Chương : Trở Về Vân Lam Tông . Mới gặp Nạp Lan Yên Nhiên
" Tướng Công..................................." Thải Lân không biết làm sao an ủi Bạch Tuyết liền đem nàng ôm vào lòng . Người kia trong lòng nàng khóc lớn , uỷ khất mà khóc , đau lòng mà khóc . Nàng đột nhiên cảm thấy Vân Vận thật đáng ghét sao không chịu nghe tướng công giải thích mà lại đánh tướng công của nàng chứ . Nếu không phải người kia là sư tỷ cũng là người tướng công yêu nàng đã gϊếŧ Vân Vận lâu rồi !
" Lân Nhi nàng ấy sao không chịu nghe ta giải thích ! Sao lại đánh ta ! Sao sư tỷ lại đánh ta có phải nàng hết thương Tuyết Nhi rồi không !!!!! " Bạch Tuyết như đứa trẻ ôm lấy Thải Lân như ôm khúc gỗ cứu sinh mà khóc lớn .
" Không đâu Tuyết Nhi rất ngoan sư tỷ của nàng chỉ là giận đôi xúi thui ! Đợi sư tỷ hết giận rồi chúng ta đi năn nỉ thế nào ! " Thải Lân bỏ đi vẻ tôn nghiêm của mình , ôn nhu hống hống Bạch Tuyết để nàng không khóc nữa . Nàng , Vân Vận đều là rất yêu người này , người này là ma chướng lớn nhất của các nàng , nàng biết Vân Vận đánh Bạch Tuyết thì lòng nàng ta chắc vì đã vui , đã không đau .
" Thật không ! " Bạch Tuyết mặt mũi lắm lem nước mắt nào ai nhìn ra đây là người mà khiến cho Gia Mã Đế Quốc kinh động tuổi năm đó nổi danh Đấu Hoàng Vân Tuyết , càng không ai nhìn ra đây là người khiến cho Già Nam Học Viện trên dưới điên đảo . Dù nàng cường đại ra sao , huyết mạch cao quý thế nào thì cũng chỉ là tiểu cô nương mà thui .
" Thật ! " Thải Lân gật đầu mỉm cười nhưng mà nàng biết muốn Vân Vận tha thứ Bạch Tuyết là chuyện vô cùng khó khăn .
" Ta cũng nghĩ vậy ! Ta sẽ cố gắng giải thích với sư tỷ ! " Bạch Tuyết xoa mắt hít mũi , nghẹn ngào nói .
" Ân ! Như vậy chúng ta vào trong lâu đài đi để ta thiếp thân xem vết thương của nàng a ~~~ " Thải Lân mỉm cười đem Bạch Tuyết ôm trong lòng bay trở về lâu đài .
Mà bên kia Vân Vận lòng đều rối bời đau lòng , áy náy , thương tâm , hận ý , ngũ loại tạp vị thứ gì cũng đều có . Nàng hận Bạch Tuyết không giữ lời nhưng lại đau lòng , lo lắng vết thương của nàng . Áy náy không biết bản thân có ra tay nặng không ? Muốn quay lại nhưng không biết phải đối diện như thế nào ? Nàng đường bay về Vân Lam Tông cái gì cũng đều không nói , không hỏi tới , trở về phòng liền giam bản thân trong đó ! Mãi cho đến khi có người thông báo sư phụ nàng Vân Sơn xuất quan , gọi nàng tới phòng khách có việc nghị luận ! Nàng mới lặng lẽ lau đi nước mắt khôi phục bộ dáng lãnh đạm , bước tới phòng khách .
Bạch Tuyết được Thải Lân bế vào phòng đem nàng đặt xuống giường thay nàng kiểm tra thân thể . Hoàn hảo phát hiện ngoài vết bầm nhỏ nhỏ xinh xinh trên lưng thì không có bị rụng miếng xương nào ! Đem thuốc bôi vào vết thương , đem y phục mặc lại chỉnh tề cho Bạch Tuyết giờ nàng mới phát hiện tiểu tướng công của nàng như còn mèo nhỏ thụ thương nằm im chổ gì cũng không nói , vẻ mặt thương cảm , đáng yêu , nếu Vân Vận mà thấy Bạch Tuyết như vậy thì khí cũng bị nàng bây giờ làm bay mất !
" Tướng công a ~~~~~~~~~~~~ ngươi cứ như vậy hoài nhân gia đau lòng chết mất ! " Thải Lân vừa nói vừa dùng khuôn mặt mình dụi dụi vào mặt của Bạch Tuyết . Nhưng Bạch Tuyết mắt mù tai điếc không nói lời liền trực tiếp hoá thành tiểu bạch hổ nhỏ nằm cuộn mình lại .
