Hạ Minh Lam cười như không cười rót rượu cho Hàn Tâm Kỳ, bản thân mình tự nâng chén rượu nhướng mày khiêu khích Hàn Tâm Kỳ.
- "Ly này là mừng Hàn tổng từ phương xa trở về."
- "Ly này là chúc mừng chị có được thành công sau khi vứt bỏ tất cả mọi thứ".
Uống liền hai ly, Hạ Minh Lam cũng thấy trong lòng đầy chua xót, cứ mỗi khi nhớ lại chuyện Hàn Tâm Kỳ bỏ mình ra đi Hạ Minh Lam lại thấy tim mình như bị bóp nghẹn, bao đêm tại nơi ở quen thuộc Hạ Minh Lam một mình khóc ướt gối. Ban ngày vùi đầu vào công việc, làm một vị chủ tịch cao cao tại thượng nhưng mỗi khi có thời gian ngơi nghỉ, lòng lại đau khi nhớ về người cũ. Bây giờ Hàn Tâm Kỳ đang ở trước mặt, nhưng lại với cương vị hợp tác mà gặp mặt, Hàn Tâm Kỳ trở về cũng không tìm nàng. Đau lòng cái gì chứ. Hạ Minh Lam đầy uất ức.
- "Ly thứ ba này....", chưa kịp nói hết câu tay cầm ly rượu đã bị Hàn Tâm Kỳ nắm lấy.
- " Được rồi, ly thứ ba này tôi uống, mừng sự hợp tác của hai ta" Hàn Tâm Kỳ cướp ly rượu từ tay Hạ Minh Lam một hơi cạn sạch.
- " Hợp tác cái beep" Hạ Minh Lam thầm oán, chuyện quan trọng còn chưa nói xong.
- "Hình như tửu lượng khá lên nhiều rồi." Hàn Tâm Kỳ nhìn Hạ Minh Lam như sắp phùng má dận dỗi nhưng vẫn cố nhịn thì lại muốn cười. Giọng cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, như đang khen một đứa nhóc làm được việc hay.
Ayeda nhìn Hàn tổng của mình có chút cau mày, Vương Khiết thì bình tĩnh hơn nhiều, số trời đã định, loli đã trưởng thành biết số phận hôm nay sẽ được gặm cẩu lương nên rất hào hứng hóng chuyện. Lại nhìn sang Ayeda, Vương Khiết nghĩ thầm có thể là gãy rồi, gãy thật rồi, giới tính thẳng của nàng đang gãy rợp rợp với cái nhan sắc nữa tây nữa ta kia rồi.
- "Nếu mỗi ngày đều dùng rượu mới có thể đi ngủ, thì trong suốt hai năm, tự nhiên tửu lượng sẽ tốt hơn thôi". Hạ Minh Lam cười diễu cợt, lại uống thêm một ly.
Hàn Tâm Kỳ có chút thất thần, nhìn Hạ Minh Lam có chút đau xót, bản thân nàng những ngày tháng qua nhớ Hạ Minh Lam cũng không dễ dàng gì.
- " Được rồi, chúng ta bàn công việc đi." Hạ Minh Lam thấy Hàn Tâm Kỳ nhìn chằm chằm mình cũng không được tự nhiên lắm nên vội chuyển đề tài.
Hai bên thật sự nghiêm túc làm việc, phần lớn là Vương Khiết trình bày về các điều khoản của hai bên, quá trình đàm phán khá là đơn giản vì hai bên đã xác nhận sẽ hợp tác với nhau. Mục đích cuộc gặp này chỉ để xác nhận một lần nữa. Thật ra không cần hai vị đại nhân của hai công ty này đích thân ra mặt như vậy, hai cô thư ký cũng thầm nghĩ, thật ra họ cũng ăn ý với nhau đó chứ.
- "Hàn tổng, tôi có thể tò mò một chút được không?"
- "Hửm?"
- "Tại sao lại là mặt trời và ngôi sao? Trước nay chưa từng thấy ý tưởng cặp đôi lại là biểu tượng này" Vương Khiết loli thật sự hứng thú, xem qua bản demo sản phẩm sắp ra mắt thật sự rất đẹp nên rất hiếu kỳ.
Hàn Tâm Kỳ cười nhìn vào mắt Hạ Minh Lam giải thích, vẫn luôn không rời mắt khỏi nàng.
- "Thật ra có một người bạn cũ đã từng cho tôi ý nghĩ như vậy. Lúc đấy tôi chỉ cười em ấy đáng yêu, nhưng sau này xa nhau, mỗi ngày tôi đều nghĩ về câu chuyện ngốc nghếch đó, cảm thấy không tồi".
- "Vậy có tính là đạo phẩm không?" Hạ Minh Lam thốt ra câu này xong muốn tự vả vào mặt mình một cái, trời ơi đang nói ngốc nghếch gì vậy.
Hàn Tâm Kỳ biết đứa nhỏ nhà mình nổi giận rồi, cũng không thái độ gì. Thật muốn véo cái má kia, dù nó đã gầy hơn nhiều so với trước kia.
- "Yên tâm, đây là sản phẩm do tôi mất hai năm để thiết kế ra, đặc biệt dùng để tặng em ấy".
Hàn Tâm Kỳ cười, lại cười rất vui vẻ. Điều này làm Hạ Minh Lam nhìn rất chướng mắt, cười cái gì mà cười.
