Lúc này đứng trên núi nhìn xuống doanh trại của quân Hàn quốc liền thấy từng đội binh sĩ mặc áo giáp vàng đi ra ngoài. Bọn hắn quân tư nghiêm chỉnh, kỷ luật vô cùng, khác biệt với từng đám ô hợp của binh sĩ Hàn quốc. Trần Khánh Dư không tham gia trận chiến tại Trấn Ninh nên cũng chưa từng đụng độ lính đánh thuê Giáp Vàng, nhưng hắn nhớ trong đêm ba tháng trước tấn công thủy trại của Đại Việt mạnh mẽ nhất lại là một đội quân rất thần bí, chính đội quân này hoàn toàn công phá lớp phòng vệ phía ngoài của thủy trại, buộc Trần Khánh Dư phải phát lệnh đốt tàu, rút khỏi thủy trại. Trần Khánh Dư đưa ống nhòm cho Elina hỏi.
- Elina tiểu thư, ngài có nhận biết đội quân mặc giáp vàng kia không?
Elina thông qua ống nhòm nhìn xuống, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
- Đây là lính đánh thuê Giáp Vàng của Franzt đế quốc. Bọn hắn từng đụng độ quân Đại Việt tại Trấn Ninh đấy. Xem ra ta đoán không sai, cái bẫy này hoàn toàn do Franzt đế quốc dựng nên. Người của chúng ta phải ra ngoài vẫn chưa có tin tức nào sao?
Ba tháng trước bọn hắn đã tạo điều kiện để một binh sĩ Đại Việt có thể chạy ra ngoài truyền tin tức nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín. Trần Khánh Dư lắc đầu nói.
- Vẫn chưa có tin tức gì, nhưng tin tưởng bệ hạ đã biết chúng ta xảy ra chuyện, rất nhanh thôi sẽ có quân cứu viện đến.
Trần Khánh Dư đương nhiên sẽ không nói với Elina rằng Lý Anh Tú và bọn hắn có liên hệ đặc biệt qua hệ thống, mặc dù không rõ ràng nhưng dựa vào trí thông minh của bệ hạ tuyệt đối sẽ nghĩ ra cách cứu viện bọn hắn. Elina nghe vậy cũng gật đầu, nàng tin tưởng người mình yêu ngay lúc mình cần nhất sẽ có thể tìm tới mình.
Chợt Trần Khánh Dư nhìn thấy đám lính đánh thuê Giáp Vàng đẩy ra từng ống trụ bằng kim loại to lớn gương mặt lập tức biến sắc, bởi thứ này bọn hắn rất quen thuộc, là đại pháo. Trần Khánh Dư quay về sau quát lớn với thân vệ.
- Trở về, mau gọi mọi người tìm chỗ ẩn nấp, bọn hắn sắp pháo kích rồi.
Bên dưới doanh trại quân Hàn quốc Oenlinton chỉ hai mươi khẩu đại pháo hơn hai trăm li nói.
- Các ngươi biết đây là gì không? Là đại pháo, là hỏa thần của Franzt đế quốc. Thực hiện lời hứa với ngài quân đội của ngài không chỉ được trang bị súng, còn có cả những ổ hỏa thần pháo này đây. Có chúng thì Kim Đức Mạn tiện nhân kia làm sao có thể chống cự lại được ngài đây.
Thực ra những thư này Franzt đế quốc học từ Đại Hán quốc đây. Chỉ là Hàn quốc thực lực nhỏ, cũng không có trang bị được đại pháo lớn như vậy, trong quân đội cũng chỉ có vài trăm khẩu hỏa mai. Quan viên Hàn quốc nhìn hỏa mai bắn lâu, độ chính xác lại kém như vậy đều tỏ ra vô cùng khinh thường, trang bị hỏa mai còn không bằng trang bị cung nỏ cho binh lính đây. Thế nhưng hiện tại phụ thuộc vào Franzt đế quốc Chân vương không khỏi phải móc hầu bao ra mà mua hơn ngàn khẩu hỏa mai và hai mươi ổ pháo, mặc dù binh lính của hắn vẫn chưa biết sử dụng, phải “nhờ” lính đánh thuê Giáp Vàng sử dụng giùm.
