Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)

chương 656: thần thánh thiên sứ (trung)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ta đi giết hắn, thay Hoàng huynh báo thù.

Hoắc Vũ Hạo khẽ quát một tiếng, đạp mạnh một cái, hướng đài bay đi. Khi hắn xông ra cũng đã chặn lại ánh mắt đầy sát khí của Tam trưởng lão.

Phóng người lên, Hoắc Vũ Hạo lại lên đài chiến đầu lần nữa. Bước nhanh đến nghênh đón Diệp Cốt Y.

Diệp Cốt Y hừ lạnh một tiếng:

- Bọn tà ác các ngươi, ta sẽ giết chết hết bằng thanh kiếm của ta.

Đánh chết Hoàng Chinh giúp hồn lực của nàng đã tăng lên một đoạn, tiêu hao lúc trước đã khôi phục hoàn toàn, lúc này lòng tin của nàng tăng mạnh.

Hoắc Vũ Hạo trong lòng thầm than một tiếng nhưng ngoài miệng thì nói:

- Vậy ta muốn xem ngươi có bản lãnh này hay không.

Trọng tài trưởng Diệp Vũ Lâm sắc mặt cũng có chút khó coi, lúc Diệp Cốt Y thể hiện ra vũ hồn thiên sứ trong lòng hắn rất vui mừng. Nhưng ý nghĩ của hắn cũng giống như Hoắc Vũ Hạo. Nha đầu này tại sao lại không biết lượng sức mình mà thể hiện trước mặt tà hồn sư a! Đây không phải là muốn chết sao? Nếu như mình có thể phát hiện vũ hồn thiên sứ sớm một chút để đề cử cho thái tử điện hạ, nếu vậy sau này nàng sẽ là một là bài tẩy cực mạnh để đối phó tà hồn sư? Hiện tại, chỉ sợ là...

Bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp Vũ Lâm đã nghĩ kỹ. Người của Thánh Linh Giáo sau khi nhìn thấy nàng có vũ hồn thiên sứ thì nhất định đã có kế hoạch. Đã như vậy thì khi Đường Ngũ không kiên trì được mình sẽ cắt đứt tranh tài dù cho Thánh Linh Giáo muốn gây chuyện thì mình cũng phải đem Đường Ngũ xuống. Không thể để cho thương thế của hắn làm mạnh thiên sứ vũ hồn.

Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Vũ Lâm đã có lập kế hoạch, lần nữa bay lên, cao giọng nói:

- Tranh tài bắt đầu.

Lần này, hắn thậm chí còn không để hai bên lùi về phía sau. Dù sao tranh tài như vậy đã cực kỳ căng thẳng. Vậy thì đánh luôn đi.

Trường kiếm trong tay Diệp Cốt Y hơi chấn động, mũi kiếm đâm về hướng Hoắc Vũ Hạo. Nhưng mà cũng lúc đó, trong tai nàng vang lên một âm thanh rất nhỏ.

"Làm sao ngươi có thể trước mặt người Thánh Linh Giáo thể hiện ra vũ hồn Thiên Sứ, chẳng lẽ ngươi cho là Bình Phàm Minh bảo vệ được ngươi sao?

Nghe được thanh âm này làm Diệp Cốt Y hơi sững sờ, động tác trên tay mặc dù không chậm nhưng trong lòng cũng nổi lên nghi ngờ, ai đang nói chuyện với ta? Tại sao thanh âm này như hiện lên trong đầu của mình?

“Là ta, đối thủ của ngươi.”

Hoắc Vũ Hạo vừa nói với Diệp Cốt Y, tung người bay về phía sau tránh được một kiếm của nàng.

Diệp Cốt Y cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ: Này nhất định là âm mưu của hắn.

“Không phải là âm mưu. Bên kia có ngũ đại cường giả của Thánh Linh Giáo, năm người kia thấp nhất cũng là Phong Hào Đấu La Tà Hồn Sư, trong đó còn có ít nhất một người có tu vi là siêu cấp Đấu La. Ngươi cho rằng Bình Phàm Minh có thể bảo vệ ngươi sao?”

Ở khoảng cách gần như vậy, Hoắc Vũ Hạo thông qua tinh thần lực của mình chủ động liên hệ với Diệp Cốt Y, trong phạm vi mười thước, gần như đạt tới thuật đọc tâm. Dĩ nhiên, chuyện này cũng do Diệp Cốt Y không có toàn lực thúc dục tinh thần lực chống lại tinh thần lực của hắn.

Mũi chân Diệp Cốt Y chĩa xuống đất, trường kiếm trong tay biến ảo ra hàng vạn hàng nghìn tia sáng, bao phủ Hoắc Vũ Hạo, trong lòng giật mình thầm nghĩ: Ngươi có thể cảm nhận được ý nghĩ của ta?

Hoắc Vũ Hạo nói: “Chủ vũ hồn của ta là tinh thần lực, chỉ cần ngươi không phải là kháng cự mãnh liệt thì ta có thể cảm nhận được ý niệm ba động của ngươi do đó đoán được ý nghĩ của ngươi.”

