Đế Lộ

chương 33: 33: nhập tông đại hội

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đi một lúc Triệu Viễn dừng lại.

"Ở trung tâm đảo này có vẻ đang rất náo nhiệt nha.

Các ngươi thu liễm hết khí tức cho ta.

Giờ thì vào xem náo nhiệt thôi".

Do lâu chỉ ẩn cư tu luyện nên rất nhàm chán.

Kiếm Tuyệt Trần cũng cảm nhận được phía trước có rất nhiều người nên rất hứng thú.

"Chắc là lại đến năm một nhập tông đại hội rồi.

Không biết là trong số những người này có mấy được bao nhiêu hạt giống tốt đây.

Lâu không tham gia náo nhiệt, chỉ mong lần này không làm ta thất vọng".

"Không ngờ kiếm lão cũng là người ưa thích náo nhiệt như vậy.

Chỉ là Hải vực này muốn tìm ra một thiên tài lọt pháp nhãn của kiếm lão ngài không dễ a".

Kiếm Tuyệt Trần vừa vuốt chòm râu vừa mỉm cười.

"Ta không quan tâm cho lắm, ngược lại ánh mắt tiểu tử ngươi không phải vừa đâu, ta cũng chỉ mong lần này sẽ giúp ngươi tuyển được vài người vào Đế Đạo tông là ta không tiếc chuyến này rồi".

"Vậy đến lúc đó làm phiền kiếm lão ngài giúp ta chú ý hơn mấy người có thiên tư một chút".

"Đến lúc đó rồi tính".

Vừa đi một lúc thì phía trước xuất hiện rất nhiều người.

Phong Thiên Tiếu thấy nơi này rất nhiều người cũng có chút kinh ngạc.

Lúc hắn chưa bị trấn áp thì cũng ít thấy có nhập tông đại hội đông như này.

Trong lòng lại cảm thán.

"Đúng là thời đại thay đổi thì mọi thứ cũng thay đổi theo"

"Nơi này chắc là trung tâm Tinh thần đảo đi" Triệu Viễn có chút cũng không tin được.

"Ít cũng phải hơn vạn người, gia nhập một thế lực lớn quan trọng vậy sao".

Nghe vậy Kiếm Tuyệt Trần dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Triệu Viễn.

"Có phải ai sinh ra cũng được như ngươi, mọi thứ không phải lo, muốn gì có đó thì sao hiểu được tán ru cực khổ tới mức nào.

Chỉ vì tranh giành chút tài nguyên mà trong mắt ngươi đó là rác thì đã không biết chết đi bao nhiêu người.

Nên gia nhập tông môn để có chỗ dựa là cách tốt nhất, đồng thời tài nguyên sẽ không phải tranh đoạt kích kiệt như tán tu".

Triệu Viễn lúc này mới chợt hiểu ra, rồi bước tới một trung niên tu sĩ hỏi.

"Vị đại ca này, do tiểu đệ tới muộn nên không quan sát được đặc sắc từ đầu của nhập tông đại hôi.

Không biết hiện tại đã tiến tới vòng nào rồi"?.

Người kia thấy Triệu Viễn ăn mặc kỳ quái, che cả nửa mặt dưới nên không quan tâm, coi như không nghe thấy.

Thấy câu hỏi của mình bị không để ý nhưng Triệu Viễn cũng không tức giận mà lấy từ trong túi trữ vật ra hơn khối sơ cấp linh thạch nhét vào tay người này.

Người này nhận linh thạch xong mỉm cười nhìn Triệu Viễn.

"Nãy thấy đặc sắc quá nên quên trả lời câu hỏi của huynh đệ.

Giờ ta chợt cảm thấy không hứng thú rồi nên sẽ trả lời câu hỏi của ngươi".

Nghe vậy Triệu Viễn cũng không để trong lòng, đối với hắn mà nói người này chẳng khác gì một con kiến, tiện tay là có thể diệt.

Chỉ là hiện tại không muốn làm vậy mà thôi.

"Vậy đại ca ngài nói cho tiểu đệ nghe một chút".

Người kia cũng không vòng vo nữa.

"Nhập tông đại hội năm nay chia làm vòng.

Hiện tại đang tiến hành thứ là Đế uy, Sơn Hải tông sẽ lấy ra Địa Sơn Ấn rồi kích phát ra uy áp, nhưng cũng chỉ là một chút thôi.

Nếu mà thực sự kích phát ra toàn bộ uy áp của Đế binh thì những người này còn đi khảo nghiệm cái gì nữa.

Đây cũng là vòng khốc liệt không kém hai vòng trước là bao nhiêu.

Hiện tại số người vượt qua vòng hai là người.

Nhưng vòng chỉ lấy người, chỉ có người cuối cùng còn kiên trì được dưới Đế uy thì sẽ thông qua vòng cũng coi như là có thể gia nhập các thế lực lớn rồi.

Còn vòng thứ thư là bảng xếp hạng, ai xếp hạng càng cao thì càng có cơ hội lớn gia nhập tam đại Siêu cấp thế lực".

Nghe vậy Triệu Viễn trong lòng cũng có chút gợn sóng.

