nàng nhất thời sơ sẩy đã quên giữ lại tinh túy long mạch cho Khương Hoài Ưu, chỉ có thể đem nhiêu đây tiên dịch giữ lại cho nàng ấy. Bỗng nhiên, nàng nhớ tới chính mình còn có tinh túy long mạch chưa hấp thu xong, lại vội vàng câu ra một phần tinh túy long mạch từ trong cơ thể để vào bình ngọc cho Khương Hoài Ưu.

Đế Long xử lý xong thế giới nhỏ trong bình ngọc, rút ra Nguyên Thần niệm lực từ bình ngọc. Nàng nhìn phía bên ngoài pháp trận, chỉ thấy bốn lão già kia vẫn đang làm ổ bên ngoài. Nàng lại tìm kiếm trong cơ thể, nhìn thấy tinh túy long mạch đều bị nàng hấp thu hết, nàng có thể cảm giác được cơ thể của mình ẩn chứa năng lượng ngày càng lớn, Nguyên Thần cũng càng thêm no đủ, cảm giác bản thân mình có sức hơn trước kia nhiều.

Đế Long ngồi dậy hóa thành người, làm trò trước mặt bọn hắn vẫy vẫy cánh tay vẫy vẫy cẳng chân, lại phun ra bốn chữ: “Bốn tên ngốc!” Xoay người đi vào sâu bên trong pháp trận Phong Thiên, đến chỗ bốn lão già này không thể nhìn tới, liền quay đầu bay về phía Nguyên Thiên Thánh. Pháp trận Phong Thiên ngăn cách hết thảy hơi thở, Nguyên Thần niệm lực của bọn hắn không vào được, căn bản không nhìn thấy nàng đi nơi nào. Mà pháp trận Phong Thiên bao quanh cả viên tinh cầu này, men theo pháp trận, nơi nào nàng đều có thể đi.

Bốn lão hoàng đế chặn bên ngoài pháp trận Phong Thiên, đôi mắt không dám chớp một chút mà nhìn chằm chằm Đế Long, canh giữ suốt nửa tháng hơn, kết quả lại là kết cục như vậy, bọn họ tức đến muốn hộc máu lại bất đắc dĩ! Bọn họ không có bản lĩnh như Đế Long, không thể tiến vào pháp trận Phong Thiên. Nếu đối phương cùng đẳng cấp hoặc thấp hơn bọn họ, bọn họ còn có thể suy tính hành tung đối phương, nhưng Đế Long căn bản không phải người một giới này, bọn họ không thành tiên, suy tính không được hành tung Đế Long. Trong đó một lão hoàng đế nghĩ rằng Đế Long rơi xuống hạ giới, thực lực hiện tại yếu như vậy, hẳn là không xem như chân chính tiên, có lẽ có thể suy tính một hai. Kết quả, mới vừa tính, liền xuất hiện một mảnh lôi kiếp , đồng thời trong lòng chấn động, “Ọc” miệng phun đầy máu tươi, cấp tốc bò dậy bay ra xa ngàn dặm, cách pháp trận Phong Thiên rất xa. Sau đó, độ lôi kiếp! Ở cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ, đã sớm vượt qua độ kiếp kỳ, kết quả hôm nay chỉ thử suy tính hành tung Đế Long, thế mà đưa tới Thiên kiếp. Thiên kiếp hôm nay còn không bình thường, không phải lôi kiếp độ kiếp cảnh, đương nhiên, càng không phải tiên kiếp, mà trong thiên kiếp ấy có đế khí, sấm sét tia chớp bổ xuống là hình rồng! Thiên kiếp này uy lực cực kỳ mạnh mẽ, hơn xa độ kiếp cảnh, thậm chí cao hơn cảnh giới hiện tại của hắn, tia thứ nhất rơi xuống bổ hắn hộc máu, tia thứ hai rơi xuống bổ hắn da thịt cháy xém. Đợi đến khi chín đạo thiên lôi bổ xong, lão hoàng đế đáng thương đã bị bổ thành bộ xương trắng máu chảy đầm đìa, cả Nguyên Thần đều bị phá hủy một nửa, thiếu chút nữa đã ngã xuống. Hắn độ kiếp, không có ai dám giúp hắn, nếu ai đi giúp hắn cũng độ kiếp cùng hắn, sau đó sức mạnh của thiên kiếp sẽ tăng gấp đôi, hai người độ kiếp tất nhiên uy lực sẽ bằng hai người cộng lại. Đến tuổi như bọn họ, nếu không phải đánh sâu vào thành tiên độ tiên kiếp, ai cũng không muốn độ kiếp như hôm nay, nói là thiên kiếp, không bằng nói là trời phạt.

