Long Thần rải bước chân tiến vào Sát Lục Chi Đô. Đảo mắt nhìn quanh, Sát Lục Chi Đô bị bao phủ bởi một tông màu âm trầm và nặng nề. Gạch xây tường thành bao màu đen đục ngầu, càng đi sâu vào trong thì gạch lại mang màu tím đen quỉ dị. Ánh sáng ở nơi này không chói mắt, thậm chí mang theo khuynh hướng lạnh lẽo âm trầm của nơi đây. Nguồn sáng chủ yếu đến từ Mặt Trăng treo cao trên bầu trời cùng với đèn đường phát ra ánh sáng tử sắc ở hai bên đường.
-“Hoan nghênh đến với Sát Lục Chi Đô, tôn kính cường giả các hạ”. Một thanh âm vũ mị vang lên bên tai Long Thần. Quay đầu nhìn sang, một nữ tử toàn thân bao bọc bởi y phục màu đen. Váy dài mang theo những đường voan mỏng, xẻ dọc tới quá đầu gối để lộ ra đôi chân nõn nà. Đằng sau diện sa mỏng manh thấp thoáng thấy được khuôn mặt tinh mĩ đang treo vẻ mỉm cười nhàn nhạt.
-“ Ngươi là ai?” Sát khí của Long Thần lập tức tỏa định nữ tử, sát khí kinh khủng như ngàn vạn oan hồn đang gào thét, Tử Thần Câu Liêm Thương phát ra tia sáng sắc lẹm. Không một chút nghi ngờ, chỉ cần cô gái kia có dị động, ngay lập tức sẽ đón nhận công kích như vũ bão của hắn. Đây là Sát Lục Chi Đô, kẻ có thể sống sót ở đây không một ai là người lương thiện cả. Long Thần từ lâu đã sớm thấm nhuần qui tắc tàn khốc của nơi này. Sát khí kinh khủng của Long Thần khiến cô gái khẽ giật mình, lập tức thu lại vẻ đùa cợt, cúi người nghiêm chỉnh, cất tiếng nói:
-“ Tôn kính cường giả các hạ, cuộc chiến vừa rồi đã được Vương của Sát Lục Chi Đô – Sát Lục Chi Vương chứng kiến, tôi là người hầu hạ của ngài ấy. Có vẻ ngài là lần đầu tiên đến đây, tôi được cử đến để giới thiệu cho ngài về qui tắc của Sát Lục Chi Đô”. Nghe đến đây thì Long Thần khẽ buông lỏng sát khí tỏa định, nữ tử kia cảm thấy thoát khỏi tỏa định thì buông lỏng, khẽ làm tư thế mời, chính bản thân thì đi trước dẫn đường
Trên con đường đi vào Sát Lục Chi Đô, Long Thần liếc nhìn xung quanh, thấy hai bên đường là những than ảnh gầy gò, đôi mắt chăm chăm vào người hắn, lưỡi đỏ như máu tươi khẽ liếm môi, trong mắt tràn đầy thần sắc khát vọng. Tuy nhiên do cố kị vật gì đó, vẫn không cứ lao lên, chỉ nhìn chằm chằm Long Thần đến khi người biến mất
-“Khà khà, lại có thêm Huyết Tinh Mã Lệ rồi”
-“Ta cảm thấy nơi này trật tự rõ ràng, đâu có hỗn loạn như trong lời đồn?”. Mặc dù đã biết rõ tình huống, Long Thần vẫn cứ hỏi để tránh đi sự hoài nghi
