Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Suzuno nghiên mắt nhìn đến chiếc bánh gato mình vừa mới cho ra lò.
Kama đứng trên vai cô đang thu thập dữ liệu về tấm thẻ vàng của cậu ta. Kama lại chống cằm, ngồi xuống, chớp mắt.
"Cô khá hơn nhiều rồi Suzuno!"
"Hẳn rồi."
Suzuno nhìn đến bàn tay của mình đã bị phồng lên và sưng dột đủ thứ hết sức có thể nhìn rõ được.
Kama lại bĩu môi.
"Nhưng lại trả một cái giá khá đắt đấy!"
Suzuno liếc mắt nhìn Kama, lại vươn tay phủi cậu ta khỏi vai mình.
Kama là tinh linh không cánh, với hình dáng của búp bê mưa làm cho Suzuno khá hiếu kì về cậu ta, rồi thời gian sau đó, cô cũng chẳng có cảm hứng quan tâm gì với cậu ta nữa. Ít nhất, cô lười phải quan tâm đến đó.
"Kama, nghĩ sao khi có một tinh linh khác?"
"Huh?"
Kama đang bay tự do trên không trung, đột ngột dừng lại, hạ cánh xuống bếp của mình, chiếc gậy trên tay cậu ta hơi giơ lên không trung.
Thái độ rất ư là phản đối kịch liệt.
"Ý cô chán tôi rồi?"
Suzuno không nói, nhún vai, rời khỏi phòng bếp của mình với chiếc bánh gato.
Kama suy nghĩ một chút lại bay ra bên ngoài, đột nhiên cậu nghe tiếng đổ vỡ, và tiếng la mắng.
"Con lại làm hỏng rồi sao?"
Trước mắt Kama là mẫu bánh gato lúc nãy của Suzuno bị úp xuống sọt rác, và Suzuno xoay lưng về phía cậu, trước mặt cô là gia trưởng của gia tộc Iwasaki.
Ông ấy có vẻ rất tức giận, đồng thời cũng là cha ruột của Suzuno, và ông ấy yêu cầu sự hoàn hảo trong mỗi miếng bánh mà Suzuno đã làm.
"Con xin lỗi!"
"Suzuno, nghe cho rõ. Nếu trong một tuần nữa, con không tạo ra một hương vị mới. Lúc đó tên con sẽ gạch trong gia phả nhà Iwasaki này!"
"Vâng, thưa cha!"
Suzuno cúi đầu, chào ông sau đó đi lên phòng của mình.
Kama nhìn cô lại đi theo phía sau lưng, cho đến khi cửa phòng đóng sầm vào mũi của cậu.
Kama nhăn mặt, vươn tay xoa lấy mũi của mình, dùng ma thuật xuyên qua cánh cửa. Bên trong phòng, cậu nhìn thấy Suzuno đang ngồi trên giường, ngẩn người nhìn đôi tay đã sưng tấy và bỏng dọm những vết bị phỏng, vết thương, máu xác thịt cứ thế mà đổ ra.
"Suzuno, cô nên yêu quý đôi tay của mình hơn."
Kama huy động chút ma thuật, kéo đến hộp y tế, rồi băng bó cho cô.
Nhưng rồi Suzuno cũng tháo chúng ta, con ngươi xanh ngọc của Suzuno cứ chăm chú nhìn những vết thương trên đôi tay mình.
Không gian chìm vào im lặng, Kama lơ lửng trên không rốt cuộc cũng hạ xuống bàn trang điểm, chớp mắt nhìn đến Suzuno. Là một cộng sự, cậu luôn phải hiểu suy nghĩ của người cậu đã chọn, nhưng đối với Suzuno thì khác, cả hai luôn đoán mò suy nghĩ của nhau, điều bất ngờ là nó đúng hoàn hảo đến %, và cho đến này, họ nghĩ đã không cần tìm hiểu quá sâu vào suy nghĩ của cộng sự làm gì.
Nhưng Kama hoàn toàn đã nhầm.
Suzuno có một bí mật nào đó không nói cho cậu biết được.
Kama đã thấy Suzuno tự cho tay mình vào lò nướng, hay lò vi sóng khi nhiệt độ cao. Cô gái đó nói rằng, như vậy sẽ dễ tiếp xúc hơn, và vượt qua nó.
Kama biết Suzuno sợ sức nóng của những khu bếp, bất cứ nơi nào. Nhưng làm như cách đó hẳn ổn không? Honey từng nói với cậu ở buổi tiệc trà với Mari, Kama lúc đó có vẻ như làm lơ đi nhưng cậu vẫn còn nhớ như in câu nói đó.
"Kama, cậu chăm lo cho cộng sự của mình một chút. Suzuno đang tự hủy hoại mình."
Kama lúc đó biểu hiện ra vẻ chẳng quan tâm, và nói lại rằng: "Cộng sự của tôi, chẳng ai hiểu rõ hơn tôi đâu."
Nhưng bây giờ Kama thật sự cảm thấy xấu hổ vì câu nói đó.
"Suzuno, cô phải dừng lại đi."