Oenlington phấn khích nói.
- Để ta cho ngài xem sức mạnh của bọn chúng. Quân đâu, chuẩn bị bắn pháo.
Các lính đánh thuê Giáp Vàng sử dụng pháo rất thành thục, quân đội Franzt đế quốc còn chưa trang bị toàn bộ thì lính đánh thuê Giáp Vàng đã có đầy đủ súng đạn để huấn luyện, độ nguy hiểm của bọn hắn lại càng tăng lên một bậc. Các lính đánh thuê vẫn giữ theo truyền thống mặc áo giáp vàng ra trận, chỉ là lúc này áo giáp bọn hắn tinh gọn hơn, di chuyển cũng linh hoạt hơn rất nhiều so với trọng giáp trước kia.
Ầm, ầm, ầm.
Mấy chục ổ pháo hơn hai trăm li liên tục khai hỏa phát ra những âm thanh kinh thiên động địa, những quả đạn pháo to hơn đầu người bay vào trong núi Bạch Mã chặt gãy cây rừng, làm bắn ra tầng tầng bụi đất. Chân vương bị tiếng pháo nổ dọa đến sắc mặt trắng bệch, bên cạnh Oenlington vẫn phấn khích quát lớn.
- Bắn, tiếp tục bắn cho ta.
Dù sao đạn pháo cũng không phải hắn mua, không phải cả mình xài đương nhiên không tiếc. Ngược lại bên trên núi Trần Khánh Dư vừa nghe thấy tiếng nổ lập tức quát một tiếng nằm xuống, sau đó liền chui vào hố cá nhân. Núi Bạch Mã bị hắn xây dựng thành một khu chiến địa, bên trên có hệ thống hầm hào quân sự, kho tàng, mỗi binh sĩ còn có cả hố cá nhân. Binh lính nấp bên trong hào hoặc hố cá nhân chỉ cần không quá xui xẻo bị đạn pháo bắn trúng liền an toàn, dù sao những thứ đạn này chỉ là đạn bằng gang bình thường chứ không phải là bộc phá.
Đạn pháo liên tục trút xuống núi Bạch Mã, bất kể quân Đại Việt ở đâu, lính Giáp Vàng cứ bắn mà không cần hoa tiêu, không cần người chỉ tọa độ, trong vòng hai giờ đã có đến gần hai trăm viên đạn pháo đã trút xuống Bạch Mã, khói thuốc súng tỏa ra làm như trước mặt quân Hàn quốc có một màn sương dày đặc. Lúc này Oenlington mới phát lệnh.
- Tấn công.
Phía trên núi, pháo kích tan đi, Trần Khánh Dư ngóc đầu dậy phun ra một ngụm đất, vừa rồi một quả đạn pháo rơi xuống ngay bên cạnh của hắn, mặt đất bị xới tung lên, đất trên trời rơi xuống như muốn chôn sống hắn, may mắn Lạc Long Quân vẫn còn phù hộ cho hắn sống lâu một ít. Trần Khánh Dư quát lớn.
- Các đại đội kiểm tra báo cáo tình hình.
- Đại đội một quân số đầy đủ.
- Đại đội hai quân số đầy đủ.
- Đại đội ba hi sinh một người.
...
Liên tiếp các tin tức báo lại, trận pháo kích làm ba người bên phía Hoa Hồng Đen thương hội bị chết tan xác, hai người khác của Đại Việt bị cây đè bị thương. Elina vẫn an toàn, mặc dù hiện tại trên đầu nàng đầy bụi đất.
- Tướng quân, quân địch tấn công.
