Đặt Tên Cho Bóng Đêm

chương 103: người du hành thời gian mới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đếm ngược ::.

Các tù nhân vẫn bị giam trong phòng giam như trước.

Bởi vì Khánh Trần còn có một việc chuyện quan trọng chưa làm:

Buổi sáng ngày hôm nay có hơn ba mươi người mới, Diệp Vãn lúc này vừa đem bọn họ đi thẩm vấn từng người.

Cái này vốn là việc của Lộ Nghiễm Nghĩa, nhưng hiện tại vì không cho người bên ngoài biết Khánh Trần đã trở thành học trò của Lý Thúc Đồng, Lộ Nghiễm Nghĩa cũng chỉ có thể thành thật ở trong phòng giam.

Diệp Vãn trở về bên cạnh bàn ăn nói: "Trong nhóm người mới này, Người du hành Thời Gian hình như có chút nhiều. Tổng cộng người, có người không trả lời được lai lịch bên gnoài của bản thân. Có người dự định lừa dối qua ải, bọn họ nói bản thân ở khu thứ của thành phố số , nơi ấy có kiến trúc như thế nào đều có thể nói ra, nhưng nói đến quan hệ gia đình của mình lại ấp úng."

Khánh Trần xúc động: "Hiện tại Người du hành Thời Gian đều học thông minh, mỗi người sau khi phát hiện thời gian đếm ngược trêи cánh tay của mình, đều sẽ vội vàng dựa vào tin tức trêи mạng internet, lập cho mình một thân phận, để tránh sau khi xuyên không đến đây trực tiếp bị người phát hiện thân phận."

Bây giờ các tổ chức của thế giới Bên Trong đều bắt đầu kế hoạch điều tra "Người du hành Thời Gian", hơn nữa, đại đa số tổ chức đối xử với Người du hành Thời Gian cũng không được thân thiện.

Tỷ như Tập đoàn Kamidal nắm trong tay hai thành phố, Người du hành Thời Gian cũng rất không may.

Bởi vì đều là từ Nhật Bản xuyên không đến, cho nên mọi người hầu như đều không biết nói tiếng phổ thông.

Cũng bởi vì như vậy, toàn bộ Người du hành Thời Gian đã bị phát hiện ra, sau đó tiến hành trông giữ tập trung.

Theo tin tức nói, hiện tại Nhật Bản của thế giới Bên Ngoài, đã xuất hiện một làn sóng đi học tiếng Trung, giá một khóa học tiếng Trung cao tới một trăm ngàn yên Nhật.

Tập đoàn Kashima cũng là tình huống cùng loại, chỉ có Lý gia của Kashima mới nói tiếng Hàn.

Gia chủ Lý gia Kashima Lý Bỉnh Triết, gia chủ Lý gia Trung Nguyên Lý Tu Duệ, đây là hai gia tộc hoàn toàn không có liên quan gì, Lý Đồng Vân chính là ở Lý gia Trung Nguyên.

Giờ phút này, những Người du hành Thời Gian mặc kệ ở thế giới Bên Ngoài hay là thế giới Bên Trong, đều không an toàn.

Thế cho nên mỗi Người du hành Thời Gian đều giống như nhập vai gián điệp, cực lực ẩn dấu thân phận của mình, rất sợ dẫn tới họa sát thân.

"Năm Người du hành Thời Gian này xử lý như thế nào?" Diệp Vãn hỏi: "Có thể trực tiếp chuyển đến nhà tù khác?."

Khánh Trần suy nghĩ một chút: "Đưa bọn họ vào phòng thẩm vấn đi, tôi hỏi một chút chuyện, nói không chừng có đối tượng có thể hợp tác. Hơn nữa chúng tôi đều sinh hoạt trong cùng một thành phố ở thế giới Bên Ngoài, sau đó gặp cũng dễ nhận ra."

. . .

