Hai tiểu hài còn lại nhất thời vui mừng, Dương Thiên lại vỗ gáy một cái, vui mừng nói:
- Là vãn bối đã sơ sót!
- Ba tiểu hài tử này với ta tính có chút sâu xa, tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu nhưng đối với Lâm mỗi vẫn cực kỳ trọng yếu, hi vọng Dương huynh về sau đối đãi cho tốt, nếu có cơ hội, Lâm mỗ chắc chắc sẽ trở lại thăm bọn họ.
Lâm Khiếu Đường khẽ vỗ nhẹ lên đầu Trương Nhạc Nhạc nói.
Dương Thiên liên tục gật đầu:
- Lâm tiền bối xin cứ yên tâm, cuộc đời này vãn bối cũng chỉ thu nhận ba hài đồng này làm đồ đệ, tuyệt không tiếp nhận thêm một người nào, vãn bối chắc chắc sẽ đối tốt với bọn họ!
- Được! Vậy Lâm mỗ liền cáo từ!
Lâm Khiếu Đường nói xong liền trực tiếp hóa thành một đạo tử mang kéo theo Mạc Côn và gã thanh niên họ Giang từ bên trong lầu các bay lên trời.
Triển Thanh Nhu lập tức đuổi theo, một tử một lam, hai đạo quang mang chợt lóe lên trong địa vực Dương Môn rồi sau đó liền biến mất không còn thấy nữa.
Rời khỏi Dương Môn, Lâm Khiếu Đường dọc theo phương bắc thẳng hướng tọa lạc của Tạo Linh Tông nhắm tới. Trước khi rời khỏi Chu Võ Quốc, Lâm Khiếu Đường liền muốn tới Tạo Linh Tông một chuyến, lời Kỳ Áo tuy không thể hoàn toàn tin tưởng nhưng ngược lại cũng không thể không tin.
Dọc theo đường đi Lâm Khiếu Đường có dừng lại ở một số nơi thu thập tin tức nên nghe được không ít tin đồn về bản thân mình, tuy vậy hắn cũng chỉ đạm nhiên cười, lời đồn thổi thông thường đều là chuyện thái quá lên.
Mà hiệu quả cuối cùng của lời đồn chính là tác dụng uy hiếp, bất quá chỉ ngắn trong thời gian hai tháng, tác dụng uy hiếp đã đạt được một mức độ Lâm Khiếu Đường khó có thể tưởng tượng được.
Tuy rằng Lâm Khiếu Đường dẫn theo hai người là thiếu tông chủ Thiên Khuê Tông và thiếu tông chủ Minh Quỷ Phủ, thế nhưng hai đại môn phái này cho tới nay vẫn phi thường tĩnh lặng tựa hồ như không biết hay là giả như không biết, cũng có thể cả hai bên đều nghĩ Lâm Khiếu Đường cũng sẽ không muốn làm thương hại hai người.Nói chung Lâm Khiếu Đường một đường bình ổn, nửa tháng thời gian sau liền tiến nhập địa phận nằm trong phạm vi thế lực Tạo Linh Tông tại Chu Võ Quốc.
Còn chưa tới Tạo Linh Tông, Lâm Khiếu Đường đã cảm ứng được khí nguyên ba động của Linh Dược Lão Tổ rồi lập tức truyền âm tới. Linh Dược Lão Tổ vừa nghe xong, lập tức tự mình đi ra nghênh tiếp.
Tại trước đại môn Tạo Linh Tông, Linh Dược Lão Tổ trực tiếp dẫn đón Lâm Khiếu Đường đi vào.
Đi được nửa đường, sau khi Lâm Khiếu Đường tự định giá liền quyết định để Triển Thanh Nhu mang theo Mạc Côn và gã thanh niên họ Giang tới một sơn cốc phi thường bí mật cách đó hơn ba trăm dặm nghỉ ngơi và hồi phục, còn chính mình một người tiến nhập Tạo Linh Tông.
