Sau đó Triệu Viễn cũng ra khỏi cung điện, rồi về tới ngôi nhà của mình, lên đến tầng hai rồi khởi động trận pháp lên.
Ngôi trên giường khoanh chân vào tư thế tu luyện, nhưng chợt thở dài.
Trong đầu luôn hiển hiện một thân ảnh khó mà xóa tan đi được.
Tuy đó chỉ là bóng lưng.
Mái tóc đen nhánh dài xuống gần hông, khoác trên thân bộ bộ áo trắng.
Dù chỉ là một ảo ảnh nhưng trên người cũng mơ hồ cảm nhận được khí chất siêu phàm thoát tục.
"Nếu được chọn lại ta sẽ chọn ở bên cạnh nàng suốt một đời để hưởng thụ một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.
Chỉ tiếc giờ có hối hận thì cũng không kịp nữa rồi.
Ta đã bỏ nàng mà ra đi, khi ngoảnh đầu lại mọi thứ chỉ còn trong ký ức".
Trong đầu hắn luôn văng lên câu nói cuối cùng mà nàng đã nói với hắn "chàng có thể từ bỏ hết thải để sống một cuộc sống bình yên, vui vẻ cùng ta tới cuối đời được không"? Và hắn chọn rời đi.
Đó cũng là lần cuối cùng hắn gặp nàng, từ đó trở đi không còn bất kỳ tin tức của nàng ấy đâu nữa.
Hắn tự hỏi rằng nếu được lựa chọn lại hắn còn làm vậy không? Qua bao nhiêu năm dài đằng đẵng hắn vẫn không thể trả lời được câu hỏi đó.
Nếu hoàn cảnh đó giống hiện tại thì hắn đã chọn cách lưu lại.
Nhưng thật đáng tiếc mọi thứ đã trôi qua rồi sẽ không còn quay lại được nữa.
Dù có thể quay lại quá khứ một lần nữa để thay đổi nhưng liệu hắn còn là hắn, nàng còn là nàng hay không?.
Đạo tâm không thay đổi nhưng liệu thời gian có thay đổi được lòng người.
Nàng nói nàng có thể chờ, nhưng phải chờ bao lâu thì hắn lại không trả lời được.
Mọi lựa chọn đều phải trả giá, mà cái giá hắn phải trả là đánh mất nàng.
Nước mắt nam nhân không phải không rơi mà chưa chạm tới nỗi đau tận cùng trong lòng mà thôi.
Tuy hiện tại trên mặt Triệu Viễn không lộ ra chút cảm xúc gì.
Nhưng nếu để mọi người biết chuyện này thì ai cũng hiểu rằng hiện giờ hắn hẳn là rất đau khổ đi.
Dù vậy Triệu Viễn vẫn lấy ra Địa hỏa rồi không ngần ngại mà nuốt xuống.
Như thể lòng hắn đã nguội lạnh, dù địa hỏa có cháy bao nhiêu cũng không ảnh hưởng tới hắn.
"Thôn phệ cho ta"
Ngay lập tức hỗn độn chi hỏa bao phủ lại ngọn địa hỏa này.
Ban đầu địa hỏa có phản kháng nhưng cũng vô lực thoát khỏi hỗn độn chi hỏa thôn phệ.
Khi hoàn toàn thôn phệ xong hỗn độn chi hỏa cháy rừng rực như đang rất vui vẻ.
Toàn thân Triệu Viễn bị hỗn độn chi hỏa bao phủ lại.
Nhìn lại hỗn độn chi hỏa không có gì biến hóa.
Nhưng phải là người rất để ý dò xét, mới có thể phát hiện đã tăng lên một tia.
Từ đó thực lực của Triệu Viễn cũng tăng lên một chút.
Tuy Triệu Viễn có ý muốn nói chuyện với Hỗn Độn đạo ấn để tìm chút bí mật từ nó nhưng hiện tại hắn không có tâm trạng đó nên thôi.
Rồi Triệu Viễn nằm xuống, đắp chăn lên rồi ngủ, không quan tâm bất kỳ chuyện gì ở bên ngoài.
Trong mấy ngày Triệu Viễn đi ngủ thì bên ngoài đã lan truyền tin tức Đế Đạo tông sẽ diệt đi Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung truyền ra làm cho gần hết các tu sĩ ở Hải vực náo nhiệt lên.
Dù họ không biết Đế Đạo tông là thế lực như nào nhưng những tu sĩ đó rất tình nguyện đi xem trận chiến này.
Dù Hải vực rất rộng lớn nhưng để mà truyền một tin tức đi khắp nơi thì có rất nhiều phương pháp có thể thực hiện.
Cùng với những chuyện ác mà hai thế lực đó được truyền ra thì làm cho cả tất cả tu sĩ ở Hải vực nổi giận.
Tất cả dư luận đều hướng mũi nhọn về Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung.
Đã có rất nhiều thế lực muốn đến tấn công tiêu diệt hai thế lực này.
Nhưng khi biết Đế Đạo tông sẽ đích thân đến tiêu diệt hai thế lực này nên tạm thời dừng ý định tấn công lại.
Họ cũng muốn biết Đế Đạo tông có đủ thực lực đó không mà dám lên tiếng sẽ diệt đi hai thế lực đó.
Tuy không ai tin đó là sự thật, nhưng vẫn chỉ chậm vài ngày nên cũng không đáng kể.