Suzuno đưa con ngươi ngọc bích sáng lấp lánh tượng trưng cho cô, nhìn đến Kama, khóe môi cô lại cong lên một độ khá khó chịu.
"Hẳn rồi."
Và sau đó chẳng có câu gì nữa.
Kama bắt đầu cảm thấy nhức đầu với chính cộng sự của mình.
"Cô đang giấu tôi chuyện gì đúng không?"
"Chặt xác, và từng miếng cho vào lò vi sóng, đến khi từng tế bào bị phồng lên, và nổ một vụ lớn!"
Suzuno vẫn nói mơ sảng trong khi đang ngồi trên giường.
Kama nheo mắt. Cậu biết chuyện này, hơn một thập kỉ trước, ở một thế giới khác.
Hẳn thế giới tinh linh luôn tìm cộng sự của mình ở nhiều thế giới, nó nằm ở biên giới của cánh cửa thời gian. Nên chuyện đó cậu không hẳn là lạ lẫm cho lắm, nhưng chuyện người nào đó chuyển kiếp vẫn nhớ kiếp trước của mình, thì lần đầu tiên Kama mới nhận định được kì lạ.
Từ trước đến nay, ngoài tinh linh khi chuyển kiếp thành người mới nhớ rõ kí ức của mình.
Về sự kiện Kama biết đó là một bếp trưởng vĩ đại đã bị sư phụ giết hại, và chặt từng khúc, bỏ vào lò vi sóng, cái xác vì không chịu được nhiệt độ của lò nên đã phì to ra, và làm nổ tung căn bếp đó.
Vì vậy người ta mới biết được tội ác của sư phụ kia.
Nhưng cái điểm mấu chốt làm sao Kama lại quan tâm đến nó như vậy?
Kama lúc đó chính là muốn tìm cộng sự người bếp trưởng kia, và khi cậu đến nơi...
Duyên kiếp!
Kama cười trừ một tiếng, cậu không ngờ, lần sau đó cậu tìm cộng sự lại trùng hợp cùng một người, lại là một người hoàn toàn nhớ kí ức của mình về cái chết kiếp trước. Biểu hiện của Suzuno rất khác lạ, nhưng cậu đã không liên tưởng đến nó với sự dối gạt là sự trùng hợp.
"Suzuno, vì chuyện đó cô đã tự lại hại mình như vậy sao?"
"Muốn biết cảm giác đó"
"Như vậy cô đang đi theo con đường của người sư phụ đó đấy"
Lần này, con ngươi ngọc bích lại sáng lên trong căn phòng, cô nghiên mắt nhìn đến Kama, con tinh linh đang đứng trên bàn trang điểm.
Cái nhìn Suzuno như một cách điểm huyệt, làm Kama lạnh xương sống của mình.
"Cậu biết?"
Một hồi lâu Suzuno mới mở miệng và hỏi. Kama mới chậm rãi gật đầu.
"Thời gian này tôi sẽ đưa cô đến thế giới tinh linh một chuyến."
"Để làm gì cơ?"
"Nhìn những món ăn cô đã làm ở kiếp trước!"
Như một lời khẳng định, trong sự bất ngờ của Suzuno, Kama huy động ma thuật của mình đưa Suzuno về một cánh cửa lớn.
Trong thế giới đó, Suzuno đã hóa bé lại, với đôi cánh bướm tí hon, trong suốt với màu xanh ngọc trên vai mình.
Kama bay lượn xung quanh cô, lại hạ xuống bên cạnh. Hiện tại kích thước của cậu và cô hoàn toàn ngang nhau.
Kama cong khóe môi của mình.
"Với dáng vẻ chipi này, cô cũng đáng yêu lắm chứ."
Kama giở trò trêu chọc. Trong khi con ngươi ngọc bích của Suzuno vẫn điềm đạm, không mảy may đến nó.
Kama lại nhún vai.
"Chúng ta đến gặp nữ hoàng, trước tiền để bà ấy cho phép cô đi bất cứ mọi nơi nào đã."
"Bất cứ mọi nơi nào?"
"Từ các liên kết của thế giới khác."
Kama giải thích nửa vời, rồi kéo tay Suzuno bay lên, lúc đầu, đôi cánh không chịu hoạt động theo lời của cô. Kama kiên nhẫn hướng dẫn sử dụng nó, và cuối cùng hai người họ có thể song song cùng bay đến lâu đài.
Trong lâu đài cung điện của nữ hoàng tinh linh, những lính gác và cận vệ xung quanh bà chẳng ai cản đường hai người họ, thậm chí còn cúi chào một cách tôn kính.
Kama làm lơ đi mọi lễ nghĩa họ đối với mình, và cùng với Suzuno song song tiếng vào chính điện, với hành động của Kama, Suzuno cũng chẳng kém cạnh gì.
Cơ bản cô chẳng quan tâm đến mấy người ở đây ra sao.
Kama nghiên mắt nhìn cánh cửa lớn trước mặt mình, xoay đầu giải thích với Suzuno.
"Vào đi."
"Không cần thông báo à?"
"Tôi xuất hiện ở đây đã có người thông báo rồi."
Kama nhún vai, bước lên một bước, hai cận vệ canh cửa lập tức đẩy cửa ra cho cậu.
