Để Ba Ba Dạy Con Đánh Lộn

chương 20: cưới đường lâm đi, thần dương cung

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đường Lâm, nghe xong Mạn Thiên Âm nói xong câu vợ chồng, không biết tại sao trong lòng có một vệt đau nhức, từ lúc Dương Thần cứu một lần kia hình ảnh Dương Thần đã luôn tại trong suy nghĩ bản thân, nếu như Dương Thần không phải chồng Mạn Thiên Âm liệu mình có cơ hội không, từ trong miên man suy nghĩ trở ra, Lôi Kha đã vội cầm lấy dây chuyền.

"Đây hẳn là giả đi, ngươi tưởng Ngọc Long Serendibite là đá sỏi sao, ngươi cũng tùy tiệb mang ra tặng" Lôi Kha vẻ mặt không tin bộ dáng khinh bỉ nhìn Dương Thần.

Thanh niên bên dưới vội tiếp lời, Lôi Thiếu ngài nhầm, đây % là Ngọc Long Serendibite nhà ta là hội đấu giá người, cha ta càng là nhiều năm buôn bán đá quý, ta không thể nhìn nhầm, bất quá nhẫn kim cương của ngài có khả năng là giả...,"

"Hừ, ngươi là ai, ai cho phép ngươi ăn nói bậy bạ, còn dám nói nhẫn ta là giả, ngươi biết ta đặt mua từ nước ngoài về bao khó khăn sao mà nói giả".

"Lôi thiếu, ngài có vẻ nhầm, ở Đông Hải cha ngài có quyền, nhưng mà Ngân Hồ thương hội cũng không sợ, Nhẫn ngài là thật bât quá là kim cương nhân tạo không phải kim cương nguyên chất".

Cái gì, Ngân Hồ thương hội, ta nghe nói là toàn quốc lớn nhất thương hội tổ chức đấu giá ngầm, biết bao nhiêu tai to mặt lớn cũng tham gia.

Lôi Kha nghe đến Ngân Hồ thương hội cũng biến sắc, hiển nhiên biết, đối phương gọi mìn là Lôi Thiếu đã hoàn toàn nể mặt, âm thầm sợ hãi Lôi Kha mở giọng ngữ khí không như trước từ trên cao coi thường " Đã vậy huynh đệ có thể cho ta biết tại sao phân biệt kim cương sao".

"Tất nhiên, kim cương tự nhiên hoàn toàn vô cùng cứng rắn, kim cương nhân tạo hoàn toàn không khác biệt lắm, nhưng so với kim cương tự nhiên quá mức giòn yếu, không tin có thể cho vào máy ép thủy lực loại"

Nếu Kim cương tự nhiên mà nói, máy ép sẽ bị thủng một lỗ, kim cương nhân tạo sẽ vỡ nát bay tứ tung.

Dương Thần một bên âm thầm gật đầu, thanh niên này tính cách không sai.

"Không cần đến cái gì máy ép, ta thử liền tốt" nói một bên lại cầm nhẫn lên ngẹ nhàng bóp,

Tách..., một tiếng viên kim cương đính trên nhẫn vỡ ra thành bột rơi lả tả trên sàn nhà, tựa hồ không phải kim cương mà là thủy tinh đồng dạng.

Mọi người nhìn không thể tin được, đây là cái gì khí lực, vậy mà vỡ,. Thanh niên kia cũng trợn mắt hốc mồm.

Lôi Kha thì sắc mặt vô cùng tức giận, hiển nhiên không phải do kim cương vỡ, điểm ấy tiền Lôi Kha vẫn có thể tính, nhưng bản thân mất mặt phải tìm lại.

Đường Lâm tuy chấn kinh nhưng biết Dương Thần không phải người thường, tươi cười một tiếng cảm ơn, nhận lấy dây chuyền.

Dương Thần, thấy Đường Lâm nhận dây chuyền cũng vội đi xuống, không quên quay lại nói một câu, buổi tối mang ra nhìn, ta để một thứ rất nhanh sẽ nhận thấy.

Đường Lâm kinh ngạc vẫn gật gật đầu.

Lôi Kha và Trần Hào hai người nhìn nhau cảm thấy mất mặt đã đủ tranh thủ nối đuôi nhau đi về.

"Ba ba định cưới thêm Đường Lâm lão sư sao".

Câu nói mang theo thanh thuần ngây thơ, lại hấp dẫn vô số người, Mẹ nó một mình Mạn tổng chưa đủ sao, con gái xinh đẹp vậy chưa đủ sao, còn cho người ta sống không vậy.

Mạn Thiên Âm một bên khúc khích cười nhìn tiểu Tuyết.

Đường Lâm mặt đỏ bừng cúi đầu thấp xuống, bất quá vẫn muôn nghe Dương Thần trả lời.

"Chỉ là tặng quà thôi, sao lại muốn cưới đâu"

tiểu Tuyết, có chút không vui, còn tưởng cùng Lão sư một chỗ chơi đâu, hiển nhiên hài tử này sáng cùng Đường Lâm chơi không đủ muốn cùng một chỗ chơi mãi.