Ba lão hoàng đế canh giữ ở kia và một lão hoàng đế gần như bị bổ thành bộ xương khô trở về tổ miếu.

Chỉ trừ vị lão hoàng đế bị trọng thương đi vào long mạch bảo huyệt chữa thương, còn lại mười mấy vị toàn bộ tụ họp nghị sự.

Chủ trì hội nghị chính là một lão hoàng đế đầu lởm chởm tóc, thân mặc long bào, cơ thể già yếu khom lưng ngồi giữa chính điện, âm thanh già nua từ hàm răng không còn mấy chiếc, giữa nếp gấp trên môi phát ra: “Không thể động vào Đế Long! Không thể trêu chọc con rồng này lần nào nữa!”

Mọi người liên tục gật đầu, bây giờ mọi người nghĩ đến chỉ còn cảm giác hoảng sợ. Chỉ là muốn suy tính hành tung đã có thể đưa tới trời phạt, là nhân vật biếи ŧɦái cỡ nào! Nếu thật sự làm thịt Đế Long, không chừng sẽ chọc xuống dạng đại họa ngập trời gì! Bọn họ lúc này mới chân chính ý thức được Chân Long bị xưng là “Đế Long”, mà thân mang đế khí có thể điều khiển đế khí đại biểu cho cái gì! Bốn chữ “Ứng trời mà sinh” đại biển cho cái gì! Ít nhất, con rồng này thân mang hơi thở có thể tương liên với Thiên Đạo, một ít hành vi đối với nàng sẽ đưa tới pháp tắc Thiên Đạo.

Một người lão vương gia nói: “Vấn đề bây giờ là không phải chúng ta trêu chọc nó, mà là đã đắc tội với nó muốn chết! Đánh gϊếŧ nàng hơn một ngàn lần, ép nàng trốn vào pháp trận Phong Thiên hơn nửa tháng, nó có thể ngồi ăn bánh uống trà với chúng ta sao? Người duy nhất có thể nói chuyện với nó là Khương Hoài Ưu cũng đã đắc tội muốn chết!”

“Nó vô cùng có khả năng lại ra tay! Chúng ta đã bị tổn thất nghiêm trọng, rốt cuộc không thiệt hại nổi nữa.”

“Chỉ có thể mời nó ra tới hòa giải!”

“Lấy cái gì nói?”

“Đầu tiên chúng ta thả tiếng gió, nhìn xem Đế Long có phản ứng gì đi. Kêu gọi tất cả đệ tử bên ngoài về, đừng để bọn họ ra ngoài gây họa, nói cho mọi người, bây giờ phải cật lực khiêm tốn.”

————————————————————————

Lão thánh hoàng suy tính Đế Long đưa tới trời phạt động tĩnh quá lớn, khắp thiên hạ đều thấy được. Cao thủ cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ không phải độ tiên kiếp tao sét đánh, đó là người nghìn năm có một!

Việc vui nháo đến lớn! Nhưng sau khi vui xong, tất cả mọi người đều kinh hãi, sôi nổi suy đoán rốt cuộc Đế Long là vị nào! Ngay cả tiên, động tĩnh cũng không lớn đến mức như vậy đi? Nếu Đế Long thật sự có địa vị cực cao, làm sao sẽ lưu lạc đến một giới này, rơi vào kết cục thê thảm như vậy?

