[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

chương 39: thoát chiến bỏ chạy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đường Tam không nghĩ tới ở giải thi đấu va chạm này cũng gặp được một đầu Linh Tê Lộc Yêu.

Trong tròng mắt của Linh Tê Lộc Yêu kia tản ra hào quang màu lam nhạt, khi ánh mắt hắn ngưng tụ trên người Đường Tam, Đường Tam đột nhiên có cảm giác bị nhìn thấu.

Nhưng trong một cái chớp mắt, Linh Tê Lộc Yêu đột nhiên phát ra vài phần nghi hoặc, hắn xác thực đang dùng Linh Tê Tâm Nhãn của mình nhìn Đường Tam chăm chú, một là tìm kiếm sơ hở của đối phương, hai là cảm giác chỗ đặc thù của hắn.

Hắn có thể cảm nhận được khí huyết của Đường Tam vô cùng tràn đầy, vượt xa khả năng mà thân thể gầy yếu có, đồng thời hắn mơ hồ cảm giác được một tia bất an, tựa hồ người trẻ tuổi trước mặt này có đồ vật gì đó làm cho hắn đặc biệt bất an. Điều này làm cho Linh Tê Lộc Yêu luôn có tâm tính bình thản có chút dao động.

"Bắt đầu!" Thất giai Bạo Hùng rống một tiếng.

Lúc trước sở dĩ không để cho Linh Tê Lộc Yêu lên trận trước, chủ yếu là bởi vì bản thân Linh Tê Lộc Yêu không am hiểu chiến đấu. Ở giải thi đấu va chạm, hắn chính là đi ngang qua sân khấu, chỉ chơi đùa mà thôi.

Linh Tê Lộc Yêu có lòng hiếu kì vô cùng mãnh liệt, lòng hiếu kì này thường xuyên đem lại cho bọn họ nguy hiểm, đây cũng là nguyên nhân đại đa số Linh Tê Lộc Yêu đều lựa chọn nương tựa vào chủng quần cường đại. Có được chủng quần cường đại che chở, bọn họ mới có thể an toàn.

Lần này, người phát động trước tiên là Đường Tam, mũi chân hắn chỉa xuống đất, tộc độ nhanh phóng về phía Linh Tê Lộc Yêu.

Linh Tê Lộc Yêu thoáng cúi đầu, thẳng đến Đường Tam phóng đi. Trong chớp mắt, hắn đã có cảm giác rõ ràng. Hắn cảm giác được, phụ thuộc nhân loại trước mặt này cũng không có ác ý với mình, trận va chạm này nhất định là an toàn.

Khoảng cách của song phương nhanh chóng gần hơn. Linh Tê Lộc Yêu chỉ đơn giản vọt về phía trước, thân thể của hắn coi như cường tráng, nhưng nói về lực chiến đấu chân chính, so với ba tuyển thủ phía trước, hắn căn bản không cùng cấp độ.

Cho nên, trải qua ba cuộc chiến không có người nào nghĩ rằng Linh Tê Lộc Yêu có thể thắng được phụ thuộc nhân loại có chút thần kì này.

Song phương nhanh chóng tiếp cận, khi sắp va chạm, Đường Tam phóng người lên, hai tay của hắn uốn một vòng đã đến trước mặt Linh Tê Lộc Yêu. Linh Tê Lộc Yêu tức thì cảm giác được sừng hươu trên đầu mình có cái gì đó níu lại.

Trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam đã đến đỉnh đầu hắn, một tay treo trên đầu hắn.

Linh Tê Lộc Yêu đột nhiên có cảm giác sợ hãi mãnh liệt, cơ hồ là vô thức mà dùng sức hất đầu.

Tiếp theo, thân thể Đường Tam bay ra ngoài, mà chân trước Linh Tê Lộc Yêu mềm nhũn, lảo đảo một cái, suýt ngã trên mặt đất. Hắn thật vất vả mới miễn cưỡng đứng vững, có chút mờ mịt.

Đường Tam lộn mèo một cái, đáp xuống đất phía xa xa, còn lảo đảo lui về phía sau mấy bước, thật vất vả mới đứng vững.

Mà lúc này Linh Tê Lộc Yêu đã đi tới trung tâm vòng va chạm. Hắn một lần nữa đứng thẳng thân thể, dùng chân trước chỉ chỉ cái mũi của mình: "Ta thắng?"

Thất giai Bạo Hùng cũng có vẻ kinh ngạc. Mấy trận trước xem như không thắng thì hắn thắng, mà trận này xem như hắn thắng thì lại thua? Từ lúc nào Linh Tê Lộc Yêu lại lợi hại như vậy, một lát đã đem nhân loại kia hất bay rồi? Hay là, nhân loại kia lúc trước tiêu hao quá lớn nên không có cách nào tiếp tục nữa?

Một đám Yêu Quái xem cuộc chiến cũng kinh ngạc mà nhìn Linh Tê Lộc Yêu. Lúc đó, Đường Tam đã nhanh nhẹn đi đến bàn thưởng bên kia, nắm lấy ba đồng Linh Tê tệ, sau đó chui vào trong đám người.

Chứng kiến Đường Tam chui qua, có Yêu Quái nghĩ muốn bắt lấy hắn, ít nhất phải xem tướng mạo của hắn, nhưng mà bọn họ phát hiện, nhân loại nhỏ gầy này tựa như cá bơi trong nước, xuyên thẳng qua đám người, hai ba lần liền biến mất không thấy.

Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ ở không gian này thi triển quả là phù hợp nhất.