Vừa nói, hắn khống chế hồn đạo khí hình người dùng Quỷ Ảnh Mê Tung, lui nhanh về phía sau né Diệp Cốt Y công kích.

“Ta tại sao phải tin tưởng ngươi?” Diệp Cốt Y ở trong lòng hừ lạnh một tiếng.

“Nói thật, ta cũng không biết nên nói với ngươi thế nào. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết Thánh Linh Giáo là địch nhân của ta. Ta so với ngươi thì càng ghét bọn chúng hơn. Nhưng địch nhân mạnh nên không thể giải quyết dễ dàng. Nếu như ngươi không tin lời của ta thì ta sẽ đánh bại người rồi nghĩ cách sau” Hoắc Vũ Hạo có chút bất đắc dĩ nói.

Diệp Cốt Y lông mày hơi nhăn, khinh thường thầm nghĩ: “Chỉ bằng ngươi cũng muốn đánh bại ta? Cho dù ngươi là không phải Tà Hồn Sư cũng không thể.”

Hoắc Vũ Hạo có chút bất đắc dĩ nói: "Tự đại hại chết người a! Ngươi lại tâm cao như vậy! Vậy chúng ta cứ ước định như vậy đi.

Ta đánh bại ngươi, ngươi đã nghe ta an bài, ta nhất định sẽ tận lực bảo vệ ngươi. Ngươi phải hiểu, ngươi có thuộc tĩnh thần thánh uy hiếp với Tà Hồn Sư quá lớn, bọn họ nhất định sẽ nhân lúc ngươi còn yếu mà diệt trừ a!"

“Tốt. Ngươi đánh bại ta, ta sẽ nghe lời ngươi.” Diệp Cốt Y mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ cao ngạo. Hắn cũng không tin mình sẽ thua bởi cái người tàn tật này. Lúc trước nàng cũng không chú ý nhiều Hoắc Vũ Hạo, thấy Hoắc Vũ Hạo có thể chế tạo ra hồn đạo khí hình người cũng rất giật mình. Nhưng mà nàng cũng không cho người này là đối thủ của mình.

Hoắc Vũ Hạo không lên tiếng nữa, thân hình lui về phía sau đồng thời. Đột nhiên đánh ra.

Trong phút chốc, Diệp Cốt Y cảm thấy trước mặt mình không phải là một người mà là một tòa núi nguy nga, một quả đấm màu vàng chói lọi hiện trước mắt của nàng.

Màu bạch kim dâng lên mãnh liệt trên người nàng, trường kiếm bắn ra kiếm quang bốn phía, mũi kiếm đâm về phía trước, vừa lúc đâm trúng bắm đấm của Hoắc Vũ Hạo!

“Đinh!”

Bàn về tu vi, hai người đều là cực hạn vũ hồn, Hoắc Vũ Hạo dù có hồn lực của song sinh vũ hồn gia trì cũng là yếu hơn so với Diệp Cốt Y.

Nhưng hồn đạo khí hình người của hắn dùng máy khuyếch đại hồn lực nên khi hai bên va chạm hồn lực cũng không phân cao thấp.

Diệp Cốt Y chỉ cảm thấy một cỗ tinh thần lực cực mạnh đập vào mặt, uy nghiêm của Quân Lâm Thiên Hạ dường như muốn đem nàng đè sập.

Hiện tại Quân Lâm Thiên Hạ, đã trải qua chính hắn hắn cải tiến nên khác rất lớn so với khi Mục Lão truyền dạy. Vì vậy hắn không sợ Thánh Linh Giáo nhìn ra cái gì. Đồng thời, sau khi hắn cải tiến Quân Lâm Thiên Hạ không cần Nữ Thần Ánh Sáng để thi triển thì uy lực cũng rất lớn, trong đó hiệu quả của tinh thàn lực vượt qua cả hồn lực. Đây là sự khác biệt so với Quân Lâm Thiên Hạ cũ.

Diệp Cốt Y cũng không phải là Lam Nhược Nhược, cánh chim trắng noãn từ sau lưng nàng hiện ra, nhất thời Hoắc Vũ Hạo cảm thấy một tầng bình chướng làm từ khí tức thần thánh. Nhưng mà một quyền này của hắn cũng ngăn lại thế công của Diệp Cốt Y làm cho nàng bị ngã về phía sau nửa bước.

Nhân cơ hội này, khí tức trên thân Hoặc Vũ Hạo chợt biến đổi, một vòng hào quang màu xám tro hiện lên từ dưới chân hắn, đồng thời ánh mắt hắn cũng chuyển thành màu tro.

Hòn hoàn màu tro? Diệp Cốt Y kinh hãi, nàng còn chưa từng thấy qua hồn hoàn như vậy. Loại hơi thở không bình thường này tràn ngập tà tính hiển nhiên là năng lực chỉ có tà hồn sư mới có a!

