Chương : Âm Thầm Cho Nàng Bất Tử
Vân Vận đặt Bạch Tuyết lên giường , khi nãy y phục của sư muội chỉ mất trật tự xíu thui , mà giờ bên tay áo đã rớt xuống để lộ tuyết trắng da thịt . Vân Vận không khỏi miệng khô nóng nuốt ngụm nước miếng vành tai đều đỏ lên . Bạch Tuyết nhìn Vân Vận như vậy cử động không khỏi cười thầm đắc ý .
" Sư ............. sư ..................... muội ..................... ta nằm kế bên ngủ ngươi ngủ ngon ! " Vân Vận nói năng lắp bắp , nàng nhanh như Bạch Tuyết tiểu hồ ly còn nhanh hơn nàng .
Bạch Tuyết thấy Vân Vận chưa đánh mà đã muốn lui binh tay liền quàng lên cổ Vân Vận lôi kéo người kia xuống , khoảng cách môi chạm nhau không còn bao nhiêu . Nàng mị hoặc vuốt khuôn mặt ửng đỏ kia , môi kề sát vành tai Vân Vận kẽ thả khí , nàng cảm nhận người trên thân đang run lên . Nàng nhếch môi cười nhẹ tay vuốt ve khuôn mặt rồi xuống mũi tinh xảo kia sau liền dừng ngay cánh môi đỏ .
" Ta đẹp sao ? " giọng Bạch Tuyết khàn khàn mị hoặc nói
" Mỹ ! Rất mỹ ! " Vân Vận nghe Bạch Tuyết hỏi liền gật đầu miệng không ngừng nói ' Mỹ '
" Kia sư tỷ muốn ta sao ? " Bạch Tuyết thừa thắng xông lên không cho Vân Vận có cơ hội bỏ chạy vô động hồ ly mà còn muốn bỏ chạy nàng cũng không ăn chay .
' Muốn ta sao ' chữ này cứ lặp đi lặp lại không ngừng trong đầu của Vân Vận nàng không kịp suy nghĩ cái gì . Nàng nhìn dưới thân sư muội quả thực rất động lòng người , là trong thiên hạ vưu vật khó cầu . Vân Vận chìm trong suy nghĩ không có hoàn trả lời câu hỏi của Bạch Tuyết , khiến cho người kia nghiến răng dùng đến cách lúc trước được mấy chị em bạn dì trong hồ tộc chỉ dạy .
Bạch Tuyết cọ xát y phục vào Vân Vận khiến người kia y phục mất trật tự hổn loạn , còn nàng y phục đều rớt xuống hết tuyết trắng da thịt bại lộ dưới ánh trăng . Bạch Tuyết cười lạnh nghĩ thầm " còn không khiến ngươi động tình thì ta không làm hồ ly ! "
" Sư tỷ ! Chẳng lẽ ta không đẹp nên ngươi ghét bỏ Tuyết nhi sao ! " Bạch Tuyết âm thanh như chiếc lông vũ nhẹ rơi vào tai của Vân Vận khiến nàng mềm nhũn đánh mất khả năng suy nghĩ .
" Không có ! Ta nào dám ghét bỏ Tuyết nhi ! " Vân Vận lắc đầu lo hống người trong lòng mà không tiểu hồ ly kia đang tính kế với nàng .
" Vậy sao ta hỏi sư tỷ lại không trả lời ! " Bạch Tuyết chớp chớp mắt vô số tội nhìn Vân Vận
" Ta ................... ta không biết phải trả lời như thế nào ! " Vân Vận đỏ mặt ấp úng nói
" Hắc hắc là không biết nói hay là không biết làm ?! " Bạch Tuyết che miệng cười đôi mắt mị hoặc vừa nói vừa đánh giá thần sắc của Vân Vận
" Ngươi ........................ ngươi trêu chọc ta ............... ngô ! " Vân Vận nghe Bạch Tuyết cười liền biết mình bị người kia trêu đùa đang tính giáo huấn thì đôi môi nóng hổi phong kín nàng môi .
Chỉ là không bao lâu đôi môi kia liền buông ra nàng môi , khiến Vân Vận có chít luyến tiếc hơi ấm khi nãy , âm thanh của Bạch Tuyết bất ngờ vang lên " Đến mức như vậy rồi mà sư tỷ còn khong biết phải làm sao nữa thì ngươi ra ngoài ngủ được rồi a ~~~~~~~~~~ "
Vân Vận không nói chỉ nhìn Bạch Tuyết khuôn mặt , sau dời nhãn thần xuống bên dưới đang nửa che nửa hở tuyết trắng da thịt , cái gì cũng không muốn nghĩ , cứ mặc cho cảm xúc chi phối đi . Sư muội rất đẹp nàng muốn sư muội thuộc về nàng !
