Nana đưa tay phải vẽ ra hình vòng cung, Điệp Thần trượng đã nắm trong tay, dưới chân sáng lên vòng tròn ánh sáng biểu thị cô đã sẵn sàng thi triển hồn kĩ.
Đại sư chăm chú nhìn không rời mắt sợ sẽ bỏ sót mất đi chi tiết nhỏ nào, lấy từ trong giới tử ra một cuốn sách dày nặng đã sờn gáy, hắn nhanh chóng vẽ vẽ viết viết vào trong vở, chính là hình dáng của Điệp Thần trượng. Vẽ xong, hắn nói với Nana:
"Ngươi có thể đem đặc điểm vũ hồn của ngươi nói rõ cho ta hay không? Ta biết bí mật vũ hồn đối với một số người mà nói là rất quan trọng nhưng đã nhiều năm ta mới phát hiện được vũ hồn biến dị khiến ta thích thú, nếu ngươi cảm thấy không muốn thì không sao, ta tôn trọng ngươi."
"Đại sư ngài đừng nói như vậy, ngài là thầy của Đường Tam em dĩ nhiên tin tưởng ngài, hơn nữa nếu em đoán không nhầm, sau này ngài sẽ ở lại đây dạy học đi. Vậy thì ngài cũng chính là thầy của em rồi, có gì phải bí mật chứ!"
Nghe Nana, thầy trò Đường Tam liền cảm thấy rất thoải mái vui vẻ, hảo cảm đối với nha đầu này tăng nhiều.
"Vũ hồn của em Điệp Thần trượng thuộc hệ trị liệu, hồn kĩ thứ nhất là Tuyệt Đối Trị Liệu, tiêu hao ít hồn lực, ngay lập tức có thể điều trị tất cả các vấn đề hồn sư gặp phải bao gồm bị thương tinh thần và độc tố, thời gian tái sử dụng không tới giây. Tuy nhiên cũng có vài nhược điểm, em bây giờ hồn lực mới cấp , trị liệu từng người một thì không sao nhưng nếu đồng thời sử dụng cho đoàn thể thì hiệu quả cũng không cao, ngược lại sẽ bị suy yếu và không thể tiếp tục trị liệu cho tới khi hồi đủ hồn lực." (Nhớ tới lần ở rừng Tinh Đấu, Nana nhân lúc hỗn loạn mà mạo hiểm phóng xuất tất cả hồn lực lên trị liệu hoàn toàn đồng thời cho tám người vẫn là quá sức, vì thế sau đó cũng không tiếp tục sử dụng nữa)
Vừa nghe vừa viết, đại sư cũng cảm thán, không trị liệu được đoàn thể vì giờ nó còn yếu, vậy lúc nó , cấp và cao hơn nữa thì sao? Thật mạnh mẽ năng lực trị liệu.
"Hồn kĩ thứ hai lại không liên quan đến trị liệu mà là Tinh Thần Tập Kích, tiêu hao tương đối lớn, như giờ em chỉ có thể sử dụng tối đa hai lần. Ưu điểm là không ngoại trừ cấp bậc bao nhiêu nó cũng tuyệt đối có tác dụng, nhược điểm khá đau đầu đó là phải nhìn vào mắt đối thủ nếu không sẽ không có hiệu lực."
"Ừm, cũng không tệ. Vũ hồn thứ hai ngươi đã thêm hồn hoàn rồi?"
Biết ngay kiểu gì cũng hỏi câu này mà, nâng tay trái, một vài dây leo điểm những nụ hoa bé xíu vung vẩy trong lòng bàn tay, Nana thản nhiên mà đáp:
"Vẫn chưa, đại sư. Hoa Bộc trận là kĩ năng thiên phú của Linh Lan hoa, độc tố mạnh không có cách giải trừ quyền trượng của em, bản thân nó rất linh hoạt nhưng nhược điểm là nếu đối thủ trên cấp phóng ra hồn lực hộ thân sẽ cản lại được, em vẫn chưa tìm được hồn thú thích hợp để dung hợp cho nó."