“Ngươi là một tên lừa gạt, ngươi rõ ràng chính là Tà Hồn Sư.” Diệp Cốt Y ở trong lòng tức giận nghĩ đến.

Hoắc Vũ Hạo bất đắc dĩ nói: “Nếu như ta không biểu hiện như vậy, ngươi cho là Tịch Thủy Minh cùng Thánh Linh Giáo sẽ tin ta sao? Nhớ là khi ta đánh bại ngươi, người phải nghe theo ta. Cẩn thận đi.”

Rất rõ ràng, bởi vì Hoắc Vũ Hạo thả ra hỏi thở của vong linh pháp sư nên tín nhiệm của Diệp Cốt Y với hắn giảm xuống rõ rệt, hai tay run thanh trường kiếm lên, hai cánh sau lưng xòe ra lớp lông vũ mịn màng, tản mát ra một tầng ánh sáng trắng bạc mềm dịu như làn khói, ánh sáng mãnh liệt xuyên thấu qua khiến cho cả người nàng cũng trở nên giống như trong suốt. Trường kiếm đâm về phía trước, ẩn chứa rất nhiều hơi thở thần thánh, nhất thời vô số kiếm quang bay về phía Hoắc Vũ Hạo đang tràn ngập tà khí.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Tà Hồn Sư dưới càng khó coi. Thuần túy khí tức thần thánh như thế đâm vào cho dù là bọn họ ở dưới đài cũng không thoải mái.

Diệp Cốt Y chỉ mới hai cánh thiên sứ mà đã lợi hại như thế, đợi khi tu vi của nàng tăng lên tới thất hoàn thì sẽ thêm hai cánh đến cửu hoàn lại thêm hai cánh nữa thì lúc đó có thể có biến thành sáu cánh Thiên Sứ. Khi đó đối với Thánh Linh Giáo thì nàng sẽ thành địch nhân cường đại.

Hơn nữa, Diệp Cốt Y xuất hiện, cũng hoàn toàn làm rối loạn Thánh Linh Giáo an bài, nếu để cho nàng vô địch thì Tịch Thủy Minh muốn khống chế buôn lậu kim loại hiếm chỉ có cách dùng sức mạnh. Mặc dù lấy thực lực của Thánh Linh Giáo thì dùng sức mạnh cũng không phải là không được dù làm sao thì Thái Tử Từ Thiên Nhiên cũng sẽ ủng hộ bọn họ, nhưng bây giờ sắp chiến tranh đắc tội với quý tộc sẽ không hợp với lợi ích của Thánh Linh Giáo.

Hiện tại nhìn xem Hoắc Vũ Hạo có thể chiến thắng hay không. Vị Phó giáo chủ đã nghĩ kỹ, một khi Hoắc Vũ Hạo lâm vào hoàn cảnh xấu, nàng phải nghĩ biện pháp nhúng tay vào trận đấu mặc dù có thể đắc tội hai phe kia nhưng so với việc vạch mặt thì vẫn khá hơn.

Thật là mạnh thần thánh ánh sáng a! Hoắc Vũ Hạo âm thầm nghiêm nghị, trên người Diệp Cốt Y tản mát ra hơi thở thần thánh làm cả người hắn có cảm giác chìm vào một cùng ấm áp nhưng cỗ ấm áp này đều muốn ăn mòn hắn. Nếu như hắn thật sự là Tà Hồn Sư thì sức mạnh của hắn sẽ bị giảm xuống cực mạnh.

Thân hình nhanh chóng lui về phía sau, tay phải Hoắc Vũ Hạo nhấc lên, thông qua máy khuyếch đại hồn lực triệu ra một cây pháp trượng, hồn hoàn màu xám tro khi nãy chuyển thành màu ánh kim.

Khi ánh sáng kim sắc hiện lên, đem cả hồn đạo khí hình người của Hoắc Vũ Hạo bao trùm vào trong đó, khác với Quân Lâm Thiên Hạ lúc trước, màu vàng càng thêm thâm thúy nhưng tràn đầy hơi thở quang minh.

Lần này, vô luận là trên đài Diệp Cốt Y hay là bọn Tà Hồn Sư dưới đài tất cả đều trợn mắt há mồm.

Lúc trước còn đậm đặc tà khí sao bây giờ lại chuyển qua thành quang minh rồi? Cái trò ảo thuật này làm sao mà biến thành?

Đang lúc Tà Hồn Sư kinh hãi, Phó giáo chủ cũng bước về phía trước. Miệng đọc lầm bầm chú ngữ, trong tay Hoắc Vũ Hạo đã nhiều hơn một cây pháp trượng.

Khẽ điểm pháp trượng trong tay, nhất thời một đoàn lửa màu trắng hóa thành một thân ảnh xuất hiện trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Một tầng bình chướng màu trắng hiện ra, chặn lại hết các kiếm quang.

Truyện Chữ Hay