Tạo Linh Tông không giống với Dương Môn, dù sao trên toàn bộ Chu Võ Quốc cũng được tính là một đại môn phái, nội môn có tới hơn mười lão quái vật địa vương giai tồn tại, đại tu sư cũng quá ba người, còn cụ thể số lượng bao nhiêu cũng khó xác định rõ được.
Bởi vậy Lâm Khiếu Đường phải vô cùng cẩn thận, mặc kệ Linh Dược Lão Tổ có bao nhiêu thành ý, việc chú ý phòng thân vẫn không thể lơ là.
Khi Linh Dược Lão Tổ thấy Lâm Khiếu Đường, trong lòng hơi chút kinh hãi, chỉ ngắn cách hai tháng thời gian, vị thanh niên trước mặt này tựa hồ lại có biến hóa không nhỏ, tuy rằng tu vi không tăng lên chút nào nhưng tựa hồ lại lĩnh ngộ tới một cảnh giới nào đó.
Linh Dược Lão Tổ có địa vị cực kỳ cao trong Tạo Linh Tông, cho dù ngày trước Linh Dược Lão Tổ chỉ có tu vi linh hồn giai cũng đã như vậy, hôm nay tu vi đã đạt tới trình độ đại tu sư, địa vị tự nhiên càng thêm tôn quý.
Có thể nói toàn bộ Tạo Linh Tông đều phải nhìn tới sắc mặt Linh Dược Lão Tổ, cho dù là mấy vị đại tu sư khác cũng đều tôn kính tới vị Linh Dược Lão Tổ này.
Dù sao bọn họ có thể có được ngày hôm nay không thể không nhắc tới công sức vị Linh Dược Lão Tổ này, huống hồ trong thời gian tới toàn bộ Tạo Linh Tông cũng cần phải trông cậy tới vị luyện đan sư này.
Linh Dược Lão Tổ dẫn Lâm Khiếu Đường tới Linh Dược Cung, chính là dải đất trung tâm của toàn bộ Tạo Linh Tông, nơi này so với hậu viện các đại gia tộc chốn nhân gian có điểm tương đồng, có rất nhiều biệt viện tổ hợp tạo thành, đồng thời cũng là nơi dành cho thượng tầng tu luyện giả trong môn phái dùng để nghỉ ngơi cũng như tu luyện.
Khi tiến vào một gian biệt viện, Linh Dược Lão Tổ khách khí nói:
- Lâm đ*o hữu đường xa ghé thăm, hôm nay trước cứ nghỉ ngơi một ngày, ngày mai liền tiếp tục thương thảo công việc luyện đan.
Lâm Khiếu Đường đạm nhiên nói:
- Không ngại!
Linh Dược Lão Tổ mỉm cười nói:
- Có muốn Văn mỗ an bài mấy lô đỉnh thượng giai giúp Lâm đ*o hữu nghỉ ngơi hay không?
Lâm Khiếu Đường không chút biểu tình nói:
- Không cần, Lâm mỗ đã quen một mình!
Linh Dược Lão Tổ lại có điểm ngoài ý muốn, nữ tu Tạo Linh Tông tại Chu Võ Quốc vốn nổi danh là những lô đỉnh tuyệt hảo, những lão quái vật từ các môn phái khác đến bái phỏng cơ hồ đều giống nhau, không ai cự tuyệt, đến ngay cả hơn một trăm năm trước lão gia hỏa Vũ Thái Đấu kia tới đây cũng không hề cự tuyệt, vậy mà vị Lâm đ*o hữu này tuổi đời tuy còn trẻ thế nhưng định lực lại hơn người.
- Tốt lắm, Văn mỗ không quấy rầy Lâm đ*o hữu thanh tu nữa, sau giờ ngọ ngày mai Văn mỗ sẽ trở lại!
Linh Dược Lão Tổ nói xong liền xoay người rời đi, thần sắc còn hơi chút gấp gáp, tựa hồ có đại sự gì đó cần nhanh chóng đi làm.
Đợi Linh Dược Lão Tổ vừa đi, Lâm Khiếu Đường cảm giác rất kỳ quái, vừa rồi một đường tới đây, toàn bộ Tạo Linh Tông tựa hồ có vẻ bề bộn nhiều việc, môn nhân chúng đệ tử đều bận bịu tối mày tối mặt, tựa hồ đang trù bị một chuyện gì đó.