Rất nhiều thế lực cũng đã muốn diệt đi Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung nhưng không có đủ thực lực đó.
Sau khi Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung biết được tin tức này rất nổi giận.
Họ không quan Đế Đạo tông có đến đánh họ hay không, thứ mà họ quan tâm đó là ai đã truyền tin tức đó ra.
Họ rất muốn tìm hiểu một chút về người đã truyền những tin tức đó ra.
Nhưng rất tiếc những người phái ra đều một đi không trở lại.
Hiện tại hai thế lực này cũng biết chuyện đã rất nghiêm trọng rồi.
Trong quá trình phát triển thì Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung cũng đã đắc tội không ít thế lực.
Nhưng sợ ép họ tới đường cùng thì không biết họ sẽ làm những chuyện điên rồ nào.
Muốn diệt phải nhất kích tất sát, nếu không thì hậu quả về khó có thực lực nào có thể đón nhận được.
Trong vòng ba ngày đã có rất nhiều tu sĩ đã đến vây công xung quanh Huyết Ma tông và Thiên Yêu để đợi xem náo nhiệt.
Nhưng cũng có rất nhiều thám tử cũng đến ngoài tinh thần đảo để xem Đế Đạo tông sẽ có hành động gì để truyền về thế lực và những nơi cần đến.
Nhưng trong ba ngày Đế Đạo tông lại không có bất kỳ động tĩnh gì khiến cho rất nhiều người nghi ngờ về thực lực của Đế Đạo tông.
Có tin đồn rằng Đế Đạo tông chỉ là một tông môn nhỏ, chỉ là muốn người khác chú ý nên mới truyền ra tin tức như vậy.
Sóng gió nổi lên khắp nơi, đến ngày hôm nay Triệu Viễn tỉnh dậy rồi đi ra khỏi nhà.
Ở bên ngoài đã tụ tập hết tất cả cao tầng của Đế Đạo tông và thứ làm cho Triệu Viễn rất hài lòng là mọi người cũng đã có đồng phục cho riêng mình.
Điều đặc biệt đó là trên bầu trời xuất hiện hai chiếc phi thuyền.
Triệu Viễn nhìn hai chiếc phi thuyền này cũng vô cùng kinh ngạc.
Khí tức trên phi thuyền này phát ra đã vượt ra ngoài Thiên Đế.
Nên nhìn phi thuyền này cũng khá nhỏ cũng là chuyện bình thường.
Chỉ cần từ Đế cấp thần khí trở lên sẽ có thể phóng to hay thu nhỏ tùy ý.
Nên hai khi thuyền này nhìn nó nhỏ như vậy cũng dễ hiểu mà thôi.
Triệu Viễn tò mò hỏi "không biết hai chiếc phi thuyền này là của ai"?
"Là của ta và Khiếu lão đầu" Phong Thiên Tiếu mỉm cười nói.
Thần sắc Triệu Viễn nhìn có vẻ rất nghiền ngẫm.
"Hiện tại bên ngoài chắc hẳn rất náo nhiệt đi à nha"
Văn thư sinh bèn nói "sau khi tin tức truyền ra thì cả Hải vực đã có chút hỗn loạn.
Tất cả dư luận đều hướng về Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung mà đi.
Thậm chí có người dựa vào hỗn loạn mà còn ra tay cướp bóc rất nhiều".
Triệu Viễn không quan tâm nói "mấy chuyện chỉ là chuyện nhỏ nên để sau đi.
Hiện tại đi vào chuyện chính đi.
Cửu sát cùng với Dạ Hàn và Phong Thiên Tiếu đi theo ta đi diệt Huyết Ma tông.
Thập tuyệt cùng với Thiên Khiếu và Mặc Ngân sẽ đi diệt Thiên Yêu cung.
Kiếm lão và Kiếm quỷ ở lại trấn thủ tông môn.
Chỉ cần kẻ nào dám bước vào tông môn mà không có lý do thì giết sạch bất luận tội.
Trong thời khắc nhạy cảm như này thì tốt nhất không nên cho những đệ tử bên dưới ra ngoài, chuyện này lại phải làm phiền Kiếm quỷ và Kiếm lão.
Nếu có nguy hiểm gì không giải quyết được thì nhanh chóng lên phi thuyền chạy trốn.
Dựa vào phi thuyền này ta nghĩ hiện tại rất khó có người ngăn cản nổi.
Hiện tại ai có ý kiến thì nêu ra, không bắt đầu hành động".
Tất cả mọi người đều lắc đầu.
Sau đó Triệu Viễn dẫn đầu phi thân một cái phi thuyền.
Sau đó mọi người cũng lần lượt phân ra thành hai đội đi lên hai chiếc phi thuyền.
Triệu Viễn hỏi "đã có linh thạch cung cấp năng lượng cho phi thuyền chưa".
Dạ Hàn đi tới rồi gật đầu "mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ hết, nếu không còn gì nữa ta sẽ khởi động phi thuyền rồi bắt đầu lên đường".
"Bắt đầu đi"
Triệu Viễn vừa dứt lời thì Dạ Hàn đã đi tới buồng điều khiển rồi khởi động phi thuyền.
Ngay tức khắc phi thuyền dần bay lên đến độ cao nhất định rồi nhanh chóng bay ra khỏi Đế Đạo tông.
Còn phi thuyền của Thiên Khiếu cũng tương tự như vậy rồi bay sang một hướng khác..