Vân Vận hôn từ trán xuống mũi , rồi hôn lên chiếc cằm tinh xảo rồi mới tiến lên đôi môi căng mịn gọi người cắn xé . cánh môi chạm nhau thời điểm , du͙ƈ vọиɠ điên cuồng trong người bùng cháy . Người truy ta chạy bên trong không biết là chiếc lưỡi của ai quấn lấy ai . Y phục trên cơ thể của Vân Vận đều bị Bạch Tuyết dùng đấu khí đánh nát , cả y phục của nàng cũng chẳng biết ở phương trời nào .
Cả hôn nhau đến trời đất quay cuồng , không khí loãng đi mới chịu buông nhau ra , Vân Vận nhìn Bạch Tuyết khuôn mặt ửng đỏ , đôi mắt có sương che phủ động tình bộ dạng thêm vào h phục đều không còn loã thể trước mặt nàng , nàng chỉ muốn khi dễ người kia thui . Đang tính khom người xuống thì Bạch Tuyết tay đã chặn trước ngực nàng khiến cho Vân Vận khó hiểu nhìn !
" Sư tỷ không cần khó hiểu ta đây có việc muốn cùng ngươi nói trước tránh sao này ngươi lại hiểu lầm ta ! " Bạch Tuyết nghiêm túc nhãn tình nhìn Vân Vận khiến cho Vân Vận phải đè nén hoả trong người mà khàn giọng nói " Nàng nói đi ! "
" Nếu ta không phải là người , sư tỷ ngươi có yêu ta không ? ó muốn cùng ta đi đến thiên trường địa cửu ? Ta biết ngươi sẽ rất khó hiểu ta cũng không biết giải thích với ngươi ra sao nhưng ta chắn chắn rằng mặc kệ ta sau này có hay không nhiều người nữ nhân khác ta vẫn sẽ luôn yêu thương sư tỷ ! Sẽ bảo vệ sư tỷ , cọng tóc cũng sẽ không để ngươi chịu thương tổn ! " Bạch Tuyết cẩn trọng trong từng câu nói nàng cần từ miệng Vân Vận xác định số việc trước khi làm việc đó .
" Vậy nàng không phải là người sao ? Nàng là Ma thú sao ? " Vân Vận trợn tròn mắt nhìn Bạch Tuyết , giờ nàng dường như nghĩ tới tại sao Tuyết nhi lại tu luyện nhanh đến như vậy , hoá ra sư muội của nàng không phải người !
" Sư tỷ sợ sao ? Chán ghét ta sao ? Nhưng ta so với Ma thú còn cao quý hơn nhiều đâu ! Hôm nay Tuyết nhi nói ra liền cũng đoán được sư tỷ không chấp nhận ta . Chỉ là ta không muốn gạt sư tỷ . Nếu sư tỷ nghĩ không muốn nhìn thấy ta , ta liền ly khai ngay đêm nay ! " Bạch Tuyết ưu thương nhãn tình nói
" Tuyết nhi nói bậy gì đó ! Ai cho phép nàng ly khai ta , mặc kệ nàng là người cũng được là cao quý Ma thú cũng được , chỉ cần Tuyết nhi là Tuyết nhi sư tỷ đều yêu ngươi . " Vân Vận ôm lấy Bạch Tuyết hôn lên đôi mắt xanh như biển đêm kia , thâm tình nói
" Vậy là được rồi ! Ta đêm nay đều cho sư tỷ ! Ngươi phải nhẹ tay nha ~~~~ nhân gia dù sao cũng là xử nữ ! " chiếm được câu trả lời từ Vân Vận , Bạch Tuyết không kiên nể gì mở miệng câu đầu nghe có lý bao nhiêu câu sau khiến người ta đỏ mặt bấy nhiêu . Nàng còn không ngừng nhấn mạnh chữ nhẹ !
Vân Vận bị nàng làm đỏ mặt tức giận cắn vào cổ của người kia , chỉ nghe phía trên người kia ' Ân ' tiếng thì dục hoả vừa đè nén lại bùng cháy dữ dội so với lần đầu còn mạnh hơn !
Vân Vận ở mọi nơi trên cơ thể Bạch Tuyết đều để lại dấu hôn ngân , trong miệng nàng tiểu hồng đậu bị trêu đùa đến cứng cả lên . Bạch Tuyết thở dốc , giờ nàng liền hiểu cái cảm giác của Huân Nhi cùng Thải Lân rồi . Thiệt khó chịu a ~~~~~~~~
" Sư tỷ ................................. Ân ............................. Hôn ta ! " Bạch Tuyết âm thanh như mèo kêu vang lên bên tai của Vân Vận khiến nàng phải buông ra vưu vật kia tiến lên hôn lấy người dưới thân cùng người đó đầu lưỡi triền miên .
