Lâm Khiếu Đường lóe điện quang trong mắt nói:
- Tiền bối cho rằng gã đại hán mặt đen vừa rồi sẽ bỏ qua cho ta hay sao?
Kỳ Áo không cần suy nghĩ, thoải mái nói:
- Tất nhiên là không! Nếu là lão phu bị người khác đâm cho một đao như vậy thì chắc chắn không thể nào bỏ qua dễ dàng.
Lâm Khiếu Đường mỉm cười nói:
- Vậy là đúng rồi, cho dù ta không đi tìm hắn thì hắn cũng sẽ chủ động tới tìm ta, một mặt Thiên Ma Kính kia nhất định sẽ thu được, nếu như hắn không chủ động tới tìm thì vãn bối sẽ lưu lại cho hắn một mạng, thế nhưng hắn dám chủ động tìm tới thì vãn bối không những thu một mặt Thiên Ma Kính, mà tính mạng của hắn cũng không bỏ qua. Khối toái phiến thứ chín coi như lên núi đao xuống biển lửa thì vãn bối cũng tuyệt đối không buông tha.
Trong lòng Kỳ Áo thở phào nhẹ nhõm nói:
- Vậy là tốt rồi, vừa rồi làm ta sợ giật nảy mình.
Thiên Ma Kính lấy cái giá 12 vạn trung cấp nguyên thạch siêu cao mua bi, không ít tu luyện giả cấp cao đều lộ vẻ bất an trên mặt.
Hôm nay, tất cả mọi người tựa hồ đều có chuẩn bị mà đến, nếu như một lúc nữa xuất hiện thứ gì đó tốt thì hiên nhiên không tránh khỏi một phen ác đấu, giá cả các bảo vật so với bình thường tự nhiên cao hơn không ít.
Không ít tu luyện giả nhìn đấu giá hội Thiên Du Phường tổ chức cảm thấy sợ hãi không thôi, bởi vì mỗi một lần tới đoạn thời gian này, giá cả của các vật phẩm sẽ tăng lên không ít, bình thường căn bản không thể nào bán ra được nhiều như vậy.
Thế nhưng trong những đấu giá hội bình thường tuyệt đối không thể nào xuất hiện nhiều loại bảo bối tới như vậy, điều này cũng làm cho chúng tu luyện giả mất nhiều máu hơn nhưng vẫn kiên trì tới đấu giá hội cao cấp, chỉ có ở nơi này mới có xác suất tìm kiếm được vật mình muốn cao nhất.
Tìm kiếm thu mua tại các địa vương khác, có lúc mấy trăm năm cũng không nhất định mua được vật phẩm mà mình cần, nói trắng ra chính là dùng nguyên thạch để đi mua thời gian và công sức chờ đợi.
Trải qua màn tranh giá vừa rồi, chúng tu luyện giả đều yên tĩnh hơn không ít, hô giá cũng trở nên cẩn thận hơn nhiều, thời gian suy nghĩ cũng nhiều hơn, không ai muốn lần thứ hai trở thành kẻ coi tiền như cỏ rác, thứ đó cho dù tốt thì cũng không nên tiêu tốn giá cả cao hơn bình thường tới vài lần để mua.
Sự xuất hiện của Thiên Ma Kính đồng nghĩa với việc đấu giá hội tăng lên cấp độ mới, tất cả những vật phẩm phía sau đều là bảo bối quý hiếm.
Bất quá, so với Thiên Ma Kính thì vẫn kém hơn không ít, an bài như vậy chính là tác phong thường thấy của Thiên Du Phường, nhấc lên một vòng cạnh tranh hỏa bạo để chúng tu thích ứng, giá cả phía sau tự nhiên sẽ đề cao hơn không ít, thế nhưng giá cả so với Thiên Ma Kính như thế nào, người cạnh tranh báo giá hiểu ý tự động cân đối.
- Kiện phách phẩm thứ hai mươi tám, thổ võng tinh! Giá quy định 1000 trung cấp nguyên thạch!
Thanh âm ngọt ngào dễ nghe của Nạp Lan U vô luận là vang lên nhiều ít đều mang tới một loại cảm giác khác nhau, thủy chung hào hứng sục sôi.
- Lâm đại ca, rốt cuộc thì cũng đã tới vật phẩm của chúng ta bán ra rồi, không biết nó có thể bán được với cái gì nào?
Triển Thanh Nhu có chút hiếu kỳ nói. Đọc Truyện Online Tại Lâm Khiếu Đường cũng không quá mức chú ý, tài nguyên tu luyện của hắn hiện tại đã tạm đủ, có nhiều hơn nữa thì cũng vô dụng, có thể bán nhiều hơn đương nhiên là chuyện tốt nhưng không cần quá mức để ý, lần này lấy ra đưa cho Thiên Du Phường bán đấu giá cũng chỉ là vì muốn lấy ghế lô khách quý mà thôi.