-“ Đây là ngoại thành, là nơi mà những kẻ không dám tiếp tục sống trong nội thành sinh sống. Bọn chúng không dám tiến vào Địa Ngục Sát Lục Trường, vì vậy tình nguyện mỗi tháng cống nạp lên ly huyết tinh mã lệ, đổi vào đó được kéo dài hơi tàn ở đây. Chân chính Sát lục chi đô chính là nội thành. Nơi đó mới thật sự là thiên đường của tội ác. Chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi có thể hưởng dụng tất cả. Mỹ thực, mĩ nữ, tiền tài, địa vị,…Tất nhiên là ngươi phải có mạng để hưởng dụng cái đã”. Như minh chứng cho lời nói của nữ tử, hai bên đường, đập vào mắt là cảnh tượng tráng hán thay phiên nhau cưỡi lên một nữ tử, nữ tử kia nhìn như đang hưởng thụ, thì ngay trong mắt lệ quang lóe lên, từ trong miệng tuôn ra một tiểu tiễn, xuyên thủng đầu người. Tay lật cái, đôi chủy thủ xuất hiện, xoay một vòng thì trên sân chỉ còn lại cái xác đầy màu tươi. Nữ tử kia thì tham lam chạy lại hút lấy hút để máu tươi chảy ra, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ
-“ Xác thực”. Long Thần khẽ gật đầu, rồi lại nghiêng hướng về phía Địa Ngục Sát Lục Trường. Lòng khẽ máy động, đây là cách duy nhất để đạt được tư cách tiến vào Tu La Lộ,. Nhìn khắp cả đại lục chỉ có huyết hải ở nơi đó mới có cơ may đản sinh ra Thiên Phẩm Kim Liên.
-“ Ha ha ha, thằng nhãi ở đâu ra, lại có can đảm tiến vào nơi này, cẩn thận không thể về nhà bú sữa mẹ được nữa đâu”. Lúc này một tiếng cười trào phúng vang lên, một đại hán mặt sẹo dẫn theo người lững thững đi tới, nhìn thấy Long Thần mặt mũi trẻ măng, cảm giác không có uy hiếp thì mở miệng trào phúng. Sau đó thì nhìn về phía đường cong lồi lõm trên cơ thể nữ tử, dâm quang không cách nào che dấu. Long Thần nghe vậy khẽ cười nhạt
-“Vốn cũng muốn tìm người lập uy, ngươi đã đưa đầu ra thì ta cũng không ngại lấy”. Dứt lời hắn liền lật tay, Tử Thần Câu Liêm Thương hiện lên, Long Thần chân đạp Du Long Bộ, như thần long lao đến, tay khẽ đảo, đầy trời liêm ảnh phóng ra, bao bọc những tên kia vào trong. Đại hán kia mặc dù vênh váo, nhưng có vẻ cũng có bản sự, đại đao trong tay khẽ xoay, ý đồ ngăn cản thế công của Long Thần. Nhưng có vẻ hắn đã xem nhẹ lực lượng của Long Thần cũng như sự sắc bén của Tử Thần Câu Liêm Thương. Chỉ thấy đại đao như đậu hủ bị cắt gọt, theo đó Liêm ảnh mênh mông bao bọc người đại hán. Lúc Long Thần thu tay lại, trên mặt đất chỉ còn một núi thịt vụn cùng nội tạng bầy nhầy. Cho dù nữ tử kia cũng khẽ tái mắt. Nàng đã thấy quá nhiều tử trạng, nhưng tàn nhẫn như vậy thì cũng chỉ mới thấy lần đầu.
Hồng quang trên than Tử Thần Câu Liêm Thương khẽ lóe, tử khí của đám người kia lập tức bị hấp thụ đến, tinh lọc rồi truyền lại năng lượng tinh thuần vào trong cơ thể Long Thần.
Bỗng nhiên, Tử Thần Câu Liêm Thương khẽ rung lên một chút, một cỗ khí tức kinh khủng thoáng cái tràn ra rồi biến mất không có tung tích. Ngay lúc này, sâu trong Sát Lục Chi Đô, Tu La Ma kiếm như nhận phải cái gì đó kích thích, run lên bần bật. Thần cách của Tu La Thần ẩn trong thân kiếm khẽ thì thào, trong giọng nói không thể che dấu được sự áp bách kinh khủng bên trong nội tâm:
“ Tử Thần…”