Đường Lâm nghe Dương Thần trả lời thất vọng, thở dài hiển nhiên không có khả năng, lại nghe.

"Với lại ngươi ta cũng còn không muốn lấy ta đâu, ta nhưng là có vợ cùng tiểu Tuyết nha" xoa đầu tiểu Tuyêt Dương Thần cưng chiều nói.

Đường Lâm muốn hét lên "Ta không ngại a," nhưng lại không đủ dũng khí cũng đành im lặng xuống.

Rất nhanh bữa tiệc tan xuống, mọi người ai về nhà nấy Mạn Thiên Âm chào hỏi vài câu, không khỏi trêu chọc lên Đường Lâm một câu, Nhà ta rộng phòng còn nhiều mà mỗi ba người ở cũng có chút cô đơn a Đường Lâm làm bà không, làm liền qua ở chung cho vui a."Đúng đúng Lão sư ở chung cho vui a" tiểu Tuyết phụ họa một câu.

Đường Lâm sững sờ, "cũng là thôi đi, ảnh hưởng sinh hoạt a haha"

Dương Thần một bên lắc đầu, mẹ con quá tinh nghịch điểm.

Bên ngoài thành thì một tòa cao ốc,Lôi ca chả nhẽ cứ tính như vậy, tên tiểu tử kia quá phách lối.

"Trần Hào ngươi thấy hắn phách lối sao, nói một câu hắn liền lười nói, nhìn đều lười nhác nhìn chính mình, điều tra rõ ràng thân phận trước, nếu không liền họa lâm đầu cũng không biết, lại nhìn nhẫn kim cương tuy là nhân tạo nhưng ngươi cảm thấy sức người có thể phá sao, hẳn là võ lâm cao thủ giang hồ đồn đại cổ võ tu người, với là tùy tiện xuất thủ cũng có vài tỉ ngươi nghĩ thân phận hội đơn giản".

Tùy đã quý gì kiến thức yếu nhớt, nhưng mà tâm cơ vô cùng đa đoan suy nghĩ thấu đáo, về khoản này Trần Hào đưa lên một ngón tay cái, âm thầm cấp một chứ phục cho Lôi Kha.

Bên cạnh khác một góc "Ngươi cảm thấy hắn sẽ là ai" Mở miệng là một cô gái vô cùng mĩ lệ nếu người khác nhìn chắc chắn sẽ không nhận biết, nếu Dương Thần hẳn là biết, bởi trong tiệc sinh nhật có một cô gái, ngồi một chỗ thưởng thức từ đầu đến cuối không nói một lời, mặt mũi như vậy hoàn toàn không thua kém Đường Lâm làm sao không ai để ý, hiển nhiên là nàng thủ đoạn che mắt.

"Theo lời tiểu thư kể, thực lực vậy mạnh, xuất thủ như vậy tiền,có hai khả năng.

-Một là con em ẩn thế gia tộc

-Hai là cổ võ thế gia.

Ẩn thế gia tộc tuy không màng việc đời nhưng mà tài phú đem ra hoàn toàn có thể dọa người chêt đi sống lại.

Cổ võ thế gia ta nghĩ không giống, cổ võ thế gia hoàn toàn nghèo rớt mồng tơi, một số còn làm bảo tiêu, thực lực mạnh mà nói liền an cư trên núi ở trong môn phái thu đệ tử, tiền kiếm cũng không nhiều"

"Có gia tộc nào họ Dương sao"Cô gái trẻ mang theo hứng thú hỏi.

Không để nàng thất vọng, Lão giả kia như nhớ tới điều gì trầm giọng nói "Có ẩn thế gia tộc Dương Gia một trong ẩn thế gia tộc, cùng Đường Gia bình khởi bình tọa, bất quá càng thần bí xưa này không có xuất ngại".

Hứ có chút thú vị, ngươi nói nghe một chút Dương Gia

"Là"

-Dương gia vô cùng thần bí sớm xuất hiện cách đây vài trăm năm, theo như lời đồn Dương gia chỉ là góc nhỏ, chủ yếu nhất là người xây dựng lên nó, còn là chủ của một cổ lão thế lực.

"Cái gì thế lực"

lão giả nhẹ nhàng phun ba chữ

"Thần Dương Cung".

"Thần Dương Cung?? Chưa nghe bao giờ"

Đối việc này lão giả cũng không cảm thấy bất ngờ, "Tiểu thư không biết cũng phải, khác với Đường Lâm tiểu thư ngài từ bé không hề ra ngoài liền một mực ở bên trong gia tộc luyện võ bât quá cũng không biết rằng còn nhiều nơi vẫn chưa cần biết, dù sao sau này cũng biết lão phu cũng liền nói một chút Dương Gia cùng Thần Dương Cung đi".