- Thổ võng tinh là một loại tài liệu chế tạo pháp bảo phòng ngự không tồi, thế nhưng đối với loại tu luyện phương diện tấn công lại không có bao nhiêu tác dụng.
Lâm Khiếu Đường đáp lại.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, đã có người báo giá 4000 nguyên thạch. Đám nữ tử Thanh Phong Môn lúc này tỏa sáng hai mắt, không ngừng dùng nguyên thức để thăm dò thể tích của khối thổ vong tĩnh kia.
Nữ tử bạch y vừa rồi nói muốn giáo huấn Lâm Khiếu Đường kích động không thôi.
- Sư tỷ, độ thuần của khối thổ võng tinh này phi thường cao, là thổ võng tinh phẩm chất tốt nhất xích hỏa thổ võng tinh, nếu như có thể mua được, thì phòng ngự của chúng ty muội sẽ đề cao hơn mấy cấp độ, cho dù là gặp phải lão quái địa vương giai thì cũng có lực tự bảo vệ mình.
Hoàng Thiến khẽ gật đầu nói:
- Vật này xác thực không tồi, cố gắng cạnh tranh. 1 vạn!
Người của Thanh Phong Môn vừa mở miệng, giá cả lập tức tăng lên trên diện rộng, không ít tu luyện giả phía dưới đều âm thầm kêu khổ, nguyên bản tưởng rằng loại bảo bối này có thể dùng giá cả tương đối thấp để mua được, hiện tại xem ra không có khả năng nữa rồi.
- 1 vạn 2!
Báo giá của Hoàng Thiến còn chưa xong, một giọng nói già nua lại vang lên.
Chúng tu đều đưa ánh mắt chuyển sang một nam tử cường tráng mặt hồng mặc võ phục màu trắng trong ghế lô khách quý.
Người này chính là đại trưởng lão Cuồng Võ Môn Thường Bạch Sơn, đại tu sư địa vương giai hậu kỳ, một trong những nhân vật đỉnh cao nhất toàn Chu Võ Quốc.
Thường Bạch Sơn vừa mới báo ra cái giá này, một ít tu luyện giả vừa định cạnh tranh một phen lập tức buông tha, không tiếp tục tăng giá đối với thổ võng tinh.
Vị võ man này không ai nguyện ý đắc tội, người này nhìn qua mặt mũi thì có vẻ hiền lành, thế nhưng chính là một tiền bối cao nhân, nếu như người nào đó làm hắn khó chịu, sau này nhất định hắn sẽ ăn miếng trả miếng.
Ba mươi năm trước có một tiểu bối đại sư giai trong lúc vô ý đắc tội với hắn, kết quả là một môn phái nhỏ liên quan tới hắn chỉ trong một đêm biến mất không còn tung tích.
Hoàng Thiến nhướng mày, nói:
- 1 vạn 3!
- 1 vạn 5!
Con mắt chưa hề mở của Thường Bạch Sơn bỗng nhiên mở ra, nhịn không được nhìn thoáng qua Hoàng Thiến, nhìn như có ý tứ uy hiếp.
Thiên Du Phường tuyệt đối cấm động thủ tại bất cứ nơi nào, càng không cho phép tu luyện giả cường đại dựa thế bức ép thế nhưng dùng nhãn thần và khí thế hiển nhiên không thể nào ngăn lại được.
Cái liếc mắt này làm cho Hoàng Thiến lạnh toát lưng, nguyên bản còn có ý niệm tiếp tục tăng giá trong nháy mắt liền bị ngăn cản lại. Nữ tử bạch y đứng bên cạnh càng không thể khống chế run bắn lên, ngay cả nói cũng khó phát ra lời.
Trong lúc nhất thời bốn phía yên tĩnh lại, khí thế Thường Bạch Sơn tỏa ra đã nói rõ tất cả cho mọi người xung quanh, đừng tranh đoạt với hắn, bằng không tuyệt đối không tha.
- 2 vạn!
Bỗng nhiên đối diện Lâm Khiếu Đường truyền tới tiếng nói già nua, người báo giá mới chính là lão giả mặc áo bào màu trắng, đại nguyên lão Thái Tương Chân Nhân của Thiên Khuê Tông
Thường Bạch Sơn mở trừng hai mắt, nhìn Thái Tương Chân Nhân không có biện pháp nào, đối phương cũng là một đại tu sư giống hắn.
Mạc Côn ngồi bên cạnh có chút kỳ quái hỏi:
- Thái Tương Chân Nhân, ngươi đang có ý định gì vậy?
Thái Tương Chân Nhân có chút sảng khoái nói:
- Lão phu nhìn Thường lão đầu kia không vừa mắt, chỉ là nâng giá mà thôi.