Có binh sĩ quát lớn. Các sĩ quan Đại Việt nhanh chóng tổ chức lại người lập thành các tiểu đội chiến đấu, còn các hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội thì chui xuống dưới chiến hào chờ đợi. May mắn chính là binh sĩ Bravia cũng như hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội ban đầu cũng do các sĩ quan Đại Việt huấn luyện, nên về cơ bản hiệu lệnh cũng không khác biệt mấy.
Trần Khánh Dư quan sát Hàn quốc binh sĩ bị bắt dẫn đi đầu tiên, ở phía sau chính là lính đánh thuê Giáp vàng. Bởi núi Bạch Mã cao, lại hiểm trở nên bọn hắn không thể dùng đội hình dày đặc để tiến lên, phải đi theo từng tốp đi lên. Quân đội không hình thành được trận hình tuyệt đối sẽ không phát huy ra được sức mạnh của mình.
- Ba trăm mét.
Trần Khánh Dư lẩm bẩm âm thầm đếm khoảng cách.
- Hai trăm mét.
Đội binh sĩ đầu tiên của Hàn quốc đã đi vào tầm bắn hiệu quả. Súng của hộ vệ Tập đoàn thương mại quốc doanh Đại Việt sử dụng là Type A, được chế tạo riêng cho bọn hắn, nòng súng được làm dài hơn Type A cho phép bắn xa hơn, tầm bắn hiệu quả lên đến hai trăm mét, đồng thời khả năng cận chiến cũng tốt hơn so với Type A, đương nhiên giá cả cũng sẽ cao hơn một chút và nặng hơn. Trần Khánh Dư vẫn không vội vã phát lệnh tấn công, bởi hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội dùng chính là Type , lại dùng đạn chì hình cầu, nên tầm bắn và độ chính xác không cao bằng súng của Đại Việt.
- Bắn.
- Bắn.
Chờ đợi quân địch đi vào một trăm năm mươi mét Trần Khánh Dư lập tức phát lên tấn công. Tiếng súng nổ vang trời. Lấy chiến hào có hai ngàn hộ vệ Hoa Hồng Đen chia ra ba đội bắn làm chủ lực, năm trăm cận vệ của Đại Việt bố trí hai bên sườn cũng chia làm hai đội thay phiên bắn tạo thành một lưới lửa đan xen, nhốt quân địch vào giữa bị tấn công từ cả ba hướng, không chỗ ẩn nấp.
Bị tấn công bất ngờ binh lính Hàn quốc đi phía trước lập tức ngã xuống như rạ. Bọn hắn vội và nằm bẹp xuống dưới đất không dám ngóc đầu dậy, đây không phải là lần đầu bọn hắn đối đầu với hỏa khí của Đại Việt, vô cùng có kinh nghiệm.
Binh lính đánh thuê Giáp Vàng cũng được huấn luyện vô cùng bài bản, sau khi bị bắn loạt đầu bọn hắn lập tức dùng súng hỏa mai bắn trả. Thế nhưng súng kíp và súng hỏa mai cấu tạo khác biệt chỉ là một chút nhưng hiệu quả lại cực kỳ khác biệt. Súng hỏa mai của lính đánh thuê Giáp Vàng bắn phát lệch phát xiên, trong khi quân Hoa Hồng Đen thương hội đứng dưới chiến hào chỉ ló mỗi cái đầu lên nên thương vong cực thấp, ngược lại bọn hắn lại bị những đội súng kíp của Trần Khánh Dư để ý đến. Đạn chì có khắc khương tuyến bắn trong tầm hai trăm mét vô cùng chính xác, bởi đạn dược có hạn nên Trần Khánh Dư hạ lệnh binh sĩ đặc biệt nhắm đến lính đánh thuê Giáp Vàng, nhắm kỹ rồi mới được bắn. Áo giáp của bọn hắn không cản được súng đạn, trận chiến mới mở màn được mười lăm phút, binh lính đánh thuê đã bị bắn hạ đến trăm người.