Suzuno nhìn Kama rồi chậm rãi đi theo, sau cô gật đầu ý bảo cảm ơn với hai người họ một chút.
Trong chính điện, có một người phụ nữ cao lớn hơn họ lần đang ngồi, nói đúng hơn bà ta có hình dáng con người với lứa tuổi , nhưng nhìn lại một chút, bà ta vẫn có khuôn ngực khá trưởng thành.
"Kama-đại trưởng lão. Vinh hạnh khi ngài đến đây."
Nữ hoàng tinh linh tỏ ra niềm nở khi Kama xuất hiện ở đây.
Dường như trong mắt bà ta có chút e dè về Kama. Kama gật đầu với bà, và không hành động dư thừa nào thêm.
"Nữ hoàng, đây là cộng sự của tôi."
"À, là cô bé Iwasaki đó sao?!"
Kama lại nghiên mắt nhìn nữ hoàng khẽ cười một tiếng.
"Cũng thật mong bà biết mục đích tôi đến đây nhỉ?!"
Nữ hoàng lại cười xòe một tiếng, che tay lên miệng mình, vẫy tay cho một tấm thẻ vàng xuất hiện đến trên tay của Suzuno.
"Hai người đều là những người quan trọng ở thế giới này. Tôi còn nhờ nhiều vào mọi người lắm."
Suzuno nhận lấy tấm thẻ vàng trên tay mình, bên trên có kí hiệu một hình đôi cánh như chuồn chuồn. Suzuno nâng mắt nhìn nữ hoàng tinh linh.
"Cảm ơn."
"Iwasaki, chúc vui vẻ trong thế giới này nhé!"
"..."
"Tốt hơn nữa, tôi mong món ăn của cô."
Suzuno nheo mắt.
Nữ hoàng lại cười thành tiếng.
"Đó không phải chuyện bắt buộc đâu."
Kama xoay người rời đi, sau khi nói tiếng cảm ơn với nữ hoàng. Suzuno xoay người cùng đi với Kama ra khỏi cung điện.
Trong suốt thời gian đó, họ chẳng nói với nhau điều gì.
Đến khi đến rừng cây bên cung điện. Kama mới dừng lại nghiên mắt nhìn đến Suzuno.
"Cô không có gì thắc mắc sao?"
Suzuno chơi đùa tấm thẻ vàng khi đang ngồi nghỉ trên cây, trước đó Kama đã biến ra đồ ăn, dọn sẵn một buổi pinic trên cành cây cho cả hai người.
"Biết nhiều quá dễ chết"
Kama lại bật cười một tiếng.
"Nhưng ở đây cô không chết được đâu"
Suzuno dừng hành động của mình lại, con ngươi ngọc bích nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ của Kama.
Cậu lại nhún vai.
"Tôi có quyền cao hơn nữ hoàng ở đây."
Suzuno lại đưa con mắt tập trung vào thẻ bài của mình. Cô tiếp tục chơi đùa như không quan tâm đến.
"Chuyện đó có thể đoán được."
Kama lại bĩu môi.
"Hẳn rồi, chúng ta sẽ vào bảo tàng nghệ thuật trước."
Suzuno bỏ một miếng bánh mì kem sữa vào miệng mình. Những lời Kama nói cô cũng chẳng quan tâm cho lắm.
Kama vẫn biết cô gái đó đang nghe. Hiếm khi Suzuno lại chịu im lặng mà nghe cậu vì vậy đây là thời điểm tốt để cậu nói với cô về sự nhận biết ở thế giới này.
"Ở đây như biên giới của các thế giới, tinh linh tìm cộng sự trong thế giới đó."
"Thế giới kiếp trước của tôi?"
"Cách thế giới này một thập kỉ khi cô đầu thai vào đây!"
Suzuno vừa nghe xong câu nói đó lại cười trừ một tiếng.
Kama lại thở hắc.
"Kiếp trước của cô, cũng là người tôi muốn tìm cộng sự!"
"Ồ"
"Và khi tôi đến nơi, cô đã biến mất khỏi thế giới đó."
Hành động trên tay của Suzuno có chút đột ngột khựng lại, sau đó cô lại nhún vai cười trừ thành tiếng.
Kama tựa người vào thân cây, im lặng nhìn Suzuno đang nhắm mắt tìm gối đầu, cậu cỗ nhẹ tay lên đùi mình, ý bảo có thể cho mượn gối. Suzuno lập tức hiểu ý, gối đầu lên đùi cậu, chậm rãi nhắm mắt.
Kama khoan tay phía sau đầu, tựa vào thân cây, chăm chú nhìn Suzuno đi vào giấc ngủ. Mỗi lần ngủ đều như vậy, mày cau chặt, cả cơ thể đông cứng như đờ phòng ai đó.
Kama vươn tay nhẹ xoa lấy bả vai của cô, Suzuno mới chậm rãi thả lỏng ra.
Kama thở hắc ra một tiếng.
Đúng trong hình dạng tinh linh cô gái này dễ thương hơn mà.
(p/s: Suzuno thường phục tinh linh - Quý tộc tinh linh ở đầu trang. )