Phòng thẩm vấn là một căn phòng màu xám, bốn vách tường đều là kết cấu hợp kim, trêи tràn nhà làm chùm đèn LED tản ra ánh sáng màu trắng chói mắt, tù nhân thân ở trong đó sẽ vô ý thức sinh ra sợ hãi.

Ở trêи một bên tường, còn một tấm gương kim loại một chiều cực lớn.

Khánh Trần bình tĩnh đứng ở bên đấy, từ góc độ của hắn nhìn qua, mặt gương là hoàn toàn trong suốt, có thể nhìn thấy Người du hành Thời Gian đứng ngồi không yên bên trong.

Chỉ bất quá, tấm gương này có chút khác với gương một chiều của thế giới Bên Ngoài.

Trêи bề mặt còn biểu hiện nhiệt độ cơ thể, nhịp tim, tần suất hô hấp của Người du hành Thời Gian, những con số ấy mỗi giây đều đang xảy ra thay đổi.

Dùng cái này để trợ giúp người thẩm vấn quan sát trạng thái của tù nhân.

Diệp Vãn mang theo một Người du hành Thời Gian đi vào phòng thẩm vấn, Khánh Trần thấy đối phương liền cười ra tiếng, người này không phải lớp phó học tập Ngu Tuấn Dật của lớp mình sao? !

Khánh Trần cách gương một chiều, dùng Thuật hô hấp biến tiếng hỏi: "Tên họ."

Ngu Tuấn Dật ngồi ở trêи ghế cẩn thận nói: "Ngu Tuấn Dật."

"Giới tính."

"Nam."

"Mày ở trong thế giới Bên Ngoài là thân phận gì?"

"Trưởng quan, tôi ở bên kia chỉ là một học sinh bình thường, " Ngu Tuấn Dật sợ hãi nói: "Một học sinh trung học."

Hắn nghĩ người thẩm vấn là cảnh ngục trông giữ nhà tù, cho nên xưng hô trưởng quan. Dù sao, hắn cũng nghĩ không ra, tù nhân có thể thẩm vấn tù nhân khác ở chỗ này.

Khánh Trần đột nhiên hỏi: "Bên cạnh mày còn có Người du hành Thời Gian khác hay không?"

Ngu Tuấn Dật trả lời: "Có, có người, một người tên là nam. . ."

Nói đến đây, Ngu Tuấn Dật bỗng nhiên ngậm miệng không đáp.

"Vì sao không nói, " Khánh Trần hỏi, trong lòng hắn đang suy nghĩ, người theo như lời của Ngu Tuấn Dật, hẳn cũng là Nam Canh Thần, Lưu Đức Trụ, Hồ Tiểu Ngưu, Vương Vân, Bạch Uyển Nhi, Trương Thiên Chân.

Quả nhiên, toàn bộ thế giới sợ rằng cũng chỉ có chính Nam Canh Thần tin tưởng, bản thân hắn ẩn dấu tốt. . .

Ngu Tuấn Dật trả lời: "Bên cạnh tôi không có Người du hành Thời Gian khác, trưởng quan."

"Mày muốn bảo vệ bọn họ, sợ mày nói ra tên của bọn họ, bại lộ thân phận Người du hành Thời Gian của bọn họ?" Khánh Trần hỏi.

Ngu Tuấn Dật không nói, hắn quả thật là nghĩ như vậy.

Mấy ngày này trong tin tức của thế giới Bên Ngoài cũng đều nói, Người du hành Thời Gian sau khi bại lộ thân phận, phần lớn đều không có kết cục tốt.

Cho nên, hắn không muốn liên lụy bạn học.

Khánh Trần hỏi: "Mày không sợ tao tra tấn sao? Nơi này là nhà tù, giết chết một hai người cũng sẽ không có cái ảnh hưởng gì."

Ngu Tuấn Dật hoạt động tâm tư, hắn khẳng định là không muốn bị tra tấn, ngẫm lại cũng biết tra tấn có bao nhiêu kinh khủng, nhưng hắn lại không muốn bán đứng bạn học.

Đột nhiên, Ngu Tuấn Dật ngẩng đầu hỏi: "Xin hỏi, nơi này là nhà tù số sao?"