Mạc Công bừng tỉnh mỉm cười, chuyện nâng giá như vậy quả thực rất thú vị, Thường lão đầu kia đối với khối thổ võng tinh này có vẻ như rất coi trọng.
- 2 vạn 5!
Thường Bạch Sơn bất thốt lên, nâng giá cả lên mức rất cao.
- 3 vạn!
Hứng thú chơi đùa của Mạc Côn nổi lên, cũng báo giá một cái giá kinh người.
Thái Tương Chân Nhân bên cạnh nhất thời cả kinh, muốn ngăn cản lại thì đã muộn mất rồi, nhìn thoáng qua vị thiếu chủ bên cạnh, trong lòng thầm thở dài, thiên phú tu luyện của người này không tồi, thế nhưng phương diện tâm tính lại kém rất nhiều, chung quy không thể thành được ngọc quý.
- Thiếu chủ, không thể a!
Thái Tương Chân Nhân rất bất đắc dĩ truyền âm nói.
- Vì sao?
Mạc Côn kỳ quái hỏi ngược lại.
Thái Tương Chân Nhân còn chưa giải thích, biểu tình khẩn trương trên mặt của Thường Bạch Sơn bỗng nhiên buông lỏng, cười to nói:
- Thiên Khuê Tông quả nhiên tài lực hùng hậu, lão phu cảm thấy không bằng! Vật này để cho các ngươi vậy! Ha ha ha…
Mạc Côn nhất thời có chút há hốc mồm, hắn báo giá vừa rồi chỉ là muốn nâng giá mà thôi, trong lòng căn bản không có dự định thu mua.
Thái Tương Chân Nhân bất đắc dĩ nói:
- Thiếu chủ, lão quái địa vương giai hậu kỳ ở đây đều đến với mục đích chính là vật phẩm đó, trước khi vật phẩm đó xuất hiện, bất luận là cạnh tranh vật phẩm nào khác cũng hầu như đều có mục đích muốn làm giảm thiếu túi tiền của đối thủ, cuối cùng khi vật phẩm ấy chính thức xuất hiện thì chính mình có lợi thế hơn một chút, tăng giá một lần chỉ là tương kế tựu kế mà thôi, đã có chút mạo hiểm rồi, tiếp tục nâng giá thì tám phần mười là do đối phương thiết kế bẫy rập!
Đám lão quái địa vương giai hậu kỳ dù thế nào đi nữa thì cũng là kẻ sống mấy trăm năm, mỗi một người đều là quái vật trong những quái vật, trí tuệ không phải là những tu luyện giả thông thường có thể so sánh được.
Dùng ba vạn nguyên thạch trung cấp để mua một khối thổ võng tinh làm cho Mạc Côn phẫn nộ không thôi, ánh mắt nhìn về phía Thường Bạch Sơn đã nhiều hơn một phần địch ý, nhưng Thường Bạch Sơn quả thực không để tiểu bối này vào mắt, uy thế phát ra, Mạc Côn đành phải chủ động thu hồi lại nhãn thần.
- Tiểu tử, ngươi phát tài rồi, cư nhiên bán được với cái già này, dám con cháu nhà rùa này tranh đấu với nhau, thực đúng là ấm đầu.
Kỳ Áo hét lớn.
Lúc này trong lòng Lâm Khiếu Đường cũng có chút hiếu kỳ, trước đó bởi vì thám thính Thái Tương Chân Nhân và Mạc Côn đối diện có chút kỳ lạ, biết kiện vật phẩm áp trục cuối cùng ngày hôm nay nhất định là bảo bối quý giá, hiện tại xem ra hầu hết đám tu luyện giả địa vương giai đều đến với mục đích cạnh tranh vật này rồi.
- Dương đạo hữu, không biết là vị lão giả tóc bạc mặt hồng kia là ai?
Lâm Khiếu Đường dùng bí thuật truyền âm nói.
Dương Thiên hầu như đã có thể kết luận được Lâm Khiếu Đường không phải là tu luyện giả Chu Võ Quốc, nhưng trong đó vô luận là ẩn chứa điều gì đi nữa thì cũng không có quan hệ gì với hắn, làm một tu luyện giả linh hồn giai, đối với chuyện của lão quái địa vương tốt nhất không nên dính líu tới.
- Đó là đại nguyên lão Cuồng Võ Môn Thường Bạch Sơn, danh hiệu Thiết Tí Ưng Vương!
Dương Thiên theo sự thực trả lời.
Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên có cảm giác người nào đó đang giám thị chính mình, từ khi tiến vào trong hội trường đã có rồi, chỉ là không phải rất rõ ràng, vừa rồi bỗng nhiên cảm thấy rõ ràng hơn nhiều, Lâm Khiếu Đường khẽ biến đổi, một đạo nguyên thức phát tán ra ngoài, chỉ chốc lát đã tìm được chỗ người đang dò xé