Thắng ba trận, thua bởi Linh Tê Lộc Yêu.

Chạy trốn!

Chứng kiến Đường Tam đột nhiên thua, sau đó nhanh chóng rời đi, Vương Duyên Phong cùng Quỷ Quỷ đều nhẹ nhàng thở ra, bọn họ cũng không dám nhìn xuống dưới nữa, nhanh chóng lui về sau, biến mất trong đám người.

Mà đối với Yêu Quái Tộc tham dự cuộc tranh tài, trừ Thiểm Báo tộc nổi giận như trước, Phong Lang tộc có chút phấn khởi, các Yêu Quái khác cũng không có phản ứng gì quá lớn.

Đường Tam ra khỏi đám người, lập tức tăng tốc chạy nhanh. Trí nhớ của hắn vô cùng tốt, rõ ràng nhớ được đường về lữ điếm. Hắn không có tìm Quỷ Quỷ và Vương Duyên Phong, chuyên chọn những đoạn đường tối phía trước, trực tiếp quay về lữ điếm.

Đường Tam vừa mới rời đi không đến một phút, vài đầu Thiểm Báo loé ra hào quang màu vàng từ vị trí lúc trước của hắn xẹt qua, cái mũi co rút, muốn phân biệt rõ khí tức của hắn, tìm kiếm tung tích.

Kết quả đương nhiên là phí công, Đường Tam muốn thu liễm khí tức rất đơn giản: đem Phong Lang huyết mạch lạc ấn thi triển Phong Nhận đổi thành Thiểm Báo huyết mạch lạc ấn. Huyết mạch khí tức phát sinh biến hoá, tự nhiên Thiểm Báo cũng phân biệt được.

Tiếp tục trận đấu đương nhiên có thể đạt được nhiều thắng lợi hơn. Ở giải thi đấu va chạm so đấu lực lượng, Tứ giai Yêu Quái Tộc muốn thắng hắn đều không phải là chuyện dễ dàng.

Trận đấu hôm nay, kì thực Đường Tam đã thu liễm. Nếu như hắn toàn lực ứng phó, Bạch Đầu Chuẩn Yêu và Tê Ngưu Yêu chưa chắc có thể sống.

Lúc hắn tiến hành trận đấu thứ ba liền phát hiện có Thiểm Báo rời sân rồi. Mà mục đích của hắn hôm nay đã đạt được, không thể chậm trễ nữa, liền lợi dụng va chạm với Linh Tê Lộc Yêu, nhanh chóng chạy trốn.

Đường Tam một mặt rời đi rất nhanh, một mặt lưu ý phía sau có xuất hiện nguy hiểm không, khoé miệng dần dần vẽ ra một đường vòng cung.

Đã thành, mục đích chủ yếu hôm nay đã đạt được.

Trở lại lữ điếm, Đường Tam nhanh chóng trở về phòng, lúc này mới tháo khăn che mặt, nhìn xuyên qua cửa sổ. Không lâu sau, Vương Duyên Phong cùng Quỷ Quỷ cũng đã trở về.

Hai người trước tiên liền đi tới gian phòng của Đường Tam, vừa mở cửa, không chờ Quỷ Quỷ mở miệng, Đường Tam liền đem một đồng Linh Tê tệ đưa tới: "Quỷ a di, hiếu kính người."

Quỷ Quỷ sững sờ. Tiểu lữ điếm này của nàng bình thường đều tiếp đón phụ thuộc nhân loại, mà phụ thuộc nhân loại đều nghèo, không trả tiền là tình huống thường xuyên phát sinh, đừng nói là Linh Tê tệ, có thể thu được Yêu tệ cũng rất hiếm. Lúc này, nhìn một đồng Linh Tê tệ đẹp đẽ đưa tới trước mặt, nguyên bản âm thanh đến miệng rồi lập tức nuốt trở lại.

Đường Tam lại lấy một miếng Linh Tê tệ đưa cho Vương Duyên Phong: "Lão sư, thực xin lỗi, lại để cho người lo lắng."

Vương Duyên Phong tiếp nhận Linh Tê tệ, khoé miệng co giật một lát: "Ngươi lá gan cũng quá lớn rồi, vậy mà gϊếŧ chết tên Thiểm Báo kia."

Đường Tam lộ ra vài phần sợ hãi: "Ta cũng không muốn gϊếŧ hắn, lúc ấy chẳng qua là giơ lên, rồi đã thành như vậy. Lão sư, không có sao chứ?"

Nhìn Đường Tam lộ ra vẻ mặt sợ hãi, Vương Duyên Phong mới buông lỏng vài phần, một hài tử chín tuổi, sau khi gϊếŧ chết Yêu Quái mà tâm tình vẫn bình thường thì đó mới là không bình thường.

"May mắn ngươi trốn nhanh, lúc chúng ta rời đi đã có không ít Báo Yêu đến." Vương Duyên Phong trong lòng còn sợ hãi nói.

Đường Tam nói: "Có liên luỵ đến các phụ thuộc nhân loại khác không?"

Vương Duyên Phong lắc lắc đầu, nói: "Cái đó không biết được, phụ thuộc khác nhau thuộc về chủng quần khác nhau, tự nhiên sẽ có phụ thuộc chủng quần của bọn họ thủ hộ. Lúc chúng ta đi chứng kiến Thiểm Báo và Phong Lang tộc bên kia đã có xung đột rồi. Dù sao hạch tâm mâu thuẫn vẫn là giữa hai chủng tộc kia."

"Vậy là tốt rồi." Đường Tam nhẹ nhàng thở ra.

Truyện Chữ Hay