Khánh Trần bình tĩnh trả lời: "Đúng vậy."

Ngu Tuấn Dật nhớ lại những lời khoác lác của Lưu Đức Trụ trêи xe buýt, đối phương đã từng nói, Lý Thúc Đồng ở chỗ này cùng giám ngục trưởng không có gì khác nhau, mà Lưu Đức Trụ bây giờ chính là người tâm phúc bên cạnh vị đại nhân vật này!

Hơn nữa, lúc đó có bạn học hỏi qua Lưu Đức Trụ: Lý Thúc Đồng biết thân phận Người du hành Thời Gian của cậu chứ.

Lưu Đức Trụ trả lời là: biết, nhưng đối phương cũng không thèm để ý!

Giờ phút này, Ngu Tuấn Dật như là bắt được một cọng rơm cứu mạng: "Trưởng quan! Tôi là bạn học của Lưu Đức Trụ, người một nhà!"

Lâm Tiểu Tiếu nhìn về phía Khánh Trần, còn sắc mặt của Khánh Trần thì kỳ quái lên. . .

Nói thật đi, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có bước chuyển như vậy, Lưu Đức Trụ khoác lác và tỏ vẻ như thế nào, mới có thể khiến Ngu Tuấn Dật cảm thấy trong nhà tù này, báo ra tên của thằng nhãi đó là có thể không có việc gì. . . ?

Khánh Trần trầm tư chốc lát, hắn bỗng nhiên có kế hoạch mới.

Địa vị của Lưu Đức Trụ trong nhà tù, vẫn đều là do thằng nhãi này tự mình nói khoác ra, rốt cuộc vẫn chỉ là lời nói của một bên.

Hiện tại, Khánh Trần có thể tìm người đến là nhân chứng cho thằng nhãi này.

Hắn bảo Diệp Vãn đem Ngu Tuấn Dật mang về phòng giam, sau đó lại thẩm vấn bốn Người du hành Thời Gian khác.

Bất quá khiến người khác thất vọng chính là, bốn người này chính là công nhân bình thường, không có nhiều giá trị lợi dụng.

"Hiện tại giữ lại bọn họ còn có tác dụng, chờ tôi làm xong xuôi mọi việc liền đem bọn họ chuyển đến nhà tù khác, " Khánh Trần nói với Lâm Tiểu Tiếu.

Lâm Tiểu Tiếu vui vẻ đáp lại: "Tôi thật ra rất muốn biết, chờ một ngày nào đó những người của thế giới Bên Ngoài biết tác dụng của cậu trong việc này, sẽ là biểu tình gì, thật muốn xuyên không đi qua xem."

Khánh Trần hỏi: "Đúng rồi, Lưu Đức Trụ thế nào?"

"À, thằng nhãi này còn không có cốt khí hơn so với trong tưởng tượng, mới giờ liền gần như sụp đổ, " Lâm Tiểu Tiếu đáp lại: "Một lát nữa tôi sẽ đưa hắn về phòng biệt giam trước đó."

Khánh Trần không nói gì, nếu không phải hắn lo lắng đem Nam Canh Thần làm người đại diện, sẽ đưa tới nguy hiểm cho thằng bạn ngốc, bằng không nhất định để Lưu Đức Trụ ngồi vững trong đó.

Bất quá nói trở về, Nam Canh Thần đã biết thân phận thật sự của hắn, trái lại không thích hợp làm người đại diện, bởi vì nếu bị thẩm vấn bản thân mình rất có khả năng bại lộ.

Không phải Khánh Trần không tín nhiệm Nam Canh Thần, mà là bản thân thẩm vấn chính là một chuyện rất tàn khốc, người có thể đứng vững rất ít.

Mà Lưu Đức Trụ thì khác, cho dù có người bắt được thằng nhãi này, cũng chỉ có thể biết phía sau có người, nhưng không có cách nào biết người phía sau rốt cuộc là ai.

Truyện Chữ Hay