Mọi người nghị luận sôi nổi, tất cả môn phái tu tiên đều ra lệnh cho đệ tử trong môn không được trêu chọc Đế Long, ai dám trêu chọc Đế Long, phế bỏ tu vi toàn thân trục xuất sư môn! Không thể trêu vào, nhìn Hãn Hải thử đi, ví dụ sống sờ sờ trước mắt.

Đế Long căn bản không chú ý tới chỉ vì hành động của một vị lão hoàng đế khắp thiên hạ đều bị dọa sợ! Nàng trốn vào chỗ sâu bên trong pháp trận, sau khi giấu đi hơi thở, lén lút lẻn ra ngoài, lại như tên trộm mà tiến vào môn phái Nguyên Thiên, dựa theo hơi thở Khương Hoài Ưu mà nhảy vào trong một tòa cung điện.

Nàng chui đầu vào, liền nhìn thấy Khương Hoài Ưu ngồi trong điện, bên cạnh còn có Liễu thánh chủ và mấy lão già cảnh giới ở Nguyên Thần Đại Thừa. Đế Long bị người Nguyên Thần Đại Thừa của Hãn Hải gϊếŧ đến quá thảm, hiện tại nàng vừa nhìn thấy cảnh giới bực này liền muốn điên đầu. Mà bây giờ, tất cả mọi người mắt trông mong mà nhìn nàng.

Khương Hoài Ưu nhẹ giọng nói: “Các người chính mình hỏi nàng đi.”

“Một lão hoàng đế Hãn Hải muốn suy tính hành tung của ngài, kết quả đưa tới trời phạt bị thiên lôi bổ thiếu chút nữa chết bên dưới thiên kiếp.”

“Hả!” Đế Long đầu tiên là giật mình, theo sát phản ứng lại đây, sau đó vui vẻ! Nàng vui vẻ mà cười đến nỗi lộ ra hàm răng trắng như tuyết.

Liễu thánh chủ biết tất nhiên Đế Long sẽ không bật mí bí ẩn vì cái sao suy tính Đế Long sẽ bị trời phạt, ả thật cẩn thận hỏi: “Xin thứ cho tôi bất kính, tôi muốn hỏi lúc trước ngài ngã xuống có dị tượng phát sinh hay không?”

Đế Long nghe vậy chớp chớp mắt, nói: “Không có, tôi chỉ vừa sinh ra, khi đó chưa thấy có dị tượng gì phát sinh á!

Mọi người tức khắc ngạc nhiên hai mặt nhìn nhau, đều biết Đế Long chết yểu, lại không nghĩ rằng con rồng này thê thảm như vậy, mới sinh ra đã chết!

Liễu thánh chủ hiển nhiên không tin, một con Đế Long ngã xuống sẽ không có hiện tượng gì? Nhưng cũng biết việc bí ẩn bực này không tiện hỏi rõ ràng.

Đế Long nói: “Tôi không lừa cô!” Nàng hóa ra ảo cảnh, hiện ra chuyện bản thân mình sau khi sinh ra tao ngộ hết thảy ngã xuống.

Khương Hoài Ưu giương mắt liếc Đế Long, thời gian Đế Long thi triển ảo cảnh chỉ trong chớp mặt đã hoàn thành, nàng muốn ngăn cản đều không kịp!

Mà những người này nhìn thấy tình hình khi Đế Long ngã xuống, liên tục hít một hơi sâu! Con rồng nhỏ này bị chết cực kỳ thảm, là tự bạo đồng quy vu tận với kẻ địch! Khi thân xác nàng ngã xuống không có hiện tượng gì, đó là bởi vì một mảnh thiên hà kia đều bị vỡ nát, không gian đều bị nổ sụp, còn có thêm mấy chục nghìn ma binh ma tướng tinh nhuệ và một tên Ma Giới Thiên Vương chôn cùng nàng. Bọn họ còn nhạy bén phát hiện, nhiều tiên và ma như vậy đuổi bắt Đế Long suốt một đường, không một ai ra tay chém gϊếŧ nàng, đều là muốn vây chặt bắt nàng —— mà này chỉ sợ còn có nguyên nhân khác.