"Rất tốt, vấn đề nhược điểm sau này ngươi tấn cấp sẽ không thành vấn đề, nhưng ngươi lại có ưu điểm khác chính là không ai có thể cảm nhận được hồn lực của ngươi, tấn công bất ngờ là có thể." Bỏ lại cuốn sách vào trong giới tử, đại sư đứng lên.
"Ngươi không cần vội tìm hồn hoàn cho vũ hồn thứ hai, ta cũng khuyên ngươi ít sử dụng nó, đỡ gây chú ý."
"Vâng, đại sư."
"Đường Tam, phóng thích song sinh vũ hồn của ngươi đi."
Đứng trong góc tưởng mình bị bỏ quên Đường Tam, đi ra giữa phòng phóng thích vũ hồn bản thân, tay phải là Lam Ngân Thảo, tay trái là một cây chùy toàn thân màu đen tỏa ra hung lệ khí - Hạo Thiên chùy, khí vũ hồn mạnh nhất đại lục.
Thấy thế, Nana vô cùng kinh ngạc, không phải vì giờ mới biết Đường Tam có song sinh vũ hồn mà là vì đại sư cố ý để cho cô thấy, phải biết rằng song sinh vũ hồn cực kì hiếm và hầu như đếm được trên đầu một bàn tay, một khi xuất hiện sẽ dẫn đến vạn chúng chú mục, hiện giờ số người thấy đến vũ hồn thứ hai của Đường Tam cũng chỉ có bốn người. Tuy nhiên, phản ứng của Nana trong mắt đại sư cùng Đường Tam là vô cùng hợp lí.
"Tiểu Tam cũng là song sinh vũ hồn, vũ hồn thứ hai là Hạo Thiên chùy ngươi hẳn là nghe qua. Hai ngươi không được phép thêm hồn hoàn cho vũ hồn thứ hai của mình, vì ta muốn các ngươi tu luyện vũ hồn thứ nhất tăng cấp cao hơn, giới hạn niên hạn hồn hoàn sẽ không thể ảnh hưởng các ngươi dung nạp thậm chí là mạnh mẽ hồn thú vạn năm cho hồn kĩ thứ nhất. Ngươi minh bạch sao? Nana."
"Đã rõ, đại sư."
"Được rồi, các ngươi trở về đi." Đại sư xua tay ý bảo hai người thối lui.
Về đến kí túc xá cũng là tới bữa trưa, tìm đến phòng ăn, vừa bước vào cửa đã nghe bên trong truyền ra âm thanh náo nhiệt.
"A, Tam ca, bát muội trở về rồi!"
Tiểu Vũ nhảy vù tới nắm tay Đường Tam.
"Bát muội?" Nana thắc mắc.
"Đúng vậy nha, vừa rồi bọn ta đã bàn xong, Đới lão đại lớn nhất rồi, tiếp đến Áo Tư Ca là nhị ca, Tam ca của ta đây, Hồng Tuấn tứ ca, ta cùng Vinh Vinh và Trúc Thanh hơn kém nhau mấy tháng, ta là tỷ tỷ, ngươi gọi ta Tiểu Vũ tỷ cũng được, Vinh Vinh rồi tới Trúc Thanh. Ngươi tới muộn nhất, cũng lùn nhất nên ngươi chính là bát muội!"
Lùn! Ha ha ha đau lòng a. Vốn trong gia đình trước kia Nana là chị cả, giờ đùng cái biến thành em út, không khỏi có chút buồn cười.
Làm bộ ôm quyền, Nana cười rạng rỡ nói:
"Vậy bát muội từ nay về sau xin các caca tỷ tỷ chỉ giáo!"
"Được lắm, từ nay về sau ai bắt nạt bát muội, cứ gọi lão đại ta xử đẹp nó."
"Haha bát muội, lại ngồi gần với tứ ca nào."
"Phải phải, tiểu hồ ly mau lại đây! Chúng ta ăn cơm."
Tiểu hồ ly! là nhớ đến lúc đầu ta mới tới sao, haha. Lòng tràn đầy ấm áp, Nana đi tới ngồi vào bàn, cùng mọi người vui vẻ ăn cơm.