Mới sáng sớm hắn cùng Minh Hồng hot boy thứ của trường cùng phóng chuếc xe đời mới nhất để đi học . Phan của tụi hắn đông khủng khiếp cứ ùn ùn kéo đến cứ ở đâu xuất hiện tụi hắn là lũ fan bu tới . Hắn đưa mắt nhìn liếc xung quanh nhưng kết quả thu được rằng hôm nay nó k đi học . Cắt đứt mạch suy nghĩ của gắn bằng một câu nói của hồng minh :" Tối nay đi bar nhé " - hắn gật đầu lia lịa .Cả ngày thiếu bóng nó lớp học chán nản kinh khủng > Cả ngày dài trôi qua ảm đạm chỉ chờ cho đến tối => Một trận chiến sinh tử sẽ diễn ra . giờ tối , nó diện một bộ quần áo màu đen bó sát kèm theo là đôi guốc đế cao màu đen nốt , mái tóc nâu hạt dẻ buông xoã che một phần khuôn mặt . Leo lên chiếc mui trần đen loáng lao vụt vào màn đên tối dưới ánh trăng rằm tới chỗ đã hẹn . Còn tụi hắn sao khi chuẩn bị gọn gẽ cùng phóng chiếc lamborghini trắng tới quán bar start thuộc quyền sở hữu của nhà thiếu gia họ phạm . Bọn hắn bước vào không khí im bặt k ai ns lời nào (t/g: hắn cũng là bang chủ nhưng k muốn tái xuất giang hồ ) . Chọn bàn trong góc khuất hắn cùng thằng bạn nhâm nhi ly chút rượi vang trong ánh nhạc đèn êm ái . Tại chỗ nó , bãi đất hoang đã hẹn gặp , gió rít và gào thét lên từng hồi lướt qua hàng cây , gió quật mạnh và màn đêm tối đen le lói bởi có ánh trăng lờ ngử ảo ảo. Nó bước xuống xe lấy danh hiệu là kẻ đứng đầu của thế giới ngầm bước tới trước mặt người đàn ông trẻ . Không hổ danh là người đứng đầu rất đúng giờ- một người đàn ông trẻ . Giọng nới khá quen thuộc , nó đã nghe ở đâu nhưng không tài nào nhớ nổi , trong tâm nó giờ đang trống rỗng và chuẩn bị đón nhận những điều thú vị sắp tới. Bắt đầu trận chiến chứ nhỉ- Nó lấy cây kiếm nhỏ và dài , súng . Số vũ khí còn lại chia đều cho các anh em trong bang . Nó lấy tay làm hiệu , tất thảy, bên giao chiến khung cảnh hỗn độn trong màn đêm u tối khẽ là cho con người ta có cảm giác ớn lạnh ; kẻ sống , người chết , mùi máu tanh nồng nặc, các loại vũ khí cùng hơi thuốc súng . Khuất sau rặng cậy cổ thụ mà khiến nó nãy giờ nó để ý ;chiếc xe BWW , ánh trắng sáng khiến nó thấy được người ngồi trong xe là một người phụ nữ. Thoáng chốc nụ cười mạn rợ của người đàn ông trẻ, ông ta rút súng bắn liên tiếp về phía nó đoạt lấy cơ hội ngàn vàng, giết nó . Phản ứng nó nhanh như cắt , né kịp các viên đạn nhưng còn viên duy nhất k né kịp , viên đạn xuyên vào lớp da thịt của nó tại cánh tay trái , dòng máu đỏ tươi trào ra nhỏ xuống đất thấm ướt ống tay áo . Dùng hết sức lực lấy đế giày làm điểm bật nó bật nhảy lên trên cao , tung cú đá vào bụnh tên đó ,ông thổ huyết quằn quại dưới đất . Nó xử lí xong , bất giác đúng vào tầm ngắm , viết đạn bật ra khỏi súng lao vào màn đêm tối , nó bị ăn thêm phát đạn nữa vào phần bả vai , máu chảy nhiều hơn nhưng k cầm được máu , mồ hôi túa ra như nước ,bỗng nó thấy mình như chìm vào thế giới mơ hồ của năm về trước , cái ngày nó gào thét vì mất mẹ , nó luôn miệng gọi :" mẹ ơi về với con mẹ ơi " . Nó đau , nó buồn , nó khóc thương thay cho nó , vì không còn mẹ nữa , ngay cả khi ngủ nó cũng mơ thấy mẹ , nó thiếu tình yêu thương của mẹ dành cho nó , trở về thực tại nó cảm nhận được tiếng giày cao gót của ai đó đang tiến về phía mình . Một giọng nói đầy độc địa :" không hổ danh là Nguyễn Hoàng Ngọc Băng ". Vừa có ai nhắn tới tên mình nó hé mở đôi mắt tưởng như sắp nhắm nghiền lại , trước mắt nó không phải ai xa lạ :" bà mẹ kế ". Nó hết sự kinh ngạc thấy sự xuất hiện vóin k có này ,bà liền cất lời khinh miệt nhìn nó :" trận chiến mới chỉ là sự khởi đầu cho cái gọi là bắt đầu thôi nhỉ !! Vừa nói bà tháo bỏ lớp mặt nạ đã gắn chặt lấy khuôn mặt hơn năm sống vs gia đình nó , khiến nó ngỡ ngàng ,trước mắt nó là coi gái trẻ , mái tóc màu bạch kim và đôi mắt đen láy nhưng sâu thẳm những j ác độc nhất , người con gái rất đẹp , "Ta phải nói rằng :" rất tiếc toàn bộ tài sản của nhà họ Nguyễn Hoàng đã thuộc về công ty DJ " đó chính là cái giá phải trả do việc xuất hiện ngươi người đã cản trở kế hoạch vĩ đại của ta ", còn cha của ngươi nữa , k biết lúc hiểu chuyện thì ntn nhỉ , buông thỏng lời nói kèm theo là nụ cười chua xót thương hại nó chăng . Nó như k tin vào lời ả nói, ngỡ ngàng vì mọi truyện : nó hỏi ; cha tôi đâu ông ấy sao rồi , ống ấy đâu - nó gào lên trong cơn tức giận tột độ nhưng đáp lại nó là ánh mắt đầy khinh bỉ. Bà nhếch miệng nói :" đột quỵ bệnh viện trung ương ". Ả ra kệng cho tên áo đen khiêng người đàn ông kia đi rồi lái xe phóng vào màn đêm tối . Một lần nữa , nó bị tổn thương , nó đau khi biết ba mk nó nấc lên từng hồi , thù hận một lần nữa đã lấp đầy con tim vốn trước kia trong sáng của nó , tự nhủ với lòng ; nó phải sống để trả thù , nó sống để đòi lại những j thuộc về nó .....