Mọi người nhất trí cho rằng —— con rồng này bất phàm!

Khương Hoài Ưu dùng Nguyên Thần niệm lực âm thầm truyền âm Đế Long: “Cô cho bọn hắn nhìn thấy thân thế của mình có nghĩ tới hậu quả hay không? Ngày pháp trận Phong Thiên phá chính là ngày cô lại bị người bên ngoài đuổi gϊếŧ lần nữa.” Đế Long không cho bọn hắn biết, người ở đây sẽ không biết Đế Long có bao nhiêu giá trị đối với bên ngoài, sẽ không bán Đế Long. Mà hiện giờ, tất cả đều đã biết, chỉ riêng một manh mối hành tung của Đế Long đã có thể đổi lấy vô số tiên bảo! Pháp trận Phong Thiên vừa vỡ, tất nhiên sẽ có người lập tức độ kiếp thành tiên, mà sau khi thành tiên, lập tức sẽ bán Đế Long đi, tuyệt đối có thể đổi lấy món hời lớn! Từ xưa đến nay thứ không thiếu chính là thiên tài, mà thiên tài đa số đều dễ dàng chết non! Con rồng nhỏ này luôn luôn bị hại, kết quả còn không tự ý thức an toàn bản thân. Cái này làm cho Khương Hoài Ưu đối với tương lai của Đế Long lo lắng sâu sắc. Con rồng hư đốn này, người khác chỉ vừa cho nàng sắc mặt tốt, nàng liền đào tim đào phổi không một tí phòng vệ đối với người, ngày nào đó bị người ta bán cũng không biết!

Đế Long há hốc mồm ngay tại chỗ.

Khương Hoài Ưu nhàn nhạt mà quét mắt tất cả mọi người ở đây, nói: “Việc này quan hệ quá lớn, mong rằng chư vị giữ bí mật.” Ở trước mặt lợi ích mê người, bạn bè hôm nay, nói không chừng ngày mai chính là kẻ thù! Cũng may pháp trận Phong Thiên nằm trong tay các nàng, khi nào phá trận, từ nàng và Đế Long định đoạt! Cách duy nhất nàng bảo vệ Đế Long chỉ có thể là chờ, chờ đến khi Đế Long đủ mạnh mẽ, nếu không tuyệt đối sẽ không động đến pháp trận. Chính là năng lượng một giới này giúp Đế Long tăng lên rất khó, Đế Long cần dồi dào tiên bảo cấp Tiên để trưởng thành.

Chư vị đang ngồi lập tức bảo đảm việc này sẽ không tiết lộ ra ngoài. Liễu thánh chủ cũng vội vàng phản ứng lại, ngay tại chỗ lập lời thề độc tuyệt sẽ không truyền việc này ra ngoài.

Khương Hoài Ưu biết bí mật nói ra đã không còn là bí mật. Thân thế Đế Long, hiệu quả lời nàng nói với Đế Long tự mình triển lộ ra hoàn toàn không giống nhau. Trên đời này, người mang đế khí có rất nhiều, nàng nói Đế Long có đế vận, ở trong mắt mọi người Đế Long cũng chỉ là một trong vô số người có đế vận, sẽ không làm người ta suy nghĩ nhiều. Nhưng hôm nay Đế Long bày ra trước mặt quần chúng rằng nàng ấy chính là Đế Long hao hết năng lượng của vô số thiên hà thai nghén không biết bao nhiêu năm mới sinh ra, bị Thiên Vương Ma Giới mơ ước! Là sự tồn tại hiếm thấy thần kì, kinh thế hãi tục làm sao, lại sẽ có bao nhiêu người không muốn nàng ấy trưởng thành, lại có bao nhiêu người muốn đoạt đế vận.

Tác giả có lời muốn nói: Khương Hoài Ưu, vẽ cho con rồng nhà ngươi một con đường thoát thân đi, phát huy trí tuệ của người từng làm đế!

Truyện Chữ Hay