Thải Lân nhìn nàng như vậy thở dài lấy chăn đắp cho nàng , sau đó hôn lên trán tiểu bạch hồ rồi nhẹ nhàng ly khai . Xem ra lần này Bạch Tuyết thụ thương trái tim không nhẹ . Muốn tìm người gỡ ra rắc rối này cần tìm người gây ra hậu quả !
Thải Lân vừa ly khai , nằm trên giường Tiểu Bạch Hồ mở mắt , giọt nước mắt từ đôi mắt màu xanh như biển đêm kia chảy xuống .
Vân Vận ta muốn bắt ngươi làm sao đây !!!!!!
Không biết qua bao lâu , trên trời người với đôi cánh đỏ rực như lửa đang lao về phía trước mà theo phương hướng của người kia chính là hướng tới Vân Lam Tông chổ .
Mà ở trong lâu đài Thải Lân đang vuốt con hạc giấy phía sau nàng là Nguyệt Mị lên tiếng hỏi " Nữ Vương Bệ Hạ , này Vương Hậu là bỏ đi đâu ! "
" Nàng...............nàng đi kiếm sư tỷ của nàng đâu ! Dù sao thì ta cũng không muốn ép buộc nàng ở cạnh bên ta chỉ cần lòng nàng luôn có ta là đủ ! " Thải Lân nhẹ nhàng mỉm cười tay cầm không buông con hạc giấy .
Mới nãy khi vào phòng nàng liền chỉ thấy con hạc trên giường mà không thấy dấu tích của người kia đâu ! Không cần nghĩ nàng cũng biết người kia là đi kiếm sư tỷ của nàng . Nhặt lên con hạc giấy liền từ trong con hạc vang lên âm thanh của Bạch Tuyết !
" Lân Nhi ! Đây là con hạc giấy truyền âm cũng là hình nhân giống hệt ta nhưng thực lực so với ta thấp rất nhiều , ta cần phải quay về Vân Lam Tông ! Đi không từ biệt là Bạch Tuyết lỗi , ta sẽ nhanh về tạ lỗi với ngươi . Có chuyện gì xảy ra chỉ cần cầm con hạc này lên nói ta tự khắc sẽ nghe được trong thời gian sớm nhất quay về cứu nàng . Nàng , Vân Vận , Huân Nhi đều là ta tối yêu nhất người tuyệt không để các nàng có chuyện gì ! Mời tin tưởng tình yêu của ta dành cho nàng ! Thải Lân ta Bạch Tuyết yêu nàng ! "
Thải Lân mỉm cười đem hạc giấy ôm vào lòng miệng thì thầm " Ngốc tướng công ta cũng yêu ngươi ! Chỉ có ngươi người ! "
Bạch Tuyết lúc này mặt bạch y từ trên không trung đáp xuống , thủ vệ Vân Lam Tông thấy có người tới liền chặn lại " Ngươi là ai ? "
" Các ngươi đuôi sao ? Ta chính là các ngươi Vân Vận Tông chủ sư muội Vân Tuyết ! Khôn hồn tránh ra bổn toạ tâm trạng không vui , đừng chọc tức bổn toạ ! " Bạch Tuyết lạnh lùng nói mắt cũng không liếc tên thủ vệ mà bước vào Vân Lam Tông .
" Ngạch ! Ngươi nói xem nàng thật là thiếu tông chủ sao ? Mấy năm qua chưa hề ai gặp vị thiếu tông chủ này ta còn nghĩ nàng chết đâu ? " một tên thủ vệ thầm thì với tên còn lại
" Suỵt ! Ngươi muốn mất mạng hả ? Nàng thật là thiếu tông chủ Vân Tuyết đó . Là năm đó nổi danh trong lịch sử đấu khí đại lục trẻ tuổi nhất Đấu Hoàng Vân Tuyết ! " Tên còn lại liếc mắt tên thủ vệ kia nói
" Sao ngươi biết ? Chẳng lẽ ngươi nhìn thấy thiếu tông chủ ! "
" Điên ! Ta sao mà nhìn thấy qua dung mạo của nàng ! "
" Vậy sao ngươi biết ? "
" Ta nghe người ta nói ! "
" Nói gì ? "
" Nói rằng thiếu tông chủ dung mạo khuynh quốc khuynh thành , tựa nhiên tiên nữ , sở hữu đôi mắt màu xanh như biển đêm , mái tóc dài màu trắng có thêm vài nhúm thất sắc . Mà người kia y như lời kể không khác chổ nào ! Còn không phải thiếu tông chủ thì là ai ! "
" Ngươi nói cũng phải ! Huynh đệ ngươi coi như cứu ta mạng . "
Cả tên thủ vệ xầm xì to nhỏ đều lọt vào tai Bạch Tuyết không sót chữ nào nhưng nàng không quan tâm , chuyện nàng quan tâm giờ là khi gặp sư tỷ cần phải ăn nói ra sao để sư tỷ không giận nàng nữa . Cho dù bị đánh thêm vài cái nàng cũng chịu chỉ cần sư tỷ tha thứ và chịu nghe nàng giải thích là được !