Bạch Tuyết ánh mắt sáng lên , tay quàng qua ôm sát người Vân Vận , nàng bấm trên đầu ngón tay ra giọt máu , ở Vân Vận trên lưng vẽ ra loại bùa chú , theo lá bùa hoàn thành Bạch Tuyết sắc mặt liền trắng bệch . Mà Vân Vận cũng không hề biết chuyện gì xảy ra , chỉ thấy là bùa trên lưng Vân Vận phát ra ánh sáng đỏ rồi biến mất không dấu vết .
Bạch Tuyết thấy Huyết chú đã xong liền trong lòng thở phào nhẹ nhõm , này Huyết Chú chính là Phượng Tộc ấn chú , người ta nói Phượng Hoàng chết đi sống lại Dục hoả trùng sinh là chí cao pháp thuật không phải ai cũng biết , máu Phượng Hoàng có thể khiến người ta bất tử này là có thật . Mà máu của nàng không chỉ có Phượng Tộc mà còn có Hồ tộc là tối cao quý nhất , mỗi giọt đều là tinh hoa của thiên địa , là tu vi mấy ngàn năm của nàng . Mẫu thân từng nói cho nàng biết nếu muốn giúp người bất tử mà người không hay quỷ không biết chỉ có cách đó là dùng máu của nàng vẽ lên cơ thể người kia loại xa xưa ấn chú , đem máu của nàng hoà vào cơ thể người kia khiến cho người đó hệt như Phượng Hoàng , Dục hoả trùng sinh trở nên bất tử ! Nhưng làm vậy trong khoảng thời gian nàng sẽ rất yếu đây chính là tác dụng phụ của Huyết chú . Nàng biết sư tỷ là người không giống Huân nhi có Đấu Đế huyết mạch , cũng không có như Thải Lân là xà nhân tộc Yêu thú , cho nên tuổi thọ sẽ không cao nàng không tiếc giọt máu với sư tỷ . Bởi nàng thật lòng yêu người này ! Ta âm thầm để cho nàng bất tử !
" Ân ! Tuyết nhi ......................... Ta hảo nóng , có cái gì đó giống như đang đốt ta ! " Vân Vận buông ra Bạch Tuyết môi , thở dốc khó chịu nói . Không hiểu sao tự nhiên trong đan điền của nàng có cái gì đốt , cả cơ thể đều nóng đến khó chịu !
Đã bắt đầu rồi ! Bạch Tuyết nhìn tình trạng của Vân Vận đã biết Huyết chú bắt đầu thay đổi cơ thể sư tỷ , Dục hoả trùng sinh không chỉ bất tử mà còn khiến tu vi tăng tiến . Nhưng lại nóng đến thiêu cháy da thịt , xem ra nàng chính là liều thuốc cuối cùng giải đi cơn nóng này . Haizzzzzz tự mình nghĩ ngày mai chắc không xuống giường được !
" Nóng sao ? Như vậy sư tỷ còn nóng không ?! " Bạch Tuyết đem tay của Vân Vận đặt vào đôi tiểu bạch thỏ , môi ngậm lấy môi người kia mút nhẹ , ánh mắt nhu tình nhìn Vân Vận
" không .......................... Không nóng ! " Vân Vận dại ra nhìn Bạch Tuyết , tay rất không nghe lời xoa bóp người dưới thân song nhũ . Nàng cảm thấy Bạch Tuyết cơ thể rất lạnh có thể làm nàng hết nóng !
" Ân .............................. Kia muốn ta không ? " Bạch Tuyết ở Vân Vận tai thở dốc , thân ngâm cái nói
" Muốn ! Tuyết nhi gả cho sư tỷ ! Sư tỷ muốn phải ngươi ! " Vân Vận mắt đầy dục hoả như muốn thiêu đốt cả Bạch Tuyết , cơ thể nàng đang nóng lợi hại , lý trí như bị thiêu rụi !
" Hảo ! Cho ngươi ! Ta cũng gả cho ngươi ! " Bạch Tuyết thâm tình đáp môi chủ động hôn lên đôi môi nóng kia , kẽ luồng lưỡi vào cùng người dây dưa !
Ánh trăng chiếu rọi , cổ thân thể tuyệt mỹ quấn chặt lấy nhau , trong phòng tràn ra tiếng thân ngâm cùng thở dốc . Đêm nay là đêm dài !
P/S : lạc lạc cạn máu rồi viết mà máu mũi tuôn ào ào ! Ai cấp máu cho ta a~~~~~