"Dương gia mọc lên cách đây vài chăm năm tiểu thư liền đã biết, Còn Thần Dương Cung, xưa nay không chiêu thu đệ tử công khai, cũng không ai biêt Thần Dương Cung ở đâu,

đệ tử Thần Dương Cung chủ yếu do Trưởng lão ra ngoài nhận thấy thiên phú cao mới nhận làm đệ tử mà mang đi Thần Dương Cung,

"Có gì đặc biệt đâu, cũng đơn giản vậy thôi, vậy theo ngươi đoàn hắn hẳn là Thần Dương Cung người đi".

"Cái này không dám xác định, nhưng có một chuyện đó là. Cung chủ Thần Dương Cung đến bây giờ vẫn chưa có chết, một mực sống vài trăm năm".

"Cái gì. Ngươi từ đâu nghe đến những thông tin này, với lại bí ẩn vậy làm sao ngươi biết".

"Tiểu thư, ngươi còn nhớ năm trước vị kia đến khách quý không,lần đó tiểu thư người được chỉ điểm luyện quyền, là Thần Dương Cung trưởng Lão đó nói".

"Hẳn là lừa bịp đi, con người làm sao sống hội hơn năm đâu, với lại hắn nếu đến tại sao không chiêu thu ta làm môn hạ đệ tử đâu".

Lão giả ngoài ý muốn, tiểu thư ta nói thật còn mong đừng giận " vị trưởng lão kia nói với gia chủ, tiểu thư thiên phú quá kém...

còn lừa bịp thì không có khả năng, Thần Dương Cung xưa nay chưa bao giờ gạt người, ngoài vị trí hạ lạc không thể nói ra, còn lại hỏi gì đều giải đáp, ngay cả hôm bay chơi cùng bao nhiêu mỹ nữ hay vài chuyện khác tất cả đều nói không có điểm giả dối, điều này mọi người ai cũng công nhận".

"Cái gì thiên phú kém, ta tuổi luyện luyện đến nội lực được không, mấy lão già kia có người nhanh tuổi vẫn chưa tu ra đâu".

"Tiểu thư, ta nghe nói cách đây năm Thần Dương Cung có thu qua một lần đệ tử, vị đệ tử kia tuổi liền vô ý phóng xuất nội lực làm bị thương cha mẹ mình, Trưởng lão đi qua thấy thiên phú cao nên nhận, vị chỉ điểm cho tiểu thư cũng chính là hắn".

"Người với người sao lại có dạng này đâu," thiểu nữ vẻ mặt tiếc hận nhanh chóng cùng vị lão giả biến mất.

Về đến nhà, tiểu Tuyết một bộ so khóc còn hài hước khuôn mặt nhìn Dương Thần,"ba ba liền không cưới thêm Đường Lâm lão sư sao, Đường Lâm lão sư nhưng thật thích ba ba đấy".

"Tuyết nhi a, con còn nói ta e rằng ra ngoài đường ở".

"Há không vấn đề gì, cưới thêm cũng tốt, Đường Lâm cũng là bạn học, xinh đẹp này, người lại rất tốt, tựa hồ với lão công có tình cảm đặc biệt nha",

"Cái này, nhưng ta lại không có cảm giác với cô ấy nha" Dương Thần cười khổ bất đắc dĩ đạo, nghĩ đến không phải bạo tẩu sao?? Ngẫm lại Dương Hạo cha hắn trước kia nạp thêm tiểu thiếp liền bị mẹ hắn đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, mới tha cho đồng ý, cuối cùng sau này đánh chết Dương Hạo cũng không dám cưới thêm.

Đằng này cả vợ và con gái ủng hộ cưới thêm, đây là cái gì lòng tốt.

"Không có cảm giác, người ta có cảm giác liền tốt, nghĩ đến Đường Lâm sau này phải gả cho ghê tởm nam nhân khác, nghĩ thôi đã thấy tội nghiệp Đường Lâm".

"Để ta suy nghĩ a, tùy duyên đi". Dương Thần không muốn nói về vấn đề này nữa.

Trong phòng ngủ Đường Lâm liên tục suy nghĩ đến khuôn mặt Dương Thần, bât giác cầm dây chuyền đeo trên cổ nhìn xem, bỗng, sợi dây chuyền một tia sáng đâm thẳng mi tâm, tràn vào não hải Đường Lâm là một bộ công pháp cùng cách thức tu luyện, đang bất ngờ về sau, Một giọng nói chuyền thẳng bên tai.

"Làm theo tu luyện chỗ tốt không thiếu".

Nhận ra giọng Dương Thần Đường Lâm tin tưởng xếp bằng làm theo. Không biết bao lâu Đường Lâm mở mắt mang theo kinh hỉ cùng mồ hôi nhễ nhại, âm thầm nghĩ, "sau này liệu ta có thể theo cước bộ ngươi cùng đứng một chỗ sao, hoặc là chỉ đi nhìn theo cũng được, cảm ơn ngươi."

Truyện Chữ Hay