Bất quá môn phái người ta có sự tình gì, hiển nhiên đối với Lâm Khiếu Đường không chút can hệ, sau một hồi âm thầm tra xét cũng không phát hiện có cái gì khả nghi, hơn mười con Tham Thị Thú phóng xuất ra cũng đều bình yên trở về.
Nếu không có âm mưu, Lâm Khiếu Đường cũng không tiếp tục suy nghĩ nhiều, đợi sau khi theo dõi Linh Dược Lão Tổ hoàn thành việc luyện đan sẽ lập tức quay trở về.
Lâm Khiếu Đường đã thật lâu không ở trong loại biệt viện như này, nhìn sàng tháp ngược lại có vẻ không quá quen, đành ngồi xếp bằng tĩnh tọa, rất nhanh đã tiến nhập trạng thái điều tức. Truyện Sắc Hiệp -
Màn đêm buông xuống, bên trong Tạo Linh Tông vẫn như cũ vang lên những tiếng động lớn, chúng môn nhân đệ tử mỗi người đều cật lực bố trí tại phần sân đại điện Tạo Linh Tông.
Đêm khuya, Lâm Khiếu Đường mở hai mắt, lần thứ hai lộ ra nguyên thức, cuối cùng cũng nhìn ra một điểm manh mối, tựa hồ toàn bộ Tạo Linh Tông đang chuẩn bị một điển lễ hội phi thường khổng lồ, tựa hồ giống như ngày trước chính mình nhận chức nguyên lão Thiên Hà Tông vậy.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, sau giờ ngọ Linh Dược Lão Tổ quả nhiên bị kích động chạy qua đây, hàn huyên với Lâm Khiếu Đường vài câu liền tiến vào chủ đề chính, sua đó lập tức dẫn Lâm Khiếu Đường tiến nhập vào trong một ngọn núi nằm sâu trong Tạo Linh Tông.
Bề ngoài ngọn núi này thoạt nhìn so với những ngọn núi bình thường không mấy khác biệt, chỉ có vẻ tương đối tang thương một ít, cảnh sắc cây cối cũng thêm vài phần cổ kính.
Bất quá trên sườn ngọn núi lại có một cửa động vô cùng bí mật, nguyên lai bên trong ngọn núi này chính là luyện đan thất của Linh Dược Lão Tổ.
Sau khi Lâm Khiếu Đường tiến nhập vào bên trong liền cảm thấy có chút kinh ngạc, nơi này không khác gì một đại điện thật lớn nằm trong núi, chỉ tính riêng dược viên đã có hơn mười cái, còn có tàng trữ thất, luyện đan thất vô cùng xa hoa.
Toàn bộ ngọn núi đều bị bao vây trong một kết trận thật lớn, chỗ duy nhất có thể tiến hành xuất nhập là nơi cửa động cũng được bày bố cấm chế phi thường kiên cố.
Nếu muốn từ bên trong mạnh mẽ đi ra, thật đúng là một chuyện vô cùng khó khăn, toàn bộ bên ngoài cổ phong hầu như không cảm giác được bất kỳ chút khí nguyên đặc thù này, thế nhưng ở bên trong khí nguyên cảm lại đậm đặc đến gần như có thể cô đọng, nhiệt độ so với bên ngoài cũng phải cao hơn một chút.
Lâm Khiếu Đường thăm dò được bên dưới ngọn cổ phong có một nguyên nhãn vô cùng lớn. Ngọn núi này trước kia hẳn là một núi lửa, nối thông với địa tâm chi hỏa.
Loại địa phương như thế này chính là nơi có điều kiện tốt nhất cho việc luyện đan!
Linh Dược Lão Tổ dẫn Lâm Khiếu Đường thẳng tới trung tâm đan thất, không gian bên trong còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng, ước chừng rộng tới hơn trăm trượng.
So với bố cục không gian phong bế của các loại phòng luyện đan trong tưởng tượng của Lâm Khiếu Đường hoàn toàn khác biệt.