- "Hừ, sao chị biết đi lâu như vậy người ta vẫn chờ. Không chừng người đó sớm đã thích người khác" Giận quá mất khôn là đây, Hạ Minh Lam tìm lại chính mình, vẫn là đứa trẻ con trước mặt Hàn Tâm Kỳ. Lại rót một ly rượu nữa đưa đến trước mặt Hàn Tâm Kỳ.
Ayeda nhìn ly rượu đưa tới đôi mày càng nhíu chặt, định vươn tay đón lấy thay Hàn tổng mình nhưng Hàn Tâm Kỳ hiểu được liền đặt tay lên tay Ayeta vỗ vỗ tỏ ý không sao. Màn này lại bị Hạ Minh Lam thấy được. Chọc nàng càng tức giận hơn.
Hàn Tâm Kỳ đón lấy rượu Hạ Minh Lam đưa, uống một ly rồi lại một ly. Dạ dày có chút khó chịu. Trước kia vốn đã có bệnh, hai năm qua làm việc điên cuồng, giao tiếp thường xuyên, dạ dày của nàng sớm đã bị viêm nghiêm trọng. Ayeda vẫn luôn giúp nàng đỡ rượu bệnh tình mới khá hơn. Hôm nay uống một ly đã là tra tấn rồi, vậy mà Hàn Tâm Kỳ đã uống liên tiếp ba ly. Ayeda thật sự lo lắng. Cũng phát hiện điểm bất thường.
- "Tôi đi vệ sinh một lúc", Hàn Tâm Kỳ cố gắng tỏ ra bình thường với Hạ Minh Lam nhưng dạ dày nàng thực sự đang rất đau.
Hàn Tâm Kỳ đi được một lúc, Ayeda cũng xin phép đi vệ sinh, Ayeda lo lắng cho Hàn tổng của mình.
Thấy Hàn Tâm Kỳ đang ôm bụng nôn khan, Ayeda vội đến vuốt lưng Hàn Tâm Kỳ, muốn giúp nàng đỡ đau một chút.
- " Hôm nay chị không cần phải uống mà"
- "Không sao đâu..." Hàn Tâm Kỳ sắc mặt rất kém.
- "Có phải.. đó là người trong bức ảnh mà chị hay ngắm không?" Ayeda là người thông minh, cũng sớm hiểu ra vấn đề.
- "Ừm." Hàn Tâm Kỳ biết tâm tư của Ayeda, nhưng Ayeda vẫn luôn có chừng mực, Hàn Tâm Kỳ cũng rất xem trọng người thư ký này.
- "Chị uống chút thuốc đi"
Ayeda đúng là một thư ký chu đáo. Luôn mang thuốc dạ dày bên người, vừa nãy cũng tinh ý mang theo nước suối để cho Hàn Tâm Kỳ uống.
Ngoài này thấy hai người họ vẫn chưa ra, Hạ Minh Lam bắt đầu suy nghĩ đông tây. Tò mò nên cũng vào tolet. Vừa vào lại thấy một màn đặc sắc.
Ayeda đang ôm Hàn Tâm Kỳ, một tay quàng qua lưng, một tay quàng qua eo. Chói mắt. Hạ Minh Lam giận đùng đùng quay trở lại bàn ăn. Lửa giận nghi ngút, nếu có thể chuyển hóa sự tức giận thành lửa thì chắc Hạ Minh Lam có thể thiêu đốt cả thành phố. Tức giận!
Mà hai người ôm ấp kia lại không hề hay biết gì. Hàn Tâm Kỳ vừa rồi cơn đau ập tới đứng không vững, Ayeda chỉ vương tay đỡ nàng. Nếu nhìn kỹ thật sự rất bình thường.
Trở lại bàn ăn, nhìn sắc mặt Hạ Minh Lam không đúng cho lắm. Hàn Tâm Kỳ cũng không biết gì. Suốt quá trình đàm phán sau cùng với ký hợp đồng đều là Vương Khiết trình bày. Đến lúc mọi thứ xong xuôi. Hạ Minh Lam đột nhiên lên tiếng.
- "Hàn Tổng!"
Hàn Tâm Kỳ ngạc nhiên nhìn Hạ Minh Lam.
- "Còn một ly em nên kính chị. Chúc mừng chúng ta. Chính thức chia tay."
Một người nói, cả ba người sửng sờ.
- "Ngày đó em còn chưa kịp trả lời tin nhắn của chị. Bây giờ em trả lời. Được, em đồng ý chia tay."
Hàn Tâm Kỳ thật sự ngạc nhiên, không ngờ tiểu quỷ sẽ nói như vậy.
- "Về sau có gì có thể liên lạc với thư ký của em. Đi trước đây" Hạ Minh Lam nói xong liền đứng dậy xách túi rời đi. Giống như đang chạy trốn.
Ayeda và Vương Khiết nhìn sang Hàn Tâm Kỳ, Hàn Tâm Kỳ lại đang nhìn vào ly rượu Hạ Minh Lam vừa đặt xuống, đang suy nghĩ gì đó.
- "Hàn tổng, vậy chúng ta..." Vương Khiết ấp úng, tình hình có vẻ hơi khó xử, tiểu thư ký cũng toát mồ hôi hột.
- " Được rồi. Hợp tác vui vẻ. Cũng muộn rồi Ayeda đưa tiểu Vương về nhé"
- "Nhưng mà bụng chị..., để em đưa chị về thì hơn."
- "Không cần đâu, em đưa em ấy về giúp chị đi. Chị không sao".
Biết Hàn Tâm Kỳ đã ra quyết định thì khó lay chuyển được. Ayeda chỉ có thể nghe theo mà đưa Vương Khiết với ánh mắt đang chờ mong kia về nhà.