Chuẩn bị bước vào đại sảnh thì nàng nghe có âm thanh cãi nhau , liền hiếu kỳ đi tới xem là có chuyện gì . Nàng liền thấy hồng y thiếu nữ dung mạo xinh đẹp , mang theo vài nét kiêu ngạo khí chất đang bị đám người vây lấy . Nhìn thiếu nữ kia rất quen nghĩ nghĩ hồi nàng liền nhận ra thiếu nữ kia chính là Nạp Lan Yên Nhiên tiểu sư điệp đã lâu không thấy của nàng . Nhìn người kia trổ mã trở nên thành thục xinh đẹp nàng cũng vui mừng thay , mà thui bỏ qua đi , nàng cần phải đi lại xem ai dám chọc ghẹo tiểu nha đầu kia .
" Chuyện gì xảy ra ? " Bạch Tuyết âm thanh mang theo lạnh lùng uy nghiêm , làm thiếu tông chủ nàng cũng không thể mất thể diện a ~ cần tạo khí thế chút chút
" Ngươi là..................................." Nghe âm thanh Nạp Lan Yên Nhiên cùng đám người đang vây lấy nàng cũng nhìn xem , nhưng chung quy bọn họ đều không có nhận ra Bạch Tuyết , riêng Nạp Lan Yên Nhiên thì cảm thấy người này có chút quen thuộc , mái tóc màu trắng thêm vài sợi thất sắc , ăn mặc bạch y , cùng khuôn mặt không ai bì được .
Dường như nhận ra là ai Nạp Lan Yên Nhiên cũng không khỏi há mồm lắp bắp " Ngươi..........ngươi là........sư thúc Vân Tuyết . "
" Nga ~ ta còn tưởng Yên Nhiên sẽ không nhận ra sư thúc nữa chứ ! " Bạch Tuyết mang chút tinh nghịch thường ngày cười nói
" Ô ô ô..............................sư thúc.......................sao bây giờ ngươi mới về . Có biết mấy năm qua ta cùng sư phụ đều rất nhớ ngươi không ? Ngươi không ở ai cũng ăn hiếp ta hết ! "Nạp Lan Yên Nhiên bổ nhào vào lòng ngực của Bạch Tuyết ủy khuất khóc , còn không quên kiện cáo những kẻ ăn hiếp nàng .
Mà cũng phải khi Bạch Tuyết còn ở Vân Lam Tông , nàng luôn bảo vệ Nạp Lan Yên Nhiên kể cả Vân Lăng cũng không dám đắc tội tiểu sư điệp này . Khi nàng đi , Vân Vận lo chuyện trong Tông Môn nên rất ít khi để mắt tới Nạp Lan Yên Nhiên làm cho nàng mất đi chổ dựa thành ra Vân Lăng cùng vài trưởng lão khác cũng khi dễ nàng không ít .
" Ngoan ~ là sư thúc lỗi . Sư thúc trở về nhất định sẽ trừng phạt những ai ăn hiếp Yên Nhiên chịu không ? " Bạch Tuyết sủng nịnh vỗ đầu Nạp Lan Yên Nhiên không quên trừng mắt nhìn những kẻ phía sau nàng , khiến cho bọn họ run rẩy đầu cũng không dám ngẩn .
" Chịu ! Sư thúc ngươi hứa rồi đó nha ! " Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt ửng đỏ từ trong lòng ngực của Bạch Tuyết rời ra , tuy luyến tiếc mùi hương trên người sư thúc nhưng nàng biết người sư thúc yêu là sư phụ của nàng chứ không phải nàng . Đau lòng nhưng cũng vui mừng vì sư thúc cuối cùng cũng trở về rồi .
P/S : cầu m.n choa vote ạ . Để Lạc Lạc có thêm sức chiến đấu . Mà ai muốn Tuyết tỷ làm thụ hông nè , càng nhiều lá phiếu thì Lạc sẽ để cho Tuyết tỷ làm thụ