"Không ngờ muốn gia nhập một thế lực lớn lại khốc liệt đến vậy.

Cũng không trách những này lại muốn gia nhập thế lực lớn.

Hầu hết các tài nguyên đều nắm trong tay các thế lực, tán tu quả thực rất nghèo tau nguyên"

Haizz.

Tu sĩ kia thấy Triệu Viễn thở dài, tưởng là hắn không gia nhập được các thế lực lớn mà phiền lòng nên đến vỗ nhẹ vào vai hắn.

"Huynh đệ không cần phải buồn rầu, nếu không gia nhập được Đế cấp thế lực cũng không cần buồn phiền, còn rất nhiều thánh cấp thế lực mà".

Kiếm lão thấy lại có người dám vỗ vai Triệu Viễn thì không đành lòng nhìn tiếp kết cục của người này nên nhắm mắt lại coi như không thấy gì hết.

Một lúc không nghe thấy có động tĩnh hì nên lão mở mắt ra thì thấy người kia vẫn còn yên ổn sống đó nên cũng thấy kỳ lạ.

"Nhớ lúc đó chỉ cần có ai dám chạm vào người tiểu tử này mà chưa được cho phép thì đều bị tiểu tử này cho bốc hơi khỏi thế gian hết rồi"

Rồi đi đến bên cạnh truyền âm cho Triệu Viễn.

"Tiểu tử ngươi khi nào trở nên dễ tĩnh như vậy, không lẽ hôm nay trời muốn đổ mưa nên tiểu tử ngươi thay đổi một chút tính rồi".

Triệu Viễn nghe vậy chỉ lạnh nhạt đáp lại.

"Ta vốn thế rồi, kiếm lão ngài cũng hiểu tính ta mà.

Là một người hiền ngay cả con kiến cũng không dám dẫm lên nữa là".

"Tiểu tử đi lừa con nít còn được, ta hiểu không ít tính tình của ngươi.

Những ai mà chạm vào ngươi mà ngươi cảm thấy không vui thì đã cho bay màu hết rồi.

Nếu không ngươi lấy đâu ra danh hiệu đó".

"Vậy sao, đó là chuyện cũ rồi, nhắc lại làm gì cho phiền lòng, cứ sống tốt ở hiện tại là được".

"Không ngờ cũng có ngày tiểu tử ngươi trở nên dễ nói chuyện như vậy, thời gian càng dài lòng người cũng thay đổi theo, quả nhiên không sai mà".

"Đúng vậy a, cái xấu nên bỏ, cái tốt để lại được rồi.

Chỉ cần đạo tâm không đổi thì được.

Nếu ngay cả đạo tâm cũng thay đổi thì người đó không còn là vốn dĩ hắn nữa".

"Được rồi, không nhắc lại những chuyện này, tập chung quan sát khảo nghiệm vòng xem có hạt giống nào tốt không".

Lúc này Triệu Viễn cũng tập chung quan sát khảo nghiệm vòng .

Nguyên bản Triệu Viễn đám người tới muộn nên vòng đã tiến hành cũng đã loại bỏ hơn người.

Về sau lại loại bỏ không ít, mỗi giây mỗi phút đều có người bị loại ra.

Đến hiện tại cũng chỉ còn hơn người.

"Tuy hiện tại linh khí dồi dào, tu luyện cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng ngay cả thiên nhân cửu trọng cũng không chống nổi một tia uy áp của Đế binh cũng có chút kém tý.

Nếu như so sánh với thời đại mạt pháp thì những người muốn tu luyện như này không biết khó hơn bao nhiêu, nhưng ngược lại thì chiến lực lại càng mạnh" Triệu Viễn cũng không khỏi than thở.

Chỉ thấy có một quảng trường rộng lớn, trung tâm để một tiêu ngọn núi, xung quanh ngồi hơn mấy nghìn tu sĩ đang cố chống đỡ uy áp.

Phía trên bầu trời ngồi đó đạo thân ảnh đang nhắm mắt dưỡng thần.

Các thế lực liên thủ tổ chức nhập tông đại hội lấy ra không ít khen thưởng, nhưng do lần này là Sơn Hải tông làm chủ nên đang có hai vị chấp sự của Sơn Hải tông chủ trì việc tổ chức.

Không ngừng đi xung quanh quảng trường xem những ai chống dỡ không nổi uy áp mà bị thương sẽ đi cứu chữa bằng cách ban cho những ai bị thương một viên đan dược để chữa thương.

Từ đó có thể thấy Sơn Hải tông độ lượng cỡ nào.

Triệu Viễn chú ý trong số những người đang khảo nghiệm đó có hai người toàn thân phát ra kiếm khí, khiến cho uy áp của Địa Sơn không thế tới gần thân thể nên rất ung dung.

Triệu Viễn thấy vậy cũng khá là kinh ngạc.

"Không ngời thời đại này lại xuất hiện người mang kiếm tâm, mà lại tận hai người.

Lần này kiếm lão chắc lại có ý nghĩ thu đồ đệ rồi"..

Truyện Chữ Hay